Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 713: Lăng trì Huyết Tinh nam tước!

Chương 713: Lăng trì Huyết Tinh nam tước!
Ngày tận thế tới cực nhanh?
Đây là cảm giác duy nhất của Huyết Tinh nam tước lúc này, tất cả những gì xảy ra trước mắt cứ phảng phất như một ảo mộng.
Hắn đương nhiên biết Khô Lâu Đảng rất lợi hại, bởi vì từ nhỏ đến lớn hắn đã nghe vô số truyền thuyết liên quan tới Khô Lâu Đảng, nhưng truyền thuyết phần lớn đều là giả mà, hiện tại trên toàn bộ vùng biển này cũng đều là truyền thuyết về Huyết Tinh nam tước của hắn đây, đều thổi phồng hắn vô cùng kì diệu.
Hắn quật khởi trong hơn mười năm qua, cho nên cũng chưa từng khai chiến với Khô Lâu Đảng. Thế nhưng Hắc Trân Châu là hậu đại của Khô Lâu Đảng, tuy rằng phi thường lợi hại, nhưng cũng không mạnh hơn hạm đội của Huyết Tinh nam tước hắn bao nhiêu.
Cho nên từ trước đến nay, Huyết Tinh nam tước cảm thấy Khô Lâu Đảng nhất định là bị thần thoại hóa, coi như có mạnh hơn hạm đội của hắn thì cũng phi thường hữu hạn.
Mà bây giờ, liên quân cường đại của hắn vậy mà lại không thể chống đỡ nổi dù chỉ một chút. Cảnh tượng binh bại như núi đổ thông thường chỉ xảy ra trong chiến tranh trên đất liền, thế nhưng không ngờ rằng trong hải chiến cũng sẽ có.
Hầu như mới vừa khai chiến chưa đến một canh giờ, toàn bộ hạm đội khổng lồ của hắn đã bị chia cắt tan tác, mà hắn lại hoàn toàn bất lực.
Lúc này bất kỳ nỗ lực nào, bất kỳ sự chỉ huy nào đều vô dụng, chỉ có thể trơ mắt nhìn hạm thuyền của chính mình từng chiếc từng chiếc bốc cháy, từng chiếc từng chiếc chìm nghỉm.
Cả người hắn triệt để lạnh lẽo, mất đi tất cả phản ứng, cảm thấy mọi thứ hoàn toàn không chân thực.
Mắt mở trừng trừng nhìn quân đoàn hải tặc của mình không ngừng biến mất, chờ đợi thời khắc hủy diệt cuối cùng ập đến.
...
Không chỉ Huyết Tinh nam tước nghĩ như vậy, Trầm Lãng cũng nghĩ như vậy, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hắn cũng kinh ngạc đến ngây người.
Lại là kiểu chiến đấu thế này sao? Hắn vốn tưởng rằng hạm đội hai bên trước hết sẽ dùng cường nỏ khổng lồ bắn nhau trên biển, sau đó hai bên dùng cung tên bắn lẫn nhau, ai ngờ hoàn toàn không có.
Vậy mà lại là *phách giang*, vậy mà lại là nhảy thuyền tác chiến.
Hạm đội Khô Lâu Đảng thật sự phảng phất như *mãnh hổ sổng chuồng*, dùng kỹ thuật siêu nhất lưu trực tiếp áp sát chiến hạm của kẻ địch, sau đó phảng phất như điên dùng đủ loại thủ đoạn nhảy lên hạm thuyền đối phương điên cuồng tàn sát, phóng hỏa.
Đây đâu phải là hải chiến, đây rõ ràng vẫn là cuộc quyết đấu bằng vũ khí lạnh trên lục địa mà.
Quân đoàn Khô Lâu Đảng này bắn tên kỳ thực rất mạnh, ở cự ly gần cũng được coi là thiện xạ, nhưng bọn họ chính là không yêu thích cung tên, chỉ thích cầm đao nhảy qua chém giết, sau khi giết sạch người thì bắt đầu phóng hỏa đốt thuyền, tiến vào khoang đáy tạc thuyền.
Trầm Lãng từng nghĩ đến chuyện một chọi hai, thế nhưng không ngờ tới mười mấy tên Khô Lâu Đảng lại dám xông lên đại hạm của địch nhân đuổi giết mấy trăm người, mấu chốt là còn giết đến mức mấy trăm người kia *quỷ khóc sói tru*, quả thực hung mãnh không giống nhân loại.
Quá dễ dàng, quá dễ dàng. Đây là cảm giác của hải tặc Khô Lâu Đảng, hải tặc bây giờ đều không có tinh thần chiến đấu như vậy sao? Giết người vậy mà lại không tốn chút sức lực nào thế này?
*Trời thấy*, thực sự không phải hải tặc của Huyết Tinh nam tước quá yếu, mà là bọn họ quá mạnh mẽ. Những năm gần đây bọn họ toàn tác chiến với quân đoàn hải quái hung tàn nhất, đó hoàn toàn là *phó bản cấp địa ngục*, đột nhiên tiến vào loại *phó bản bình thường* này, thật sự có cảm giác như tiến vào *Tân Thủ thôn* *đại khai sát giới*.
Bọn hải tặc dưới quyền Huyết Tinh nam tước ban đầu nhìn thấy quân đoàn Khô Lâu Đảng còn có chút khinh thị, bởi vì đối phương rất nhiều người đều đã già, hơn nữa hình tượng quá thảm hại, phảng phất đứng cũng không vững, nghiêng ngả xiêu vẹo. Nhưng khi những tên Khô Lâu Đảng này xông tới, cảm giác của bọn họ giống như người thường nhìn thấy hải quái vậy, hai chân run lẩy bẩy, bị khí thế kinh khủng của đối phương triệt để làm kinh sợ.
...
Gần mười canh giờ sau, trận chiến kết thúc.
Vào thế kỷ mười sáu, mười bảy, đại hải chiến đánh mấy ngày mấy đêm mà một chiếc thuyền cũng không chìm nghỉm hoàn toàn là chuyện bình thường.
Trầm Lãng không phải là chưa từng đánh hải chiến, hắn còn tiêu diệt mấy vạn hạm đội của Tiết Triệt, nhưng cũng phải đánh mấy ngày mấy đêm, hoàn toàn là trò chơi *ngươi truy ta trốn*, *mèo vờn chuột*. Mà đại hải chiến ở thế giới này lại càng giống như chiến trường trên bộ của thế giới Đông Phương, hai bên bày ra trận thế, sau đó điên cuồng lao vào nhau chém giết.
Hạm đội của Huyết Tinh nam tước cũng muốn chạy trốn, nhưng hầu như chạy cũng không thoát nổi, thuyền của hạm đội Khô Lâu Đảng đừng nhìn cũ nát, nhưng tốc độ lại cực nhanh, cuối cùng chỉ có lác đác vài chiếc hạm thuyền thành công chạy thoát khỏi sự truy sát của Khô Lâu Đảng.
Trận chiến này, hầu như có thể gọi là toàn quân bị diệt.
"Kết thúc rồi sao?" Trầm Lãng nói một cách không thể tin được, hắn vốn cho rằng loại đại chiến hải quân mấy vạn người này phải kéo dài mấy ngày mấy đêm chứ.
"Đúng vậy, kết thúc rồi." Hela nói: "Chẳng qua phải đính chính một chút, đây căn bản không phải là chiến đấu, mà chỉ là tàn sát mà thôi."
Đúng vậy, chỉ là tàn sát mà thôi.
Trên mặt biển trôi nổi vô số thi thể, còn có hài cốt của những đội thuyền đang cháy. Toàn bộ mặt biển hầu như đều đang bốc cháy, trong phạm vi trăm dặm tung hoành đều là máu tươi và liệt hỏa.
"Chúng ta thương vong bao nhiêu người?" Trầm Lãng hỏi.
"Không biết, nhưng thương vong rất ít." Hela đáp.
Trầm Lãng hỏi: "Vậy địch nhân thương vong bao nhiêu người?"
"Không biết, khẳng định là rất nhiều." Hela nói: "Chiến tranh trước kia của chúng ta chính là như vậy đó, cứ xông thẳng lên giết đến khi không còn nhìn thấy địch nhân, không còn nhìn thấy địch hạm mới thôi."
Ngưu bức, các ngươi ngưu bức!
"Đoong đoong đoong đoong đoong..." Tiếng chuông chói tai lại một lần nữa vang lên, chỉ có điều lần này không còn là báo động có địch, mà là màn cuồng hoan sau cùng của hải tặc Khô Lâu Đảng, giống như trò *mèo vờn chuột*.
Hạm đội Khô Lâu Đảng vây quanh một chiếc thuyền, đó là kỳ hạm của Huyết Tinh nam tước, trên trăm chiếc chiến thuyền đang tiến hành vây xem hắn một cách cực kỳ tàn nhẫn.
Bởi vì trận chiến này quá dễ dàng, cho nên hải tặc Khô Lâu Đảng phi thường ăn ý không tấn công kỳ hạm của địch nhân, mà để lại sau cùng để trêu chọc. Thậm chí có rất nhiều đại hạm cũng không bị đánh chìm, mà bị bắt giữ toàn bộ, đại hình chiến hạm là thứ phi thường quý giá.
...
Kỳ hạm của Huyết Tinh nam tước rất lớn, lượng giãn nước khoảng 2000-3000 tấn, trên thuyền có hơn mấy trăm danh thủy thủ và vũ sĩ.
Nhưng bây giờ những thủy thủ vũ sĩ này đang đứng trên boong tàu với vẻ mặt mờ mịt, không biết nên làm gì bây giờ? Bởi vì mấy vạn quân Khô Lâu Đảng đang bao vây bọn họ mà vẫn đứng yên không nhúc nhích, trên mặt lộ ra nụ cười nhe răng đáng sợ.
Kỳ hạm của Trầm Lãng chậm rãi tiến lại gần kỳ hạm của Huyết Tinh nam tước.
Hai chiếc thuyền cách nhau mấy chục mét, sau đó tiến vào trạng thái đối mặt nhau bất động, kỹ thuật điều khiển thuyền của đám người này thực sự là tuyệt kỹ.
"Huyết Tinh nam tước, từ lúc từ biệt đến giờ vẫn khỏe chứ? A." Trầm Lãng cười nói.
Ed. Monroe vẫn đứng ngơ ngác ở đó không nhúc nhích, thật giống như vẫn chưa tỉnh lại sau cơn ác mộng.
Mấy vạn hạm đội của hắn, cứ như vậy mà không còn nữa? Mấy chục năm tâm huyết, cứ như vậy tan thành mây khói?
Tất cả có phải là quá nhanh một chút không?
Hắn còn muốn dựa vào chi hạm đội này để *kiến công lập nghiệp* cơ mà, hắn còn muốn trở thành hải quân trung tướng, hắn còn muốn làm cho cả gia tộc quật khởi cơ mà.
Hiện tại tất cả đã tan thành bọt nước?
"Còn đánh nữa không?" Trầm Lãng hỏi.
Lời này vừa nói ra, Huyết Tinh nam tước không khỏi kinh ngạc: "Ngươi nói cái gì?"
Trầm Lãng hỏi: "Ngươi còn đánh nữa không? Chúng ta tiếp tục?"
Lời này vừa thốt ra, đám hải tặc và thủy thủ trên kỳ hạm của Huyết Tinh nam tước dồn dập lắc đầu, sau đó trực tiếp vứt bỏ loan đao trong tay.
Trầm Lãng nói: "Muốn sống không?"
Hải tặc của địch nhân liều mạng gật đầu, bọn họ đương nhiên muốn sống.
Trầm Lãng nói: "Các ngươi nhảy xuống biển, bơi về nhà đi, là có thể sống."
Ta xxx ngươi đại gia, nơi đây cách lục địa gần nhất cũng phải mấy ngàn dặm, ngươi bảo ta bơi về thử xem?
Trầm Lãng nói: "Chẳng lẽ muốn để ta nói lần thứ hai sao? Các ngươi hoặc là nhảy xuống biển bơi về, hoặc là ta hạ lệnh cho quân đoàn Khô Lâu Đảng tiến lên giết sạch các ngươi."
"Năm, bốn, ba, hai, một..."
"*Phác thông, phác thông*..." Tức thì mặt biển giống như đang *hạ thuỷ sủi cảo*, những hải tặc may mắn còn sống sót dồn dập nhảy xuống biển.
"Bơi đi, bơi về đi, nếu không bơi, chúng ta bắn tên đấy!"
Quân Khô Lâu Đảng giương cung cài tên nhắm vào đám hải tặc địch nhân trên mặt nước, đám người kia liều mạng bơi, liều mạng bơi, vừa bơi vừa gào khóc.
Từ trước đến nay chỉ có bọn họ sát lục người khác, mới có thể nhìn thấy cảnh tượng thê thảm như vậy, hiện tại rốt cục cũng đến phiên chính bọn hắn.
...
Huyết Tinh nam tước đi tới trước mặt Trầm Lãng, nhìn hắn chằm chằm một lúc lâu, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, điều này làm cho Trầm Lãng nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt hắn, cẩn thận tỉ mỉ giống như một quý tộc.
Trầm Lãng nói: "*Phong thủy luân lưu chuyển* a, Huyết Tinh nam tước, lúc ngươi phong tỏa ta, lúc ngươi đánh chìm hạm thuyền của ta, giết thủy thủ của ta, có thể tưởng tượng được sẽ có ngày hôm nay không?"
Huyết Tinh nam tước vẫn đứng thẳng tắp bất động, phảng phất tràn đầy vẻ ngông nghênh.
Trầm Lãng lạnh nhạt nói: "Ed. Monroe, lúc ngươi truy sát Hắc Trân Châu các nàng, có từng nghĩ tới có một ngày thợ săn cũng sẽ trở thành con mồi không?"
Huyết Tinh nam tước vẫn *ngang thủ ngọc lập*, một lời không nói.
Trầm Lãng kinh ngạc, cái tên này xương cốt cứng như vậy sao? Đều đến lúc này rồi, còn không chịu thua cầu xin tha thứ?
Hoàn toàn không giống a, Huyết Tinh nam tước này tuy thích cố làm ra vẻ, nhưng为人 (làm người) lại giả dối vô sỉ nhất, kỹ năng *nhận giặc làm cha* rất mạnh cơ mà.
Nhưng mà giây tiếp theo, Huyết Tinh nam tước thẳng tắp quỳ xuống, dập đầu nói: "Bề tôi Ed. Monroe bái kiến bệ hạ, muôn năm muôn năm vạn vạn tuế!"
Lại còn nói bằng tiếng Trung, ngươi diễn cái trò gì vậy? Ngươi quá biết nịnh hót rồi đấy, Trầm Lãng thật không biết người này còn biết cả tiếng Trung?
Sau đó, vị Huyết Tinh nam tước này vẫn cẩn thận tỉ mỉ nói: "Ta Ed. Monroe đã phí hoài mấy chục năm, đến bây giờ mới gặp được ngài là bậc minh chủ, thực sự là *trời thấy*. Từ hôm nay trở đi, ta chính là tay sai của Trầm Lãng bệ hạ. Ý chí của ngài chính là phương hướng chiến đấu của ta, xin ngài hãy tiếp nhận sự thuần phục của ta."
Nói xong, Huyết Tinh nam tước trán dán xuống đất, bất động.
Thế mới đúng chứ, Huyết Tinh nam tước nhà ngươi phải có bộ dạng vô sỉ như vậy chứ. Khi Dibosa công tước thế lớn, ngươi quỳ trước mặt nàng thuần phục, thậm chí còn nhìn trộm, ý đồ trở thành trai bao của Dibosa, chỉ tiếc là Dibosa không hề có bất kỳ đáp lại nào.
Sau này Dibosa gặp vận rủi, hắn lại quỳ gối trước mặt Adolph, lộ ra bộ mặt dữ tợn với Dibosa, cắn ngược lại nàng vài miếng.
Hiện tại, hắn lại quỳ gối trước mặt Trầm Lãng, luôn miệng nói thuần phục.
Chẳng qua ngươi cầu xin tha thứ là tốt rồi, ta cũng có thể khoái trá giết ngươi. Trầm Lãng chán ghét những kẻ địch *boong boong thiết cốt*, trước khi chết còn muốn mắng chửi hắn, như vậy quá khó chịu, chiến thắng cũng không được viên mãn.
Kẻ địch trước hết quỳ gối trước mặt khóc ròng ròng, đau khổ cầu xin, sau đó lại giết chết, như vậy mới hoàn mỹ.
Trầm Lãng nói: "Huyết Tinh nam tước, ngươi có biết ta ở thế giới Đông Phương có một biệt hiệu không?"
Huyết Tinh nam tước nói: "Xin lắng tai nghe, tôn kính tương lai Nhân Hoàng bệ hạ."
Trầm Lãng nói: "Vô tình thiến người."
Lời này vừa ra, Huyết Tinh nam tước sắc mặt kịch biến, cả người run rẩy, một lúc lâu sau hắn mới lộ ra nụ cười gượng gạo nói: "Có thể trở thành hoạn quan của Trầm Lãng bệ hạ, cũng là quang vinh và may mắn của ta."
Trầm Lãng nói: "Vậy thì, chính ngươi tự làm đi?"
Cái này quá phận rồi, còn cần người khác tự mình động thủ thiến sao?
"Coong..." Một cây đao trực tiếp ném xuống trước mặt Huyết Tinh nam tước, vô cùng sắc bén.
Huyết Tinh nam tước khó khăn lựa chọn, sau đó chợt cắn răng nhặt lên cây đao trên đất, dùng *điệu vịnh than* nói: "Mỗi một lần nhìn thấy Taren thái giám, ta đều thật sâu cảm thấy, có lẽ hoạn quan cũng là một loại vinh quang, *trung thành vô giá*! Hiện tại ta sẽ dùng hành động để biểu đạt đối với Trầm Lãng bệ hạ lòng sợ hãi và thần phục vô hạn *chi tâm*, Taren dùng tính mạng chứng minh lòng trung thành của hắn đối với Dibosa công tước, ngày sau ta cũng sẽ dùng tính mệnh để chứng minh lòng trung thành của ta."
Sau đó, Huyết Tinh nam tước chợt một đao chém xuống, quả thực tự thiến mình.
Trầm Lãng lập tức dời mắt đi, mà Hela lại xem một cách đầy hứng thú, thực sự làm người ta tê cả da đầu a, Trầm Lãng đều cảm giác chỗ nào đó của mình mát lạnh.
Người này quá trâu bò, đối với bản thân mình cũng hạ được tay ác như vậy, tuyệt đối là *Lang Nhân*.
Sau khi thiến xong chính mình, Huyết Tinh nam tước cả người run rẩy, tiếp tục quỳ rạp trên mặt đất bất động, hắn đang khóc.
Đó là *của quý* a, là thứ hắn truyền từ đời này sang đời khác, thậm chí là một nửa mục tiêu phấn đấu trong đời hắn a. Hắn cho đến bây giờ vẫn chưa lập gia đình, mặc dù có rất nhiều con tư sinh, thế nhưng con trai trưởng thì một người cũng không có a. Bởi vì hắn vẫn muốn tìm một vị tiểu thư quý tộc để thành hôn, hắn nằm mộng cũng muốn khôi phục vinh quang của gia tộc Monroe a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận