Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi

Chương 299

Ngay lúc Giang Ly có hành động, người thọt nhỏ lại bị tiểu động tác trên tay Giang Ly thu hút ánh mắt. Người thọt nhỏ sững sờ nửa nhịp, kinh ngạc nhìn Giang Ly, có chút thất thần.
Vài giây sau.
Người thọt nhỏ cong môi, tâm trạng rất tốt.
“Học ta.” Người thọt nhỏ cười.
Hắn nghĩ đến cái tiểu động tác mà hắn bị Giang Ly mắng nhiều lần như vậy, lại bị Giang Ly ngạo kiều học theo, trong lòng dâng lên một cảm giác khác thường.
Tiểu Ly trước mắt, dường như không còn giống với tên đứng hạng nhất từ dưới lên vì không yêu học tập, luôn trốn học trong ấn tượng của hắn nữa... Không giống lúc trước.
Người thọt nhỏ hơi ưu tư nhìn Giang Ly.
Tiểu Ly, đã trưởng thành rồi.
Nàng đã thay đổi thật nhiều.
Nhưng người thọt nhỏ, thì vẫn là người thọt nhỏ chưa lớn lên kia.
Người thọt nhỏ cụp mắt xuống, ánh mắt tối lại.
Mấy giây sau, hắn lại ngước mắt lên, tiếp tục lén lút quan sát Giang Ly.
Trong hành lang, Giang Ly không thể di chuyển chân nên ngồi xổm xuống.
Nàng nhặt lon nước trên mặt đất lên, nhanh chóng ném về phía công tắc trên tường!
“Choang ——” Lon nước đập trúng công tắc điện trên bức tường bên cạnh.
Chỉ cần đèn điện không nháy, gã đàn ông mụn nhọt liền không cách nào hành động.
Mà phía trên công tắc chỗ Giang Ly ném trúng, có dán một tờ giấy:
【 Đèn Dự Phòng 】 Sau khi ném trúng công tắc, mạch điện ở đầu kia hành lang được mở ra, ánh đèn trong hành lang lại khôi phục bình thường.
Mặc dù dãy đèn điện vốn có vẫn đang nhấp nháy, nhưng gã đàn ông mụn nhọt giơ cưa máy kia đã không thể hành động.
Sau lưng Tiểu Trương Giang, gã đàn ông mụn nhọt giơ cao cưa máy, bất mãn gào lên một tiếng.
Chưa đến 5 giây, gã đàn ông mụn nhọt liền bị kéo về vị trí cũ —— cuối hành lang.
Nghe được giọng của gã đàn ông mụn nhọt, sắc mặt Giang Ly hơi kinh ngạc.
Giọng nói này, cách đây không lâu Giang Ly vừa mới nghe qua.
Đây là giọng của Phú Nhị Đại số 17.
Phú Nhị Đại số 17 trước đó đã tiến vào phòng tối.
Phú Nhị Đại đã trải qua chuyện gì mà biến thành bộ dạng này?
Da thịt thối rữa, mọc đầy mụn nhọt...
Trong lòng Giang Ly bất an.
Trong phòng tối, nhất định có thứ gì đó đặc biệt.
Giang Ly giấu nỗi hoang mang trong lòng, bước nhanh đến bên cạnh Tiểu Trương Giang.
Tiểu Trương Giang vừa rồi cũng bị dọa sợ.
Sau khi trấn tĩnh lại, Tiểu Trương Giang hỏi chuyện chính.
“Giang Ly, chúng ta có muốn thử cánh cửa này không? Có thể là lối ra đó.” Tiểu Trương Giang đứng trước cánh cửa cũ kỹ, do dự không biết có nên đẩy cửa vào không.
Giang Ly đánh giá cánh cửa cũ vài lần.
Phía trước cửa cũ, trên mặt đất, có một mảnh gương vỡ.
Bên cạnh khung cửa treo một vòng tỏi và một thanh kiếm gỗ đào.
Giống như là cố ý bày ra để trừ tà.
【 Mỗi người chơi chỉ có một lối ra, xin đừng bỏ lỡ lối ra của ngươi. 】 Trên cánh cửa cũ, một dòng chữ được ghép lại từ những mẩu cắt trên báo chí tạo thành một câu hoàn chỉnh.
Giang Ly nhìn câu nói này, im lặng hồi lâu.
“Giang Ly, ta mở cửa, ngươi đứng lùi ra một chút.” Tiểu Trương Giang kéo Giang Ly lùi ra xa hơn một chút.
Tiểu Trương Giang nghiêm túc nói: “Nhỡ đâu cánh cửa này là lối ra của một trong hai chúng ta, bỏ qua thì lỗ lắm.” Tiểu Trương Giang nói có lý.
Giang Ly lùi sang bên cạnh, Tiểu Trương Giang đứng trước cửa.
Sau khi thở ra một hơi, Tiểu Trương Giang đưa tay gõ cửa.
“Cốc cốc cốc ——” “Có ai không?” Gõ cửa xong, Tiểu Trương Giang lập tức lùi lại.
Đợi mấy giây, không có tiếng trả lời.
Tiểu Trương Giang lại gõ cửa thêm hai lần.
Lần thứ hai gõ cửa, vẫn không có ai trả lời.
Lần thứ ba, Tiểu Trương Giang không gõ nữa, hắn trực tiếp đưa tay đẩy cánh cửa ọp ẹp.
Cánh cửa cũ không khóa.
Tiểu Trương Giang đẩy cửa hé ra một khe hẹp.
Trục cửa bị kẹt.
Trong khe cửa tối om, Giang Ly và Tiểu Trương Giang đồng thời nhìn thấy một tấm biển chỉ dẫn bên trong.
Đó là tấm biển chỉ dẫn 「 Lối Thoát An Toàn 」 đang phát ánh huỳnh quang màu xanh lá.
Tiểu Trương Giang và Giang Ly nhìn nhau, mừng thầm trong lòng.
Đúng lúc Tiểu Trương Giang lùi lại nửa bước, nhấc chân phải lên, định đạp cửa.
Từ trong khe cửa hẹp, một bàn tay đầy đồi mồi vươn ra.
“Được lắm cái thằng nhóc con! Dám đạp cửa nhà bà! Chỉ giỏi bắt nạt cái bà già này thôi hả!?” Một giọng nói chua ngoa vọng ra từ khe cửa.
Ngay khe cửa, bàn tay của lão bà kia liền tóm lấy chân phải đang giơ lên của Tiểu Trương Giang.
“Nhóc con nhà ai! Thằng ranh con, xem ta dạy dỗ ngươi thế nào!” Lão bà trong phòng làm bộ muốn kéo Tiểu Trương Giang vào trong.
Tiểu Trương Giang bị tóm lấy một chân, mất thăng bằng.
“Buông ra! Ta mở nhầm cửa! Thả ta ra!” Lão bà không chịu buông, nắm lấy cổ chân Tiểu Trương Giang, kéo vào bên trong.
Tiểu Trương Giang gấp đến mức hét lớn.
Nhưng đúng lúc này, một thanh kiếm gỗ đào đột nhiên bổ xuống!
Cánh tay đang tóm người của lão bà lập tức bị chặt đứt làm hai đoạn.
Máu màu xanh lá phun ra tung tóe, phát ra ánh huỳnh quang mờ ảo, giống hệt màu xanh lục huỳnh quang của tấm biển 「 Lối Thoát An Toàn 」 trong phòng.
Giang Ly vội vàng một tay đỡ lấy Tiểu Trương Giang sắp ngã, một tay kéo nắm cửa, đóng sầm cửa lại với một tiếng “Rầm”.
Chương 221: Lựa chọn của Trương Giang
Phía sau cánh cửa cũ, vọng đến tiếng “Rầm rầm rầm” phá cửa của lão bà tử.
Tiếng đập cửa dữ dội khiến những mẩu báo dán trên cánh cửa cũ bong ra, để lộ dòng chữ nguyên bản bên dưới.
【 Nếu ngài nhìn thấy vật dụng trừ tà ở ngoài cửa, xin đừng mở cửa. 】
“Không sao chứ Trương Giang?” Giang Ly giữ chặt nắm cửa, hỏi Trương Giang.
Cánh cửa cũ kỹ vẫn đang rung lên dữ dội, là do lão bà tử trong phòng muốn mở cửa đi ra.
Sau khi Tiểu Trương Giang đứng vững, liền vội vàng lắc đầu, “Không sao không sao, cảm ơn vừa rồi!”
Tiểu Trương Giang cùng Giang Ly cùng nhau giữ chặt cửa.
Nhưng hai người chỉ cần hơi nới lỏng tay, lão bà tử trong phòng liền muốn đẩy cửa ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận