Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 1055: Đại Viêm liên tục bại lui! (cầu vé tháng )

Chương 1055: Đại Viêm liên tục bại lui! (cầu vé tháng)
Hoàng cung Viêm Kinh!
Không khí nơi này vừa ung dung lại vừa xơ xác tiêu điều.
Ung dung là vì bọn hắn cảm thấy Đại Viêm đế quốc tất thắng, bởi vì Đại Viêm có cự long, còn cự long của Đại Càn Đế Quốc đã chết.
Chỉ cần đợi hoàng đế bệ hạ lại một lần nữa xuất quan, cự long Đại Viêm hồi phục hoàn toàn, thì Đại Càn Đế Quốc kia sẽ hoàn toàn tan thành mây khói.
Thế nhưng... ít nhất... cũng phải chống đỡ được cho đến khi hoàng đế bệ hạ lại một lần nữa xuất quan chứ.
Thái tử điện hạ cảm nhận được áp lực cực lớn.
Đại Viêm đế quốc có của cải thâm hậu như vậy, mà trận chiến này lại đánh chật vật và lo lắng đến thế.
Ba tháng đầu tiên, vì không hề chuẩn bị, nên đã bị quân đội Đại Càn Đế Quốc tiến sâu vào toàn tuyến hơn ngàn dặm, để mất một triệu rưỡi ki-lô-mét vuông đất thì không nói làm gì.
Ít nhất thì trong hai tháng sau đó, quân đội Đại Viêm đế quốc cũng có đẩy lùi được, đoạt lại một triệu ki-lô-mét vuông.
Thế nhưng sau khi chiến cuộc kéo dài nửa năm, cán cân thắng lợi lại một lần nữa nghiêng về phía Đại Càn Đế Quốc.
Đầu tiên là chiến cuộc Tây Tuyến, vương quốc Đại Tấn mặc dù có Đại Viêm chống đỡ, hơn nữa bản thân bọn hắn cũng có bí mật quân đoàn, nhưng vẫn liên tục bại lui.
Bất quá, chiến cuộc Tây Tuyến dù sao cũng cách Viêm Kinh khá xa.
Điều khiến người ta nóng lòng nhất chính là chiến cuộc phía nam và chủ lực chiến trường.
Chủ lực Đại Càn cùng tân quân Nhạc Quốc chẳng mấy chốc sẽ hội quân.
Hiện tại trên chiến trường chính, Đại Viêm đế quốc triển khai bảy trăm ngàn đại quân, Đại Càn Đế Quốc triển khai 300.000 đại quân, Đại Viêm đế quốc vẫn có ưu thế cực lớn, hơn nữa còn là bên phòng thủ.
Nhưng một khi đại quân Nhạc Quốc đột phá phòng tuyến Mẫn Châu, sẽ hội quân với chủ lực Đại Càn, lúc đó sẽ là 50 vạn đại quân.
Sau buổi triều hội không có chút ý nghĩa nào, toàn bộ đại điện lại một lần nữa rơi vào vắng lặng.
Đại Viêm thái tử ngước nhìn tấm bản đồ lớn.
Chiến cuộc phía Đông là ít đáng lo nhất. Ngô Quốc dù sao cũng yếu hơn, quân đội trong tay Ngô Vương tuy vượt quá bốn mươi vạn, nhưng lực lượng thực sự có sức chiến đấu chỉ là 150.000 tân quân huấn luyện tại Nộ Triều thành, hai trăm năm mươi ngàn quân còn lại thì sức chiến đấu phi thường yếu.
Tuy Vũ Thân Vương của Đại Viêm đế quốc trong tay chỉ có 300.000 đại quân, nhưng vẫn có thể ngăn chặn thế tiến công của Ngô Vương. Phản công là không thể, vì Ngô Vương dựa lưng vào hải quân Đại Càn Đế Quốc, còn có hải quái quân đoàn của thất lạc đế quốc. Khi chiến cuộc hơi bất lợi, Ngô Vương liền suất quân rút lui, lập tức tiến vào phạm vi bảo hộ của hải quân thất lạc đế quốc.
Chiến cuộc phía Tây bất lợi nhất. Tấn Quốc đang khổ sở chống đỡ, nhưng khoảng cách tới Viêm Kinh quá xa, tạm thời còn chưa lan đến Đại Viêm đế quốc, hơn nữa Tấn Vương chống đỡ thêm vài tháng cũng không thành vấn đề.
Điều khiến người ta nóng lòng nhất vẫn là chủ lực chiến trường.
Hiện giờ chủ lực Đại Càn và Đại Viêm đang phân bố ở phòng tuyến Tịnh Châu.
Tịnh Châu, thủ phủ của tỉnh An Bình thuộc Đại Viêm đế quốc, cách đường biên giới Đại Càn Đế Quốc sáu trăm dặm, cách Viêm Kinh 2.900 dặm.
Nói cách khác, chủ lực Đại Càn đã xâm nhập vào lãnh thổ Đại Viêm đế quốc sáu trăm dặm, thực sự là vô cùng nhục nhã.
Tuy nhìn qua, Tịnh Châu còn cách Viêm Kinh rất xa. Thế nhưng một khi phòng tuyến Tịnh Châu bị phá, thì hơn hai ngàn dặm còn lại là nhất mã bình xuyên, hầu như không còn gì che chắn.
Đại quân Nam Tuyến của Nhạc Vương đang điên cuồng công đánh phòng tuyến Mẫn Châu, một khi công phá thành công, sẽ hội sư với chủ lực Đại Càn.
Sau đó 50 vạn đại quân công phá phòng tuyến Tịnh Châu, điều đó có nghĩa là bảy tỉnh phía nam và phía tây của Đại Viêm đế quốc sẽ toàn bộ rơi vào tay giặc.
Điều này có nghĩa là chiến cuộc vốn rất vất vả mới cân bằng được sẽ lại một lần nữa tan vỡ. Tiếp đó, quân đội Đại Càn Đế Quốc sẽ trực tiếp tiến công Viêm Kinh.
. . .. . .
"Trước kia luôn cho rằng, Đại Càn Đế Quốc không có Trầm Lãng thì chỉ là một đống bùn nhão, không ngờ Trầm Lãng không còn ở đó, Đại Càn Đế Quốc vẫn hung mãnh như vậy." Đại Viêm thái tử thở dài nói.
Liêm Thân Vương nói: "Trước kia Đại Càn Đế Quốc giống như một đứa trẻ, được Trầm Lãng một mực che chở, bây giờ qua mấy năm, Đại Càn Đế Quốc đã trưởng thành rồi."
Cơ Tuyền công chúa nói: "Phương lược phát triển mấy năm nay của Trầm Lãng chính là kết hợp giữa văn minh khoa học kỹ thuật và văn minh thời thượng cổ, trước kia chúng ta nghe không hiểu, bây giờ đã hiểu rồi."
Liêm Thân Vương nói: "Thực sự là kinh thiên động địa a, tân quân của bọn họ rõ ràng đều là người thường, còn mấy trăm ngàn người của chúng ta đều là đặc chủng vũ sĩ và bí mật vũ sĩ đã được sửa đổi huyết mạch, hơn nữa còn có thượng cổ khôi giáp, áo giáp đặc thù, kết quả vẫn không đỡ nổi thế tiến công sắc bén của bọn họ."
Quả thực không đỡ nổi, chiến tranh của Đại Càn Đế Quốc đã trở thành một hệ thống hoàn chỉnh.
Trước tiên dùng ác mộng thạch từ bạo đạn, trực tiếp làm tê liệt trung tâm khống chế, thượng cổ khôi giáp, thượng cổ vũ khí của địch nhân.
Sau đó dùng đạn pháo Địa Ngục Hỏa, mảnh đạn điên cuồng tẩy địa.
Sau đó dùng súng trường ác mộng thạch để xạ kích.
Bất cứ ngôn ngữ nào cũng không cách nào hình dung được hình ảnh đó, kiểu oanh tạc trải thảm, mười mấy vạn khẩu súng trường ác mộng thạch, vô số súng máy đồng thời khai hỏa, đó thật sự là một cơn bão đạn.
Hiện tại việc cung ứng vật tư cho tam quốc Ngô Sở Nhạc cũng không đủ, đế quốc Tây Luân mỗi ngày đều có những thương thuyền khổng lồ liên tục không ngừng vận chuyển tới các loại kim loại.
Nhất là Hỏa Thần giáo, vì trợ giúp trận đại chiến này, của cải mấy trăm năm dường như đều sắp bị đào rỗng.
Thậm chí cũng không biết Hỏa Thần giáo vì sao lại trả giá nhiều như vậy? Các ngươi có thể nhận được gì từ Đại Càn Đế Quốc chứ?
"May mà có phụ hoàng, may mà có cự long." Đại Viêm thái tử rốt cục phải bật ra một tiếng thở dài.
Liêm Thân Vương và Cơ Tuyền công chúa trong lòng vô cùng đồng tình.
Đúng vậy a, may mà Đại Viêm đế quốc có cự long, còn cự long của Đại Càn Đế Quốc đã xong đời rồi.
Nếu không thì trận chiến này, Đại Viêm đế quốc thật sự sắp thua rồi.
"Mặc dù chúng ta đều biết, đợi đến khi phụ hoàng lại một lần nữa xuất quan, đợi đến khi cự long Đại Viêm của chúng ta lại một lần nữa hoành không xuất thế, mọi kẻ địch đều sẽ tan thành mây khói." Đại Viêm thái tử nói: "Thế nhưng, phòng tuyến Tịnh Châu vẫn không thể mất, trận chiến Tịnh Châu vẫn không thể thua. Một khi thua, quả nhân... đại khái cũng không còn mặt mũi nào kế thừa hoàng vị."
Bây giờ tất cả thần tử của Đại Viêm đế quốc đều vững tin rằng Đại Viêm tất thắng, bởi vì bọn hắn có hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng, có cự long Đại Viêm.
Thế nhưng... còn thái tử thì sao?
Đại Càn Đế Quốc mất đi sự che chở của Trầm Lãng, vẫn có thể liên tiếp đại thắng. Vậy thái tử mất đi sự che chở của hoàng đế bệ hạ, lại cứ phải liên tiếp đại bại sao?
Trong trận thế chiến này bây giờ, thống soái tối cao của hai bên là ai?
Bên Đại Viêm đế quốc, là Đại Viêm thái tử.
Thật trùng hợp, bên Đại Càn Đế Quốc thì văn thần như mây, võ tướng như mưa, riêng thống soái cấp thân vương đã có năm người, hơn mười vị thống soái đều có thể một mình đảm đương một phương. Thế nhưng trên danh nghĩa thống soái tối cao chỉ có một, là Đại Càn thái tử Trầm Dã.
Thái tử đối đầu thái tử, nhưng mấu chốt là ngươi, Đại Viêm thái tử, đã bốn năm mươi tuổi, còn Trầm Dã thì chưa đủ 11 tuổi.
Trận chiến này nếu như thua, người ta sẽ nói ngươi, Đại Viêm thái tử, ngay cả đứa bé 11 tuổi cũng không bằng, còn có mặt mũi nào mà kế thừa hoàng vị Đại Viêm chứ.
Thế nên tất cả mọi người đều đang ngóng chờ, hoàng đế bệ hạ khi nào xuất quan đây? Mau mang cự long ra quét ngang thiên hạ đi.
Duy chỉ có Đại Viêm thái tử trong lòng là không hy vọng phụ hoàng xuất quan.
Ít nhất cũng phải đợi hắn đánh thắng trận đại quyết chiến Tịnh Châu, đánh bại chủ lực Đại Càn, giành được thắng lợi mang tính then chốt, rồi phụ hoàng mới xuất quan.
Nhưng liệu hoàng đế bệ hạ có nghĩ như vậy không?
Bây giờ, chủ lực Đại Viêm và chủ lực Đại Càn đều đã hoàn thành tập kết cuối cùng tại chiến trường Tịnh Châu.
Quyết chiến, sắp xảy ra đến nơi.
Trận quyết chiến này cực kỳ trọng yếu, một khi Đại Càn Đế Quốc thất bại, sẽ có nghĩa là xu thế suy tàn của Đại Càn đã lộ rõ, tiếp đó chủ lực Đại Viêm sẽ không ngừng đẩy ngược lại, đưa chiến hỏa về lãnh thổ Đại Càn Đế Quốc.
Mà một khi Đại Viêm thất bại, thì đó... chính là thiên đại thất bại.
Sau đó, chủ lực Đại Càn Đế Quốc sẽ trực chỉ Viêm Kinh cách đó hơn hai ngàn dặm, Đại Viêm đế quốc muốn xây dựng lại một phòng tuyến kiên cố như Tịnh Châu gần như là không thể.
"Có muốn dùng siêu cấp long chi hối không?" Liêm Thân Vương hỏi. "Đại Càn Đế Quốc mặc dù có trang bị chặn lại, nhưng nếu chúng ta phóng ra cùng lúc mấy chục quả, 100 quả siêu cấp long chi hối, bọn họ chắc chắn không chặn lại hết được."
Cơ Tuyền công chúa nói: "Nếu vậy, mấy chục quả long chi hối của Đại Càn Đế Quốc cũng sẽ rơi thẳng xuống đầu chúng ta, thậm chí rơi vào các thành thị then chốt của chúng ta, chúng ta cũng không thể nào hoàn toàn chặn lại được."
Liêm Thân Vương nói: "Thế nhưng, số lượng long chi hối và trang bị phát xạ long chi lực của chúng ta vượt xa Đại Càn Đế Quốc, không phải sao?"
Đại Viêm thái tử nói: "Một khi cục diện đến mức đó, sẽ là hơn triệu người thương vong. Không phải vạn bất đắc dĩ, không thể tiến hành việc điên cuồng bắn long chi hối vào nhau."
Liêm Thân Vương nói: "Vậy liệu có khả năng mưu sát vị Đại Càn thái tử kia không?"
Cơ Tuyền công chúa nói: "Để ta đích thân ra tay sao? Hay là để Tru Thiên các chủ, hoặc Cơ Vô Song đích thân ra tay?"
Liêm Thân Vương trầm mặc, chuyện này đúng là không thể. Đại Càn thái tử Trầm Dã, hiện giờ bên cạnh có cao thủ đỉnh cấp, đặc chủng vũ sĩ vượt quá mấy ngàn người.
Không chỉ có Cừu Yêu Nhi, Đại Ngốc là những cường giả đỉnh cấp như vậy, còn có những người đầu hàng từ Phù Đồ sơn tới, còn có cả những tông sư khôi lỗi bị cải tạo.
Ám sát Trầm Dã thái tử giữa mấy chục vạn đại quân sao? Quá là ý nghĩ viển vông.
Sáu vị đại tế sư của Hỏa Thần giáo Tây Vực đều đang thời thời khắc khắc bảo vệ bên cạnh Trầm Dã thái tử.
"Báo!"
"Báo!"
"Cấp báo, cấp báo!"
Bỗng nhiên, một gã vũ sĩ Hắc Thủy Thai của Đại Viêm đế quốc cưỡi tuyết điêu từ trên trời hạ xuống.
Sau đó, hắn giơ cao một phong tấu chương, điên cuồng xông vào.
Trên phong tấu này có gắn năm cái lông vũ, hầu như là cấp bậc cao nhất.
Đại Viêm thái tử nhìn áo giáp của võ sĩ Hắc Thủy Thai này, cũng biết hắn đến từ phía tây.
Chiến cuộc phía tây có thể có chuyện gì chứ?
Tuy vương quốc Đại Tấn liên tục bại lui, nhưng tốt xấu gì cũng còn lại ba phần tư quốc thổ, ít nhất trong vòng mấy tháng không có nguy cơ bị hủy diệt.
Thế tiến công của Sở Vương tuy sắc bén, nhưng dù sao cũng chỉ có bốn mươi vạn đại quân, trong đó lực lượng thực sự thiện chiến chỉ có mười mấy vạn tân quân được huấn luyện ở Nộ Triều thành.
Theo chiến cuộc đi sâu, đại quân Sở Vương đã không còn thế như chẻ tre như trước, Tấn thân vương xem như đã miễn cưỡng ngăn chặn được.
"Hoàng thái tử điện hạ, chủ lực Đại Tấn Quốc gần như toàn quân bị diệt, quân địch đã đánh thẳng tới vương đô Đại Tấn, có cứu viện được không?" Thám báo Hắc Thủy Thai hô to: "Đây là tấu chương cầu viện của Đại Tấn thân vương, tổng cộng phái ra mấy trăm người đưa tin, tiểu nhân là người về nhanh nhất."
Đại Viêm thái tử, Cơ Tuyền công chúa, Liêm Thân Vương lập tức hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Điên rồi sao? Làm sao có thể?
Vương quốc Đại Tấn tuy trước đó ở Định Viễn thành đã tổn thất rất lớn, nhưng tốt xấu gì cũng còn gần trăm vạn quân, cộng thêm mười mấy vạn viện quân của Đại Viêm đế quốc.
Coi như đánh không lại Sở Vương, nhưng phòng thủ hẳn là không có vấn đề, quân số gấp ba đại quân Sở Vương cơ mà.
"Điều này không thể nào, sau nửa năm đại chiến, quân đội trong tay Sở Vương sẽ không vượt quá 300.000, đại quân của An Viễn bá Lý Hoành Đồ thuộc Đại Càn Đế Quốc sẽ không vượt quá mười vạn, hơn nữa sức chiến đấu đáng lo ngại." Đại Viêm thái tử nói: "Tấn Vương có thành trì kiên cố trong tay, đại quân vô số, sao lại thua nhanh như vậy?"
Thám báo Hắc Thủy Thai nói: "Nguyên bản chiến trường phía tây đang rơi vào cục diện bế tắc, kết quả là 150.000 quân đoàn Đại Kiếp Tự từ Tây Vực đánh tới, hầu như toàn bộ đều là bí mật quân đoàn, thế không thể đỡ, một đường quét ngang. Sở Vương của Đại Càn Đế Quốc, Lý Hoành Đồ của Đại Càn Đế Quốc, và quân đoàn Đại Kiếp Tự, từ ba hướng đông, nam, tây giáp công đại quân Tấn Vương, sau hai ngày đại chiến, Tấn Vương đại bại, tử thương vô số."
Đại Viêm thái tử nghe xong, gần như muốn phát điên.
Quân đoàn Đại Kiếp Tự? Đại Kiếp Tự ở Tây Vực đã bị diệt rồi, lấy đâu ra bí mật quân đoàn? Hơn nữa còn là 150.000? Lừa quỷ à?
Từ dưới đất chui lên à?
Nhưng mà, hôm nay đã được định sẵn là ngày kiếp nạn của Đại Viêm đế quốc.
Từ trên trời lại bay tới một con siêu âm phi hành thú, lại là một vũ sĩ Hắc Thủy Thai.
"Báo, báo! Phòng tuyến Mẫn Châu đã rơi vào tay giặc, đại quân Nhạc Quốc đã chiếm lĩnh Mẫn Châu thành, chẳng mấy chốc sẽ hội sư với chủ lực Đại Càn. Phòng tuyến chủ lực Tịnh Châu tràn ngập nguy cơ, tràn ngập nguy cơ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận