Ta Là Võ Học Gia

Chương 1596: Quang minh và hắc ám cùng sáng tạo.

Trang 798# 1
 
 
 


Chương 1596: Quang minh và hắc ám cùng sáng tạo.

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




"Đùng! Đùng! Đùng!"
Cái đầu to của Thánh Quang Chi Hồn đập vào bậc cầu thang phát ra tiếng động khủng bố, sau một hồi túm kéo, Thánh Quang Chi Hồn bị Vương Vũ mạnh mẽ kéo lên tầng hai.
Cái bóng đèn đầu to này quả thật không nói khoác đâu, thánh quang phát ra trên đầu nó quả nhiên trường sinh bất diệt, bị Vương Vũ tha lên lầu như thế mà còn không tắt.
Thánh Quang Chi Hồn cảm giác sụp đổ, bản thân đường đường là thánh quang của thần lại bị người ta kéo đi làm đuốc, chuyện này quá con mẹ nó....
Mặc dù có ánh sáng, nhưng vẫn không thể xua tan hắc ám trong tầng thứ hai. Chỉ là đã có ánh sáng nên trong lòng Vương Vũ cũng có chỗ dựa, bắt đầu kéo Thánh Quang Chi Hồn đi khắp nơi.
Hắc ám không có biên giới, Vương Vũ cũng không biết bản thân tưởng đi rât xa kỳ thực là dậm chân tại chỗ. Đi khoảng mười mấy phút mà Vương Vũ vẫn không đi tới cuối.
Thánh Quang Chi Hồn vẫn lừa gạt nói: "Ta đã nói rồi, ngươi không hòa làm một thể với ta, thế giới này chắc chắn sẽ không có ánh sáng."
"Thật sao?"
Vương Vũ nghe vậy, suy tư một lát nói: "Hiện tại ta giết ngươi, ngươi có thể biến thành hai tên nữa không?"
"Đương nhiên! Thánh quang là trường sinh bất diệt."
Thánh Quang Chi Hồn tự hào nói.
"Vậy là được rồi!" Vương Vũ chắc chắc nói: "Xem ra chỉ lấy ngươi làm bóng đèn thôi thì không đủ, ta phải dùng ngươi làm biển báo giao thông mới được."
Đi lâu như vậy hiện giờ Vương Vũ cũng hiểu được một chút.
Sở dĩ bản thân không thể đi ra được trong bóng đêm, cũng không phải vì không có ánh sáng, mà là không có phương hướng.
Nếu Thánh Quang Chi Hồn có thể phân tách vô hạn, vậy thì vấn đề dễ giải quyết rồi, quang minh này... vẫn rất nổi bật trong thế giới hắc ám, ném từng tên Thánh Quang Chi Hồn ở một điểm tạo thành vật tham chiếu là được.
Chỉ cần trên đường vừa đi vừa giết, có vật tham chiếu thì sẽ có phương hướng, như vậy Vương Vũ không khó để tìm ra biên giới hắc ám.
"Ngươi..."
Nghe Vương Vũ nói vậy, Thánh Quang Chi Hồn rốt cục biến sắc, hoàn toàn lộ ra biểu cảm tuyệt vọng nói: "Được rồi, coi như ta thua! Ngươi đi lên phía trước bốn mươi hai bước, sau đó rẽ trái mười ba bước, nơi đó là trung tâm thế giới này, chỉ cần cắm ta vào đó thì thế giới này sẽ có ánh sáng."
"Ha ha ha! Cảm ơn nhé."
Thấy Thánh Quang Chi Hồn thỏa hiệp, Vương Vũ mỉm cười, đi lên phía trước bốn mươi hai bước như Thánh Quang Chi Hồn chỉ dẫn, lại rẽ trái mười ba bước, quả nhiên trên mặt đất có khắc một minh văn ma pháp cổ quái.
Vương Vũ không chút do dự cắm Thánh Quang Chi Hồn xuống nền.
"Bùm!"
Một luồng sáng lóe lên, chiếu sáng nguyên căn phòng.
Cùng lúc đó, bên tai Vương Vũ vang lên một giọng nói thần thánh mờ ảo: "Thần nói, phải có ánh sáng, trên thế giới liền có ánh sáng, phân chia ngày đêm."
Hệ thống gợi ý: [Bạn hoàn thành nhiệm vụ Ngày đầu tiên của kỷ sáng thế, đạt được đồ vật nhiệm vụ: Không khí...]
Lúc này, trong lòng bàn tay Vương Vũ nặng xuống, có nhiều thêm một cái máy sấy...
Nhờ hào quang chiếu rọi xuống, Vương Vũ phát hiện gian phòng tầng thứ hai quả thật không lớn, nhưng là do hắc ám mới khiến cho người ta mất đi phương hướng, mất đi mục tiêu.
Như vậy xem ra, cái gọi là thánh quang cũng không phải là không có tác dụng.
Hoàn thành nhiệm vụ tầng thứ hai, Vương Vũ tiếp tục đi lên trên, đi vào tầng thứ ba mặc dù có ánh sáng, nhưng toàn bộ thế giới đều là nước...
Vương Vũ lấy máy sấy vừa nhận được thổi, tạo ra hơi nước, vì thế trong trời đất có không khí. Hoàn thành nhiệm vụ, Vương Vũ nhận được đạo cụ nhiệm vụ cho tầng tiếp theo "Bát".
Tầng thứ tư, Vương Vũ ném bát xuống đất, nước tụ lại một chỗ hình thành biển rộng, trong trời đất có đất liền và đại dương, thực vật sinh trưởng trên đất bằng.
Đi tới nơi đây, có lẽ mọi người đều đã nhận ra, hiện tại nhiệm vụ Vương Vũ làm không khó tưởng tượng, ngoại trừ hai tầng đầu tiên có vẻ khó khăn ra, con đường tiếp theo hoàn toàn là một bộ hoạt hình tự động.
Mà nội dung hoạt hình chính là bối cảnh chuyện xưa trong trò chơi, truyền thuyết bảy ngày sáng thế kỷ của thần Quang Minh, mà Vương Vũ đang sắm vai nhân vật chính - thần Quang Minh.
Trên đường đi thần Quang Minh sáng tạo ra thế giới.
Tầng thứ năm, Vương Vũ sáng tạo ra mặt trời mặt trăng và ngôi sao.
Tầng thứ sáu, Vương Vũ sáng tạo ra cá và chim.
Tầng thứ bảy, Vương Vũ sáng tạo ra dã thú côn trùng và con người...
Sau khi hoàn tất toàn bộ sáng tạo, thì đã không còn cầu thang để đi lên nữa, trong lúc Vương Vũ không biết làm sao thì đột nhiên một luồng thánh quang từ trên trời giáng xuống, bao vây Vương Vũ vào trong. Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt Vương Vũ biến đổi, bị thánh quang kéo tới đỉnh cao nhất của Tháp Thần.
Thánh quang tản đi, Vương Vũ xuất hiện trước cửa một giáo đường màu trắng trang nghiêm túc mục.
Giáo đường kia cực kỳ to lớn đồ sộ, trong lúc Vương Vũ đang hoảng hốt, thì một luồng uy thế từ trong giáo đường truyền ra.
Hệ thống gợi ý: [Bạn đã phát hiện Thần Tê Chi Địa, + 5000 điểm kinh nghiệm.]
Trong người Vương Vũ có huyết mạch Long Hoàng, có danh hiệu Đồ Thần Giả, uy thế như vậy đối với Vương Vũ cũng không có tác dụng quá lớn.
Nhìn giáo đường trước mặt, Vương Vũ lẩm bẩm: "Thần Tê Chi Địa, xem ra đây chính là nơi thần Quang Minh ngã xuống, Vinh Quang Của Thần hẳn là ở chỗ này đi."
Vừa nói, Vương Vũ vừa không thèm đếm xỉa tới uy áp trong giáo đường truyền ra, cứ thế đi vào giáo đường.
Giáo đường này khác với những giáo đường Vương Vũ từng gặp trước kia. Giáo đường lúc trước đi vào là thấy một giá chữ thập thật lớn, trên giá chữ thập treo tượng thần, phía dưới tượng thần là bục giảng mà cha xứ đứng truyền giáo lý.
Nhưng giáo đường trước mặt Vương Vũ khi đi vào lại là một vương tọa thật lớn.
Lúc này trên vương tọa đang có một ông lão áo trắng mặt mũi hiền lành.
Nhưng mà lão già kia dường như không có thực thể, chỉ là một ảo ảnh.
Nhà thiết kế Trọng Sinh dường như có rất nhiều thành kiến với lão già, trong trò chơi này người âm hiểm giả dối không phải đều là ông lão, nhưng cứ là ông lão thì đều là hàng âm hiểm giả dối.
Hơn nữa Vương Vũ là một đại tông sư, có phản ứng bản năng với cường giả, nhìn thấy lão già kia, Vương Vũ đột nhiên chấn động cả người, tiện tay ném một thuật Thăm Dò qua.
Kết quả có thể nghĩ, ông lão trước mặt mang một thân dấu chấm hỏi, hiển nhiên đây cũng là một tuyệt thế cường giả.
Ông lão này cũng cảm nhận được dò xét của Vương Vũ, mặc dù loại hành vi ném thuật Thăm Dò người khác vô cùng không lễ phép, nhưng lão già kia cũng không để ý, mà thản nhiên nói: "Ngươi đã đến rồi..."
Giọng nói là ông lão vô cùng thần thánh, mặc dù không chút cảm xúc nhưng lại khiến Vương Vũ có chút xúc động muốn quỳ bái.
"Ngươi là?"
Chấn chỉnh tinh thần một chút, Vương Vũ hỏi ngược lại.
"Hử?"
Thấy Vương Vũ không bị giọng nói của mình mị hoặc, ông lão hơi sững sờ, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
"Ta tên là Luke, là thần Quang Minh!" Ông lão thản nhiên nói, nhưng mà giọng điệu dường như có chút suy yếu.
"Thần Quang Minh! Không phải ngươi ngã xuống rồi sao?" Vương Vũ nghe vậy kinh ngạc hỏi.
"Cho nên hiện tại ta mới mang hình dạng này."
Luke cười khổ nói: "Ngươi đã đến đây, chúng ta bắt đầu thôi. Đến, đến bên cạnh ta đi, hiến tế thân thể cường đại của ngươi."
"???"
Vương Vũ mờ mịt hỏi: "Hiến tế thân thể? Ngươi còn chưa tỉnh ngủ sao?"
"???"
Nghe thấy Vương Vũ nói vậy... Luke cũng ngây ngẩn cả người, đánh giá Vương Vũ từ đầu tới chân: "Ngươi không dung hợp một thể với Thánh Quang Chi Hồn sao?"




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận