Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)
Chương 804: Đại Càn Đế Quốc quật khởi!
Chương 804: Đại Càn Đế Quốc quật khởi!
Cuộc đại thanh tẩy ở hai nước Ngô Sở chỉ vừa mới bắt đầu, tiếp theo chắc chắn sẽ tiến hành một cuộc thay máu hoàn toàn mới có thể nhổ tận gốc triệt để đám quan viên trung thành với Đại Viêm đế quốc.
Sở Vương trở về vương cung, nhìn cung điện đang cháy hừng hực, không hề có ý định cho người đi dập lửa.
Dù sao Sở Vương cung đã bị Trầm Lãng đốt qua một lần, vương cung mới xây này ở một mức độ nào đó là phi thường đơn giản, hơn nữa còn rất trống trải, cũng không cần quá lo lắng lửa sẽ lan rộng ra, nhưng vẫn có hơn một nghìn cung nữ và thái giám bưng nước vây quanh cung điện đang cháy.
Cứ để tòa cung điện này chôn cùng với mẫu hậu đi.
Lúc này Sở Vương có vẻ càng bình tĩnh hơn, thậm chí luồng khí tức nóng nảy bất an trong cơ thể cũng lắng lại.
Thái sư Lý Huyền Kỳ tiến lên hỏi: "Bệ hạ, tiếp theo nên phái sứ giả đến chỗ Trầm Lãng bệ hạ."
Sở Vương nói: "Cứ để thái tử đi đi."
Lý Huyền Kỳ kinh ngạc, Thái tử? Năm nay mới mười lăm tuổi thôi mà.
"Bệ hạ, tiếp theo phải làm sao?" Lý Huyền Kỳ lại hỏi.
Sở Vương nói: "Chờ đợi Doanh Vô Minh suất lĩnh đại quân từ ba mặt tây, bắc, nam cùng đánh tới, quân đội Tân Càn vương quốc, quân đội Đại Lương Quốc, quân đội Phù Đồ sơn, thậm chí còn có quân đội Đại Tấn vương quốc."
Lý Huyền Kỳ nói: "Chúng ta có thể thắng không?"
Sở Vương nói: "Thắng không nổi, nhất định sẽ thua."
Lý Huyền Kỳ mặt run lên, nhưng không nghi ngờ lời của Sở Vương, thực tế chính hắn cũng cảm thấy sẽ thất bại. Sở Quốc dù có huy động toàn bộ binh lực quốc gia cũng đánh không lại Doanh Vô Minh, nền tảng lập quốc của Tân Càn Vương quốc vốn đã mạnh hơn Sở Quốc gấp nhiều lần, càng chưa nói Doanh Vô Minh còn có Phù Đồ sơn chống lưng toàn diện.
Sở Quốc dù có tiêu hao hết quốc lực, tập hợp nổi trăm vạn đại quân, thì về cơ bản cũng là thua chắc không nghi ngờ gì.
Lý Huyền Kỳ nói: "Nếu thua, thì sẽ thế nào?"
Sở Vương khàn giọng nói: "Thái sư, Trầm Lãng bệ hạ đã sáng tạo kỳ tích hết lần này đến lần khác, thế nhưng quân đội trong tay hắn chỉ có chưa đến năm sáu mươi ngàn, thủ một Nộ Triều thành còn miễn cưỡng, thủ Nhạc Quốc cũng không đủ, càng không thể nào giúp chúng ta bảo vệ Ngô Quốc và Sở Quốc. Tính tình của Ngô Vương còn cương liệt hơn ta, cho nên hắn cũng chắc chắn không thể nhẫn nhịn. Cho nên ta thuần phục Trầm Lãng bệ hạ, từ trước đến nay không dám hy vọng xa vời hắn có thể giúp ta bảo toàn giang sơn Sở Quốc. Ta thuần phục hắn là vì sau này, vì tương lai."
Hắn tiếp tục nhìn cung điện đang cháy, mẫu hậu bên trong chắc đã bị thiêu thành tro bụi rồi.
Sở Vương nói: "Thực ra ta có thể nhịn, nén giận, nhẫn nhục chịu đựng ai mà không biết. Nhưng có những lúc, nhẫn nhịn cũng vô dụng. Người ta đao đã kề lên cổ rồi, không thể nhịn được nữa thì đơn giản là không cần nhẫn nữa."
Về điểm này, Lý Huyền Kỳ cũng không ngăn cản Sở Vương, thậm chí lần đại khai sát giới này đều là do hắn suất lĩnh binh lính làm.
"Người sống một đời, cuối cùng là phải cầu một sự thống khoái. Những kẻ làm vương như chúng ta, cả đời khó mà được thống khoái một lần, nhưng lần này thật sự là thống khoái a, quá thoải mái." Sở Vương dũng cảm cười to nói: "Thống khoái xong rồi sao? Thì có thể chết..."
Lời này vừa nói ra, thân thể Lý Huyền Kỳ run lên.
Sở Vương nói: "Đại quân của Doanh Vô Minh chẳng mấy chốc sẽ đánh tới, ta với tư cách là Sở Vương sẽ dốc hết sức mình trong trận chiến này, sau đó là thịt nát xương tan, toàn bộ lãnh thổ Sở Quốc rơi vào tay giặc. Ta nhất định sẽ tử trận, ta cũng phải tử trận. Quân vương chết vì xã tắc, như vậy thì cốt khí tinh thần sẽ đứng vững. Tiếp theo, cho dù quân đội Doanh Vô Minh chiếm lĩnh hoàn toàn Sở Quốc chúng ta, nhưng trong lòng vô số người dân nước Sở, Sở Quốc vĩnh viễn bất diệt. Bởi vì Sở Vương ta đây đã tử trận, vì quốc gia xã tắc mà tử trận."
"Quốc gia là gì? Quốc gia là lãnh thổ sao? Là thành trì sao? Không phải đâu, quốc gia là tinh thần, là lòng người."
"Khương Ly bệ hạ mất bao nhiêu năm rồi? Hơn hai mươi bảy năm rồi chứ? Nhưng vì sao toàn thiên hạ đều hoài niệm hắn, thân phận Trầm Lãng bệ hạ vừa bại lộ, lập tức liền có vô số người đến thuần phục? Có những người chết rồi, nhưng họ vẫn còn sống."
"Tiếp theo ta sẽ cùng Doanh Vô Minh quyết chiến, oanh oanh liệt liệt mà chết, như vậy ta sẽ vĩnh viễn sống trong lòng người dân nước Sở, Sở Quốc sẽ vĩnh viễn không vong."
"Thái tử không phải đi đến chỗ Trầm Lãng bệ hạ sao? Ta tin tưởng Trầm Lãng bệ hạ sẽ sáng tạo hết kỳ tích này đến kỳ tích khác. Hắn không bảo vệ được Sở Quốc, không bảo vệ được Ngô Quốc, thậm chí không bảo vệ được Nhạc Quốc, thế nhưng hắn có thể bảo vệ được thái tử của ta. Tương lai hắn nhất định sẽ suất lĩnh quân đội đánh trở lại Sở Quốc, và lúc đó, chính là thời điểm Sở Quốc ta Niết Bàn trọng sinh."
"Phải 'đặt mình vào chỗ chết thì mới có đường sống', cho nên ta nhất định phải tử trận!"
... . .. . ....
Trong vương cung Ngô Quốc.
"Thoải mái, ta đã thoải mái." Ngô Vương phóng khoáng nói, sau đó hắn rót một ly rượu uống cạn một hơi.
Bên cạnh, thái tử Ngô Quốc trẻ tuổi cầm bầu rượu lên, rót rượu cho phụ vương, Ngô Trực và Ngô Mục.
Ba người lại lần nữa uống cạn một hơi.
Thái tử Ngô Quốc nói: "Phụ vương, rượu này mạnh lắm, thúc gia gia tuổi đã cao, ngài uống chậm một chút."
"Không sao cả, không sao cả..." Ngô Vương cười nói: "Trong những năm này, thuộc về hôm nay là sảng khoái nhất a, quá thoải mái! Đã từng bao nhiêu lần ta nằm ngủ mà muốn đại khai sát giới, muốn đem hết lũ bán nước kia giết sạch sẽ, thế nhưng ta không dám a, bởi vì Ngô Quốc vẫn là của ta, ta không dám đập vỡ chai lọ trong nhà mình. Kết quả người ta muốn chiếm nhà của ta, còn muốn đuổi ta đi, vậy thì đừng trách ta trở mặt vô tình, đem hết lũ ăn trộm này chém tận giết tuyệt, quá đã nghiền."
Thái tử Ngô Quốc nói: "Phụ vương, vậy, vậy kế tiếp phải làm sao?"
Ngô Vương nói: "Đương nhiên là đại quân đế quốc sẽ như thủy triều tràn đến, phương bắc của chúng ta chính là Tru Thiên các, đó là thế lực siêu thoát có quan hệ mật thiết nhất với Đại Viêm đế quốc, trăm vạn đại quân sẽ tràn vào lãnh thổ Ngô Quốc ta."
Thái tử Ngô Quốc nói: "Vậy, vậy sau đó thì sao?"
Ngô Vương nói: "Đương nhiên là toàn quân Ngô Quốc bị diệt, ta, thúc gia gia của ngươi, Ngô Mục thúc thúc của ngươi toàn bộ đều tử trận a."
Lời này vừa nói ra, nước mắt thái tử Ngô Quốc tức thì tuôn trào, run giọng nói: "Phụ vương, lẽ nào không còn biện pháp nào khác sao? Lẽ nào hôm nay người đại khai sát giới, chính là vì ngày sau toàn quân bị diệt, thịt nát xương tan sao?"
Ngô Vương nói: "Đúng, đúng! Ta hôm nay đại khai sát giới, đem hết lũ cẩu tặc trung thành với Đại Viêm đế quốc giết sạch, sớm đã dự liệu được kết cục chết chóc tiếp theo. Ta phảng phất như bây giờ đã nhìn thấy, quân đoàn đế quốc như thủy triều tràn vào Ngô Quốc, quân đội Ngô Quốc chúng ta chết từng mảng từng mảng, dùng không được vài tháng, toàn bộ lãnh thổ Ngô Quốc đều sẽ rơi vào tay giặc, trở thành bốn hành tỉnh của Đại Viêm đế quốc."
Thái tử Ngô Quốc hô lớn: "Nếu đã dự kiến được, vì sao còn phải làm như vậy?"
"Bởi vì ta đã không còn lựa chọn nào khác." Ngô Vương nói: "Nếu hôm nay ta tùy ý để Liêm Thân Vương của đế quốc bắt đi vương thúc Ngô Trực, hoặc là tùy ý để vương thúc tự sát, thì trong lòng vạn dân Ngô Quốc, Ngô Vương ta đây đã phế rồi. Tiếp theo, đám cẩu tặc kia sẽ không ngừng cướp đi tất cả của Ngô Quốc, cuối cùng ta hoàn toàn trở thành một con rối, một con rối không bằng heo chó. Như vậy, mặc dù ta còn có thể sống sót, nhưng thực ra đã chết. Nếu như ta chống lại Đại Viêm đế quốc, oanh oanh liệt liệt tử trận, vậy thì ta chết rồi, cũng vẫn như đang sống. Tương lai đại quân của Trầm Lãng bệ hạ càn quét thiên hạ, Ngô Quốc ta trong nháy mắt có thể trọng sinh."
"Trên thế giới này rất nhiều người có thể chỉ nhìn cái trước mắt, duy chỉ có vương giả là không thể, chúng ta phải nhìn đủ xa. Chúng ta Ngô Quốc thuần phục Trầm Lãng bệ hạ, không phải vì hiện tại, mà là vì tương lai."
Thái tử Ngô Quốc nức nở nói: "Vậy theo Trầm Lãng bệ hạ, chúng ta liệu có tương lai không?"
"Không biết." Ngô Vương nói: "Ai mà biết được, đây vốn là một cuộc đánh bạc, thế nhưng Nhạc Vương có thể đem tính mạng ra đánh cược, ta Ngô Vương vì sao lại không thể chứ? Ha ha ha... Rót rượu, rót rượu!"
Thái tử Ngô Quốc vừa khóc, vừa rót rượu cho ba người.
"Được rồi, thái tử ngươi đi đi, đến Nộ Triều thành." Ngô Vương nói.
Thái tử Ngô Quốc dập đầu nói: "Vâng, phụ vương. Lần này đi sứ Nộ Triều thành, ta nhất định không phụ sự dạy bảo của phụ vương, nhất định sẽ không làm mất mặt Ngô Quốc."
"Không có dạy bảo gì, không có mặt mũi gì cả, ngươi đến Nộ Triều thành không có bất kỳ nhiệm vụ nào, cứ theo Trầm Lãng bệ hạ học tập, chiến đấu là được." Ngô Vương nói.
Thái tử Ngô Quốc kinh ngạc, nói: "Phụ vương, vậy... thần lúc nào thì trở về?"
"Không trở lại nữa." Ngô Vương nói: "Còn trở về làm gì à? Ngô Quốc chẳng mấy chốc sẽ rơi vào tay giặc, quân đội Ngô Quốc ta chẳng mấy chốc sẽ toàn quân bị diệt, còn trở về làm chi? Đương nhiên nếu ông trời phù hộ, ngươi sẽ có một ngày trở về, đó chính là lúc đại quân của Trầm Lãng bệ hạ đánh trở lại Ngô Quốc, ngươi là có thể trở về."
Lời này vừa nói ra, thái tử Ngô Quốc tức thì quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết.
Ngô Vương vốn định mắng to, khóc cái gì mà khóc? Làm Ngô Vương tương lai, ngươi lại giống như con gái mà khóc lóc, như vậy thì có tiền đồ gì?
Nhưng Ngô Vương cuối cùng không mắng ra lời, mà đưa tay xoa đỉnh đầu con trai, đây có lẽ là lần cuối cùng phụ tử gặp mặt, hài tử khóc cũng chẳng sao.
Tiếp đó Ngô Vương đi lấy tấm bản đồ trên tường xuống, đây là bản đồ lãnh thổ Ngô Quốc, hắn đưa cho thái tử.
"Cầm lấy, đây chính là Ngô Quốc của chúng ta, lúc nào cảm thấy không chịu nổi nữa, thì lấy ra xem một chút."
Thái tử Ngô Quốc tiếp nhận tấm bản đồ này, trân trọng cất vào trong ngực.
"Đi đi, đi đi..."
Một lát sau, thái tử Ngô Vương bí mật rời khỏi vương cung, rời khỏi vương thành, hướng về phía đông, đi thuyền đến Nộ Triều thành.
Hắn vốn đang nức nở, thế nhưng ra khỏi vương cung, quay đầu lại nhìn tòa thành cung nguy nga, rốt cục không nhịn được mà gào khóc.
"Đi thôi, đi thôi!" Lão hoạn quan nói: "Nếu trời cao chiếu cố, chúng ta còn có thể trở về."
Vị lão hoạn quan này tên là Ngô Hoài Ân, là đại hoạn quan thân cận của Ngô Vương, cường giả cấp tông sư, sứ mệnh tiếp theo của ông chỉ có một, bảo vệ thái tử.
Thái tử Ngô Quốc hướng về phía vương cung quỳ lạy dập đầu nói: "Phụ vương, hài nhi đi đây."
... . .. . .
Trong vương cung Nhạc Quốc!
"Được rồi, đừng thu dọn nữa, đừng thu dọn nữa..." Ninh Nguyên Hiến bất đắc dĩ nói: "Bên Nộ Triều thành cái gì cũng có, mang nhiều đồ như vậy làm gì à?"
Tinh thần khí sắc của hắn đã tốt hơn nhiều, thân thể vốn gầy như que củi bây giờ cũng đã có da có thịt hơn một chút, hội chứng Parkinson vẫn rất nghiêm trọng, vẫn không ngừng run rẩy, nhưng cũng không đến nỗi liệt nằm một chỗ không nhúc nhích như trước.
Lúc này Biện phi đang thu dọn đồ đạc, một lúc lại nhớ ra còn thứ này, một lúc lại nhớ ra còn vật kia, kết quả càng thu dọn càng nhiều.
Tô phi không có chủ kiến, liền lặng lẽ theo sau Biện phi cùng nhau thu dọn, còn Chủng phi thì chống nạnh, thẳng thắn nói: "Đúng đúng đúng, có gì tốt mà dọn dẹp à? Theo ta nói thì cứ mang theo vài bộ quần áo tắm rửa mặc trên đường là được rồi, Trầm Lãng bên kia thứ tốt có nhiều lắm, hắn không phải muốn khai thác tuyến đường biển giao thương với thế giới phương tây sao? Tiếp theo không biết có bao nhiêu thứ mới lạ đâu."
Trước kia Ninh Nguyên Hiến và Chủng phi trông thật xứng đôi, một người trẻ tuổi anh tuấn, một người diễm lệ xinh đẹp.
Bây giờ mấy năm trôi qua, Ninh Nguyên Hiến đã già nua lưng còng, mà Chủng phi vẫn... diễm lệ xinh đẹp, người năm mươi mấy tuổi nhìn qua chưa đến bốn mươi, hơn nữa nàng cũng không hề cố tình bảo dưỡng gì cả.
Trước kia nhìn giống như vợ chồng, bây giờ nhìn lại thì lại giống như cha con. Hơn nữa nàng cũng không biết chút nào về sự khiêm tốn, mỗi ngày vẫn ăn mặc trang điểm lộng lẫy, hận không thể phô bày hết những đường cong bốc lửa của mình.
Ngược lại là Biện phi, hai năm qua cũng già đi rất nhanh, nàng bị Trầm Lãng liên lụy nặng nề nhất, dù là phụ nữ cũng bị hạ ngục, bây giờ da thịt coi như mịn màng, nhưng tóc lại bạc đi một ít.
"Có ít đồ cũ dùng vẫn thuận tay hơn, dù sao xe ngựa cũng nhiều, không bằng cứ mang theo đi." Biện phi dịu dàng nói.
Trong lòng nàng, có lẽ Ninh Nguyên Hiến cả đời này đều sẽ không trở về nữa, cho nên đồ đạc có thể mang đi thì cứ mang hết đi.
Cuối cùng lại qua nửa canh giờ, Biện phi lại kiểm tra lại một lần nữa, xác nhận không có thứ gì bị bỏ sót.
"Được rồi, có thể đi rồi, có thể đi rồi."
Tổng cộng thu dọn được mấy chục xe ngựa đồ đạc, nhưng phần lớn đều là vật dụng thông thường, không có gì đáng giá.
Sau đó Ninh Nguyên Hiến ngồi lên xe ngựa, mang theo mấy trăm người rời khỏi vương cung.
Chỗ cửa cung, Ninh Chính, Ninh Kỳ, Ninh Chân, Ninh Cảnh đám người đến tiễn, còn có vợ con của bọn họ, hài tử.
"Phụ vương thượng lộ bình an." Ninh Chính nghẹn ngào thật lâu, mới nói ra được câu này.
Ninh Nguyên Hiến nhìn người con trai này, lại nhìn sang người vợ Trác thị bên cạnh hắn, đây là nghiệp chướng của hắn a, năm xưa không coi trọng Ninh Chính, khiến hắn cưới phải con gái một tiểu thương nhân.
Đương nhiên, con gái tiểu thương nhân cũng không có gì không tốt, Trác thị này ôn nhu hiền thục, tốt không thể tốt hơn, đáng tiếc không có con nối dõi a.
Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, huống chi Ninh Chính là Nhạc Vương? Cho nên theo lý thì Ninh Nguyên Hiến, người làm phụ vương này, nên cưới cho hắn vài phi tử, sinh hạ con trai, sau đó cho làm con thừa tự dưới gối Trác thị.
Nhưng Ninh Chính dường như không hề có ý định nạp phi tử, Ninh Nguyên Hiến sớm đã bảo Biện phi bóng gió qua, thậm chí còn để con gái Biện Tiêu trực tiếp vào vương cung gặp mặt Ninh Chính, kết quả việc này vẫn không thành.
Thôi, tất cả cứ xem tạo hóa của con cái vậy.
Ninh Nguyên Hiến cuối cùng cũng không nói gì, chỉ vỗ vỗ cánh tay Ninh Chính, tiếp đó hắn lại vỗ cánh tay Ninh Kỳ, Ninh Chân, Ninh Cảnh, từng người con trai đều không bỏ sót, đã từng hắn vô cùng bất công, thích đứa con nào thì thích đến chết đi được, không thích đứa nào thì nhìn cũng không muốn liếc một cái.
Kết quả... bây giờ bi kịch của mấy đứa con, Ninh Nguyên Hiến cảm thấy mình có trách nhiệm rất lớn.
"Đi đi, đi thôi, không cần tiễn!"
Ninh Nguyên Hiến phất tay một cái, sau đó đoàn xe rời khỏi vương cung, hội quân cùng quân đội của Trầm Lãng, trùng trùng điệp điệp rời khỏi quốc đô, trở về Nộ Triều thành.
. . .. . .
Cuộc đại thanh tẩy ở hai nước Ngô Sở chỉ vừa mới bắt đầu, tiếp theo chắc chắn sẽ tiến hành một cuộc thay máu hoàn toàn mới có thể nhổ tận gốc triệt để đám quan viên trung thành với Đại Viêm đế quốc.
Sở Vương trở về vương cung, nhìn cung điện đang cháy hừng hực, không hề có ý định cho người đi dập lửa.
Dù sao Sở Vương cung đã bị Trầm Lãng đốt qua một lần, vương cung mới xây này ở một mức độ nào đó là phi thường đơn giản, hơn nữa còn rất trống trải, cũng không cần quá lo lắng lửa sẽ lan rộng ra, nhưng vẫn có hơn một nghìn cung nữ và thái giám bưng nước vây quanh cung điện đang cháy.
Cứ để tòa cung điện này chôn cùng với mẫu hậu đi.
Lúc này Sở Vương có vẻ càng bình tĩnh hơn, thậm chí luồng khí tức nóng nảy bất an trong cơ thể cũng lắng lại.
Thái sư Lý Huyền Kỳ tiến lên hỏi: "Bệ hạ, tiếp theo nên phái sứ giả đến chỗ Trầm Lãng bệ hạ."
Sở Vương nói: "Cứ để thái tử đi đi."
Lý Huyền Kỳ kinh ngạc, Thái tử? Năm nay mới mười lăm tuổi thôi mà.
"Bệ hạ, tiếp theo phải làm sao?" Lý Huyền Kỳ lại hỏi.
Sở Vương nói: "Chờ đợi Doanh Vô Minh suất lĩnh đại quân từ ba mặt tây, bắc, nam cùng đánh tới, quân đội Tân Càn vương quốc, quân đội Đại Lương Quốc, quân đội Phù Đồ sơn, thậm chí còn có quân đội Đại Tấn vương quốc."
Lý Huyền Kỳ nói: "Chúng ta có thể thắng không?"
Sở Vương nói: "Thắng không nổi, nhất định sẽ thua."
Lý Huyền Kỳ mặt run lên, nhưng không nghi ngờ lời của Sở Vương, thực tế chính hắn cũng cảm thấy sẽ thất bại. Sở Quốc dù có huy động toàn bộ binh lực quốc gia cũng đánh không lại Doanh Vô Minh, nền tảng lập quốc của Tân Càn Vương quốc vốn đã mạnh hơn Sở Quốc gấp nhiều lần, càng chưa nói Doanh Vô Minh còn có Phù Đồ sơn chống lưng toàn diện.
Sở Quốc dù có tiêu hao hết quốc lực, tập hợp nổi trăm vạn đại quân, thì về cơ bản cũng là thua chắc không nghi ngờ gì.
Lý Huyền Kỳ nói: "Nếu thua, thì sẽ thế nào?"
Sở Vương khàn giọng nói: "Thái sư, Trầm Lãng bệ hạ đã sáng tạo kỳ tích hết lần này đến lần khác, thế nhưng quân đội trong tay hắn chỉ có chưa đến năm sáu mươi ngàn, thủ một Nộ Triều thành còn miễn cưỡng, thủ Nhạc Quốc cũng không đủ, càng không thể nào giúp chúng ta bảo vệ Ngô Quốc và Sở Quốc. Tính tình của Ngô Vương còn cương liệt hơn ta, cho nên hắn cũng chắc chắn không thể nhẫn nhịn. Cho nên ta thuần phục Trầm Lãng bệ hạ, từ trước đến nay không dám hy vọng xa vời hắn có thể giúp ta bảo toàn giang sơn Sở Quốc. Ta thuần phục hắn là vì sau này, vì tương lai."
Hắn tiếp tục nhìn cung điện đang cháy, mẫu hậu bên trong chắc đã bị thiêu thành tro bụi rồi.
Sở Vương nói: "Thực ra ta có thể nhịn, nén giận, nhẫn nhục chịu đựng ai mà không biết. Nhưng có những lúc, nhẫn nhịn cũng vô dụng. Người ta đao đã kề lên cổ rồi, không thể nhịn được nữa thì đơn giản là không cần nhẫn nữa."
Về điểm này, Lý Huyền Kỳ cũng không ngăn cản Sở Vương, thậm chí lần đại khai sát giới này đều là do hắn suất lĩnh binh lính làm.
"Người sống một đời, cuối cùng là phải cầu một sự thống khoái. Những kẻ làm vương như chúng ta, cả đời khó mà được thống khoái một lần, nhưng lần này thật sự là thống khoái a, quá thoải mái." Sở Vương dũng cảm cười to nói: "Thống khoái xong rồi sao? Thì có thể chết..."
Lời này vừa nói ra, thân thể Lý Huyền Kỳ run lên.
Sở Vương nói: "Đại quân của Doanh Vô Minh chẳng mấy chốc sẽ đánh tới, ta với tư cách là Sở Vương sẽ dốc hết sức mình trong trận chiến này, sau đó là thịt nát xương tan, toàn bộ lãnh thổ Sở Quốc rơi vào tay giặc. Ta nhất định sẽ tử trận, ta cũng phải tử trận. Quân vương chết vì xã tắc, như vậy thì cốt khí tinh thần sẽ đứng vững. Tiếp theo, cho dù quân đội Doanh Vô Minh chiếm lĩnh hoàn toàn Sở Quốc chúng ta, nhưng trong lòng vô số người dân nước Sở, Sở Quốc vĩnh viễn bất diệt. Bởi vì Sở Vương ta đây đã tử trận, vì quốc gia xã tắc mà tử trận."
"Quốc gia là gì? Quốc gia là lãnh thổ sao? Là thành trì sao? Không phải đâu, quốc gia là tinh thần, là lòng người."
"Khương Ly bệ hạ mất bao nhiêu năm rồi? Hơn hai mươi bảy năm rồi chứ? Nhưng vì sao toàn thiên hạ đều hoài niệm hắn, thân phận Trầm Lãng bệ hạ vừa bại lộ, lập tức liền có vô số người đến thuần phục? Có những người chết rồi, nhưng họ vẫn còn sống."
"Tiếp theo ta sẽ cùng Doanh Vô Minh quyết chiến, oanh oanh liệt liệt mà chết, như vậy ta sẽ vĩnh viễn sống trong lòng người dân nước Sở, Sở Quốc sẽ vĩnh viễn không vong."
"Thái tử không phải đi đến chỗ Trầm Lãng bệ hạ sao? Ta tin tưởng Trầm Lãng bệ hạ sẽ sáng tạo hết kỳ tích này đến kỳ tích khác. Hắn không bảo vệ được Sở Quốc, không bảo vệ được Ngô Quốc, thậm chí không bảo vệ được Nhạc Quốc, thế nhưng hắn có thể bảo vệ được thái tử của ta. Tương lai hắn nhất định sẽ suất lĩnh quân đội đánh trở lại Sở Quốc, và lúc đó, chính là thời điểm Sở Quốc ta Niết Bàn trọng sinh."
"Phải 'đặt mình vào chỗ chết thì mới có đường sống', cho nên ta nhất định phải tử trận!"
... . .. . ....
Trong vương cung Ngô Quốc.
"Thoải mái, ta đã thoải mái." Ngô Vương phóng khoáng nói, sau đó hắn rót một ly rượu uống cạn một hơi.
Bên cạnh, thái tử Ngô Quốc trẻ tuổi cầm bầu rượu lên, rót rượu cho phụ vương, Ngô Trực và Ngô Mục.
Ba người lại lần nữa uống cạn một hơi.
Thái tử Ngô Quốc nói: "Phụ vương, rượu này mạnh lắm, thúc gia gia tuổi đã cao, ngài uống chậm một chút."
"Không sao cả, không sao cả..." Ngô Vương cười nói: "Trong những năm này, thuộc về hôm nay là sảng khoái nhất a, quá thoải mái! Đã từng bao nhiêu lần ta nằm ngủ mà muốn đại khai sát giới, muốn đem hết lũ bán nước kia giết sạch sẽ, thế nhưng ta không dám a, bởi vì Ngô Quốc vẫn là của ta, ta không dám đập vỡ chai lọ trong nhà mình. Kết quả người ta muốn chiếm nhà của ta, còn muốn đuổi ta đi, vậy thì đừng trách ta trở mặt vô tình, đem hết lũ ăn trộm này chém tận giết tuyệt, quá đã nghiền."
Thái tử Ngô Quốc nói: "Phụ vương, vậy, vậy kế tiếp phải làm sao?"
Ngô Vương nói: "Đương nhiên là đại quân đế quốc sẽ như thủy triều tràn đến, phương bắc của chúng ta chính là Tru Thiên các, đó là thế lực siêu thoát có quan hệ mật thiết nhất với Đại Viêm đế quốc, trăm vạn đại quân sẽ tràn vào lãnh thổ Ngô Quốc ta."
Thái tử Ngô Quốc nói: "Vậy, vậy sau đó thì sao?"
Ngô Vương nói: "Đương nhiên là toàn quân Ngô Quốc bị diệt, ta, thúc gia gia của ngươi, Ngô Mục thúc thúc của ngươi toàn bộ đều tử trận a."
Lời này vừa nói ra, nước mắt thái tử Ngô Quốc tức thì tuôn trào, run giọng nói: "Phụ vương, lẽ nào không còn biện pháp nào khác sao? Lẽ nào hôm nay người đại khai sát giới, chính là vì ngày sau toàn quân bị diệt, thịt nát xương tan sao?"
Ngô Vương nói: "Đúng, đúng! Ta hôm nay đại khai sát giới, đem hết lũ cẩu tặc trung thành với Đại Viêm đế quốc giết sạch, sớm đã dự liệu được kết cục chết chóc tiếp theo. Ta phảng phất như bây giờ đã nhìn thấy, quân đoàn đế quốc như thủy triều tràn vào Ngô Quốc, quân đội Ngô Quốc chúng ta chết từng mảng từng mảng, dùng không được vài tháng, toàn bộ lãnh thổ Ngô Quốc đều sẽ rơi vào tay giặc, trở thành bốn hành tỉnh của Đại Viêm đế quốc."
Thái tử Ngô Quốc hô lớn: "Nếu đã dự kiến được, vì sao còn phải làm như vậy?"
"Bởi vì ta đã không còn lựa chọn nào khác." Ngô Vương nói: "Nếu hôm nay ta tùy ý để Liêm Thân Vương của đế quốc bắt đi vương thúc Ngô Trực, hoặc là tùy ý để vương thúc tự sát, thì trong lòng vạn dân Ngô Quốc, Ngô Vương ta đây đã phế rồi. Tiếp theo, đám cẩu tặc kia sẽ không ngừng cướp đi tất cả của Ngô Quốc, cuối cùng ta hoàn toàn trở thành một con rối, một con rối không bằng heo chó. Như vậy, mặc dù ta còn có thể sống sót, nhưng thực ra đã chết. Nếu như ta chống lại Đại Viêm đế quốc, oanh oanh liệt liệt tử trận, vậy thì ta chết rồi, cũng vẫn như đang sống. Tương lai đại quân của Trầm Lãng bệ hạ càn quét thiên hạ, Ngô Quốc ta trong nháy mắt có thể trọng sinh."
"Trên thế giới này rất nhiều người có thể chỉ nhìn cái trước mắt, duy chỉ có vương giả là không thể, chúng ta phải nhìn đủ xa. Chúng ta Ngô Quốc thuần phục Trầm Lãng bệ hạ, không phải vì hiện tại, mà là vì tương lai."
Thái tử Ngô Quốc nức nở nói: "Vậy theo Trầm Lãng bệ hạ, chúng ta liệu có tương lai không?"
"Không biết." Ngô Vương nói: "Ai mà biết được, đây vốn là một cuộc đánh bạc, thế nhưng Nhạc Vương có thể đem tính mạng ra đánh cược, ta Ngô Vương vì sao lại không thể chứ? Ha ha ha... Rót rượu, rót rượu!"
Thái tử Ngô Quốc vừa khóc, vừa rót rượu cho ba người.
"Được rồi, thái tử ngươi đi đi, đến Nộ Triều thành." Ngô Vương nói.
Thái tử Ngô Quốc dập đầu nói: "Vâng, phụ vương. Lần này đi sứ Nộ Triều thành, ta nhất định không phụ sự dạy bảo của phụ vương, nhất định sẽ không làm mất mặt Ngô Quốc."
"Không có dạy bảo gì, không có mặt mũi gì cả, ngươi đến Nộ Triều thành không có bất kỳ nhiệm vụ nào, cứ theo Trầm Lãng bệ hạ học tập, chiến đấu là được." Ngô Vương nói.
Thái tử Ngô Quốc kinh ngạc, nói: "Phụ vương, vậy... thần lúc nào thì trở về?"
"Không trở lại nữa." Ngô Vương nói: "Còn trở về làm gì à? Ngô Quốc chẳng mấy chốc sẽ rơi vào tay giặc, quân đội Ngô Quốc ta chẳng mấy chốc sẽ toàn quân bị diệt, còn trở về làm chi? Đương nhiên nếu ông trời phù hộ, ngươi sẽ có một ngày trở về, đó chính là lúc đại quân của Trầm Lãng bệ hạ đánh trở lại Ngô Quốc, ngươi là có thể trở về."
Lời này vừa nói ra, thái tử Ngô Quốc tức thì quỳ xuống, khóc lóc thảm thiết.
Ngô Vương vốn định mắng to, khóc cái gì mà khóc? Làm Ngô Vương tương lai, ngươi lại giống như con gái mà khóc lóc, như vậy thì có tiền đồ gì?
Nhưng Ngô Vương cuối cùng không mắng ra lời, mà đưa tay xoa đỉnh đầu con trai, đây có lẽ là lần cuối cùng phụ tử gặp mặt, hài tử khóc cũng chẳng sao.
Tiếp đó Ngô Vương đi lấy tấm bản đồ trên tường xuống, đây là bản đồ lãnh thổ Ngô Quốc, hắn đưa cho thái tử.
"Cầm lấy, đây chính là Ngô Quốc của chúng ta, lúc nào cảm thấy không chịu nổi nữa, thì lấy ra xem một chút."
Thái tử Ngô Quốc tiếp nhận tấm bản đồ này, trân trọng cất vào trong ngực.
"Đi đi, đi đi..."
Một lát sau, thái tử Ngô Vương bí mật rời khỏi vương cung, rời khỏi vương thành, hướng về phía đông, đi thuyền đến Nộ Triều thành.
Hắn vốn đang nức nở, thế nhưng ra khỏi vương cung, quay đầu lại nhìn tòa thành cung nguy nga, rốt cục không nhịn được mà gào khóc.
"Đi thôi, đi thôi!" Lão hoạn quan nói: "Nếu trời cao chiếu cố, chúng ta còn có thể trở về."
Vị lão hoạn quan này tên là Ngô Hoài Ân, là đại hoạn quan thân cận của Ngô Vương, cường giả cấp tông sư, sứ mệnh tiếp theo của ông chỉ có một, bảo vệ thái tử.
Thái tử Ngô Quốc hướng về phía vương cung quỳ lạy dập đầu nói: "Phụ vương, hài nhi đi đây."
... . .. . .
Trong vương cung Nhạc Quốc!
"Được rồi, đừng thu dọn nữa, đừng thu dọn nữa..." Ninh Nguyên Hiến bất đắc dĩ nói: "Bên Nộ Triều thành cái gì cũng có, mang nhiều đồ như vậy làm gì à?"
Tinh thần khí sắc của hắn đã tốt hơn nhiều, thân thể vốn gầy như que củi bây giờ cũng đã có da có thịt hơn một chút, hội chứng Parkinson vẫn rất nghiêm trọng, vẫn không ngừng run rẩy, nhưng cũng không đến nỗi liệt nằm một chỗ không nhúc nhích như trước.
Lúc này Biện phi đang thu dọn đồ đạc, một lúc lại nhớ ra còn thứ này, một lúc lại nhớ ra còn vật kia, kết quả càng thu dọn càng nhiều.
Tô phi không có chủ kiến, liền lặng lẽ theo sau Biện phi cùng nhau thu dọn, còn Chủng phi thì chống nạnh, thẳng thắn nói: "Đúng đúng đúng, có gì tốt mà dọn dẹp à? Theo ta nói thì cứ mang theo vài bộ quần áo tắm rửa mặc trên đường là được rồi, Trầm Lãng bên kia thứ tốt có nhiều lắm, hắn không phải muốn khai thác tuyến đường biển giao thương với thế giới phương tây sao? Tiếp theo không biết có bao nhiêu thứ mới lạ đâu."
Trước kia Ninh Nguyên Hiến và Chủng phi trông thật xứng đôi, một người trẻ tuổi anh tuấn, một người diễm lệ xinh đẹp.
Bây giờ mấy năm trôi qua, Ninh Nguyên Hiến đã già nua lưng còng, mà Chủng phi vẫn... diễm lệ xinh đẹp, người năm mươi mấy tuổi nhìn qua chưa đến bốn mươi, hơn nữa nàng cũng không hề cố tình bảo dưỡng gì cả.
Trước kia nhìn giống như vợ chồng, bây giờ nhìn lại thì lại giống như cha con. Hơn nữa nàng cũng không biết chút nào về sự khiêm tốn, mỗi ngày vẫn ăn mặc trang điểm lộng lẫy, hận không thể phô bày hết những đường cong bốc lửa của mình.
Ngược lại là Biện phi, hai năm qua cũng già đi rất nhanh, nàng bị Trầm Lãng liên lụy nặng nề nhất, dù là phụ nữ cũng bị hạ ngục, bây giờ da thịt coi như mịn màng, nhưng tóc lại bạc đi một ít.
"Có ít đồ cũ dùng vẫn thuận tay hơn, dù sao xe ngựa cũng nhiều, không bằng cứ mang theo đi." Biện phi dịu dàng nói.
Trong lòng nàng, có lẽ Ninh Nguyên Hiến cả đời này đều sẽ không trở về nữa, cho nên đồ đạc có thể mang đi thì cứ mang hết đi.
Cuối cùng lại qua nửa canh giờ, Biện phi lại kiểm tra lại một lần nữa, xác nhận không có thứ gì bị bỏ sót.
"Được rồi, có thể đi rồi, có thể đi rồi."
Tổng cộng thu dọn được mấy chục xe ngựa đồ đạc, nhưng phần lớn đều là vật dụng thông thường, không có gì đáng giá.
Sau đó Ninh Nguyên Hiến ngồi lên xe ngựa, mang theo mấy trăm người rời khỏi vương cung.
Chỗ cửa cung, Ninh Chính, Ninh Kỳ, Ninh Chân, Ninh Cảnh đám người đến tiễn, còn có vợ con của bọn họ, hài tử.
"Phụ vương thượng lộ bình an." Ninh Chính nghẹn ngào thật lâu, mới nói ra được câu này.
Ninh Nguyên Hiến nhìn người con trai này, lại nhìn sang người vợ Trác thị bên cạnh hắn, đây là nghiệp chướng của hắn a, năm xưa không coi trọng Ninh Chính, khiến hắn cưới phải con gái một tiểu thương nhân.
Đương nhiên, con gái tiểu thương nhân cũng không có gì không tốt, Trác thị này ôn nhu hiền thục, tốt không thể tốt hơn, đáng tiếc không có con nối dõi a.
Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại, huống chi Ninh Chính là Nhạc Vương? Cho nên theo lý thì Ninh Nguyên Hiến, người làm phụ vương này, nên cưới cho hắn vài phi tử, sinh hạ con trai, sau đó cho làm con thừa tự dưới gối Trác thị.
Nhưng Ninh Chính dường như không hề có ý định nạp phi tử, Ninh Nguyên Hiến sớm đã bảo Biện phi bóng gió qua, thậm chí còn để con gái Biện Tiêu trực tiếp vào vương cung gặp mặt Ninh Chính, kết quả việc này vẫn không thành.
Thôi, tất cả cứ xem tạo hóa của con cái vậy.
Ninh Nguyên Hiến cuối cùng cũng không nói gì, chỉ vỗ vỗ cánh tay Ninh Chính, tiếp đó hắn lại vỗ cánh tay Ninh Kỳ, Ninh Chân, Ninh Cảnh, từng người con trai đều không bỏ sót, đã từng hắn vô cùng bất công, thích đứa con nào thì thích đến chết đi được, không thích đứa nào thì nhìn cũng không muốn liếc một cái.
Kết quả... bây giờ bi kịch của mấy đứa con, Ninh Nguyên Hiến cảm thấy mình có trách nhiệm rất lớn.
"Đi đi, đi thôi, không cần tiễn!"
Ninh Nguyên Hiến phất tay một cái, sau đó đoàn xe rời khỏi vương cung, hội quân cùng quân đội của Trầm Lãng, trùng trùng điệp điệp rời khỏi quốc đô, trở về Nộ Triều thành.
. . .. . .
Danh sách chương
- Chương 1: Chuyển kiếp
- Chương 2: Ta làm thân ở rể đẹp trai
- Chương 3: Nhà quyền thế, hì hì
- Chương 4: Cảm giác có chút xấu hổ với cái bàn tay vàng này
- Chương 5: Đại nghiệp ăn cơm mềm cao cấp
- Chương 6: Kịch bản này không khớp à
- Chương 7: Nhìn bằng cặp mắt khác xưa
- Chương 8: Biểu hiện kinh ngạc
- Chương 9: Kiếm tiền! Bắt đầu đến màn trình diễn của ngươi rồi
- Chương 10: Phát tài rồi!
- Chương 11: Ép ta vả mặt ngươi ấy à? Được thôi!
- Chương 12: Ta muốn không chỉ thắng cuộc, mà đè bẹp cơ!
- Chương 13: Vả bôm bốp vào mặt vợ cũ, chịu nhận lỗi!
- Chương 14: Duyên phận của Thẩm Lãng và thiên kim Bá Tước
- Chương 15: Kim Mộc Lan nhặt một Thẩm Lãng về nhà
- Chương 56: Thẩm Lãng giết người! Rể hiền là ân nhân phủ Bá Tước
- Chương 57: Hứa Văn Chiêu chết thảm! Vấn đề tác phong của nam nữ
- Chương 58: Tim Mộc Lan đập thình thịch! Lang quân ới ời
- Chương 59: Mỹ nhân ra đòn sát thủ với Thẩm Lãng! Một nụ hôn nhẹ nhàng
- Chương 60: Cảm thấy xấu hổ khi mở ra cánh cổng thế giới mới! Chiến thuật hạng nhất
- Chương 61: Chơi cho tới cùng không từ thủ đoạn! Sợ vãi đái
- Chương 62: Khủng bố như vậy! Thật sự thê thảm cực kỳ
- Chương 63: Tuyệt đối đáng sợ! Trò hay đến rồi!
- Chương 64: Thật là đáng sợ! Nghịch chuyển kinh người
- Chương 65: Điền Hoành gặp bi kịch! Phải lau mắt mà nhìn
- Chương 66: Điền Hoành, ta phải giết chết ngươi thôi!
- Chương 67: Nháy mắt hạ gục cứu Thập Tam! Rửa sạch cái cổ chờ chết đi
- Chương 68: Thập Tam quỳ sát thuần phục! Điền Hoành tuyệt vọng
- Chương 69: Công khai xét xử! Chết thảm oanh liệt
- Chương 70: Trai đẹp họ Thẩm này gian trá vô song! Chỉ có thể chết thảm hại hơn!
- Chương 111: Trí tuệ đỉnh phong của Thẩm Lãng! Diệt cả nhà ngươi
- Chương 112: Đại chiêu để Thẩm Lãng nháy mắt hạ gục! Quá độc!
- Chương 113: Trong phân có độc đó! Lâm Chước cực kỳ bi thảm!
- Chương 114: Thẩm lãng nhà ngươi là ác ma! Lại giết cả một nhà
- Chương 115: Độc kế kinh hãi để diệt nhà họ Từ! Hung tàn quá mức
- Chương 116: Ngọn lửa hừng hực! Tiếng chuông hủy diệt nhà họ Từ
- Chương 117: Cơ nghiệp tan tành toàn bộ! Từ gia chủ phun máu ngã xuống! Ngươi thật độc ác
- Chương 118: Thịnh yến cùng thi thể! Từ Thiên Thiên bái kiến Thẩm Lãng!
- Chương 119: Từ Thiên Thiên dùng mọi cách lấy lòng! Virus lan ra
- Chương 120: Trương Tấn huỷ hôn? Không cứu được chờ chết đi!
- Chương 121: Một kiếm phong tình kia! Phủ Bá tước Tĩnh An nổi giận!
- Chương 122: Thiên tài tuyệt đỉnh! Đại khai sát giới! Lâm Chước chết thảm
- Chương 123: Thẩm đại sư phát công! Vận mệnh Từ Thiên Thiên!
- Chương 124: Hành hương! Lãng gia muốn nghịch thiên đây!
- Chương 125: Ngày tận thế của Từ Thiên Thiên! Lãng gia trở thành thiên tài bất ngờ
- Chương 166: Tăng cường quân bị! Mộc Lan hoàn toàn thất thủ!
- Chương 167: Dưới đồ Đao! Bậc thầy giả gái lại hiện thế
- Chương 168: Vào triều! Lãng gia xem bệnh cho Cừu Yêu Nhi! Cứng rồi
- Chương 169: Thẩm Lãng biểu diễn kỳ tích! Cừu Yêu Nhi khâm phục
- Chương 170: Một kiếm hạ ba con chim! Như ma thuật! Thoải mái
- Chương 171: Tà hỏa bốc cháy! Đánh một trận động trời!
- Chương 172: Lãng gia bị làm nhục! Sóng lớn vỗ bờ
- Chương 173: Mộc Lan bị cắm sừng! Thẩm tra nam vô cùng thê thảm
- Chương 174: Cừu Yêu Nhi lựa chọn! Thiên Thiên tự sát
- Chương 175: Đỉnh phong! Nương tử, ta đã vượt quá giới hạn rồi!
- Chương 176: Mộc Lan muốn ăn luôn Lãng gia! Cừu Kiêu đi tìm cái chết
- Chương 177: Tên mập nghịch thiên! Cừu Kiêu run rẩy! Vỗ béo giết!
- Chương 178: Thẩm Lãng ác độc! Thiến Cừu Kiêu! Đáng sợ ghê
- Chương 179: Cừu Kiêu chết thảm khuất nhục! Vua Hải Tặc, xin ngài nén bi thương
- Chương 180: Cừu Thiên Nguy đau đớn đến phun máu! Đại cục đã định!
- Chương 221: Cùng Thần nữ Tuyết Ẩn ở chung! Tuyệt thế mỹ diệu! Điên đảo
- Chương 222: Thẩm Lãng say mê Thần nữ! Thời khắc tối hậu! Bạo phát
- Chương 223: Chúa cứu thế Thẩm Lãng! Đại khai sát giới!
- Chương 224: Cứu sống Tuyết Ẩn! Thẩm Lãng tàn sát ngàn người! Thần tích
- Chương 225: Chiến thắng vĩ đại! Chiến thắng trở về bị thất thân! Quốc quân mừng rỡ
- Chương 226: Kinh đô chấn động! Thẩm Lãng nổi tiếng phừng phừng! Mộc Lan bắt gian ở trên giường
- Chương 227: Tiêu hồn! Thẩm Lãng vào triều! Quốc quân ra sức khen ngợi
- Chương 228: Lãng gia mài dao mổ soàn soạt! Máu nhuộm triều đình! Uy phong
- Chương 229: Đại công cáo thành! Phong Huyền Vũ Hầu! Thái tử Khương Ly
- Chương 230: Tuyết Ẩn sàm sỡ Thẩm Lãng! Trương Xung phải chết!
- Chương 231: Thẩm Lãng cứu Trương Xung! Kỳ tích! Người đàn ông của Từ Thiên Thiên
- Chương 232: Sự lựa chọn của Trương Xung! Lãng gia vượt quá giới hạn với công chúa cọp cái!
- Chương 233: Ninh Diễm ra sức chà đạp! Thẩm Lãng Tô Nan quyết chiến! Sấm sét gây sợ hãi
- Chương 234: Băng lạnh lửa cháy! Thẩm Lãng sẽ giết cả nhà!
- Chương 235: Thẩm Lãng nhà ngươi đủ độc ác! Một đòn trí mạng đoạn sinh tử
- Chương 276: Lãng gia cuồng nhiệt! Cắm sừng cho Thái tử?
- Chương 277: Lãng gia chiến thắng trở về! Uy chấn kinh đô!
- Chương 278: Nhân nghĩa vô song! Quốc quân hồi đô!
- Chương 279: Quốc quân ân sủng Thẩm Lãng vô song! Kén rể
- Chương 280: Quốc quân bị dọa hết hồn! Ngũ vương tử bắt đầu tranh ngôi
- Chương 281: Khoảnh khắc vĩ đại! Tai nạn của quốc quân! Băng huyết
- Chương 282: Thẩm Lãng cứu sống Biện phi! Thần hồ kỳ kỹ!
- Chương 283: Quốc quân cảm kích! Biện phi báo đáp ơn cứu mạng!
- Chương 284: Thành công phong tước mở phủ! Giết Khổ Đầu Hoan bằng thuốc độc!
- Chương 285: Lãng gia phát đạt! Quốc quân run rẩy
- Chương 286: Thiên tài tuyệt đỉnh đè bẹp tất cả! Cứu Khổ Đầu Hoan
- Chương 287: Bùng nổ! Khổ Đầu Hoan chết đi sống lại!
- Chương 288: Khổ Đầu Hoan thuần phục! Thống soái vô địch
- Chương 289: Không thành công thì thành nhân! Lại sáng tạo kỳ tích!
- Chương 290: Niết bàn lột xác! Kinh diễm tuyệt luân!
- Chương 331: Sóng ra phía chân trời! Hội Ẩn Nguyên kinh triều!
- Chương 332: Hủy diệt! Tổng bộ của hội Ẩn Nguyên san thành bình địa!
- Chương 333: Hội Ẩn Nguyên hộc máu! Quốc quân run rẩy! Viêm Kinh chấn động
- Chương 334: Quân vương móc tim! Trần ai lạc định
- Chương 335: Khai hỏa với họ Chúc! Thái tử run rẩy! Đại sự của Lãng gia
- Chương 336: Chúc Hoằng Chủ từ quan! Thẩm Lãng trở về nhà!
- Chương 337: Cuộc chiến vận mệnh quốc gia! Ba ngàn chín trăm người đại niết bàn!
- Chương 338: Đội Niết Bàn thứ hai quật khởi! Mộc Lan sinh nở!
- Chương 339: Chiến tranh nước Nam Ẩu! Nhóc con nghịch thiên!
- Chương 340: Huyết mạch niết bàn duy nhất! Trời sập!
- Chương 341: Gạo sống cơm chín! Huyết mạch sôi trào!
- Chương 342: Máu Thẩm Lãng đáng sợ! Tẩy Tủy Tinh!
- Chương 343: Cuộc chiến kinh ngạc! Di tích thượng cổ!
- Chương 344: Làm mất mặt Ninh Hàn! Bảo vật thượng cổ tới tay!
- Chương 345: Gió nổi mây phun! Cục cưng Mộc Lan thức tỉnh!
- Chương 386: Việt quốc nội chiến! Điên cuồng chèn ép Ninh Kỳ!
- Chương 387: Trời sập! Lãng gia vào kinh đô! Ninh Hàn trời đánh
- Chương 388: Dốc hết tâm huyết cứu quân vương! Hội tuyển vua!
- Chương 389: Kỳ tích của Lãng gia! Vở kịch lớn! Quốc quân tỉnh lại
- Chương 390: Kết cục đã định! Ninh Chính đăng vị! Ninh Kỳ bi thảm!
- Chương 391: Cái chết của Ninh Khiết! Nội chiến nổ ra!
- Chương 392: Họ Xung thảm bại! Ngày tận thế đến!
- Chương 393: Toàn quân huỷ diệt! Xung Nghiêu tuyệt vọng!
- Chương 394: Kết thúc đại chiến! Họ Xung quỳ hàng!
- Chương 395: Công chúa Ninh Diễm sinh nở! Lãng gia lại muốn nghịch thiên!
- Chương 396: Trời muốn sập! Quyết chiến hạm đội họ Tiết!
- Chương 397: Liên quân họ Tiết bị hủy diệt tất cả! Kinh thiên động địa!
- Chương 398: Lăng trì Tiết Bàn! Tin dữ khủng khiếp cho Tiết Triệt!
- Chương 399: Tiết Triệt hộc máu! Điều mong muốn chính là hạ gục nhanh chưa từng có!
- Chương 400: Thành Nam Châu thất thủ! Trời diệt họ Tiết!
- Chương 441: Lãng gia vô địch! Vợ chồng một thể!
- Chương 442: Đại công cáo thành! Chị em gặp lại!
- Chương 443: Quân đoàn đảng Skeleton vô địch! Tình yêu của nữ vương!
- Chương 444: Lãng gia miểu sát! Kinh diễm tuyệt luân! Chân tướng trí mạng
- Chương 445: Mẹ Thẩm Lãng! Bày tỏ chân tình! Thế giới mới!
- Chương 446: Nữ hoàng Medusa thật sự! Đảng Skeleton vạn tuế!
- Chương 447: Đoạt chức thủ lĩnh băng đảng Skeleton! Ta chính là thần!
- Chương 448: Bắt đầu cho phiếu
- Chương 449: Một màn kinh người
- Chương 450: Chúng ta về nhà
- Chương 451: Công chúa Helen trở về
- Chương 452: Lý tưởng của Nữ Hoàng
- Chương 453: Helen nghịch thiên
- Chuong 454: Than tich
- Chuong 455: Bi kich cua Douglas
- Chương 496: Mất mát
- Chương 497: Chờ người
- Chương 498: Không biết nói gì, vậy thì x
- Chương 499: Trận chiến lịch sử
- Chương 500: Kết cục thế giới Phương Tây
- Chương 501: Thù này ta nhớ kỹ
- Chương 502: Lựa chọn
- Chuong 503: Chuan bi
- Chương 504: Xuất phát
- Chương 505: Vận mệnh của Ninh Nguyên Hiến
- Chuong 506: Yan Nam Phi dat den dinh cao
- Chương 507: Thiên thần của đại dương
- Chương 508: Mộc Lan! Ta đến đây
- Chương 509: Số phận của Từ Thiên Thiên
- Chương 510: Chim dẫn đường
- Chương 551: Ngạc nhiên chưa
- Chương 552: Trác Chiêu Nhan chết thảm
- Chuong 553: Ban tai khong ban than
- Chương 554: Uy hiếp kinh thành
- Chương 555: Đưa lễ vật
- Chương 556: Cố sự của đao phủ
- Chương 557: Hắc Tử đạn
- Chương 558: Quyết định
- Chương 559: Mật thư
- Chương 560: Một kích trí mạng
- Chương 561: Trảm
- Chương 562: Thông Thiên Tự
- Chương 563: Thẩm Lãng tức giận
- Chương 564: Ba mục tiêu
- Chương 565: boat thế
- Chương 606: Dùng quân làm lá chắn
- Chương 607: Uy lực của lựu pháo.
- Chương 608: Bao phủ chiến trường
- Chương 609: Tuyệt vọng
- Chuong 610: Hoan my
- Chương 611: Thế giới thay đổi
- Chương 612: Tiệc mừng
- Chương 613: Tin chiến thắng
- Chương 614: Ninh Thiệu hoài nghi nhân sinh
- Chương 615: Thử đạn
- Chuong 616: Tu binh
- Chương 617: Huyết Hồn quân ra trận
- Chương 618: Lời mời quyết chiến
- Chương 619: Thẩm Lãng tung đòn sát thủ
- Chương 620: Kinh diễm
- Chương 660: Bao vây.
- Chương 661: San bằng Nội các.
- Chương 662: Vu oan lẫn nhau
- Chương 663: Han thấu xương
- Chương 664: Thây phơi đầy đất, máu chảy thành sông
- Chương 665: Di sứ
- Chương 666: Trở về
- Chương 667: Báo cáo
- Chương 668: Lời hứa
- Chuong 669: Lap qu6c
- Chương 670: Cưới Trương Xung Hoa
- Chương 671: khách không mời mà đến
- Chương 672: Tập kết đại quân
- Chương 673: Đánh Thiên Nhai Hải các
- Chương 674: Chính nghĩa sai lệch
- Chương 675: Tranh đua
- Chuong 676: Sieu be phong
- Chương 677: Mời uống hồng trà
- Chuong 678: Phao kich
- Chương 679: Áo giáp mới
- Chương 680: Chiến đao Huyết Hồn
- Chương 681: Thuyền chiến thượng cổ
- Chương 682: Long Chi Lực
- Chương 683: Thẩm Lãng sắp phát tài
- Chương 684: Tỏ thái độ
- Chương 685: Gió nổi mây phun
- Chương 686: Chiếc thuyền đơn độc
- Chương 687: Đã đến lúc tàn sát
- Chương 688: Sức mạnh khủng khiếp của Long Chi Hối
- Chương 689: Không thể phòng ngự
- Chương 690: Ta không muốn chết
- Chương 691: Ninh Hàn bơi về nhà
- Chương 692: Thu dọn chiến trường
- Chương 693: Chân tình cáo bạch!
- Chương 694: Tân thế giới!
- Chương 695: Thật Medusa nữ hoàng!
- Chương 696: Khô Lâu Đảng muôn năm!
- Chương 697: Douglas công tước!
- Chương 698: Đoạt Khô Lâu Đảng khôi!
- Chương 699: Ta chính là thần!
- Chương 700: Tân thủ lĩnh sinh ra!
- Chương 701: Helen công chúa trở về! (cầu vé tháng )
- Chương 702: Nghịch thiên Helen!
- Chương 703: Douglas bi kịch! (cầu vé tháng )
- Chương 704: Helen tỷ đệ gặp nhau!
- Chương 705: Quyết chiến!
- Chương 706: Nhiệt huyết sôi trào!
- Chương 707: Khô Lâu Đảng quật khởi!
- Chương 708: Lãng gia thần tích!(cầu vé tháng )
- Chương 709: Khô Lâu Đảng quỵ hạ thuần phục!
- Chương 710: Dibosa mang thai!
- Chương 711: Trở về!
- Chương 712: Tàn sát Huyết Tinh nam tước hạm đội! (cầu vé tháng )
- Chương 713: Lăng trì Huyết Tinh nam tước!
- Chương 714: Phản hồi Bích Kim thành!
- Chương 715: Dibosa Niết Bàn!
- Chương 716: Xoay càn khôn!
- Chương 717: Hoàn mỹ kết quả!
- Chương 718: Thách đấu Adolph!
- Chương 719: Bất ngờ quá!
- Chương 720: Ngạc nhiên chưa? Tuyết kìa!
- Chương 721: Nỗi khổ của Adolp!
- Chương 722: Thời khắc đã đến!
- Chương 723: Quyết chiến kết thúc! Nhân Hoàng đại nghiệp
- Chương 724: Trò chuyện!
- Chương 725: Buồn! Chờ người!
- Chương 727: Cừu Yêu Nhi yêu!
- Chương 727: Phương tây thế giới kết cục!
- Chương 728: Thù này nhớ kỹ!
- Chương 729: Thiên hữu Trầm Lãng! Ly khai phương tây!
- Chương 730: Ninh Nguyên Hiến vận mệnh!
- Chương 731: Mộc Lan ta tới!
- Chương 732: Từ Thiên Thiên số phận!
- Chương 733: Cứu vớt hải quái?
- Chương 734: Tiểu Thiên Sứ!
- Chương 735: Giết trở lại đi!
- Chương 736: Hải quái báo ân!
- Chương 737: Thiên cái kia Trầm Lãng đánh trở lại!
- Chương 738: Dũng cảm chi tâm!
- Chương 739: Trầm Lãng vương giả trở về!
- Chương 740: Vây quanh!
- Chương 741: Đại hải chiến nã pháo!
- Chương 742: Nghiền ép!
- Chương 743: Toàn quân bị diệt! (cầu vé tháng )
- Chương 744: Hoàng ý chí!
- Chương 745: Vận mệnh Nộ Triều thành! (cầu vé tháng )
- Chương 746: Nghe rợn cả người!
- Chương 747: Trầm Lãng đồ thành khai mở!
- Chương 748: Không kích!
- Chương 749: Đoạt lại Nộ Triều thành!
- Chương 750: Chạy đâu cho khỏi nắng!
- Chương 751: Lăng trì!
- Chương 752: Cạm bẫy!
- Chương 753: Ngạc nhiên chưa!
- Chương 754: Trác Chiêu Nhan chết thảm!
- Chương 755: Uy hiếp thủ đô! (cầu vé tháng )
- Chương 756: Trầm Lãng diệt tuyệt tính công kích!
- Chương 757: Đại tạo hóa!
- Chương 758: Một kích trí mạng!
- Chương 759: Trầm Lãng vương giả cơn giận!
- Chương 760: Lãng gia diệt tuyệt đồ thành!
- Chương 761: Nhạc Vương Ninh Thiệu sợ run!
- Chương 762: Trở mặt! (cầu vé tháng )
- Chương 763: Cuồng rút Ninh Thiệu xuất huyết!
- Chương 764: Trầm Lãng thiên đạo! (cầu vé tháng )
- Chương 765: Nghịch thiên đại sát khí!
- Chương 766: Lãng gia phát đại tài!
- Chương 767: Long chi hối! (cầu vé tháng )
- Chương 768: Lãng gia thiên mệnh chi chủ!
- Chương 769: Hoàn mỹ hủy diệt!
- Chương 770: Đáng sợ huyết hồn quân!
- Chương 771: Lãng gia vương đạo vô địch!
- Chương 772: Trầm Lãng bệ hạ muôn năm!
- Chương 773: Viễn chinh Thiên Nhạc thành! (cầu vé tháng )
- Chương 774: Tỏ thái độ!
- Chương 775: Trận chiến đầu tiên!
- Chương 776: Kẻ điên gặp kẻ điên!
- Chương 777: Chuẩn bị tàn sát!
- Chương 778: Xuất kích!
- Chương 779: Tàn sát tàn sát! Sảng a!
- Chương 780: Kinh thiên động địa!
- Chương 781: Hoàn mỹ đến sảng!
- Chương 782: Cự đại thắng lợi!
- Chương 783: Vạn dân khiếp sợ nhảy nhót! (cầu vé tháng )
- Chương 784: Chúc Hồng Tuyết huyết hồn quân!
- Chương 785: Tinh thần trụy lạc!
- Chương 786: Kinh diễm!
- Chương 787: Tàn sát sạch sành sanh!
- Chương 788: Chúc Hồng Tuyết số mệnh!
- Chương 789: Chúc thị phún huyết!
- Chương 790: Lãng gia Thâu Thiên Hoán Nhật!
- Chương 791: Vào vương cung!
- Chương 792: Trầm Lãng quân lâm vương cung!
- Chương 793: Giết ngươi toàn bộ gia!
- Chương 794: Tân thời đại!
- Chương 795: Ninh Thiệu xử tử lăng trì!
- Chương 796: Trầm Lãng đế vương cơn giận!
- Chương 797: Thiên hạ truyền tin chiến thắng!
- Chương 798: Thiên hạ chấn động!
- Chương 799: Khương Lãng đế chủ khí thôn vạn dặm!
- Chương 800: Chúc Nịnh tuyệt lộ!
- Chương 801: Ngô Vương mừng như điên! Biến thiên!
- Chương 802: Thiên biến!
- Chương 803: Sở Vương Ngô Vương thuần phục!
- Chương 804: Đại Càn Đế Quốc quật khởi!
- Chương 805: Trầm Lãng đại hôn!
- Chương 806: Ninh Hàn kịch biến!
- Chương 807: Đánh Thiên Nhai Hải Các!
- Chương 808: Cấp chiến lược đại kế!
- Chương 809: Pháo oanh Thiên Nhai Hải Các!
- Chương 810: Ninh Hàn hủy diệt hạm đội!
- Chương 811: Trầm Lãng muốn phát đại tài!
- Chương 812: Tiến công Nộ Triều thành!
- Chương 813: Sảng!
- Chương 814: Ninh Hàn tuyệt vọng hủy diệt!
- Chương 815: Thiên đại thu hoạch!
- Chương 816: Sát!
- Chương 817: Phung phí của trời!
- Chương 818: San bằng Thiên Nhai Hải Các!
- Chương 819: Trầm Lãng vạn tuế!
- Chương 820: Tả Từ các chủ muốn phún huyết!
- Chương 821: Liệt hỏa thương!
- Chương 822: Trầm Lãng đối với Tả Từ các chủ!
- Chương 823: Phương tây tới!
- Chương 824: Long chi giác tỉnh! (cầu vé tháng )
- Chương 825: Ức vạn người kính ngưỡng!
- Chương 826: Đại Viêm hoàng đế khiếp sợ! (cầu vé tháng )
- Chương 827: Trầm Lãng diệt tuyệt đại sách!
- Chương 828: Trăm vạn đại quyết chiến
- Chương 829: Nhiệt huyết dâng trào!
- Chương 830: Tử Thần Trầm Lãng vạn tuế!
- Chương 831: Ngoài dự đoán!
- Chương 832: Thần côn Trầm Lãng! Sảng!
- Chương 833: Toàn quân bị diệt!
- Chương 834: Doanh Nghiễm kinh hãi! Viêm Kinh sợ run!
- Chương 835: Thiên hạ ba phần!
- Chương 836: Cải biến thế giới lịch sử! (cầu vé tháng )
- Chương 837: Vũ nội đỉnh phong!
- Chương 838: Chân Long giáng thế! (trọng yếu )
- Chương 839: Ai là hoàng tước?
- Chương 840: Độc kế!
- Chương 841: Không thể trả lời!
- Chương 842: Lại thấy Khổ Đầu Hoan! Doanh Vô Minh nón xanh
- Chương 843: Săn Phù Đồ sơn công chúa!
- Chương 844: Kỳ nhạc vô cùng!
- Chương 845: Thiên hạ kịch biến!
- Chương 846: Có chơi có chịu!
- Chương 847: Trầm Lãng chí cao vô thượng!
- Chương 848: Ngốc bức! (cầu vé tháng )
- Chương 849: Diệt tuyệt nhất giết!
- Chương 850: Kinh thiên động địa! (cầu vé tháng )
- Chương 851: Lãng gia kinh thiên chi tính toán!
- Chương 852: Đại công cáo thành! (cầu vé tháng )
- Chương 853: Thiên hạ tách ra!
- Chương 854: Lãng gia lại muốn phóng đại chiêu (cầu vé tháng )
- Chương 855: Bạch Ngọc Kinh!
- Chương 856: Biểu diễn kỳ tích đi!
- Chương 857: Địa ngục thiên đường!
- Chương 858: Lãng gia ve sầu thoát xác ? (cầu vé tháng )
- Chương 859: Thất bại!
- Chương 860: Kinh thiên chân tướng! (cầu vé tháng )
- Chương 861: Phù Đồ công chúa tình!
- Chương 862: Đuổi sát
- Chương 863: Kinh diễm kỳ tích!
- Chương 864: Xuyên qua vòng xoáy năng lượng!
- Chương 865: Đại công cáo thành!
- Chương 866: Gặp lại Căng Quân! (cầu vé tháng )
- Chương 867: Vĩ đại nhất khắc!
- Chương 868: Thiên nhân Luy Tổ! Thượng cổ Thần Miếu!
- Chương 869: Thiên đại thu hoạch!
- Chương 870: Thượng cổ chí bảo! (cầu vé tháng )
- Chương 871: Lại muốn phát đại tài!
- Chương 872: Trầm Lãng bị nuốt! (cầu vé tháng )
- Chương 873: Lãng gia phi thiên!
- Chương 874: Phản hồi nộ triều!
- Chương 875: Lãng gia ngưu bức!
- Chương 876: Đến! (cầu vé tháng )
- Chương 877: Hủy diệt ngày kế hoạch! Nữ Oa kế hoạch!
- Chương 878: Kinh thiên đùa giỡn mở màn
- Chương 879: Long chi hối! Long chi hối!
- Chương 880: Tan tành mây khói! (cầu vé tháng )
- Chương 881: Đại triển thần uy!
- Chương 882: Đại Siêu lên sàn!
- Chương 883: Đại hoạch toàn thắng!
- Chương 884: Doanh Vô Khuyết Ngô trưởng lão bị bắt! (cầu vé tháng )
- Chương 885: Thực nghiệm mới!
- Chương 886: Lăng trì! (cầu vé tháng )
- Chương 887: Quyết đấu đỉnh cao!
- Chương 888: Vương giả uy nghiêm! (cầu vé tháng )
- Chương 889: Viêm Kinh đại gian tình!
- Chương 890: Phát hiện mới!
- Chương 891: Thượng cổ chí bảo long chi tâm!
- Chương 892: Trầm Lãng thuế biến!
- Chương 893: Thế giới chung cực chân tướng ?
- Chương 894: Viêm Kinh thỏa hiệp! (cầu vé tháng )
- Chương 895: Siêu năng lực giác tỉnh ?
- Chương 896: Siêu cấp long chi hối!
- Chương 897: Triệt để xóa đi! Doanh Nghiễm thổ huyết! (cầu vé tháng )
- Chương 898: Kỳ tích thủ!
- Chương 899: Siêu cấp bảo rương! (cầu vé tháng )
- Chương 900: Chân chính trứng rồng ?
- Chương 901: Cứu ra Căng Quân! (cầu vé tháng )1::
- Chương 902: Lãng gia hủy diệt đại hí!
- Chương 903: Nhâm tông chủ sợ run! (cầu vé tháng )
- Chương 904: Đại công cáo thành!
- Chương 905: Búng tay một cái là hủy diệt!
- Chương 906: Hủy diệt thổ huyết!
- Chương 907: Nghịch thiên long chi kiếm! (khôi phục đổi mới cầu vé tháng )
- Chương 908: Giai nhân trở về!
- Chương 909: Lãng gia âm dương lộ! (khôi phục đổi mới cầu vé tháng )
- Chương 910: Khương Ly cuối cùng di sản!
- Chương 911: Đánh bất ngờ vương thành! (cầu vé tháng )
- Chương 912: Điên cuồng cực hạn!
- Chương 913: Chiêu cáo thiên hạ! (cầu vé tháng )
- Chương 914: Diệt Doanh Vô Minh chi pháp!
- Chương 915: Thượng cổ ánh sáng! (cầu vé tháng )
- Chương 916: Đại công cáo thành!
- Chương 917: Trầm Lãng vô địch! (cầu vé tháng )
- Chương 918: Chèo thời đại thành quả!
- Chương 919: Doanh Vô Minh ngươi hết!
- Chương 920: Càn Kinh!
- Chương 921: Miểu sát!
- Chương 922: Doanh Vô Minh chết thảm!
- Chương 923: Tái nhập sử sách! (cầu vé tháng )
- Chương 924: Đoạt xá! (cầu vé tháng )
- Chương 925: Bức Doanh Nghiễm thoái vị!
- Chương 926: Cuồng đâm Doanh Nghiễm!
- Chương 927: Trầm Lãng Phù Đồ công chúa đính hôn! (cầu vé tháng )
- Chương 928: Doanh Nghiễm thoái vị! Trầm Lãng thượng vị!
- Chương 929: San thành bình địa
- Chương 930: Tân đế quốc quật khởi!
- Chương 931: Sáng tạo lịch sử! (cầu vé tháng )
- Chương 932: Thiên hạ không thù!
- Chương 933: Mộc Lan bảo bối! (cầu vé tháng )
- Chương 934: Mộc Lan truy long!
- Chương 935: Lãng gia địa ngục! (cầu vé tháng )
- Chương 936: Kinh thiên chân tướng!
- Chương 937: Trầm Lãng đại kiếp minh vương! (cầu vé tháng )
- Chương 938: Đại công cáo thành!
- Chương 939: Niết Bàn thuế biến! (cầu vé tháng )
- Chương 940: Nghịch thiên không trung pháo đài!
- Chương 941: Đại thắng Doanh Nghiễm! (cầu vé tháng )
- Chương 942: Liêm Thân Vương chết!
- Chương 943: Trầm Lãng bắc phạt! (cầu vé tháng )
- Chương 944: Khí thôn vạn dặm!
- Chương 945: Đại quyết chiến! Tàn sát khai mở! (cầu vé tháng )
- Chương 946: Nghiêng về một phía tàn sát!
- Chương 947: Sảng a.
- Chương 948: Cuối cùng tàn sát!
- Chương 949: Binh bại sơn ngược lại! (cầu vé tháng )
- Chương 950: Địch toàn quân bị diệt!
- Chương 951: Đại chiến kết thúc! (cầu vé tháng )
- Chương 952: Đuổi tận giết tuyệt!
- Chương 953: Xử tử lăng trì!
- Chương 954: Doanh Nghiễm chảy như điên huyết! (cầu vé tháng )
- Chương 955: Khốn thú Doanh Nghiễm!
- Chương 956: Tuyệt hộ kế! Thẳng đến Càn Kinh (cầu vé tháng )
- Chương 957: Chặn lại long chi hối ?
- Chương 958: Quyết chiến Càn Kinh! (cầu vé tháng )
- Chương 959: Lãng gia cuồng phệ!
- Chương 960: Đối với Doanh Nghiễm một kích trí mạng! (cầu vé tháng )
- Chương 961: Giả giả thật thật!
- Chương 962: Ly kỳ bi thảm! (cầu vé tháng )
- Chương 963: Doanh thị diệt tộc!
- Chương 964: Vào chủ Càn Kinh! (cầu vé tháng )
- Chương 965: Đế chủ Trầm Lãng vạn tuế!
- Chương 966: Vĩ đại Đế Nghiệp! (cầu vé tháng )
- Chương 967: Phù Đồ sơn thần phục ?
- Chương 968: Hoàng đế sắc phong Trầm Lãng! (cầu vé tháng )
- Chương 969: Thiên hạ không thù!
- Chương 970: Nhâm tông chủ quỵ hạ thuần phục (cầu vé tháng )
- Chương 971: Đăng cơ Phù Đồ sơn!
- Chương 972: Mưu sát Nhâm tông chủ ? (cầu vé tháng )
- Chương 973: Hoạt Tử Nhân Kinh!
- Chương 974: Nhâm tông chủ tử kỳ! (cầu vé tháng )
- Chương 975: Chân tướng! Thần thuật!
- Chương 976: Cứu vớt Nhâm Doanh Doanh (cầu vé tháng )
- Chương 977: Đoạt xá!
- Chương 978: Diễn sâu!
- Chương 979: Ly kỳ a!
- Chương 980: Nhâm tông chủ chết!
- Chương 981: Lăng trì! (cầu vé tháng )
- Chương 982: Nghịch thiên Nhâm Doanh Doanh (cầu vé tháng )
- Chương 983: Phù Đồ sơn triệt để hủy diệt!
- Chương 984: Tội thao thiên!
- Chương 985: Trầm Lãng chi Hắc Ám Nữ Hoàng! (cầu vé tháng )
- Chương 986: Thượng cổ quân đoàn!
- Chương 987: Lãng gia muốn nghịch thiên! (cầu vé tháng )
- Chương 988: Sử thi nhất khắc!
- Chương 989: Long chi ngữ! (cầu vé tháng )
- Chương 990: Đố đoán được!
- Chương 991: Mời đoán! (cầu vé tháng )
- Chương 992: Phóng ra!
- Chương 993: Rơi!
- Chương 994: Chuyện gì?
- Chương 995: Sảng
- Chương 996: Viêm Kinh run rẩy!
- Chương 997: Chung cực lực lượng! (cầu vé tháng )
- Chương 998: Vòng xoáy
- Chương 999: Số đẹp
- Chương 1000: Phá giải
- Chương 1001: Siêu cấp vả mặt!
- Chương 1002: Hủy diệt run rẩy!
- Chương 1003: Lại là vả mặt răng rơi đầy đất!
- Chương 1004: Vô sỉ Trầm Lãng!
- Chương 1005: Thâm bất khả trắc!
- Chương 1006: Người nhà đoàn tụ!
- Chương 1007: Mộc Lan bảo bối triệu hoán! (cầu vé tháng )
- Chương 1008: Thượng cổ cự long!
- Chương 1009: Mộc Lan ta tới! (cầu vé tháng )
- Chương 1010: Kinh người thuế biến!
- Chương 1011: Cự long xuất thế! (cầu vé tháng )
- Chương 1012: Nghịch thiên cự long!
- Chương 1013: Ta Chân Long Thiên Tử! (cầu vé tháng )
- Chương 1014: Đại sát khí!
- Chương 1015: Trầm Lãng quyết đấu cự long! (cầu vé tháng )
- Chương 1016: Lãng gia kỳ tích!
- Chương 1017: Long chi khế ước! Chí bảo! (cầu vé tháng )
- Chương 1018: Siêu lạnh!
- Chương 1019: Long hồn châu!
- Chương 1020: Ở đâu?
- Chương 1021: Ly kỳ đại hý!
- Chương 1022: Kế thừa di chí!
- Chương 1023: Là sao?
- Chương 1024: Thổ huyết!
- Chương 1025: Làm 1 cái kết thúc!
- Chương 1026: Kinh diễm quyết đấu!
- Chương 1027: Tạc
- Chương 1028: Đùa giỡn tinh!
- Chương 1029: Run rẩy!
- Chương 1030: Bạch Kinh!
- Chương 1031: Trầm Lãng Mộc Lan đoàn tụ! Niết biến!
- Chương 1032: Thiên đường địa ngục!
- Chương 1033: Long trở về Đông Phương!
- Chương 1034: Đồ long sát khí!
- Chương 1035: Hoàng đế xuất quan! (cầu vé tháng )
- Chương 1036: Đại hôn!
- Chương 1037: Xuất kích!
- Chương 1038: Càn Kinh kịch biến!
- Chương 1039: Trầm Lãng tru tâm
- Chương 1040: Trầm Lãng vạn tuế!
- Chương 1041: Song long chi chiến! Tuyệt đánh
- Chương 1042: Song long chiến kết thúc!
- Chương 1043: Thượng cổ Niết Bàn mộ! (cầu vé tháng )
- Chương 1044: Thượng cổ chân tướng!
- Chương 1045: Điên cuồng Niết Bàn đường! (cầu vé tháng )
- Chương 1047: Thâm nhập nữ hoàng cảnh giới!
- Chương 1047: Thượng cổ long trì! (cầu vé tháng )
- Chương 1048: Long trì! Kinh thiên phóng xạ!
- Chương 1049: Thuế biến! (cầu vé tháng )
- Chương 1051: Sử thi nhất khắc!
- Chương 1051: Niết Bàn! (cầu vé tháng )
- Chương 1052: Trầm Lãng long nghịch thiên quật khởi!
- Chương 1053: Thế chiến (cầu vé tháng )
- Chương 1054: Đại Càn vạn thắng!
- Chương 1055: Đại Viêm liên tục bại lui! (cầu vé tháng )
- Chương 1056: Lãng đế trở về!
- Chương 1057: Sảng!
- Chương 1058: Huy hoàng Khương thị!
- Chương 1059: Thiên hạ chư vương quỳ lạy! (cầu vé tháng )
- Chương 1060: Đại Viêm long chi số mệnh!
- Chương 1061: Phạt Viêm Kinh! (cầu vé tháng )
- Chương 1062: Vào Viêm Kinh!
- Chương 1063: Long chi niết! Thiên hạ có tuyết! (cầu vé tháng )
- Chương 1064: Trầm Lãng cùng hoàng đế!
- Chương 1065: Quyết chiến kết thúc! (cầu vé tháng )
- Chương 1066: Chết!
- Chương 1067: Hung phạm! Đi đi!
- Chương 1068: Thời khắc tối hậu!
- Chương 1069: Bất tử bất diệt! (cầu vé tháng )
- Chương 1070: Đổ nát!
- Chương 1071: Trầm Lãng thấy mẫu! Bạch Kinh nữ hoàng! (cầu vé tháng )
- Chương 1072: Thế giới chung cực chân tướng!
- Chương 1073: Số mạng cuối cùng (cầu vé tháng )
- Chương 1074: Ha hả!
- Chương 1075: Trầm Lãng Khương Ly tỷ thí!
- Chương 1076: Tan tành mây khói!
- Chương 1077: Tân thế giới sinh ra! (cầu vé tháng )
- Chương 1078: Trầm Lãng số mạng cuối cùng!
- Chương 1079: Nhiều năm lấy sau! (cầu vé tháng )
- Chương 1080: Thiên đường!
- Chương 1081: Vạn tuế! Lâu nhất làm trái thê tử (cầu vé tháng )
- Chương 1082: Vô địch đế quốc!
- Chương 1083: Khương Lãng đại đế! (cầu vé tháng )
- Chương 1084: Đại khai sát giới!
- Chương 1085: Cứu vớt! (cầu vé tháng )
- Chương 1086: Khương Ly tù kỳ!
- Chương 1087: Trầm Lãng Niết Bàn! (trọng yếu tất đọc )
- Chương 1088: Chúc Hồng Tuyết quỵ trung!
- Chương 1089: Trầm Lãng phụ nữ gặp nhau! (cầu vé tháng )
- Chương 1090: Ẩn Sát!
- Chương 1091: Trầm Lãng nữa đối Khương Ly! (cầu vé tháng )
- Chương 1092: Trầm Lãng Khương Ly trí tuệ quyết đấu!
- Chương 1093: Chung cực chân tướng (cầu vé tháng )
- Chương 1094: Địch tan tành mây khói!
- Chương 1095: Trầm Lãng lại thấy Ninh Hàn! (cầu vé tháng )
- Chương 1096: Ninh Hàn công chúa quỵ trung!
- Chương 1097: Trầm Lãng vào kinh thành! (cầu vé tháng )
- Chương 1098: Viễn cổ thần chỉ!
- Chương 1099: Ninh Hàn cầu hôn! (cầu vé tháng )
- Chương 1100: Trầm Lãng Khương Ly vương chi đánh cờ! (cầu vé tháng )
- Chương 1101: Phân biệt
- Chương 1102: Bất ngờ
- Chương 1103: Xong sao
- Chương 1104: Trầm Lãng lên ngôi làm hoàng!
- Chương 1105: Cưới vợ Ninh Hàn! (cầu vé tháng )
- Chương 1106: Trầm Lãng kịch biến!
- Chương 1107: Ngụy giả trang người! (cầu vé tháng )
- Chương 1108: Khương Ly bệ hạ!
- Chương 1109: Bất ngờ! (cầu vé tháng )
- Chương 1110: Kết thúc ta đi!
- Chương 1111: Trầm Lãng Khương Ly khai chiến! (cầu vé tháng )
- Chương 1112: Trận chiến mở màn Khương Ly!
- Chương 1113: Ta là Kim Mộc Lan!
- Chương 1114: Ta tâm vĩnh hằng!
- Chương 1115: Chân trời!
- Chương 1116: Hiến tế!
- Chương 1117: Cao giai long chi cảm ngộ!
- Chương 1118: Ta Mộc Lan!
- Chương 1119: Medusa nữ hoàng! (cầu vé tháng )
- Chương 1120: Nữ hoàng kết cục!
- Chương 1121: Bụi về bụi! (cầu vé tháng )
- Chương 1122: Đại công cáo thành!
- Chương 1123: Lãng gia thành thần (cầu vé tháng )
- Chương 1124: Lãng đế trở về!
- Chương 1125: Khương Ly đại quân huỷ diệt! (cầu vé tháng )
- Chương 1126: Phân hạch hạt nhân!
- Chương 1127: Khương Ly thân chinh?
- Chương 1128: Khương Ly chi cố nhân!
- Chương 1129: Bom khinh khí!
- Chương 1130: Hạt nhân xuất kích!
- Chương 1131: Hủy diệt trọng sinh!
- Chương 1132: Đại hoạch toàn thắng!
- Chương 1133: Lăng trì Khương Ly cái bóng!
- Chương 1134: Huy hoàng chiến quả!
- Chương 1135: Khương Ly run rẩy đi!
- Chương 1136: Vĩ đại thành tựu!
- Chương 1137: Bắc phạt Khương Đế Quốc!
- Chương 1138: Ta đế quốc!
- Chương 1139: Trầm Lãng Đại Đế vạn tuế!
- Chương 1140: Trầm Lãng nhập Viêm Kinh!
- Chương 1141: Phụ tử đoàn tụ?
- Chương 1142: Khương Ly độc cô cầu bại!
- Chương 1143: Bom khinh khí bạo tạc!
- Chương 1144: Chung cực Boss!
- Chương 1145: Chung cực chi đạo!
- Chương 1146: Khương Ly mộ!
- Chương 1147: Mộc Lan bí ẩn! (cầu vé tháng )
- Chương 1148: Thái Tổ Trầm Lãng!
- Chương 1149: Từ Thiên Thiên hôn lễ! (cầu vé tháng )
- Chương 1150: Cha và con!
- Chương 1151: Bắc Cực! (cầu vé tháng )
- Chương 1152: Trầm Lãng Khương Ly chung cực quyết chiến!
- Chương 1153: Số mệnh (cầu vé tháng )
- Chương 1154: Sử thi đại quyết chiến!
- Chương 1155: Hủy diệt vĩnh sinh! (cầu vé tháng )
- Chương 1156: Vận mệnh chung cuộc! (cầu vé tháng )
- Chương 1157: Vận mệnh chung cuộc! (bản sửa chữa của tác )
- Chương 1158: Trầm Lãng tái kiến mẫu thân!
- Chương 1159: Xuyên qua chân tướng (cầu vé tháng )
- Chương 1160: Đại công cáo thành! Quân lâm thiên hạ! (cầu vé tháng )
- Chương 1161: Tinh thần biển rộng!
- Chương 1162: Trầm Lãng đại đế vạn tuế! (cầu vé tháng )
- Chương 1163: Thân nhân đoàn tụ! Ninh Nguyên Hiến! Trầm Dã (cầu vé tháng )
- Chương 1164: Chủng Sư Sư hôn lễ! Hai mươi năm về sau! (cầu vé tháng )
- Chương 1165: Gia đình vui vẻ! 68 năm sau! (cầu vé tháng )
- Chương 1166: Đại niết diệt bạo phát!
- Chương 1167: Hành tinh hủy diệt! (cầu vé tháng )
- Chương 1168: Rời xa!
- Chương 1169: Mỹ hảo đại kết cục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận