Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi

Chương 38

【 Mỗi khoang xe được phân phối một nhân viên phục vụ. Nhân viên phục vụ thống nhất mặc áo sơ mi trắng, áo gi-lê màu đen. Ngươi có thể hoàn toàn tin tưởng bọn họ. 】
“Giang Ly, cha ta hắn hình như nhận biết ngươi, hắn nói để ta mang theo ngươi cùng nhau nâng cấp lên giường nằm.” Hạ Tiêu Sắc gãi gãi đầu, nói rõ mục đích đến.
“Cha ngươi là ai?” Giang Ly hỏi.
“Hạ Quốc Phong.”
Giang Ly nghe thấy cái tên này, trong nháy mắt liền hiểu ra.
Bộ trưởng Bộ Tình Báo Hoa Quốc dù sao cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh.
Thì ra Hạ Tiêu Sắc này, chính là con gái của Hạ Quốc Phong.
Giang Ly cũng thật sự không đoán được, Hạ Quốc Phong nhìn tuổi tác đã là người sắp 60 tuổi.
Vậy mà lại có một người con gái trông mới khoảng 20 tuổi.
Giang Ly buông xuống sự phòng bị trong lòng, cùng Hạ Tiêu Sắc đi cùng nhau, theo nhân viên phục vụ mặc áo gi-lê đen đi.
Toa giường nằm của các nàng, phải đi qua toa ăn số 09.
Hiện tại toàn bộ toa xe 09 đều âm u quỷ khí, vẫn có chút đáng sợ.
Mỗi cửa sổ cạnh bàn ăn đều mở toang, gió lạnh “ù ù” thổi vào.
Hạ Tiêu Sắc lá gan nhỏ hơn một chút, nàng có chút sợ hãi kéo lấy cánh tay Giang Ly.
Giang Ly thì đi theo sau lưng nhân viên phục vụ mặc áo gi-lê đen.
Lúc ba người bọn họ đi qua toa ăn số 09, Giang Ly thiếu chút nữa buồn nôn muốn ói ra!
Trên cơ bản mỗi một cái bàn ăn, đều có một con lợn nằm sấp.
Những con heo đó mặc quần áo của con người.
Chỉ có điều kỳ lạ là, Giang Ly không nhìn thấy nông dân công, hay những người mặc quần áo giống như mấy nhân viên y tá lúc trước.
Giang Ly liếc nhìn về phía phòng bếp, đoán rằng những người nàng không nhìn thấy kia, e rằng đã bị đưa vào trong đó.
Trong phòng bếp, có nhân viên công tác của toa ăn, đang nấu nước, trụng lông heo.
Có người đang mài dao, lưỡi dao kia được mài đến sáng bóng.
Cho nên cơm chân heo bọn họ bán ban ngày, thật ra là......
Giang Ly dời mắt đi, cố nén cơn dời sông lấp biển trong dạ dày.
Nàng xem như còn nhịn được.
Hạ Tiêu Sắc đi theo phía sau thì căn bản không nhịn được.
Ban ngày nàng thèm món cơm chân heo như vậy, vậy mà lại được làm ra như thế......
Nhìn thấy những con lợn chết mặc quần áo người nằm trên bàn ăn, Hạ Tiêu Sắc nôn ọe hết sạch đồ ăn vặt đã ăn cho bữa tối.
Cũng may các nàng rất nhanh đã đi qua toa ăn.
Vừa qua khỏi toa xe 09, chính là toa xe giường cứng số 10.
Nhân viên phục vụ đưa các nàng đến trước giường dưới số 15 và 16.
“Hạ tiểu thư, giường ngủ của ngài là giường dưới số 15. Giang Nữ Sĩ, giường ngủ của ngài là giường dưới số 16.
Đây là những điều cần chú ý ở toa xe giường cứng, hai vị nghỉ ngơi sớm.” Nhân viên phục vụ đưa cho mỗi người bọn họ một tờ giấy, rồi quay người rời đi.
Giang Ly cùng Hạ Tiêu Sắc nhìn nhau.
Ý tứ trong đó, không cần nói cũng biết.
Đây là phần quy tắc thứ hai!
Giang Ly và Hạ Tiêu Sắc mỗi người về chỗ nằm của mình ngồi xuống.
Các nàng bật đèn ngủ lên, cẩn thận đọc dòng chữ phía trên.
【 U linh đoàn tàu - Quy tắc giường cứng 】
【1, Sau khi tắt đèn, nếu nghe thấy tiếng chân gà lóc cóc, xin đừng kinh hoảng, chỉ cần thu chân vào trong chăn là được. 】
【2, Sau 12 giờ đêm, không được sử dụng đèn, nó sẽ phát hiện ra ngươi trong bóng tối. 】
【3, Không nên tin người quen, hắn sẽ hại chết ngươi! 】
【4, Toa xe giường cứng cung cấp đồ ăn miễn phí. Chủng loại đồ ăn càng nhiều, nguyên liệu nấu ăn cũng càng tươi mới, ngài có thể yên tâm dùng bữa. 】
【5, Không được xen vào chuyện của người khác. Hãy nhớ! Giúp đỡ người khác chính là hại chính mình. 】
【6, Nếu nhìn thấy những người hơi mờ ảo trong toa xe, không cần sợ hãi, bọn họ không nhìn thấy ngươi. 】
【7, Sau mười hai giờ, không được đi phòng vệ sinh, nơi đó rất nguy hiểm. 】
【8, Chưa được sự cho phép của nhân viên phục vụ, toa xe giường cứng cấm tự ý thay đổi giường ngủ. 】
Giang Ly xem xong quy tắc, liền trực tiếp nằm xuống nghỉ ngơi.
Hạ Tiêu Sắc ở giường đối diện nằm một lát, ôm bụng, nắm chặt giấy vệ sinh, đi vào nhà vệ sinh.
Hạ Tiêu Sắc sau khi trở về, vừa mới rút chân vào trong chăn, thì lại có xe đẩy nhỏ bán hàng tới.
“Nước mật ong đây, bán nước mật ong đây ~ Nước mật ong nóng hổi đây ~ Có ai muốn nước mật ong không? Hôm nay chuyến cuối cùng đây.” Xe đẩy nhỏ từ từ đẩy đến trước chỗ nằm của Giang Ly và Hạ Tiêu Sắc.
Hạ Tiêu Sắc nằm trên giường, cứ liên tục gãi cánh tay.
Nàng luôn cảm thấy cánh tay ngứa ngáy, dường như có thứ lông tóc cứng rắn nào đó đang không ngừng mọc ra.
Hạ Tiêu Sắc nhớ lại ly nước mật ong đã uống ban nãy.
Khi đó sau khi uống thứ nước kia, cảm giác cả người đều thần thanh khí sảng.
Nghĩ đến đây, Hạ Tiêu Sắc liền ngồi bật dậy.
Nàng lên tiếng gọi tiểu thương lại, “Lão bản, nước mật ong bán thế nào? Ta muốn một chén.”
Hạ Tiêu Sắc trực tiếp mở túi xách, lấy ra thẻ ngân hàng còn dư 200.000.
Trong mắt tiểu thương kia lóe lên một tia khôn khéo.
Hắn không nói rõ giá cả, mà trực tiếp bưng một chén nước mật ong ấm áp đưa ra, “Đây, nước mật ong của ngài, uống lúc còn nóng.”
Hạ Tiêu Sắc đã đưa thẻ vào tay tiểu thương.
Nàng không chút do dự.
Dù sao cha cũng nói, tiền trong thẻ, nàng cứ yên tâm tiêu.
Mà chén nước mật ong này dù có đắt nữa, cũng nhiều nhất không thể nào vượt quá hai mươi.
Hạ Tiêu Sắc nghĩ như vậy, liền thuận tay nhận lấy nước mật ong, đưa lên miệng.
Nước mật ong vào bụng, Hạ Tiêu Sắc cảm thấy cơ thể dễ chịu đi không ít.
Tiểu thương đối diện, mặt cười tươi như hoa.
Hắn móc ra máy POS, trong mắt lóe lên ánh sáng tham lam.
Lập tức nhập vào trên máy đó một dãy số tiền với rất rất nhiều số “không”.
“Số dư không đủ! Giao dịch thất bại.” Máy POS thông báo.
Hạ Tiêu Sắc nghe thấy âm thanh này, trong lòng giật thót!
Nụ cười trên mặt tiểu thương cũng cứng đờ.
Hắn cúi đầu, lại tiếp tục thử mấy lần, nhưng lần nào cũng báo “Số dư không đủ”.
Sau khi thử ba lần, tiểu thương triệt để nổi giận.
Hạ Tiêu Sắc cũng ngây người, bưng ly nước mật ong kia, uống cũng không được, mà đặt xuống cũng không xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận