Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 927: Trầm Lãng Phù Đồ công chúa đính hôn! (cầu vé tháng )

Chương 927: Trầm Lãng và công chúa Phù Đồ đính hôn! (Cầu vé tháng)
Ngày hôm sau, cách lễ đưa tang của Doanh Vô Minh còn hai ngày, Trầm Lãng lại một lần nữa đến bí mật bái kiến Liêm Thân Vương của Đại Viêm đế quốc.
"Liêm Thân Vương, nói ra thì ta nên gọi ngài là thúc thúc nhỉ?" Trầm Lãng nói: "Tổ mẫu của ta, cũng là cô cô ruột của ngài phải không?"
Lông mi Liêm Thân Vương chợt giật một cái, ngươi Trầm Lãng gọi ta là thúc thúc? Hắn tức thì cảm thấy chắc chắn không có chuyện tốt lành gì.
"Có một việc muốn nhờ ngài hỗ trợ." Trầm Lãng thận trọng nói.
"Nói đi." Liêm Thân Vương nói.
Trầm Lãng nói: "Ta muốn xin ngài làm người mai mối."
Liêm Thân Vương nói: "Ngươi không phải đã thành hôn rồi sao? Vợ cả là Kim Mộc Lan."
Trầm Lãng nói: "Không phải, không phải, không phải. Ta là người ở rể của gia tộc Kim thị, cho nên Kim Mộc Lan là phu nhân duy nhất của Trầm Lãng. Thế nhưng Khương Lãng còn chưa có vợ cả mà?"
Ế?!
Liêm Thân Vương kinh ngạc, ngươi... Ngươi làm thế này có phải là quá không biết x·ấ·u hổ một chút không?
Bộ dạng thế này mà còn muốn trở thành Đại Càn Đế Chủ, còn muốn trở thành t·h·i·ê·n hạ chi chủ ư?
Liêm Thân Vương nói: "Ngươi muốn cưới ai?"
Trầm Lãng nói: "Công chúa Phù Đồ sơn, Nhâm Doanh Doanh."
Liêm Thân Vương kinh ngạc nói: "Phù Đồ sơn đâu có ai tên là Nhâm Doanh Doanh."
Trầm Lãng nói: "Ta không biết trước đây nàng tên gì, dù sao sau này nàng sẽ tên là Nhâm Doanh Doanh. Hơn nữa mẫu thân nàng vẫn là công chúa Cơ thị, muội muội của hoàng đế bệ hạ đương kim, còn từng là vị hôn thê của cha ta Khương Ly. Công chúa Nhâm Doanh Doanh này vẫn là do đích thân Đại Viêm hoàng đế bệ hạ sách phong đấy."
Liêm Thân Vương nhất thời lặng người.
Hai người các ngươi vô sỉ như vậy có thể thu liễm một chút không? Doanh Vô Minh vừa mới chết, còn chưa hạ táng, đúng là t·h·i cốt chưa hàn, bây giờ ngươi lại muốn ta làm mai mối cho ngươi?
Việc này không chỉ đơn giản là gả con gái, phải chăng điều này có nghĩa là Phù Đồ sơn đã chuyển hướng chiến lược? Triệt để từ bỏ gia tộc Doanh thị, lựa chọn đám hỏi với Trầm Lãng?
Đây chính là đại sự kinh t·h·i·ê·n động địa, làm sao lại đơn giản như vậy được?
Hơn nữa, một khi Phù Đồ sơn thực sự đám hỏi kết minh với Trầm Lãng, sẽ xuất hiện hậu quả gì? Trầm Lãng trong nháy mắt sẽ trở nên mạnh mẽ, di tích thượng cổ khổng lồ rơi vào tay Trầm Lãng sẽ bộc phát ra thành quả như thế nào? Hoàn toàn không dám tưởng tượng, điều này đối với Đại Viêm đế quốc có phải là phi thường bất lợi không?
Chuyện này quá lớn, hoàn toàn vượt quá phạm vi quyền hạn của Liêm Thân Vương.
Nhưng chuyện này không làm lại không được, cho nên trong lòng hắn thực sự là đang chửi ầm lên, Trầm Lãng ngươi không thể an phận một chút sao? Ta vừa mới bôn ba mấy ngày mấy đêm, bay từ Càn Kinh đến Viêm Kinh, lại từ Viêm Kinh bay về Càn Kinh, bây giờ ngươi lại muốn ta bay đi Viêm Kinh nữa.
Việc bay lượn trên cao này chẳng dễ chịu chút nào, nếu không phải võ công Liêm Thân Vương coi như cao cường, lại còn mặc trang bị thượng cổ, người bình thường căn bản chịu không nổi.
"Chờ đã..." Liêm Thân Vương tức giận nói: "Ta đi hỏi Nhâm tông chủ một chút, sau đó quay về Viêm Kinh bẩm báo. Ngươi cứ điên cuồng tìm đường chết đi, ngươi sợ Doanh Nghiễm còn chưa đủ phẫn nộ, sợ hắn không đại khai s·á·t giới hay sao."
Sau đó, Liêm Thân Vương nổi giận đùng đùng đi tìm Nhâm tông chủ.
Kết quả phát hiện chuyện này lại là thật, vì vậy hắn lại một lần nữa bất đắc dĩ cưỡi kền kền thượng cổ, bởi vì tốc độ của điêu tuyết quá chậm, hắn lo lắng không về kịp tham gia tang lễ của Doanh Vô Minh.
Cứ như vậy, Liêm Thân Vương còn chưa kịp nghỉ ngơi lại một lần nữa bay lên không trung, quay về Viêm Kinh, cứ thế này hắn sắp mắc chứng sợ bay mất rồi.
. . ....
Kền kền thượng cổ bay rất nhanh, cho nên chỉ mười mấy tiếng đồng hồ sau, Liêm Thân Vương lại một lần nữa đáp xuống hoàng cung Đại Viêm đế quốc.
Lúc thái tử Đại Viêm đế quốc nhìn thấy hắn, cũng không khỏi kinh ngạc.
Liêm Thân Vương, chúng ta hình như mới gặp nhau cách đây không lâu mà, ngươi vẫn chưa đi sao?
Hốc mắt Liêm Thân Vương thâm quầng, sắc mặt tái nhợt, hắn hít một hơi thật sâu. Viêm Kinh ở phương bắc, khí trời tương đối lạnh, hơn nữa bây giờ mới là tháng ba, thêm vào đó kền kền thượng cổ động một chút là bay lên độ cao hơn vạn mét, dù có mặc khôi giáp thượng cổ cũng rét cóng.
"Thái tử điện hạ, có một việc thần không dám tự quyết, xin điện hạ định đoạt." Liêm Thân Vương nói.
"Nói." Thái tử Đại Viêm nói.
Liêm Thân Vương nói: "Trầm Lãng muốn cưới công chúa Phù Đồ sơn, mời thần làm mai mối cho hắn. Ý của bọn họ là vào ngày thứ hai sau khi Doanh Vô Minh hạ táng, sẽ tiến hành lễ nạp sính, công khai đám hỏi, chiêu cáo t·h·i·ê·n hạ."
Ế?!
Thái tử Đại Viêm đế quốc cũng nhất thời thất thanh. Việc này đâu chỉ là xát muối lên vết thương của Doanh Nghiễm, đơn giản là xé rách vết thương ra lần nữa, sau đó dùng lửa mạnh mà nướng. Hai người này hung hãn đến vậy sao?
Liêm Thân Vương nói: "Ý kiến của thần là Trầm Lãng bề ngoài yếu thế, nhưng nếu nhận được sự chống đỡ toàn diện của Phù Đồ sơn, vậy thì mọi khả năng sẽ thay đổi, sẽ trở thành thế lực đuôi to khó vẫy, tương lai sẽ mang đến phiền phức cho chúng ta."
Thái tử Đại Viêm không nói gì, vẫn vuốt ve quân cờ trong tay.
Thế giới này quả nhiên khắp nơi đều tràn ngập bất ngờ thú vị a. Ngươi muốn đạo diễn một vở kịch, thế nhưng diễn biến của vở kịch thường sẽ thoát ly kịch bản ban đầu.
Thú vị, thú vị.
Liêm Thân Vương nói: "Hơn nữa liên minh giữa Doanh Nghiễm và Phù Đồ sơn phải mất mấy chục năm mới đạt thành, lẽ nào chỉ vì một người Trầm Lãng, trong vòng vẻn vẹn hai năm đã triệt để tan vỡ?"
Thái tử Đại Viêm đế quốc vẫn không nói gì.
Liêm Thân Vương nói: "Cho nên thần cảm thấy không thích hợp, không thích hợp!"
Thái tử Đại Viêm đế quốc nói: "Nói ra thì Trầm Lãng vẫn tính là đường đệ của cô, công chúa Phù Đồ sơn cũng là đường muội của cô. Ở một mức độ nào đó, hai người này coi như là ông trời tác hợp cho. Nhâm thị ở thế giới thượng cổ chính là một trong mười hai vương được Cơ thị ta sách phong, tuy không cao quý bằng Khương thị, nhưng Trầm Lãng lúc này cũng là phượng hoàng sa cơ lỡ vận, Nhâm thị miễn cưỡng cũng xứng với Khương thị."
Liêm Thân Vương nói: "Nhưng mà điện hạ, chuyện này..."
Thái tử Đại Viêm đế quốc nói: "Nghe nói Trầm Lãng và công chúa Phù Đồ sơn tình đầu ý hợp, chúng ta hà tất phải làm kẻ ác, mạnh mẽ chia rẽ đôi uyên ương này? Thà hủy mười ngọn miếu, không hủy một cọc hôn mà, chúng ta nên tác thành chuyện tốt của người khác."
Ế?
Liêm Thân Vương nói: "Vậy thần liền đáp ứng làm bà mối này?"
Thái tử Đại Viêm đế quốc nói: "Chỉ một mình ngươi thì chưa đủ, kéo thêm Tả Từ các chủ vào đi, phân lượng của hắn đủ nặng, hai người các ngươi cùng làm mai mối, mới thể hiện được tính long trọng của hôn sự này."
Liêm Thân Vương tức thì cảm thấy hơi tê cả da đầu, đây rốt cuộc là muốn diễn vở kịch gì đây? Thái tử điện hạ rốt cuộc muốn làm gì?
"Được rồi, đi đi." Thái tử Đại Viêm đế quốc nói.
"Tuân chỉ." Liêm Thân Vương lại một lần nữa rời khỏi hoàng cung, thậm chí một hớp trà cũng chưa kịp uống, lại cưỡi lên một con kền kền thượng cổ mới, bay về hướng Càn Kinh.
Có ai yêu thích bay lượn không? Đứng ra đây, ta cho ngươi bay mấy ngày mấy đêm thử xem.
. . ....
Sau khi Liêm Thân Vương quay về Càn Kinh đáp xuống đất, việc đầu tiên là tìm Tả Từ các chủ của Thiên Nhai Hải Các.
"Cái gì, hai chúng ta làm bà mối, thay mặt Trầm Lãng đi cầu hôn Nhâm tông chủ?" Tả Từ các chủ nói.
Liêm Thân Vương khom người nói: "Làm phiền Tả Từ các chủ, đây cũng là ý của Viêm Kinh."
Tả Từ các chủ híp mắt lại, chậm rãi nói: "Liêm Thân Vương, đừng chơi lớn quá, cẩn thận không kết thúc được đâu."
Liêm Thân Vương nói: "Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay."
Tả Từ các chủ nói: "Ở phía tây ta vô cùng bận rộn, nếu làm bà mối, vậy nghi thức đính hôn ta cũng phải có mặt sao?"
Liêm Thân Vương nói: "Hẳn là như vậy."
Tả Từ các chủ nói: "Ta e là không đủ thời gian."
Liêm Thân Vương nói: "Theo như ước định, lễ đính hôn của Trầm Lãng và công chúa Phù Đồ sơn, hẳn là vào ngày mốt."
Mắt Tả Từ các chủ chợt giật mạnh.
Ngày mốt? Cũng chính là ngày Doanh Vô Minh vừa được hạ táng, và là lúc Doanh Nghiễm thoái vị?
Điên rồi à, các ngươi điên rồi sao?
Các ngươi lựa chọn đính hôn vào ngày này, là sợ Doanh Nghiễm không nổi giận, không đại khai s·á·t giới hay sao?
Liêm Thân Vương thản nhiên nói: "Đương nhiên, Tả Từ các chủ cũng có thể không đáp ứng."
Tức thì, Tả Từ các chủ cười lạnh nói: "Ta đã rời khỏi Nhạc Quốc, thậm chí không còn quan tâm chuyện của Đại Viêm, một kẻ trí thân sự ngoại như ta có gì mà không thể làm? Chỉ là e rằng các ngươi đang đùa với lửa."
Liêm Thân Vương nói: "Vậy thì, mời!"
. ....
Liêm Thân Vương và Tả Từ các chủ lại một lần nữa đi tới công phủ Lâm quốc gặp Trầm Lãng, lại một lần nữa xác định chuyện đính hôn với công chúa Phù Đồ sơn.
"Trầm Lãng các hạ, ngươi nhất định phải tiến hành nghi thức đính hôn vào ngày mốt?" Liêm Thân Vương nói: "Ngày đó chẳng những là ngày đầu tiên sau khi Doanh Vô Minh vừa hạ táng, mà cũng là lúc Doanh Nghiễm thoái vị, ngươi nhất định phải chọn ngày đó sao?"
Trầm Lãng nói: "Đương nhiên."
Liêm Thân Vương nói: "Ngươi nhất định phải dùng thanh long chi kiếm kia của ngươi làm sính lễ?"
Trầm Lãng nói: "Đúng."
Liêm Thân Vương nói: "Nhưng đại điển thoái vị của Doanh Nghiễm cũng cần ngươi có mặt, bởi vì hắn cần giao lại Đại Càn Ngọc Tỷ, đại ấn, mũ miện, vương sách tất cả cho ngươi, ngươi mới là vị vua duy nhất của vương quốc Đại Càn."
Trầm Lãng nói: "Vậy thì tìm một cung điện khác trong vương cung Càn Kinh để tiến hành nghi thức đính hôn của chúng ta đi. Ta vừa hoàn thành đính hôn, mặc đồ cưới màu đỏ đi tham gia đại điển thoái vị của Doanh Nghiễm, đi tiếp nhận bảo ấn Đại Càn, tiếp nhận quốc thư, quốc sách, long bào Đại Càn, mũ miện vân vân."
Ế?!
Ngươi cũng nghĩ ra được đấy.
Loại người như ngươi làm thế nào sống được đến bây giờ vậy? Chẳng phải nên sớm bị đánh chết rồi sao?
Ngươi muốn cướp vợ người khác trong cung điện của người ta, lại còn muốn cướp luôn vương vị của người ta? Việc này chẳng khác nào ngươi ở trong nhà người khác, ngay trước mặt họ mà làm chuyện quá trớn với vợ của họ? Lại còn cần người ta vỗ tay tán thưởng nữa sao?
Kẻ như ngươi, đáng lẽ sớm đã bị băm thành trăm mảnh rồi.
"Sao thế? Không được à?" Trầm Lãng hỏi.
Liêm Thân Vương cười lạnh nói: "Ngươi nói sao thì là vậy đi, dù sao cuối cùng kẻ tan xương nát thịt cũng là chính ngươi thôi."
Trầm Lãng nói: "Vậy làm phiền hai vị bà mối."
Dứt lời, Trầm Lãng phất tay, quả nhiên có người bưng tới hai khay vàng, trả thù lao làm bà mối cho Liêm Thân Vương và Tả Từ.
Hai người kia gần như là nghiến răng nhận lấy.
Trầm Lãng nói: "Mời Liêm Thân Vương chuyển lời tới vị nhạc phụ đại nhân kia của ta, lễ đính hôn nhất định phải để công chúa Nhâm Doanh Doanh đến hiện trường, đồng thời giao vào tay ta. Chúng ta một tay giao sính lễ long chi kiếm, một tay giao người, đồng thời chiêu cáo t·h·i·ê·n hạ, Đại Càn Đế Chủ Khương Lãng cùng Phù Đồ sơn đám hỏi."
"Được, lời của ngươi ta sẽ chuyển đến." Liêm Thân Vương nói, sau đó hắn cùng Tả Từ các chủ rời khỏi công phủ Lâm quốc, đi đến nơi ở của Nhâm tông chủ.
. . .. . .
Nhìn thấy Liêm Thân Vương và Tả Từ các chủ, Nhâm tông chủ cũng thoáng kinh ngạc. Chơi lớn như vậy sao, lại mời hai vị đại nhân vật này tới làm mai mối? Trầm Lãng không tin tưởng ta đến mức nào vậy, đây là muốn làm cho cả thiên hạ đều biết chuyện đám hỏi này sao?
Liêm Thân Vương nói: "Ý của Trầm Lãng bệ hạ là tổ chức lễ đính hôn vào ngày mốt."
Nhâm tông chủ nói: "Nhưng ngày mốt là đại điển thoái vị của thân vương Doanh Nghiễm mà."
"Đúng vậy, thật là trùng hợp." Liêm Thân Vương nói: "Trầm Lãng bệ hạ bảo ta chuyển lời, trên lễ đính hôn mời Nhâm... à công chúa Doanh Doanh nhất định phải tới hiện trường, một tay giao người, một tay giao sính lễ."
Nhâm tông chủ nói: "Hiểu rồi, ta đã phái người đi đón nữ nhi."
Liêm Thân Vương nói: "Chúng ta biết lệnh ái không thể thấy ánh mặt trời, cho nên lễ đính hôn sẽ tiến hành trước bình minh. Sau khi lễ đính hôn bên này kết thúc, chúng ta sẽ ngay lập tức sắp xếp để cùng tham gia đại điển thoái vị của thân vương Doanh Nghiễm, cùng với nghi thức giao tiếp ngôi vua Đại Càn."
Nhâm tông chủ giật mình một cái, nói: "Hành vi cỡ này của Trầm Lãng, không sợ làm Doanh Nghiễm tức giận triệt để sao? Như vậy chẳng phải là không có nguyên tắc gì cả?"
Liêm Thân Vương nói: "Chúng tôi chỉ là bà mối, chỉ chuyển lời của Trầm Lãng mà thôi. Ngài là phụ huynh nhà gái, hoàn toàn có quyền từ chối."
Nhâm tông chủ nói: "Không, ta đồng ý. Ngày mốt chính thức tiến hành lễ đính hôn, một tay giao người, một tay giao sính lễ, đồng thời chiêu cáo t·h·i·ê·n hạ."
Liêm Thân Vương nói: "Nếu vậy, cứ quyết định thế đi."
Nhâm tông chủ nói: "Quyết định."
Liêm Thân Vương nói: "Trời cũng sắp sáng rồi, chúng ta cũng tranh thủ thời gian rửa mặt, đi tham gia tang lễ của Doanh Vô Minh thôi!"
. ....
Ngày hôm đó, trang nghiêm sầu thảm!
Các nước trong thiên hạ, sáu đại thế lực siêu thoát, vô số bá tánh Càn Kinh cùng nhau có mặt tại tang lễ của thái tử Tân Càn Vương quốc Doanh Vô Minh, có thể nói là cực kỳ long trọng bi thương.
Trong tang lễ, con trai của Doanh Vô Minh không rơi một giọt nước mắt - hắn đương nhiên là có con trai, hơn nữa không chỉ một - mặc dù hắn và công chúa Nhâm Doanh Doanh từng là vị hôn phu thê.
Mà Doanh Nghiễm cũng không rơi một giọt lệ nào.
Toàn bộ tang lễ ngưng tụ một bầu không khí khiến người ta sợ hãi, phảng phất như sự tĩnh lặng trước khi núi lửa phun trào.
Cơn phẫn nộ lạnh như băng bị Doanh Nghiễm kiềm nén dường như muốn hủy diệt tất cả.
Toàn bộ quá trình hầu như không ai dám tới gần hắn trong vòng mười thước, suốt cả ngày, hắn không hề nói một lời nào.
Đêm xuống, tang lễ kết thúc!
. . ....
Ngày hai mươi chín tháng ba!
Đây chắc chắn là một ngày sẽ được tái nhập sử sách, bởi vì Doanh Nghiễm sẽ thoái vị vào hôm nay, đồng thời giao lại tất cả vương quốc Đại Càn cho Trầm Lãng.
Rạng sáng ba giờ!
Công chúa Nhâm Doanh Doanh tiến vào Càn Kinh, bởi vì thân thể nàng trong suốt, hơn nữa không thể bị ánh mặt trời chiếu rọi, cho nên lễ đính hôn nhất định phải tiến hành vào ban đêm.
Sau khi nghi thức đính hôn bên này kết thúc, sẽ nối tiếp ngay bằng đại điển thoái vị của Doanh Nghiễm.
Dưới sự chủ trì của Liêm Thân Vương và Tả Từ các chủ, nghi thức đính hôn của Trầm Lãng và công chúa Phù Đồ sơn chính thức bắt đầu!
. . ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận