Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 891: Thượng cổ chí bảo long chi tâm!

Chương 891: Thượng cổ chí bảo long chi tâm!
Lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, đời sống cá nhân của Đại Siêu có thể nói là phong phú, lên cửu thiên lãm nguyệt, xuống biển sâu mò ba ba.
So với hồ nước, nó đặc biệt yêu thích biển rộng, hơn nữa càng sâu càng tốt.
Nếu không phải vì cá biển có hàm lượng muối rất cao, nó đã yêu thích mùi vị cá biển rồi.
Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa tháng, nó đã tung hoành hải vực vài trăm dặm xung quanh Nộ Triều thành, đánh bại một con bạch tuộc khổng lồ, trở thành bá chủ vùng biển này, mỗi ngày đều hô phong hoán vũ, uy phong bát diện trong mảnh hải vực này.
Động vật lưỡng cư có thể sinh hoạt trong nước, cũng có thể sinh hoạt trên mặt đất, mà Đại Siêu càng lợi hại hơn, trực tiếp hoạt động cả ba lĩnh vực biển, đất liền, không trung. Thật không biết tổ tiên nó được bồi dưỡng ra như thế nào, nhưng cũng thấy được nghiên cứu sinh vật của văn minh thời thượng cổ thật sự là quá tiên tiến.
Nói đến việc Đại Siêu phát hiện vòng xoáy đáy biển này không phải ngẫu nhiên, mà là do một sinh vật biển lấy lòng mật báo, bởi vì nó đã trở thành tân bá chủ của đáy biển nơi này rồi mà.
Chẳng phải sao, lúc nó mang theo Trầm Lãng cùng Cừu Yêu Nhi lẻn vào đáy biển, phía sau trùng trùng điệp điệp theo một đám sinh vật biển, bao gồm cả bá chủ trước đây là con bạch tuộc cũng lẽo đẽo theo ở phía sau.
Đại Siêu càng lặn càng sâu, thực sự không ngờ mảnh hải vực này lại có rãnh sâu như vậy, sâu hoàn toàn không thấy đáy, hơn nữa lại bí ẩn thế này, hạm đội của Trầm Lãng tới lui mấy trăm, thậm chí hàng ngàn lần cũng không phát hiện.
Cũng may là hiện tại có thượng cổ vương giới, nếu không thì với đáy biển sâu như vậy, riêng áp lực nước cũng không chịu nổi.
Sau khi lẻn vào rãnh biển sâu mấy ngàn mét, lại nhìn thấy một vòng xoáy khổng lồ.
Đại Siêu bỗng nhiên trở nên kích động, bởi vì nó đã thử qua, xuyên qua vòng xoáy này rất kích thích. Đương nhiên đây cũng là quá trình vô cùng nguy hiểm, nếu không phải Đại Siêu lợi hại, các sinh vật biển khác căn bản không dám đi vào.
Bởi vì sức cắn nuốt của vòng xoáy này quá mạnh, một khi bị thôn phệ vào trong thì không thể ra ngoài được nữa.
“Hù…”
Sau khi tiến vào vòng xoáy này, không ngừng xoay tròn rơi xuống, rơi xuống, rơi xuống.
Không biết qua bao lâu, bỗng nhiên liền đến điểm cuối, trực tiếp rơi xuống.
Nơi đây đã không còn bất kỳ nước biển nào, mà là một kiến trúc phi thường cổ xưa và khoáng đạt, hơn nữa chắc là một tòa Thần Miếu.
Trầm Lãng phát hiện, kiến trúc của tòa Thần Miếu này rất có ý tứ, nó không chỉ có lối kiến trúc của thượng cổ Đông Phương Đế Quốc, mà còn hỗn hợp cả phong cách của phế tích thất lạc quốc độ và ma quỷ đại tam giác.
Hơn nữa bên trong tòa Thần Miếu này vẫn có không khí, chỉ có điều đã phi thường mỏng manh, hiển nhiên hạt nhân năng lượng nơi đây cũng sắp hao hết.
Trầm Lãng quan sát kỹ tòa Thần Miếu này, muốn đoán niên đại của nó, phán đoán công năng của nó.
Ở Trái Đất hiện đại, một khi phát hiện cổ mộ, trước tiên cũng cần phải đoán được niên đại của nó. Tuy đều là cổ mộ, nhưng thời gian xây dựng có khả năng cách nhau hơn hai ngàn năm.
Giống như căn cứ bí mật long chi hối mà Trầm Lãng phát hiện và Kim Cương phong di tích thượng cổ, hoàn toàn không cùng một thời đại.
"Nơi này dường như có người từng đến." Cừu Yêu Nhi bỗng nhiên nói: "Tuy người này không để lại bất kỳ vật gì, nhưng lại có quỹ tích di chuyển."
Ánh mắt Trầm Lãng co rụt lại, có người từng đến?
Nói cách khác, di tích thượng cổ này đã bị người phát hiện qua? Vậy vì sao không tiến hành khai phá? Là vì khoảng cách đến Nộ Triều thành quá gần, hay là không có giá trị khai thác?
Sau đó Trầm Lãng bắt đầu lục soát từng góc của Thần Miếu này, muốn thử tìm bất kỳ lối vào nào, phòng thí nghiệm bí mật, nhà kho bí mật,... nhưng lại không thu hoạch được gì.
Đây chỉ là một tòa Thần Miếu đơn độc mà thôi, bên trong trống rỗng.
Nhưng có một điểm kỳ quái, mặt đất và các cây cột lớn của tòa Thần Miếu này cho cảm giác không cùng một niên đại.
Các cột đá khổng lồ phảng phất có lịch sử lâu đời hơn, còn những nham thạch trên mặt đất thì thoáng mới hơn một chút, đương nhiên đây là một loại cảm giác phi thường nhỏ bé.
Sau đó Trầm Lãng vận dụng X quang nhãn quét hình lớp nham thạch mặt đất của tòa Thần Miếu này, vô cùng vô cùng cẩn thận.
Kết quả ở trung ương Thần Miếu phát hiện manh mối, bên dưới một lớp nham thạch dày, phảng phất hé lộ ra một tia sáng đặc thù.
"Đại Siêu, chỗ này." Trầm Lãng nói, chỉ vào mặt đất ở trung tâm.
Đại Siêu đi tới, bắt đầu ngưng tụ, ngưng tụ.
Ngưng tụ đến cực hạn, năng lượng sóng siêu âm chợt phun ra.
"Ầm!" Một tiếng nổ vang, lớp nham thạch kiên cố trên mặt đất này trực tiếp bị bắn ra một cái hố.
Đại Siêu giống như một cỗ máy nghiền đá bằng sóng siêu âm lợi hại, dùng nó để mở đường hầm thì tuyệt đối lợi hại.
"Rầm rầm rầm…”
Lớp nham thạch mặt đất này thật đúng là đặc thù, sóng siêu âm lợi hại như vậy của Đại Siêu, phun trọn mười mấy lần, mới hoàn toàn phá mở được một cái hố khổng lồ sâu ba mét, rộng ba mét.
Lớp nham thạch dày ba mét này quả nhiên là được đắp lên sau này, phía dưới mới là sàn nhà chân chính của Thần Miếu, có cùng niên đại với các cây cột, hơn nữa khí tức năng lượng tỏa ra cũng không kém, thậm chí điêu khắc đều cùng một phong cách.
Mà trước mắt, bên dưới lòng đất này, có một cánh cửa hình tròn cực lớn, đường kính khoảng ba mươi mét, trên cửa có một phù điêu, trông hết sức quen thuộc, mặt người thân rắn giống đực, chính là pho tượng trong thần miếu ở Kim Cương phong di tích thượng cổ kia, hoàn toàn giống nhau như đúc.
Cánh cửa này chắc là lối vào, nhưng nó không phải vòng xoáy năng lượng, cũng không có bất kỳ nhắc nhở nào.
Đại Siêu không nói hai lời, trực tiếp ngưng tụ công kích siêu âm, chợt phun ra một hơi.
"Ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, năng lượng sóng siêu âm cường đại này chợt đánh vào cánh cửa tròn dưới lòng đất, kết quả không hề hư hại chút nào, năng lượng sóng siêu âm này thậm chí trực tiếp bị bắn ngược trở lại.
Cánh cửa tròn lối vào này quả nhiên lợi hại, công kích siêu âm của Đại Siêu cũng hoàn toàn không làm gì được.
"Chỗ này có một cái công tắc, công tắc hình tròn, vặn trực tiếp." Cừu Yêu Nhi nói, sau đó nàng tiến lên vặn công tắc.
Kết quả đương nhiên không thể chuyển động, căn bản không mở được.
"Ngươi tới đi." Cừu Yêu Nhi nói.
Trầm Lãng tiến lên vặn cái công tắc hình tròn kia.
Dễ dàng liền chuyển động, thậm chí không tốn chút sức lực nào.
Trầm Lãng kinh ngạc, chẳng lẽ có liên quan đến thượng cổ vương giới này? Vì vậy hắn đổi tay trái vặn cái vòng tròn, kết quả vẫn dễ dàng di chuyển nó.
Trầm Lãng nói: "Hay là, ngươi lại đến thử xem?"
Cừu Yêu Nhi tiến lên vặn cái công tắc hình tròn kia một lần nữa, vẫn không chút sứt mẻ.
Tiếp đó một cái móng vuốt to lớn vươn tới, là Đại Siêu.
Nó cũng nắm chặt cái mâm tròn này, dùng hết sức chín trâu hai hổ cố gắng vặn.
“Két…”
Kết quả vẫn không chút sứt mẻ, thế là nó bỏ cuộc, đi sang một bên hờn dỗi.
Trầm Lãng lại ra tay một lần nữa, dễ dàng xoay cái vòng tròn kia đến cuối.
"Ùng ùng..." Cánh cửa tròn có phù điêu mặt người thân rắn giống đực này mở ra, lộ ra một cầu thang sâu hun hút, sâu không thấy đáy.
Trầm Lãng không khỏi kích động.
Có lẽ có người từng đến tòa Thần Miếu này, nhưng lối vào di tích thượng cổ này từ đầu đến cuối không có ai mở ra, hắn vẫn là người đầu tiên mở nó, nói cách khác đây là một di tích thượng cổ chưa bị khai phá.
Không dám tưởng tượng a, lại có một di tích thượng cổ cách Nộ Triều thành gần như vậy, tới lui bao nhiêu lần cũng không phát hiện.
May mà có Đại Siêu a, Trầm Lãng không khỏi giơ ngón tay cái với Đại Siêu.
"Đại Siêu, ngươi muốn cùng vào không?" Trầm Lãng hỏi.
Đại Siêu chợt đứng lên, ngưng tụ năng lượng, tiếp tục điên cuồng phun ra.
Bởi vì vừa rồi nó chỉ phun ra một cái hố đường kính ba mét, nhưng lối vào này có đường kính đến ba mươi mét, bên ngoài vẫn bị một lớp nham thạch chặn lại, với thể hình của Đại Siêu thì không vào được.
"Phanh phanh phanh phanh phanh…” Mấy chục luồng năng lượng sóng siêu âm bắn nhanh ra.
Lớp nham thạch ngăn cản bên ngoài vỡ nát tan tành, trọn mấy phút sau, cuối cùng lối vào hoàn chỉnh xuất hiện ở trước mặt, đường kính ba mươi mét.
Trầm Lãng, Cừu Yêu Nhi, Đại Siêu đi vào lối vào di tích thượng cổ này, dọc theo hành lang bậc thang, tiến sâu vào bên trong di tích thượng cổ này.
Trong hành lang tối đen hoàn toàn đã đi mấy ngàn mét, rốt cục đến điểm cuối.
Trước mắt xuất hiện một thứ quen thuộc, vòng xoáy năng lượng, một vòng xoáy năng lượng đường kính khoảng ba mươi lăm mét.
Đằng sau vòng xoáy năng lượng kia là cái gì? Có bảo tàng không? Có phải phòng thí nghiệm bí mật không? Nhà kho bí mật?
Ta muốn long chi hối a, siêu cấp cần.
Trầm Lãng vươn tay chạm vào vòng xoáy năng lượng này, trong lòng khẽ động ý nghĩ, đóng lại!
Lập tức, vòng xoáy năng lượng khổng lồ này trực tiếp đóng lại.
Thượng cổ vương giới này vẫn lợi hại như vậy.
Trầm Lãng nhắm mắt lại, tràn ngập chờ mong vô hạn, phía sau vòng xoáy năng lượng này khẳng định có bảo tàng, hơn nữa là bảo tàng phi thường trân quý, nói không chừng có 100 nhánh long chi hối đâu?
Trước tiên thầm cầu nguyện trong lòng, 100 nhánh long chi hối, 100 nhánh long chi hối.
Sau đó mở mắt ra, bên trong hoàn toàn tối đen như mực, không nhìn thấy gì cả.
Cẩn thận từng li từng tí bước ra, tiến vào bên trong di tích thượng cổ này.
"Vù!" Lập tức xung quanh tỏa ra ánh sáng, từ tối đen như mực trực tiếp biến thành sáng như ban ngày, tất cả bên trong đều thấy rõ ràng.
Chuyện này... Thứ này là cái gì vậy?
Trầm Lãng hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Bên trong di tích thượng cổ này hoàn toàn khác với tưởng tượng, không phải phòng thí nghiệm thượng cổ, không phải nhà kho thượng cổ, thậm chí cũng không phải Thần Miếu gì cả.
Chuyện này... Đây là một nhà giam?
Bởi vì đập vào mắt Trầm Lãng là một gian tù thất, hơn nữa còn là một gian tù thất bị đóng kín mít.
Nơi này có bao nhiêu phòng giam? Tổng cộng có năm gian.
Tù thất nhỏ đại khái chỉ có diện tích 100 mét vuông, cao bốn, năm mét.
Mà tù thất lớn nhất, rộng chừng mấy vạn mét vuông, cao trăm mét.
Mà trước mặt Trầm Lãng chính là một gian lao tù nhỏ nhất.
Vì sao Trầm Lãng lại khẳng định đây là nhà giam như vậy? Bởi vì phía trên viết rõ ràng rành rành, trên gian tù thất thứ nhất viết Khương thị phản nghịch giả chi lao.
Trầm Lãng không khỏi liếc mắt nhìn Cừu Yêu Nhi, nói: "Yêu Nhi, ở một mức độ nào đó, hai chúng ta đều họ Khương đấy."
Trầm Lãng đi tới trước mặt gian lao tù thứ nhất này, nhìn văn bia phía trên.
Bên trong này đang giam giữ kẻ sỉ nhục lớn nhất của hoàng tộc Khương thị chúng ta, kẻ phản bội lớn nhất của toàn bộ văn minh Đông Phương, kẻ trầm mê dung mạo Medusa phương Tây, đem cơ mật lớn nhất của Đông Phương Đế Quốc ta báo cho Medusa, bị phán xử giam cầm vĩnh viễn, vĩnh viễn không đặc xá.
Đây là lần đầu tiên Trầm Lãng chứng kiến lời tự sự rõ ràng như vậy của văn minh thời thượng cổ.
Hơn nữa lượng thông tin trong này cũng quá lớn, đầu tiên đây đúng là nhà giam của thế giới Đông Phương, lại còn nói đến hoàng tộc Khương thị.
Đây là ý gì, hoàng tộc của thượng cổ Đông Phương Đế Quốc họ Khương? Vậy Cơ thị đi đâu rồi?
Cánh cửa lao tù này đóng chặt, hơn nữa tù thất còn được đúc bằng một loại nham thạch màu đen đặc thù.
"Đại Siêu, ngươi tới!" Trầm Lãng nói.
Đại Siêu ngưng tụ lực lượng, sau đó chợt phun ra sóng siêu âm.
"Ầm!" Một tiếng vang thật lớn, sóng siêu âm này chợt đập vào tường, nhưng sau đó... lại bị bắn ngược trở về.
Bức tường lao tù này cũng lợi hại như vậy sao? Công kích siêu âm của Đại Siêu vẫn vô hiệu?
Đại Siêu chắc hẳn đang hoài nghi thú sinh, sóng siêu âm này hoàn toàn là niềm kiêu hãnh lớn nhất của nó, kết quả cái này không phá nổi, cái kia không phá nổi, hiện tại ngay cả một cánh cửa nhỏ cũng không phá ra được, vậy công kích siêu âm này của ta còn có ý nghĩa gì nữa?
Vì vậy, nó trực tiếp nằm sấp trên mặt đất, đem đầu vùi vào dưới lồng ngực mình mà buồn bã.
Trầm Lãng không để ý đến nó, Cừu Yêu Nhi ngược lại tiến lên xoa cổ nó an ủi.
Trầm Lãng quan sát kỹ cánh cửa lao tù này, bên trong giam giữ kẻ phản bội lớn nhất của hoàng tộc Khương thị thượng cổ, hơn nữa đương thời thượng cổ Đông Phương Đế Quốc quả thực đang khai chiến với thất lạc đế quốc phương Tây.
Người bên trong này vì yêu một vị Medusa, nên đã phản bội chủng tộc của mình, phản bội đế quốc của mình, có lẽ là đã tiết lộ cơ mật liên quan cho thất lạc đế quốc thượng cổ phương Tây?
Trầm Lãng thật ra rất muốn biết tên phản đồ này trông như thế nào.
Trầm Lãng không làm gì, lịch sử của nhà giam thượng cổ này có vẻ sớm hơn Kim Cương phong di tích thượng cổ một chút.
Dựa theo lý giải của Trầm Lãng, thế giới Đông Phương thượng cổ đầu tiên là phát sinh đại chiến quy mô lớn với thất lạc đế quốc phương Tây, cuối cùng ai thua ai thắng cũng không biết. Nhưng trận đại chiến này hẳn là không có kết cục cuối cùng,... ít nhất... thượng cổ Đông Phương Đế Quốc cũng không bị thất lạc đế quốc Medusa chiếm lĩnh, bởi vì trong các di tích thượng cổ đã khai phá được biết, cũng không có vết tích của Medusa.
Sau đại chiến giữa thượng cổ Đông Phương và thượng cổ phương Tây, không biết qua bao nhiêu năm, đại niết diệt của văn minh thời thượng cổ đã xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận