Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi

Chương 176

“May mà bây giờ ngươi không nhìn thấy ta. Nếu không, bộ dạng xấu xí như vậy của ta mà bị ngươi trông thấy, ta thật sự phải trốn đi, nửa tháng cũng không dám gặp ngươi.”
Nghe những lời này, Giang Ly vốn định thẳng thắn, nhưng lại tự giác nuốt lời vào bụng. Không ai muốn tự làm khó mình cả. Giang Ly cũng vậy. Nếu Giang Ly thật sự nói ra sự thật, lỡ như cô gái phòng 206 quả thật sống chết không chịu ra ngoài, vậy thì chuyện nàng đưa cô gái ra ngoài, e rằng sẽ càng thêm khó khăn.
“Đúng rồi Giang Ly, ngươi vừa nãy hình như đang nói, ‘Thật ra ngươi’ cái gì thế?” cô gái hỏi Giang Ly.
Giang Ly thuận thế nói tiếp, cười nói: “Ta muốn nói, thật ra… ta đối với việc Phao Ôn Tuyền cũng rất có nghiên cứu.”
“Vậy sao?” cô gái cười khẽ một tiếng, “Xem ra để ngươi theo giúp ta Phao Ôn Tuyền, quả nhiên không sai.”
Giang Ly không nói gì thêm nữa. Chỉ mặc cho cô gái nắm tay nàng, hai người đi đến trước cửa phòng 206.
“Ngươi chờ ta một chút,” cô gái buông tay Giang Ly ra, “Ta vào lấy ít đồ, ra ngay.”
“Được.” Giang Ly mỉm cười đồng ý.
Cô gái phòng 206 thuần thục quẹt thẻ, mở cửa.
Giang Ly đứng đợi trong hành lang, tiện tay lau đi nước mủ dính trên cổ tay mình.
Lúc này, bên tai nàng lại vang lên một giọng nam cực khẽ.
“Đừng đi ao suối nước nóng.”
Giang Ly quay đầu nhìn thoáng qua. Nơi phát ra âm thanh là người đàn ông mặc đồ đỏ kia. Người đàn ông đồ đỏ nói xong, dùng tốc độ cực nhanh lùi lại hơn ba mét.
Giang Ly nhìn chằm chằm đôi tay đỏ rực kia mấy giây, rồi thu hồi ánh mắt.
Không lâu sau, bên tai Giang Ly lại vang lên tiếng nói thì thầm cực nhẹ của người đàn ông, “Đừng đi ao suối nước nóng.”
Giang Ly vừa quay đầu lại, đôi tay đỏ rực kia lại lùi ra xa thêm ba mét.
“Ai đang nói chuyện? Ta nghe thấy giọng đàn ông.” Cửa phòng 206 đột nhiên mở ra từ bên trong. Giọng cô gái lộ vẻ lạnh lùng, truyền vào tai Giang Ly.
Mi tâm Giang Ly giật một cái. Nàng vội vàng thu hồi ánh mắt: “Không có gì, con của ta đang thì thầm với ta.”
Người đàn ông đồ đỏ im lặng không nói: “……”
Hồng Anh trên vai nghi hoặc gãi đầu: “???”
Cô gái phòng 206 nhìn chằm chằm Hồng Anh 2 giây. Ánh mắt mang theo vài phần đề phòng. Hồi lâu, cô gái mới mở miệng, “Được rồi.”
Cô gái phòng 206 ra khỏi phòng, đóng cửa lại, rồi lại dắt tay Giang Ly: “Vậy chúng ta đi ao suối nước nóng thôi. Ta mang theo hai phần đồ dùng tắm rửa, ngươi và ta mỗi người tắm gội một chút, rồi sẽ cùng nhau Phao Ôn Tuyền.”
“Được.” Giang Ly bị cô gái nắm tay, đi theo sau lưng cô gái.
Ánh mắt nàng không nhịn được liếc nhìn vào cái túi trên tay cô gái. Đó là một cái túi nhựa trong suốt. Bên trong ngoài việc chứa một ít đồ dùng tắm rửa cơ bản, còn mang theo một gói đồ vật giống như lưỡi dao.
Nguyên một gói lưỡi dao……
Khách trọ phòng 206, rốt cuộc nàng ta muốn làm gì?
Lúc này, người đàn ông đồ đỏ phía sau dường như lại đến gần hơn một chút.
Giang Ly đi sau lưng cô gái. Mà người đàn ông đồ đỏ kia, thì cách Giang Ly hơn một mét, từ đầu đến cuối đi theo sau lưng Giang Ly.
Trong lúc đó có đến vài lần, người đàn ông đồ đỏ kia đều vươn tay một cách quỷ dị, ý đồ kéo áo Giang Ly.
“Đừng đi ao suối nước nóng.” Lời của người đàn ông đồ đỏ cứ quanh quẩn trong đầu Giang Ly.
Người đàn ông đồ đỏ là địch hay bạn? Tại sao hắn lại nói ra những lời này? Người đàn ông đồ đỏ và cô gái phòng 206 là kẻ địch. Cho nên người đàn ông muốn đánh lạc hướng, hay là… có nguyên nhân khác?
Giang Ly đè nén sự bối rối trong lòng. Nàng thừa dịp cô gái phòng 206 đi trước dẫn đường, không chú ý đến nàng, cấp tốc móc tờ giấy quy tắc trong túi ra, lại nhanh chóng nhìn một lần.
Khi nhìn thấy một chữ nào đó phía trên, tim Giang Ly đập thịch một tiếng.
Chương 129: Bí mật của cô gái
“Đến rồi.” Cô gái vươn tay, đẩy cửa lớn khu suối nước nóng nữ.
Giang Ly nhanh chóng cất tờ giấy quy tắc đi, che giấu vẻ mặt kỳ quái.
“Giang Ly, cậu bé trên vai ngươi cũng đừng vào theo, ngươi thấy sao?” Giọng cô gái trong trẻo đề nghị với Giang Ly.
Giang Ly không vội đáp lại. Lúc này ánh mắt Giang Ly vượt qua người cô gái, rơi xuống tấm gương toàn thân phía sau lưng cô gái.
Ở cửa ra vào ao suối nước nóng, tấm gương toàn thân to lớn kia phản chiếu rõ ràng toàn thân cô gái.
Làn da của cô gái phòng 206, mỗi một tấc đều vừa rách lại vừa nát. Rất nhiều chỗ da hẳn là đều bị cô gái cào qua, đang không ngừng rỉ mủ dịch. Hiện tại cô gái phòng 206 này, ngay cả da đầu cũng mục nát. Kéo theo tóc của nàng cũng không còn lại mấy sợi, trơ trụi lộ ra huyết nhục bên trong, tương đương khiếp người.
Bộ dạng xấu xí kinh khủng thế này, cũng khó trách cô gái sẽ nói, nếu là Giang Ly thấy được nàng, nàng liền muốn trốn vào trong phòng nửa tháng không ra khỏi cửa.
“Sao vậy Giang Ly? Sao ngươi không nói chuyện?” Giọng cô gái vẫn là giọng điệu nũng nịu như tiểu nữ sinh. Hoàn toàn không ăn nhập chút nào với hình ảnh ghê tởm trong gương.
“Ta……” Giang Ly nhất thời nghẹn lời.
Nàng nhớ tới quy tắc thứ hai ở tầng 2:
【 Bất cứ lúc nào, khi khách phòng 206 đưa ra yêu cầu, ngươi cũng nhất định phải có phản hồi. 】
Phía trên nói là 「 có phản hồi 」, chứ không phải là 「 nhất định phải đồng ý 」.
Đồng ý yêu cầu của khách trọ 206, tùy tiện tiến vào ao suối nước nóng, nói không chừng, thật sự sẽ gặp nguy hiểm……
“Giang Ly, ngươi vừa mới đồng ý với ta, là phải cùng ta Phao Ôn Tuyền. Ngươi không phải là…… đang đùa ta đấy chứ?” Giọng nũng nịu của cô gái phòng 206 mang theo một chút xíu mê hoặc. Nàng quay đầu, rướn cổ, hít hà trên gương mặt Giang Ly.
Cùng lúc đó, một giọt nước bọt sền sệt, kéo thành sợi, rơi xuống vai Giang Ly.
Nếu Giang Ly lừa dối nàng, vậy thì Giang Ly sẽ vi phạm “quy tắc nhân viên phục vụ”.
【 Nhớ kỹ, khách hàng chính là Thượng Đế, bất cứ lúc nào cũng không được làm khách hàng tức giận. 】
Bạn cần đăng nhập để bình luận