Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi
Chương 250
Mạnh Tử Hàm cầm trong tay, là mặt nạ da người của hoàng hậu độc ác. Nàng muốn nhập vai nhân vật, là người mẹ kế thích chưng diện của công chúa Bạch Tuyết.
Chương 186: Ước hẹn ở cổ bảo
“Giang Ly, chocolate này ăn được không?” Triệu Tình Tình ôm Mạnh Tử Hàm, nghiêng đầu hỏi Giang Ly.
Ở sảnh chờ này, những đứa trẻ khác đã sớm ăn hết chocolate và bánh kẹo trong tay mình, bao gồm cả Mạnh Tử Hàm.
Chỉ có nhóm năm người Giang Ly là còn chần chừ không động.
Giang Ly im lặng 2 giây.
Lúc này, một nhân viên tiến lên thúc giục: “Xin chào, mời bạn ăn chocolate bánh kẹo kịp thời, nếu không trò chơi sẽ bị trì hoãn bắt đầu đó ~” Trên tay nhân viên cầm một cái máy đếm.
Hiện tại máy hiển thị 45 viên bánh kẹo đã được ăn, trong cả sảnh chỉ còn lại 5 viên.
“Vậy tôi bị dị ứng chocolate thì làm sao bây giờ?” Triệu Tình Tình đưa ra vấn đề, muốn tránh việc ăn kẹo.
Nhân viên đáp lại: “Chúng tôi có thể đổi cho ngài kẹo cứng không có chocolate.”
“Vậy thôi bỏ đi.” Triệu Tình Tình khoát tay.
Đồ vật mà nhân viên của tổ chức Mặt Quỷ này đưa ra, bất kể là chocolate hay kẹo cứng, đoán chừng đều không phải thứ gì tốt đẹp.
Giang Ly nhìn chằm chằm nhân viên không chớp mắt, sự hoang mang và không hiểu trong lòng càng thêm sâu sắc.
Tổ chức Mặt Quỷ dốc sức tạo ra công viên trò chơi này, lại hao phí nhiều nhân lực vật lực như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?
Chẳng lẽ thật sự chỉ đơn thuần là muốn hại người?
Nhưng lợi dụng quỷ dị để giết người chẳng phải dễ dàng hơn sao, cần gì phải tốn công tốn sức như vậy, chi ra món tiền khổng lồ để xây dựng một công viên trò chơi lớn thế này......
Tổ chức Mặt Quỷ, rốt cuộc muốn làm những gì, và có mục đích như thế nào?
Ánh mắt Giang Ly sâu thẳm.
Muốn khám phá bí mật của tổ chức Mặt Quỷ, vậy thì nhất định phải đi sâu vào trong trò chơi.
Có lẽ đáp án nằm ngay trong đó.
“Chúng ta sẽ ăn.” Giang Ly trả lời nhân viên, “Chẳng phải còn hai phút nữa là đúng mười giờ sao? Hai phút nữa đến, trò chơi sẽ bắt đầu đúng giờ.”
Thái độ Giang Ly ôn hòa, nhân viên thấy nàng đồng ý ăn kẹo nên không tiếp tục dây dưa với bọn họ nữa.
Mà lùi về vị trí của mình, ôm máy đếm, chờ đợi con số thay đổi.
Nhân viên vừa đi, Giang Ly liền đưa tay đem viên chocolate đút cho Hồng Anh trên vai.
Bốn người còn lại cũng làm theo, đều đem bánh kẹo đút cho Hồng Anh.
Hồng Anh cảm thấy kẹo này hơi khó ăn, vừa ăn vừa ọe.
Nhưng may là Giang Ly đưa cho hắn một quả tim, dưới sự dụ dỗ của trái tim, Hồng Anh vẫn nghe lời xử lý hết những viên kẹo này.
Năm mươi viên bánh kẹo đều bị “đứa trẻ” ăn hết, con số trên máy đếm biến mất.
Không lâu sau, tiếng chuông đúng mười giờ vang lên.
Tất cả các bạn nhỏ ở đây đều thống nhất tiến vào một cánh cửa ngầm, đi vào thế giới truyện cổ tích hắc ám.
Lúc Giang Ly mở mắt ra, nàng thấy mình đang ở trong một hang động đá vôi ven rừng.
Giang Ly cầm quả cầu thủy tinh, nhân vật của nàng là Ma Nữ.
Lúc này, thế giới truyện cổ tích đang là đêm tối.
Bên ngoài hang động đá vôi nơi Giang Ly đang ở, một đàn quạ đen kêu lên quái dị bay qua.
Trong đó, một con quạ đen có mắt người bay vào hang động.
Trong miệng nó ngậm một phong thư viền vàng.
Quạ đen đặt phong thư xuống bên chân Giang Ly, rồi há to miệng, chờ đợi được cho ăn.
Giang Ly nhìn quanh hang động một vòng, trong này ngoài một ít đồ vật vu cổ ra, chỉ còn lại một cái vạc lớn đang nấu gì đó.
Giang Ly cầm cái thìa, khuấy trong vạc một lúc, múc ra một đoạn ngón tay, đưa tới miệng quạ đen.
Quạ đen ngậm lấy ngón tay, quay người vỗ cánh, thỏa mãn bay đi.
Sau khi quạ đen rời đi, Giang Ly nhặt phong thư viền vàng dưới chân lên.
Phong thư này đến từ lâu đài cổ.
Nét chữ bên trên xiêu xiêu vẹo vẹo, như kiểu chữ ghép vần.
“Ma Nữ thân yêu:
Ngài khỏe không.
Thật vui mừng khi ngài có thể tự mình mở phong thư này.
Tối nay 12 giờ, chúng tôi sẽ tổ chức tiệc tối mừng quốc vương đăng cơ tại Bố Lan Đức Thành Bảo.
Thành kính mời ngài tham dự yến hội lần này.
Ngài có thể lựa chọn [ tham dự ] hoặc là [ tích cực tham dự ].
Lễ phục dạ hội của ngài chúng tôi đã phái binh sĩ cưỡi ngựa mang đến ngay sau đây.
Đêm nay ánh trăng rất đẹp, hy vọng ánh trăng có thể chiếu sáng con đường tiến lên của ngài.”
Giang Ly vừa đọc xong nội dung trong thư, bên ngoài hang động liền có tiếng vó ngựa vang lên.
Ngay sau đó, giọng nói của một cậu bé vang lên.
Cậu bé kia mặc trang phục binh sĩ, tung người xuống ngựa.
Hắn nhanh nhẹn đi đến trước mặt Giang Ly, cung kính cúi người, hai tay dâng lên một bộ lễ phục màu tím.
“Mời ma nữ thay lễ phục, theo ta tiến về Bố Lan Đức Thành Bảo.” Giọng cậu bé non nớt dễ thương.
Phía sau hắn, con ngựa trắng nhỏ chưa trưởng thành đang đá đá móng, chào hỏi con quạ đen bay ngang qua.
Con quạ đen bay qua ném xuống một miếng thịt đỏ, ngựa con cúi đầu, ăn ngon lành.
Giang Ly nhìn tiểu binh sĩ tuổi còn nhỏ một chút.
Trên đầu tiểu binh sĩ hiển thị HP là 100.
Đứa nhỏ này cũng là một trong những người chơi.
“Cảm ơn ngươi, tiểu binh sĩ, ngươi chờ ta ở bên ngoài một lát.” Giang Ly nhận lấy bộ lễ phục màu tím, đi vào sau tấm rèm thay đồ.
Rồi lập tức đi theo tiểu binh sĩ, ra khỏi hang động đá vôi.
Vị trí của Giang Ly là ở biên giới Mê Vụ Sâm Lâm.
Nơi này là điểm giao nhau giữa thế giới Mê Vụ Sâm Lâm và thế giới lâu đài cổ.
Giang Ly phỏng đoán, những người chơi lựa chọn thế giới thứ nhất là Mê Vụ Sâm Lâm, khả năng cao sẽ chết trên đường đến lâu đài cổ.
Còn những người chơi lựa chọn thế giới thứ hai là lâu đài cổ thời Trung cổ, thì có lẽ sẽ gặp nguy hiểm ở các nơi trong lâu đài trong quá trình dự tiệc tối.
Bên ngoài hang động, tiểu binh sĩ mời Giang Ly cùng cậu cưỡi ngựa.
Ngựa con đã khuỵu gối trước xuống, chờ đợi tiểu binh sĩ và Giang Ly leo lên.
Giang Ly nhìn ngựa con một chút, “Ừm... Ta sợ cưỡi chết nó mất, ta đi bộ thôi.”
Tiểu binh sĩ không ép buộc.
Bên ngoài, ánh trăng lúc ẩn lúc hiện.
Sau lưng Giang Ly, sương mù lơ lửng trên bầu trời Hắc Ám Sâm Lâm, tan biến không dấu vết khi trăng 「 sáng 」, rồi lại tụ lại thành đám khi trăng 「 ẩn 」.
Chương 186: Ước hẹn ở cổ bảo
“Giang Ly, chocolate này ăn được không?” Triệu Tình Tình ôm Mạnh Tử Hàm, nghiêng đầu hỏi Giang Ly.
Ở sảnh chờ này, những đứa trẻ khác đã sớm ăn hết chocolate và bánh kẹo trong tay mình, bao gồm cả Mạnh Tử Hàm.
Chỉ có nhóm năm người Giang Ly là còn chần chừ không động.
Giang Ly im lặng 2 giây.
Lúc này, một nhân viên tiến lên thúc giục: “Xin chào, mời bạn ăn chocolate bánh kẹo kịp thời, nếu không trò chơi sẽ bị trì hoãn bắt đầu đó ~” Trên tay nhân viên cầm một cái máy đếm.
Hiện tại máy hiển thị 45 viên bánh kẹo đã được ăn, trong cả sảnh chỉ còn lại 5 viên.
“Vậy tôi bị dị ứng chocolate thì làm sao bây giờ?” Triệu Tình Tình đưa ra vấn đề, muốn tránh việc ăn kẹo.
Nhân viên đáp lại: “Chúng tôi có thể đổi cho ngài kẹo cứng không có chocolate.”
“Vậy thôi bỏ đi.” Triệu Tình Tình khoát tay.
Đồ vật mà nhân viên của tổ chức Mặt Quỷ này đưa ra, bất kể là chocolate hay kẹo cứng, đoán chừng đều không phải thứ gì tốt đẹp.
Giang Ly nhìn chằm chằm nhân viên không chớp mắt, sự hoang mang và không hiểu trong lòng càng thêm sâu sắc.
Tổ chức Mặt Quỷ dốc sức tạo ra công viên trò chơi này, lại hao phí nhiều nhân lực vật lực như vậy, rốt cuộc là vì cái gì?
Chẳng lẽ thật sự chỉ đơn thuần là muốn hại người?
Nhưng lợi dụng quỷ dị để giết người chẳng phải dễ dàng hơn sao, cần gì phải tốn công tốn sức như vậy, chi ra món tiền khổng lồ để xây dựng một công viên trò chơi lớn thế này......
Tổ chức Mặt Quỷ, rốt cuộc muốn làm những gì, và có mục đích như thế nào?
Ánh mắt Giang Ly sâu thẳm.
Muốn khám phá bí mật của tổ chức Mặt Quỷ, vậy thì nhất định phải đi sâu vào trong trò chơi.
Có lẽ đáp án nằm ngay trong đó.
“Chúng ta sẽ ăn.” Giang Ly trả lời nhân viên, “Chẳng phải còn hai phút nữa là đúng mười giờ sao? Hai phút nữa đến, trò chơi sẽ bắt đầu đúng giờ.”
Thái độ Giang Ly ôn hòa, nhân viên thấy nàng đồng ý ăn kẹo nên không tiếp tục dây dưa với bọn họ nữa.
Mà lùi về vị trí của mình, ôm máy đếm, chờ đợi con số thay đổi.
Nhân viên vừa đi, Giang Ly liền đưa tay đem viên chocolate đút cho Hồng Anh trên vai.
Bốn người còn lại cũng làm theo, đều đem bánh kẹo đút cho Hồng Anh.
Hồng Anh cảm thấy kẹo này hơi khó ăn, vừa ăn vừa ọe.
Nhưng may là Giang Ly đưa cho hắn một quả tim, dưới sự dụ dỗ của trái tim, Hồng Anh vẫn nghe lời xử lý hết những viên kẹo này.
Năm mươi viên bánh kẹo đều bị “đứa trẻ” ăn hết, con số trên máy đếm biến mất.
Không lâu sau, tiếng chuông đúng mười giờ vang lên.
Tất cả các bạn nhỏ ở đây đều thống nhất tiến vào một cánh cửa ngầm, đi vào thế giới truyện cổ tích hắc ám.
Lúc Giang Ly mở mắt ra, nàng thấy mình đang ở trong một hang động đá vôi ven rừng.
Giang Ly cầm quả cầu thủy tinh, nhân vật của nàng là Ma Nữ.
Lúc này, thế giới truyện cổ tích đang là đêm tối.
Bên ngoài hang động đá vôi nơi Giang Ly đang ở, một đàn quạ đen kêu lên quái dị bay qua.
Trong đó, một con quạ đen có mắt người bay vào hang động.
Trong miệng nó ngậm một phong thư viền vàng.
Quạ đen đặt phong thư xuống bên chân Giang Ly, rồi há to miệng, chờ đợi được cho ăn.
Giang Ly nhìn quanh hang động một vòng, trong này ngoài một ít đồ vật vu cổ ra, chỉ còn lại một cái vạc lớn đang nấu gì đó.
Giang Ly cầm cái thìa, khuấy trong vạc một lúc, múc ra một đoạn ngón tay, đưa tới miệng quạ đen.
Quạ đen ngậm lấy ngón tay, quay người vỗ cánh, thỏa mãn bay đi.
Sau khi quạ đen rời đi, Giang Ly nhặt phong thư viền vàng dưới chân lên.
Phong thư này đến từ lâu đài cổ.
Nét chữ bên trên xiêu xiêu vẹo vẹo, như kiểu chữ ghép vần.
“Ma Nữ thân yêu:
Ngài khỏe không.
Thật vui mừng khi ngài có thể tự mình mở phong thư này.
Tối nay 12 giờ, chúng tôi sẽ tổ chức tiệc tối mừng quốc vương đăng cơ tại Bố Lan Đức Thành Bảo.
Thành kính mời ngài tham dự yến hội lần này.
Ngài có thể lựa chọn [ tham dự ] hoặc là [ tích cực tham dự ].
Lễ phục dạ hội của ngài chúng tôi đã phái binh sĩ cưỡi ngựa mang đến ngay sau đây.
Đêm nay ánh trăng rất đẹp, hy vọng ánh trăng có thể chiếu sáng con đường tiến lên của ngài.”
Giang Ly vừa đọc xong nội dung trong thư, bên ngoài hang động liền có tiếng vó ngựa vang lên.
Ngay sau đó, giọng nói của một cậu bé vang lên.
Cậu bé kia mặc trang phục binh sĩ, tung người xuống ngựa.
Hắn nhanh nhẹn đi đến trước mặt Giang Ly, cung kính cúi người, hai tay dâng lên một bộ lễ phục màu tím.
“Mời ma nữ thay lễ phục, theo ta tiến về Bố Lan Đức Thành Bảo.” Giọng cậu bé non nớt dễ thương.
Phía sau hắn, con ngựa trắng nhỏ chưa trưởng thành đang đá đá móng, chào hỏi con quạ đen bay ngang qua.
Con quạ đen bay qua ném xuống một miếng thịt đỏ, ngựa con cúi đầu, ăn ngon lành.
Giang Ly nhìn tiểu binh sĩ tuổi còn nhỏ một chút.
Trên đầu tiểu binh sĩ hiển thị HP là 100.
Đứa nhỏ này cũng là một trong những người chơi.
“Cảm ơn ngươi, tiểu binh sĩ, ngươi chờ ta ở bên ngoài một lát.” Giang Ly nhận lấy bộ lễ phục màu tím, đi vào sau tấm rèm thay đồ.
Rồi lập tức đi theo tiểu binh sĩ, ra khỏi hang động đá vôi.
Vị trí của Giang Ly là ở biên giới Mê Vụ Sâm Lâm.
Nơi này là điểm giao nhau giữa thế giới Mê Vụ Sâm Lâm và thế giới lâu đài cổ.
Giang Ly phỏng đoán, những người chơi lựa chọn thế giới thứ nhất là Mê Vụ Sâm Lâm, khả năng cao sẽ chết trên đường đến lâu đài cổ.
Còn những người chơi lựa chọn thế giới thứ hai là lâu đài cổ thời Trung cổ, thì có lẽ sẽ gặp nguy hiểm ở các nơi trong lâu đài trong quá trình dự tiệc tối.
Bên ngoài hang động, tiểu binh sĩ mời Giang Ly cùng cậu cưỡi ngựa.
Ngựa con đã khuỵu gối trước xuống, chờ đợi tiểu binh sĩ và Giang Ly leo lên.
Giang Ly nhìn ngựa con một chút, “Ừm... Ta sợ cưỡi chết nó mất, ta đi bộ thôi.”
Tiểu binh sĩ không ép buộc.
Bên ngoài, ánh trăng lúc ẩn lúc hiện.
Sau lưng Giang Ly, sương mù lơ lửng trên bầu trời Hắc Ám Sâm Lâm, tan biến không dấu vết khi trăng 「 sáng 」, rồi lại tụ lại thành đám khi trăng 「 ẩn 」.
Bạn cần đăng nhập để bình luận