Ta Là Võ Học Gia

Chương 261: Nguyền Rủa Của Angela

Trang 133# 1
 
 
 


Chương 261: Nguyền Rủa Của Angela

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Khe núi Độc Xà, chính là bản đồ bên ngoài Hang Động Gió Lốc kia. Tất cả quái vật luyện cấp trong vùng này đều thuộc loại rắn độc, xem xét trên thị trường hiện giờ dược tề giải độc cao cấp vô cùng hiếm hoi, thì quái tướng nơi này rất khó đối phó. Nếu thật sự muốn thủ vệ thành công, thì phải chiếm ưu thế về nhân số mới được.
Nhưng thời điểm bảo vệ trụ sở, quái vật trong khe núi là dựa vào số lượng người chơi tham gia bảo vệ, mà sinh quái mới. Hơn nữa, mỗi công hội nhiều nhất chỉ có thể tìm thêm hai công hội khác để giúp đỡ. Nói cách khác, tổng cộng hết các công hội dưới cờ của Liên Minh Huyết Sắc, nhiều nhất chỉ có 1500 người tham chiến. Cho nên, nếu Liên Minh Huyết Sắc bảo vệ trụ sở tại khe núi Độc Xà... thì không có khả năng chiếm ưu thế về nhân số.
Vì thế, Huyết Sắc Chiến Kỳ cầm khối lệnh bài này, có vẻ hơi vô ích.
"Ta đã nói với ngươi rồi, lệnh bài trụ sở có tính khu vực đó..." Vô Kỵ đứng cạnh vui sướng khi người gặp họa.
"Haizzz..." Huyết Sắc Chiến Kỳ mới chạy một vòng từ thiên đường xuống địa ngục, trong lòng vô cùng buồn bực: "Vì sao ta lại xui xẻo như vậy chứ..."
Vô Kỵ nói: "Ngươi xui xẻo là chuyện của ngươi, tiền của chúng ta ngươi không được thiếu dù chỉ một cắc, biết chưa?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ đen mặt nói: "... Sẽ không thiếu tiền của ngươi..."
"Vậy là tốt rồi!" Vô Kỵ lại nói tiếp: "Nhìn ngươi giữ chữ tín như vậy, ta sẽ dạy cho ngươi một biện pháp, để cho tổn thất của ngươi hạ xuống thấp nhất."
"Biện pháp gì?" Hai mắt Huyết Sắc Chiến Kỳ tỏa sáng, vội vàng hỏi.
"Treo cái lệnh bài này vào tiệm ký gửi, sau khi bán đi thì mua lại cái khác!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy, thì suy một ra ba: "Dù sao cũng đều là giao dịch, ta cứ cất đi chờ tới khi công hội khác muốn bảo vệ trụ sở, ta trao đổi với bọn họ là được rồi."
"Hử..." Vẻ mặt Vô Kỵ cứng ngắc lại, sau đó hỏi: "Nếu là ngươi, ngươi sẽ chọn trụ sở của mình ở khe núi Độc Xà sao?"
"Đương nhiên là không rồi." Huyết Sắc Chiến Kỳ trả lời một cách đương nhiên: "Nếu ta muốn bảo vệ trụ sở ở đây, thì đã không đổi lệnh bài này đi."
Vô Kỵ cười lạnh, khinh bỉ nói: "Vậy thì đúng rồi, ngươi ngu như vậy mà còn không chọn chỗ này làm chỗ đóng quân, chẳng lẽ còn có người ngu hơn ngươi sao?"
"Ách..." Mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ càng đen thêm.
Trong lúc hai người nói chuyện, Vương Vũ đã lấy ra được vật phẩm thứ hai.
Vật phẩm thứ hai là một hộp nhỏ màu xanh lá, thuộc tính cũng rất đơn giản.
Nguyền Rủa Của Angela (đồ vật đặc thù) (giới hạn chỉ dành cho người chơi đánh chết Angela sử dụng).
"Ồ, vật này rất thú vị đấy..." Vô Kỵ thấy vậy thì cảm tháy kỳ quái nói.
Chơi trò chơi nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Vô Kỵ nhìn thấy đồ vặt chỉ định người chơi được sử dụng.
"Của ta! Ha ha ha!" Vương Vũ cười đắc ý, sau đó mở cái hộp nhỏ ra.
"Bụp..." Hộp nhỏ vừa mở ra, một đám chất lỏng màu xanh lá từ trong hộp tràn ra ngoài, không hề tạm dừng mà đánh về phía Vương Vũ.
"Đệt!"
Vương Vũ kinh hãi, rút Càn Khôn Đao ra, vung vẩy liên tục, đánh tan đống chất lỏng kia.
Sau khi chất lỏng kia rơi xuống thì hóa thành một đoàn sương khói, trên mặt đất lập tức bị ăn mòn ra một cái hố sâu khoảng mười phân.
"Đậu xanh rau má, hàng này quá âm hiểm rồi, tới chết vẫn còn nhớ hắt axit lên người ta!" Vương Vũ lòng còn sợ hãi, thầm cảm thấy may mắn là mình lẩn nhanh, nếu không chắc chắn đã bị hàng này độc chết rồi.
Vô Kỵ đứng bên cạnh mất bò mới lo làm chuồng nói: "Nguyền Rủa Của Angela mà, đương nhiên là dùng để báo thù rồi... Mà sao ngươi lại cứ đụng phải mấy thứ ly kỳ cổ quái như vậy nhỉ."
"Ta nào biết!" Vương Vũ buồn bực than thở một tiếng, tiếp tục sờ thi thể, đồng thời còn âm thầm khinh bỉ Angela.
Tốt xấu gì cũng là một BOSS Hoàng Kim, lần đầu tiên cho cái lệnh bài thì suýt chút nữa khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ buồn bực chết. Lần thứ hai thì lại cho thứ đồ chơi kia, thiếu chút nữa hại chết Vương Vũ. Nếu lần thứ ba còn lấy ra thứ đồ kỳ quái gì nữa, có lẽ ba người Vương Vũ sẽ ngược thi.
Cũng may, Angela không làm mất mặt danh tiếng BOSS Hoàng Kim của mình, vật phẩm thứ ba là một trang bị.
Kịch Độc Chi Nha (Chủy thủ) (Hoàng Kim)
Vật công: 62-72
Ma công: 27-35
+17 nhanh nhẹn
+9 sức mạnh
Ngâm Độc: Kỹ năng bị động, có tỷ lệ 20% khiến mục tiêu rơi vào trạng thái suy yếu. Sau khi mục tiêu trúng độc, tốc độ và công kích sẽ chậm lại 30%
Xà Nha: Kỹ năng bị động, công kích bình thường có tỷ lệ 20% sinh ra hiệu quả rỉa máu, mỗi giây mất 20 máu.
Một Kích Trí Mệnh: Kỹ năng chủ động, thiêu đốt lượng máu của bản thân, phát ra một kích trí mệnh đối với mục tiêu, cũng tạo thành 120% giá trị sát thương * lượng máu mà người dùng sử dụng thiêu đốt. Thời gian hồi 1800 giây.
Giảm tốc độ, hút máu, một kích trí mệnh...
Vương Vũ vô cùng hài lòng với con dao găm này, nhưng mà bởi vì Vương Vũ và Huyết Sắc Chiến Kỳ đã cầm vật phẩm khác, cho nên chủy thủ này bị Vô Kỵ lấy về.
Sau khi ba người ra khỏi phụ bản, Vương Vũ vô cùng khó chịu: "Vừa rồi ta là bị bẫy mà, sao có thể tính là đã nhận được lợi ích chứ?"
"Ai quan tâm, dù sao thì ngươi cũng đã cầm Nguyền Rủa Của Angela.., Hơn nữa con dao găm này cũng không phải vũ khí của Võ sư, ngươi cần nó để làm gì?"
Vương Vũ nói: "Nếu vừa rồi có con dao găm này, ta đã sớm tiêu diệt được Angela rồi."
"Không phải ngươi có một thanh "Tổ hợp đao" rồi sao." Vô Kỵ nói xong thì liếc nhìn Càn Khôn Đao trong tay Vương Vũ, sau đó la hoảng lên: "... Ây da? Sao đao của ngươi lại biến dạng rồi?"
"Biến dạng sao?" Vương Vũ nghe vậy thì hoảng sợ cúi xuống kiểm tra. Chỉ thấy thanh Càn Khôn Đao trong tay hắn lúc đầu còn có thân đao mới tinh, bây giờ đã trở nên loang lổ rỉ sét, bộ dạng giống như chỉ cần chạm nhẹ cái sẽ gãy rời, thuộc tính đồ vật cũng đã bị biến đổi.
Càn Khôn Đao Bị Nguyền Rủa.
Vật công: 1-1
Ma công: 1-1
(không thể sử dụng)
Nhìn thấy thuộc tính Càn Khôn Đao, Vương Vũ khóc không ra nước mắt: "Đệt cả nhà nó, sao lại biến thành như vậy rồi?"
Thanh Càn Khôn Đao này là vũ khí Vương Vũ cảm thấy dùng thuận tay nhất, từ khi hắn bước vào trò chơi tới nay, chưa có cái nào sánh bằng. Thế mà mới dùng một lần thôi đã biến thành bộ dạng này, bảo Vương Vũ làm sao có thể chấp nhận nổi.
Vô Kỵ an ủi: "Ta đoán là do vừa rồi ngươi dùng thanh đao này chặn lại nguyền rủa của Angela... Cho nên thanh đao mới biến thành như vậy... Cũng là bảo vật đỡ thay chủ rồi, ngươi bớt đâu buồn đi."
"Bớt bớt cái lông ấy!" Vương Vũ đau lòng nói: "Sớm biết thứ kia sẽ hủy trang bị, thì ta thà chết một lần còn hơn..."
Trong trò chơi, có thể chết đi sống lại không giới hạn, còn trang bị lại là thứ độc nhất vô nhị.
Vô Kỵ nghe vậy thở dài: "Ngươi có thể nói như vậy, ta rất vui mừng, ít nhất ngươi còn giống một người chơi bình thường... Nhưng mà theo ta thanh đao này của ngươi chỉ bị rỉ sắt mà thôi, còn chưa bị hủy diệt hoàn toàn, hẳn là có thể sửa chữa để dùng lại."
"Đi đâu sửa?"
"Tiệm thợ rèn đó... Đây là thường thức!" Vô Kỵ nói.
"Được! Đợi lát về thành ta sẽ đến hỏi thử!" Vương Vũ gật đầu.
Phụ bản đã đánh xong, lệnh bài cũng nhận được, tâm tình của Huyết Sắc Chiến Kỳ quả thực không tốt đẹp chút nào. Nhưng cho dù tâm tình của hắn ta xấu tới đâu đi nữa, thì tiền cũng vẫn phải ra đi.
Lúc tiếp nhận túi tiền từ tay Huyết Sắc Chiến Kỳ, Vương Vũ nhìn bộ dạng uể oải của Huyết Sắc Chiến Kỳ thì mềm lòng nói: "Nếu ngươi có chuyện gì khó khăn quá, chúng ta có thể giúp ngươi, dù sao cũng đều là người quen cả."
Đừng nhìn Vương Vũ đối xử với Liên Minh Huyết Sắc như nhổ lông gà cắt tiết vịt, kỳ thật ấn tượng của Vương Vũ đối với Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không quá kém.
"Thật vậy sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ mừng rỡ.
"Đương nhiên là thật!" Vô Kỵ giành lấy trả lời, thản nhiên nói: "Chỉ cần trả đủ tiền thuê là được..."
Huyết Sắc Chiến Kỳ: "..."




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận