Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế (Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử)

Chương 737: Thiên cái kia Trầm Lãng đánh trở lại!

Chương 737: Trời ạ, Trầm Lãng đánh trở về!
Về điểm này Trầm Lãng vô cùng không hiểu, dựa vào cái gì chứ?
Doanh Vô Minh dựa vào cái gì mà nhận được sự ưu ái của Phù Đồ sơn?
"Lãng nhi, ngươi phải chuẩn bị sẵn tâm lý, thế giới Đông Phương mạnh hơn thế giới phương Tây rất nhiều." Tuyết Ẩn nói.
Trầm Lãng đương nhiên hiểu rõ điểm này, chỉ cần xem Adolph là có thể thấy được. Nhưng Adolph chỉ ở cùng Khương Ly một thời gian mà thôi, còn Doanh Vô Minh lại là đệ tử đích truyền của Khương Ly, thời gian theo luyện võ trước sau hơn hai mươi năm.
Mà dù vậy, Adolph ở thế giới phương Tây, ngoại trừ vài người không tính đến, gần như ở vào tình trạng Độc Cô Cầu Bại. Nếu không phải trang bị thượng cổ của hắn bị phá hủy, nữ vương Edda hoàn toàn không phải là đối thủ của hắn.
Tuyết Ẩn nói: "Ta đã thử qua võ công của Cừu Yêu Nhi, nàng mạnh hơn ta. Ta hỏi qua nàng, nàng nói mình ngang với Edda, Helen, ở thế giới phương Tây chỉ kém đại đế Sauron."
Trầm Lãng nói: "Ta không có nhân vật nào để tham chiếu, ngài nói đại khái một chút đi."
Tuyết Ẩn nói: "Võ công của Cừu Yêu Nhi phải ngang ngửa công chúa Ninh Hàn, mà Doanh Vô Minh có khả năng còn mạnh hơn một chút."
Trầm Lãng nhíu mày, nói đúng ra, hắn chỉ gặp qua Doanh Vô Minh một lần, chính là lúc cùng Tuyết Ẩn cáo biệt, khi hắn cầu hôn Ninh Hàn.
Lúc đó Tuyết Ẩn nhìn thấy Doanh Vô Minh lần đầu liền muốn động thủ giết hắn, kết quả căn bản không chạm đến được bóng dáng của hắn.
Tuyết Ẩn buồn bã nói: "Phụ thân ngươi đã bồi dưỡng Doanh Vô Minh quá mạnh."
Trầm Lãng bĩu môi nói: "Mắt nhìn của ông ấy kiểu gì vậy chứ, ở thế giới Đông Phương nhận đệ tử thì phản bội, ở thế giới phương Tây nhận đệ tử cũng phản bội."
Tuyết Ẩn nói: "Nếu ông ấy không chết, ai sẽ phản bội?"
Lời này nói ra chân lý.
Người trên thế giới này, hoặc là có tài vô đức, hoặc là có đức vô tài, người vừa có tài vừa có đức thực sự chỉ đếm trên đầu ngón tay.
"Còn về Đại Tông Sư, hoàn toàn là do sáu đại siêu thoát thế lực sắc phong cho vui, xem như là lừa gạt cao thủ võ đạo thiên hạ." Tuyết Ẩn nói: "Thực ra, những người mạnh nhất đều ở bên trong sáu đại thế lực này, đều ở Đại Viêm đế quốc."
Trầm Lãng nói: "Cô cô, Đại Viêm đế quốc và sáu đại siêu thoát thế lực rốt cuộc có quan hệ gì? Sáu đại thế lực đều mạnh như vậy, vì sao còn phải nghe lệnh hoàng đế Đại Viêm đế quốc?"
Tuyết Ẩn nói: "Nếu có thể biết được điểm này, vậy thì cũng không còn xa chân tướng của cả thế giới nữa."
...
Sáu ngày sáu đêm sau!
Hai chiếc thuyền của Trầm Lãng rời khỏi tân thế giới bên trong ma quỷ đại tam giác, tiến vào bên trong màn sương đen mịt mù.
Con hải quái khổng lồ kia tiếp tục dẫn đường phía trước, trong sương mù dày đặc đen tối, những cái tua của nó trông càng thêm sáng rõ, ánh sáng lập lòe theo thời gian dễ dàng xuyên thấu qua màn sương mù dày đặc.
Tiếp đó Trầm Lãng phát hiện.
Con hải quái khổng lồ này dẫn đường vô cùng phức tạp, căn bản không phải đi thẳng, mà là xuyên qua, rẽ ngoặt trong màn sương mù dày đặc tối đen, phảng phất như đi trong mê cung.
Trầm Lãng ban đầu còn muốn ghi nhớ con đường này, để sau này tiện ra vào.
Nhưng hắn nhanh chóng từ bỏ ý định, bởi vì có nhớ cũng vô dụng, con đường này hoàn toàn chỉ dùng được một lần.
Trường năng lượng bên trong ma quỷ đại tam giác này luôn luôn biến đổi di chuyển.
Lúc tiến vào trước đó, chỉ mất một ngày đã xuyên qua màn sương mù dày đặc tối đen. Nhưng lần này đi ròng rã chín ngày chín đêm, gần như vượt qua một vạn dặm, có thể thấy lộ trình đi ra phức tạp đến nhường nào. Nếu không có con đại hải quái dẫn đường, muốn dựa vào Trầm Lãng tự mình tính toán để đi ra, thật không biết phải đợi đến năm nào tháng nào.
Thực sự là nhờ có Yêu Yêu.
Tiểu bảo bối này quá mạnh mẽ.
"Chúng ta đây đều là hưởng phúc khí của bảo bối Yêu Yêu a." Thần nữ Tuyết Ẩn ôm Yêu Yêu, không nhịn được hôn một cái.
Lúc này Trầm Lãng đang ôm bảo bối Trầm Mật, cũng hôn lên trán của nàng một cái.
Hắn không phải thánh hiền, nên trong lòng khó tránh khỏi có sự thiên vị, nhưng trước mặt con cái nhất định phải tỏ ra công bằng, nhất là vẻ bề ngoài trước mặt con gái.
......
"Phù..."
Cuối cùng cũng lao ra được.
Chín ngày chín đêm này đều xuyên qua trong màn sương mù dày đặc tối đen của ma quỷ đại tam giác, khắp nơi đều là tia chớp, khắp nơi đều là gió lốc, cái cảm giác áp bức đó thật sự là quá mạnh mẽ.
Chẳng qua cũng may, lần này hoàn toàn khác với trước đó.
Lần này xuyên qua màn sương mù dày đặc tối đen của ma quỷ đại tam giác tràn đầy cảm giác an toàn, không giống như lần trước nơm nớp lo sợ.
Sau khi ra ngoài, con đại hải quái kia liền biến mất trực tiếp, từ đầu đến cuối cũng không lộ mặt, cũng không hề cáo biệt.
Ý của nó đại khái rất rõ ràng, ân tình của Trầm Lãng đối với bọn chúng đã báo đáp xong, về sau không ai nợ ai.
Sau đó, hai chiếc thuyền của Trầm Lãng còn phải tiếp tục đi về phía bắc mấy nghìn dặm nữa, bởi vì lần này bọn họ đi ra từ vùng cực nam của ma quỷ đại tam giác.
Ba ngày sau!
Trầm Lãng chính thức hội quân cùng hạm đội Khô Lâu Đảng.
Nhìn thấy thuyền của Trầm Lãng lại đi lên từ phía nam, đám người Jack Đường không khỏi kinh ngạc, nhưng sau đó là từng đợt hoan hô.
"Thủ lĩnh muôn năm, muôn năm, muôn năm!"
Jack Đường thở phào một hơi dài, tất cả đều thuận lợi hơn so với tưởng tượng, mặc dù Trầm Lãng đã từng tạo ra kỳ tích, nhưng hắn vẫn lo lắng Trầm Lãng không ra được, hoặc là phải mất rất lâu mới có thể ra ngoài.
Sau khi hai hạm đội hội quân.
Jack Đường hô lớn một tiếng: "Đông tiến, đông tiến!"
Tức thì, chi hạm đội khổng lồ này lại một lần nữa xuất phát!
Mà từ nơi này đến Nhạc Quốc còn hơn vạn dặm, khoảng cách Đông Tây phương thật sự là quá xa.
...
Trên hải vực cách Nộ Triều thành năm nghìn dặm, có ba chiếc thuyền đang tuần tra.
Bọn họ vốn là hải tặc ở hải vực phương bắc, nhưng hai năm trước đã bị Đại Viêm đế quốc trưng dụng, nhanh chóng biến thành Thủy Sư của Nhạc Quốc, từ đầu đến cuối bọn họ đều không có không gian để cự tuyệt.
Có điều, bọn họ đại khái cũng không muốn từ chối, bởi vì quân lương thực sự rất hậu hĩnh, cũng không cần phải đánh đánh giết giết.
Chỉ có điều cuộc sống này thực sự quá nhàm chán, mỗi ngày chỉ là tuần tra trên biển rộng mênh mông, đề phòng Trầm Lãng có khả năng xuất hiện.
"Cấp trên đúng là điên rồi, Trầm Lãng tên khốn kia chết sớm rồi, làm sao có thể đánh trở về được?"
"Đúng vậy, đúng thế, mỗi ngày đều tuần tra trên biển rộng trống rỗng này, đến một bóng ma cũng không thấy, sắp buồn chán chết mất rồi."
"Chẳng qua tiền này kiếm được dễ dàng thật, thực sự là nhờ ơn Trầm Lãng a, nuôi sống biết bao nhiêu hải tặc."
"Nghe nói gì chưa? Thực ra sự kiên trì của cấp trên cũng sắp cạn kiệt rồi, đều cảm thấy Trầm Lãng đã chết. Cho nên chi hạm đội này của chúng ta có thể sắp bị giải thể, ít nhất là giải thể hơn phân nửa, Ẩn Nguyên hội cũng không muốn trả tiền nữa."
"Ẩn Nguyên hội chiếm Nộ Triều thành của Trầm Lãng, chiếm mối làm ăn gương soi, kiếm được nhiều tiền như vậy, mà lại không muốn trả tiền?"
"Trầm Lãng rõ ràng đã chết rồi, vẫn còn muốn nuôi 150.000 hải quân giám sát vùng biển này, bọn họ lại không phải kẻ ngu."
"Vậy thì hạm đội lúc nào giải thể? Chúng ta cũng phải chuẩn bị đường lui thôi."
"Xem tín hiệu gì?"
"Tín hiệu gì?"
"Giết người!" Vị Thiên Hộ hải quân này nói: "Đại vương đã bắt Ninh Chính, Biện Tiêu, Trương Xung cùng hơn mười vạn người, toàn bộ đều là thuộc hạ của Trầm Lãng, đã giết hơn một vạn người rồi. Nhưng tất cả các nhân vật lớn đều chưa giết, chính là để đề phòng Trầm Lãng quay về, những người này còn có giá trị. Nếu giết những người này, vậy tức là đại vương cũng cảm thấy Trầm Lãng đã chết, hạm đội của chúng ta sẽ bị giải thể."
"Đều phải nghĩ đường lui đi, tiểu tử Trầm Lãng này chết rồi, không về được nữa đâu. Hắn chết thì sung sướng rồi, nhưng lại hại chết vô số người, không biết còn phải chết bao nhiêu người nữa."
Nghe cuộc nói chuyện phía dưới, người lính gác trên cột buồm cũng buồn ngủ.
"Đại nhân, đã đến giờ rồi, có thể rời đi, trở về Nộ Triều thành thôi."
Vị Thiên Hộ hải quân này liếc nhìn đồng hồ cát, nói: "Chờ thêm chút nữa, không được về sớm dù chỉ một khắc."
Qua đó có thể thấy Yến Nan Phi trị quân vẫn vô cùng nghiêm khắc, đám Thủy Sư này mặc dù đang nói lời châm chọc, nhưng dù ở cách xa hàng vạn dặm cũng không dám về sớm.
"Đến giờ rồi, quay về Nộ Triều thành!" Theo lệnh của vị Thiên Hộ hải quân, mọi người hoan hô.
Cuối cùng cũng có thể trở về, đã ở bên ngoài tuần tra hơn một tháng rồi, cơ thể sắp mốc meo cả lên, lần này trở lại Nộ Triều thành, nhất định phải hảo hảo vui vẻ một phen.
Mà đúng lúc này, người lính gác trên cột buồm bỗng nhiên dụi mắt.
Đây, đây là ảo giác sao?
Hắn dường như nhìn thấy trên mặt biển phía đông xuất hiện những chấm đen? Chẳng lẽ là chim biển sao?
Đây không phải là chim bay.
Rất nhanh, người lính gác hải quân dưới quyền Yến Nan Phi này đã nhìn rõ, đây là một hạm đội.
Gặp ma sao? Lại có hạm đội xuất hiện ở phương hướng này? Chẳng lẽ là thuyền của thế giới phương Tây?
Sau đó, người lính gác này hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, từng cơn lạnh sống lưng.
Bởi vì hạm đội xuất hiện ở phía chân trời này vô cùng khổng lồ, thuyền bè càng lúc càng nhiều, cuối cùng nhiều đến mức vô biên vô hạn.
Điều đáng sợ nhất là. Trên cờ hiệu của hạm đội này ngoại trừ vẽ một cái đầu lâu, còn có chữ Khương thật lớn!
Không ổn rồi, đây không phải là đang nằm mơ chứ?
Đây, đây là Trầm Lãng?
Hắn giết trở về? Hắn thật sự đánh trở lại? Sao có thể như vậy được!
"Keng keng keng..."
Tức thì, ba chiếc thuyền này vang lên tiếng chuông báo động gấp gáp chói tai.
"Có địch, có địch..."
"Trầm Lãng đánh trở về, Trầm Lãng đánh trở về."
Ba chiếc thuyền hải quân Nhạc Quốc này xác định là Trầm Lãng, bởi vì hạm đội này còn treo những lá cờ khác, ví dụ như chữ Trầm, còn có chữ Kim.
Gặp ma! Nhất định là gặp ma rồi!
"Quay về, chạy, chạy, chạy!"
"Nhanh đi bẩm báo Nộ Triều thành, Trầm Lãng thật sự đánh trở về rồi!"
Ngay sau đó, ba chiếc chiến hạm tuần tra dùng tốc độ nhanh nhất hướng về Nộ Triều thành.
Nhất định phải lập tức đem tin tức này báo cho đại soái Yến Nan Phi, báo cho Đại vương.
Lão Thiên gia ơi, Trầm Lãng vậy mà không chết, hắn vậy mà thật sự đánh trở về rồi.
...
Chú thích: Buổi chiều đi hoàn thành nhiệm vụ mua đồ trang điểm cho lão bà! Ngày mai phải dậy sớm bắt máy bay rời Nhật Bản! Các huynh đệ cho ta vé tháng nào, cổ vũ ta mau chóng viết xong đi ngủ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận