Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi

Chương 185

Hoặc là sẽ chọn lựa một số thanh niên tài tuấn, những người nổi bật trong số người trẻ tuổi. Nhắc đến người trẻ tuổi thông minh một chút, Phạm lão tiền bối ngước mắt lên, nhìn về phía Tiểu Ngũ. Đây không phải là vừa vặn có một người có sẵn sao...
“Tiểu Ngũ à, nghe nói khoảng thời gian trước, vợ và con của ngươi đều bị chuyện lạ hại chết, nếu như tổ chức Mặt Quỷ đưa ra điều kiện là phục sinh vợ con của ngươi thì sao?” Phạm lão tiền bối cố ý nói đùa, thử thăm dò ý của Tiểu Ngũ.
Tiểu Ngũ xuất thân là cô nhi, phấn đấu đi lên cũng không dễ dàng. Mãi mới lấy vợ sinh con, có gia đình của mình, không ngờ người nhà lại thảm thương gặp phải độc thủ của quỷ dị. Hiện tại Tiểu Ngũ lại trở thành một thân một mình. Cho nên việc phục sinh vợ con Tiểu Ngũ hẳn là điều kiện có thể lay động Tiểu Ngũ nhất.
Có lẽ không ngờ Phạm lão tiền bối sẽ nhắc tới chuyện này, sắc mặt Tiểu Ngũ hơi có chút khó xử. Nhìn Tiểu Ngũ cúi đầu im lặng, không khí phòng họp cũng rơi vào sự im lặng khó xử trong giây lát.
“Phạm Lão, ngài thật biết nói đùa, xem ngài dọa Tiểu Ngũ nhà chúng ta đến mức không dám nói gì rồi kìa!” Hạ Quốc Phong lên tiếng phá vỡ sự im lặng. Hắn vỗ nhẹ vai Tiểu Ngũ đang ngồi bên trái mình để an ủi, thay hắn giải vây.
Tiểu Ngũ hẳn là bị tiền bối khơi lại chuyện đau lòng, cứ mím chặt môi, không nói một lời.
“Aiya, được rồi được rồi, Tiểu Ngũ đừng giận! Ta cái lão ngoan đồng này, đúng là đùa hơi quá rồi, ta xin lỗi ngươi!” Phạm lão tiền bối vội vàng xin lỗi, cố gắng xoa dịu tình hình.
Tiểu Ngũ không muốn làm mất mặt tiền bối, cũng thu lại vẻ mặt của mình.
Hồi lâu sau.
Tiểu Ngũ lấy điện thoại di động của mình ra, mở một email, rồi hai tay đưa điện thoại cho Hạ Quốc Phong.
“Bộ trưởng, thật ra Phạm tiền bối nói không sai. Ta đúng là đã nhận được một email như vậy.” Lời vừa nói ra, các chuyên gia ở đây đều sững người, sắc mặt cứng đờ.
Hạ Quốc Phong bất an nhìn Tiểu Ngũ một cái, vươn tay nhận lấy điện thoại hắn đưa tới.
Nhìn thấy cả đoàn chuyên gia đều lộ vẻ hoài nghi, trong lòng Tiểu Ngũ có chút tổn thương. Hắn vội biện minh, “Ta nhận được email là bấm 'Từ chối' ngay lập tức, ta tuyệt đối sẽ không làm chuyện xấu xa đó đâu!”
Hạ Quốc Phong cầm điện thoại lại gần, nhìn kỹ một chút. Nút "Từ chối" quả thật đã được bấm.
“Ta chứng minh cho Tiểu Ngũ, Tiểu Ngũ không nói dối, hắn đã từ chối lời mời rồi.” Hạ Quốc Phong vừa nói, vừa cầm điện thoại giơ lên cho mọi người xem.
Sự hoài nghi của đám người vơi đi mấy phần, tảng đá treo trong lòng "bịch" một tiếng rơi xuống đất. Sau khi Hạ Quốc Phong ra hiệu, Tiểu Ngũ cầm lại điện thoại di động. Mọi người lại tiếp tục nhìn về phía màn hình phát sóng trực tiếp.
Mà lúc này, trên màn hình điện thoại của Tiểu Ngũ lại hiện lên một email mới.
“Người gửi: [ không ] Nội dung email:
Đồng chí, thật sự kinh ngạc, bọn họ thế mà lại không tin tưởng ngươi như vậy?
Nếu bọn họ không tin ngươi, ngươi cần gì phải khổ sở bán mạng vì họ?
Chi bằng gia nhập chúng ta, chúng ta có thể thực hiện nguyện vọng của ngươi.
Điều kiện lần trước đưa ra, ngài hoàn toàn có thể suy nghĩ kỹ lại.
Để thể hiện thành ý, chúng ta tặng thêm cho ngài tiền tài dùng không hết.
Chúng tôi trân trọng mời ngài tiến vào thế giới chuyện lạ.
Xin mời lựa chọn [ Đồng ý ] hoặc là [ Từ chối ].”
Trong thư còn kèm theo một đoạn video tươi cười rạng rỡ của vợ con Tiểu Ngũ. Đây là video đã được cắt ghép.
Người vợ vừa cười vừa khóc, khẩu hình quỷ dị, lắp bắp nói:
“Tiểu Ngũ, ngươi sống có tốt không? Ta sống không tốt, ta rất muốn sống lại, rất muốn ôm ngươi một cái.”
Đứa con trai cũng đang cười lại mếu máo khóc:
“Ba ba, người đồng ý đi có được không, không phải ba yêu con nhất sao? Chỉ là tham gia một ván trò chơi thôi mà. Nếu chị Giang Ly thua, vẫn sẽ có Thiên Tuyển Giả khác bổ sung, không sao đâu...”
Vợ con vẫn còn đang lải nhải gì đó, Tiểu Ngũ trực tiếp tháo tai nghe không dây bên tai phải xuống, tắt màn hình, không nhìn thêm nữa.
Nhìn hành động có phần giống như "ném điện thoại" của Tiểu Ngũ, ánh mắt Phạm lão tiền bối trở nên sâu thẳm nhìn hắn một giây. Lập tức, Phạm lão tiền bối lại làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra, bưng cốc giữ nhiệt pha cẩu kỷ lên, cúi đầu uống một ngụm, che giấu cảm xúc nơi đáy mắt.
Trên màn hình lớn đang phát sóng trực tiếp.
Giang Ly tiến vào căn phòng phía sau suối nước nóng, lờ đi người phụ nữ tóc dài ở 「 ao suối nước nóng màu máu 」, tiến hành "tìm kiếm kiểu lật thảm" toàn bộ căn phòng suối nước nóng rộng lớn này một lần. Vốn tưởng bộ quần áo khô được giấu ở đây, vậy mà hoàn toàn không thấy tăm hơi đâu cả.
Tấm Gương Người sau khi ra khỏi mảnh kính vỡ thì liền bị nhốt trong phòng suối nước nóng. Có điều Tấm Gương Người cũng không thấy nhàm chán. Nó đang ung dung thoải mái ngồi trong ao dành cho nhân viên, ăn hoa quả, ngâm mình trong suối nước nóng.
“Giang Ly, ngươi đang tìm gì vậy? Thấy ngươi tìm nãy giờ rồi.” Tấm Gương Người từ trong ao suối nước nóng ló đầu ra, hỏi Giang Ly.
Giang Ly lục trong tủ, tìm ra một chiếc đồng hồ kim kiểu mới dành cho nữ do một nhân viên phục vụ trước đây để lại. Nàng đeo thẳng lên tay mình: “Ta đang tìm quần áo khô, ngươi có thấy bộ quần áo khô nào trong phòng không?”
Giang Ly liếc nhìn đồng hồ, chỉ còn lại 2 phút.
Chỉ còn 2 phút. Nhưng chuyện tìm quần áo lại không có một chút manh mối nào! Chẳng lẽ hôm nay Giang Ly thật sự phải viết di chúc ở đây sao?
Tấm Gương Người trong ao suối nước nóng tỏ ra hơi tiếc nuối, “Nha! Nếu ngươi nói sớm một chút, ta có thể cởi bộ đồng phục của ta ra cho ngươi nha. Chỉ tiếc là ngươi tới chậm......”
Tấm Gương Người đứng lên, cho thấy bộ quần áo của mình đã bị nước suối nóng làm ướt sũng.
Sắc mặt Giang Ly càng thêm lo lắng. Sớm biết khó tìm như vậy, đáng lẽ nên để Tấm Gương Người hỗ trợ sớm hơn. Lần này thật sự là tính sai rồi!
“Thời gian còn một phút rưỡi, ngươi mau lên bờ, cùng ta tìm.” Giang Ly gọi Tấm Gương Người.
Tấm Gương Người đáp ứng dứt khoát, “Được rồi! Ngươi chờ ta lên bờ.”
Tấm Gương Người đứng trong ao suối nước nóng, đi về phía Giang Ly. Giang Ly cũng không đợi, vẫn tiếp tục tìm kiếm từng ngóc ngách.
Thật là vô vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận