Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 893: Thế giới chung cực chân tướng ?

Chương 893: Chân tướng cuối cùng của thế giới?
Trầm Lãng là một người có suy nghĩ thiên mã hành không, bởi vì xem quá nhiều phim ảnh, cho nên bất kể xảy ra chuyện gì hắn cũng không tỏ ra quá mức bất ngờ. Dù cho vỗ ngực một cái, trên người trực tiếp xuất hiện một bộ chiến giáp Nano, hắn hóa thân thành Iron Man ngay lập tức thì cũng có thể chấp nhận được.
Kết quả là không có gì xảy ra cả, giống hệt như lúc trước đeo thượng cổ vương giới vậy.
Không đúng, thậm chí còn không giống như lúc đeo thượng cổ vương giới. Sau khi đeo vương giới, Trầm Lãng... ít nhất... còn có thể bật tắt vòng xoáy năng lượng kia mà.
Mà bây giờ sau khi trang bị long chi hạch tâm này khảm vào ngực hắn, hắn rõ ràng cảm nhận được một lực lượng vô cùng thần kỳ, nhưng lại hoàn toàn không cách nào thi triển.
Sau đó Trầm Lãng thử đi thử lại nhiều lần, nhưng vẫn không thu hoạch được gì, hắn vẫn cứ là một kẻ tay trói gà không chặt như vậy.
Thật sự là không đúng mà, hắn chắc chắn trăm phần trăm cảm nhận được trong cơ thể có một luồng năng lượng không rõ ràng.
Nhưng thứ này lại giống như tình yêu vậy, ngươi rõ ràng có thể cảm nhận được, nhưng lại không nhìn thấy cũng không sờ được.
"Đây cũng là một món thượng cổ trang bị vô cùng cường đại và tân tiến, hơn nữa còn rất cao thâm, cho nên có lẽ ngươi cần thời gian mới có thể khai phá ra lực lượng của nó." Cừu Yêu Nhi nói.
Trầm Lãng không khỏi nhớ tới bộ thượng cổ trang bị kia của Adolph, thật sự là siêu cấp ngầu bá cháy, võ công của hắn rõ ràng còn hơi kém Edda nữ vương một chút, kết quả sau khi có món thượng cổ trang bị này, Edda nữ vương và Hela liên thủ cũng không thể làm tổn thương dù chỉ nửa sợi tóc gáy của Adolph. Lúc đó thật sự đã mang đến cho Trầm Lãng sự kinh diễm không gì sánh nổi.
Mà bộ thượng cổ trang bị kia của Adolph dường như cũng được khảm ở vị trí trái tim trên ngực.
"Tạm thời cứ gác lại đã." Trầm Lãng nói: "Có thể tương lai nó sẽ mang đến cho ta kinh hỉ cực lớn. Yêu Nhi, ta không lừa ngươi đâu, ta thật sự cảm thấy mình mạnh lên rất nhiều, nói không chừng ngay cả ngươi cũng không phải là đối thủ của ta nữa, hay là tối nay chúng ta về thử xem?"
"Được." Cừu Yêu Nhi nói.
Sau đó, ánh mắt Trầm Lãng nhìn về phía thượng cổ tù phạm kia, lúc này hắn đã hoàn toàn biến thành nham thạch, không khác gì những hoá thạch của người thượng cổ trước đó, trông giống như một pho tượng đá vậy.
"Xin lỗi." Trầm Lãng nói: "Ta thật sự rất muốn biết, Medusa nữ vương đã mê hoặc ngươi kia rốt cuộc xinh đẹp đến mức nào, mà lại khiến ngươi phản bội đế quốc của mình."
Mà thượng cổ tù phạm này dường như vẫn đang nói bốn chữ kia: Ta không hối hận.
. . .. . .. . .
Mặc dù đã thu hoạch được trang bị long chi hạch tâm, nhưng Trầm Lãng quyết định tiếp tục tìm kiếm dò xét, lúc này hắn xem như đã biết, bên trong nhà tù này không thể nào có long chi hối.
Nhưng nhà tù này nhất định rất lợi hại, bởi vì chỉ riêng phòng giam thứ nhất đã nhốt một tù phạm lợi hại như vậy, kẻ phản bội đầu tiên của hoàng tộc Khương thị cơ mà. Kế tiếp còn có ba phòng giam nữa, bên trong đó giam giữ loại tù phạm lợi hại đến mức nào đây?
Trầm Lãng đi tới trước cửa phòng giam thứ hai, phòng này lớn hơn phòng thứ nhất một chút, trên tấm biển bên ngoài viết: Hắc Ám Nữ Hoàng lao tù.
Phía dưới có một tấm bảng giới thiệu tội trạng của tù phạm này: Người này chế tạo thiên tai ôn dịch, tàn sát mười triệu người, tội ác tày trời.
Trầm Lãng xem xong thì không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Tù phạm giam giữ bên trong nhà tù này quả nhiên người sau còn lợi hại hơn người trước.
Kẻ phản bội lớn nhất của hoàng tộc Khương thị vừa rồi đã đủ kinh khủng rồi, là người thừa kế của đế quốc thượng cổ, hắn lại phản bội chính quốc gia của mình.
Mà Hắc Ám Nữ Hoàng thứ hai này, lại có thể tàn sát mười triệu người? Thật không thể tin nổi.
Hơn nữa bốn chữ 'thiên tai ôn dịch' này nghe có chút khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Cừu Yêu Nhi không khỏi liếc nhìn Trầm Lãng, bởi vì Trầm Lãng cũng từng dùng ôn dịch diệt sạch mấy tòa thành trì, ở một mức độ nào đó hắn cũng có chút tương tự với vị Hắc Ám Nữ Hoàng này.
Mà trong đầu Trầm Lãng chỉ có một ý nghĩ, virus ôn dịch mà Hắc Ám Nữ Hoàng này nắm giữ chắc chắn siêu cấp đáng sợ, nếu không làm sao có thể tàn sát mười triệu người được?
Trầm Lãng hơi do dự một lát, đưa tay đặt lên cửa phòng giam thứ hai, tức thì phía trên hiện ra một chữ: Tội.
Cuối cùng cũng không phải là chữ 'Hối', phía dưới chữ 'Tội' này cũng có một chỗ lõm hình thượng cổ vương giới, Trầm Lãng đưa tay đặt vương giới khớp vào chỗ lõm này.
Cừu Yêu Nhi nhẹ nhàng nắm tay Trầm Lãng nói: "Ngươi biết ta xưa nay sẽ không ngăn cản ngươi làm bất cứ chuyện gì, nhưng... lần này ta khuyên ngươi nên thận trọng."
Trầm Lãng gật đầu.
"Vù!"
Tức thì chữ 'Tội' trên cửa biến mất, thay vào đó là một vòng xoáy năng lượng, hơn nữa màu sắc của vòng xoáy năng lượng này không giống với cái ở cửa phòng giam thứ nhất, vòng xoáy năng lượng này có màu tím.
Trầm Lãng hít một hơi thật sâu, sau đó đặt tay lên vòng xoáy năng lượng này, trong lòng truyền đi ý niệm.
"Đóng!"
Sau đó hắn nhắm mắt lại chờ đợi để xem Hắc Ám Nữ Hoàng, người phụ nữ tội ác ngập trời bên trong phòng giam thứ hai.
Thế nhưng ngay khi hắn mở mắt ra, lại phát hiện trước mắt vẫn là vòng xoáy năng lượng.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Sau khi đeo thượng cổ vương giới, Trầm Lãng hoàn toàn có thể mở và đóng bất kỳ vòng xoáy năng lượng nào mà? Tại sao bây giờ lại không được?
"Đóng lại." Trầm Lãng lại hạ lệnh một lần nữa.
Thế nhưng vòng xoáy năng lượng này vẫn cứ dao động, không có bất kỳ biến hóa nào.
Trầm Lãng nghi hoặc, sau đó chậm rãi đi về phía vòng xoáy năng lượng này.
Đã không cách nào đóng lại, vậy ta hẳn là có thể xuyên qua vòng xoáy năng lượng này chứ?
Kết quả... vẫn không được, Trầm Lãng bị chặn lại ngay bên ngoài, hoàn toàn không cách nào tiến vào.
Kết cục này là sao vậy?
Trầm Lãng tức thì vô cùng kinh ngạc, trước đó hắn rõ ràng có thể dễ dàng xuyên qua bất kỳ vòng xoáy năng lượng nào, vì sao hiện tại lại không được?
Là vì quyền hạn của mình không đủ? Hay là vì cấp bậc của vòng xoáy năng lượng này cao hơn? Hoặc là vì trang bị long chi hạch tâm khảm trong ngực, nên đã mất đi quyền hạn xuyên qua vòng xoáy năng lượng? Không thể nào.
Sau đó, Trầm Lãng thử rất nhiều lần, nhưng đều hoàn toàn không cách nào xuyên qua.
Đại Siêu lại phấn chấn tinh thần, một lần nữa dấy lên sóng siêu âm, phun thẳng vào vòng xoáy năng lượng này.
"Vù!"
Kết quả như đá chìm đáy biển, năng lượng sóng siêu âm Đại Siêu phun ra chạm vào vòng xoáy năng lượng này không gây ra bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp biến mất không còn tăm hơi.
Cừu Yêu Nhi rút ra một cây dao găm, ném về phía vòng xoáy năng lượng.
Trong nháy mắt, cây dao găm này trực tiếp tan thành mây khói, cho thấy lực hủy diệt cường đại của vòng xoáy năng lượng này.
Không ngờ tới, dù Trầm Lãng dùng thượng cổ vương giới cũng chỉ có thể mở được phòng giam thứ nhất, phòng thứ hai còn không mở được.
Sau đó Trầm Lãng đi tới phòng giam thứ ba.
Phòng giam này thì vô cùng lớn, rộng đến mấy ngàn mét vuông, chiều cao cũng đã khoảng năm mươi mét.
Bên ngoài phòng giam thứ ba này vẫn có một tấm biển, ghi thân phận của tù phạm này, cùng với tội trạng đã phạm phải.
Thế nhưng, loại văn tự này Trầm Lãng hoàn toàn xem không hiểu, thậm chí Trầm Lãng dùng trí não để tìm kiếm cũng hoàn toàn không phát hiện ra loại văn tự này. Đây không phải chữ Hán, cũng không phải tiếng Hy Lạp, càng không phải chữ La Mã, cũng chẳng phải tiếng Latin, không phải chữ hình nêm, cũng không phải chữ tượng hình.
Loại văn tự này vô cùng thâm ảo, Trầm Lãng chỉ thoáng nghiên cứu một chút liền gần như trầm mê vào trong đó.
Đương nhiên không phải vì trầm mê ý nghĩa của những chữ này, bởi vì hắn suy nghĩ hồi lâu mà vẫn hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa bên trong chúng. Thứ làm hắn trầm mê chính là một loại logic của loại chữ viết này, nó dường như không chỉ là một loại văn tự để ghi chép, mà còn là một loại logic vô cùng thần bí.
Loại văn tự này cao cấp vô cùng, ít nhất là cao cấp hơn so với các loại văn tự hiện có mà Trầm Lãng biết, nó có thể dùng ít chữ nhất để diễn tả nhiều nội dung nhất.
Cứ như vậy, Trầm Lãng đứng lặng dưới hàng chữ này, không ngừng suy tư, suy tư.
Không biết qua bao lâu, Cừu Yêu Nhi vỗ nhẹ lên mặt Trầm Lãng, nói: "Chúng ta rời đi đã rất lâu rồi, Liêm Thân Vương hẳn là đã tới."
Trầm Lãng chợt tỉnh lại, hỏi: "Ta vừa trầm tư bao lâu?"
"Năm canh giờ." Cừu Yêu Nhi nói.
Trầm Lãng kinh hãi kêu lên một tiếng? Năm canh giờ?
Hắn rõ ràng cảm giác chưa tới năm phút mà, không ngờ trong thoáng chốc đó, lại trôi qua tới năm canh giờ.
Vậy mà, hắn chỉ vẻn vẹn trầm mê vào nghiên cứu loại chữ viết này thôi, vẫn chưa hiểu được bất kỳ ý nghĩa gì trên đó cả.
Đây là văn tự gì vậy? Thật sự kỳ lạ.
Sau khi tới thế giới này, tất cả thượng cổ điển tịch, tất cả thượng cổ văn bia mà Trầm Lãng từng gặp đều có nguồn gốc từ Trái Đất.
Có chữ Hán, có chữ Ả Rập, có tiếng Latin, có tiếng Hy Lạp, vân vân.
Điều này gần như khiến hắn tưởng rằng sẽ không xuất hiện loại văn tự nào khác nữa, vậy mà đột nhiên lại xuất hiện loại văn tự thâm thúy thần bí như vậy, lẽ nào đây mới thật sự là thượng cổ văn tự? Vậy tại sao trong tất cả các thượng cổ điển tịch đều không thấy nó đâu?
Hơn nữa loại thượng cổ văn tự này dường như thật sự có một loại ma lực, có thể khiến toàn bộ tinh thần và linh hồn của con người hoàn toàn chìm đắm vào đó.
Dường như đây không chỉ là một loại văn tự, mà còn là một phương thức tư duy tinh thần đặc thù, đại biểu cho một phương hướng văn minh khác?
Đến phòng giam thứ hai còn không thể vào được, vậy phòng thứ ba chắc chắn lại càng không thể vào.
Trầm Lãng quay lại trước phòng giam thứ tư, phòng giam này thì cực kỳ, cực kỳ khổng lồ, diện tích hẳn là vượt quá mấy vạn mét vuông, chiều cao tường đều vượt qua hai trăm mét.
Không thể tưởng tượng được, bên trong phòng giam thứ tư này rốt cuộc nhốt thứ gì?
Là một đám tù phạm, hay chỉ một tù phạm?
Nếu chỉ là một người, vậy hình thể của tù phạm đó cũng quá mức kinh người rồi. Bởi vì phòng giam này rộng tới mấy vạn mét vuông, cao mấy trăm mét.
Đương nhiên, trên tấm biển bên ngoài phòng giam thứ tư này cũng vẫn viết loại thượng cổ văn tự kia, Trầm Lãng vẫn hoàn toàn không thể xem hiểu, cũng chỉ có thể dùng trí não chụp lại ghi chép xuống.
Lần này hắn không nghiên cứu văn tự trên tấm biển của phòng giam thứ tư nữa, mà đi thẳng tới trước phòng giam thứ năm.
Nhà tù thượng cổ này, tổng cộng chỉ có năm phòng giam.
Tù phạm ở đây, thân phận người sau càng đáng sợ hơn người trước.
Tù phạm thứ hai đã là Hắc Ám Nữ Hoàng tàn sát mười triệu người, tù phạm thứ tư hình thể hẳn là lớn đến mức kinh hồn.
Như vậy tù phạm thứ năm chắc hẳn là đáng sợ nhất, hoặc là thân phận cao nhất, hoặc là tội trạng lớn nhất.
Dùng một danh từ thật kêu để hình dung tù phạm thứ năm này, Boss thượng cổ tối cường? Tù phạm thượng cổ cuối cùng?
Nhưng mà...
Phòng giam thứ năm này lại không hề lớn chút nào, thậm chí còn nhỏ hơn phòng giam thứ nhất một ít.
Không chỉ vậy, trên tường phòng giam thứ năm này cũng có một tấm biển, thế nhưng phía trên lại trống trơn, không có bất kỳ văn tự nào, bất kể là chữ Hán hay thượng cổ văn tự, đều hoàn toàn không có.
Không viết thân phận tên tuổi của người này, cũng không viết tội danh của hắn.
Điều này càng khiến nó có vẻ thêm thần bí.
Một tù phạm ngay cả tên cũng không có, quả nhiên là Boss cuối cùng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận