Quy Tắc Quái Đản: Chúc Mừng Ngày Giỗ Của Gia Đình Tôi
Chương 272
Bà chủ nở nụ cười tươi rói trên mặt, vội vàng đáp ứng: “Tốt tốt tốt, ta làm việc, ngươi yên tâm!”
“Thiên tuyển giả theo ta đi.” Người thỏ vừa nhìn về phía Giang Ly, lạnh lùng buông một câu rồi quay người rời đi.
Giang Ly nhìn bà chủ, bà chủ gật đầu với nàng.
“Đi thôi, tổ chức có quy tắc của tổ chức, hắn không dám làm loạn đâu.” Bà chủ nhỏ giọng nhắc nhở.
Giang Ly mang tâm trạng thấp thỏm, lấy ra một thanh chủy thủ từ không gian.
Cây chủy thủ này là từ phó bản trước đó, lúc nhân viên thang máy Hàn Tuyết Bình cõng nàng xuống lầu, vì lo Giang Ly không tin tưởng mình nên đã cố ý đưa cho nàng.
Nếu người thỏ có làm chuyện gì khác thường, Giang Ly cũng có thể dùng nó để phòng thân.
——“Chủy thủ bình thường thì vô dụng, không làm tổn thương được quỷ dị. Muốn giết quỷ dị thì nhất định phải thoa máu người lên!” ——“Manh Sai nàng muốn cắt ngón tay, biến chủy thủ bình thường thành máu người chủy thủ [đầu chó.jpg]” ——“Đới Xuân Lệ không phải đã chết rồi sao? Da thịt nàng không có cảm giác, cắt tay không đau à?” ——“Đương nhiên là đau! Nhưng không còn cách nào khác, bảo mệnh quan trọng hơn mà.” ——“Đau lòng Ly Ly [rơi lệ.gif], mặt quỷ tổ chức cực kỳ âm hiểm.”
Trong màn hình phát sóng trực tiếp.
Giang Ly cầm chủy thủ, nhắm vào vị trí lòng bàn tay mình.
Ngay lúc mọi người đều tưởng Giang Ly muốn cắt ngón tay, Giang Ly đột nhiên dời chủy thủ đi.
——“Mau nhìn kìa, nàng sợ rồi.” ——“Thế nhưng không có máu người chủy thủ thì sẽ rất nguy hiểm đó?” ——“Run lẩy bẩy, ta luôn cảm giác sẽ xảy ra chuyện [cầu nguyện.emoji]”
Dưới sự theo dõi của dân mạng, Giang Ly đột nhiên cầm chủy thủ, dùng mặt phẳng của lưỡi dao, áp nhẹ vào vết thương trên cổ Hứa Hạo Nhiên.
Vết thương của Hứa Hạo Nhiên bị tửu quỷ hút rách, lập tức cảm thấy mát lạnh.
Hắn còn chưa kịp phản ứng thì Giang Ly đã thu chủy thủ về.
“Cảm ơn, mượn chút máu dùng.” Giang Ly thu hồi chủy thủ, bước nhanh về phía người thỏ ở bên ngoài.
Mà thanh chủy thủ bình thường trong tay Giang Ly, cùng lúc tiếp xúc với máu tươi trên cổ Hứa Hạo Nhiên, cũng loé lên một đạo hồng quang, biến thành máu người chủy thủ.
Lúc Giang Ly đi ra ngoài, còn nhân cơ hội nắm một ít bùn đen đào lên ở cửa, đem bột sô cô la thu vào không gian.
Mặc kệ bột sô cô la có hữu dụng hay không, “Có” dù sao cũng tốt hơn là “Không có”.
Sau lưng Giang Ly, bà chủ nhặt lên túi y tế người thỏ để lại, tiêm thuốc giải cho Triệu Tình Tình.
Mà Triệu Tình Tình thì lo âu nhìn về phía Giang Ly, yên lặng cầu nguyện Giang Ly tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.
Giang Ly đi theo người thỏ, vào một căn nhà gỗ nhỏ trống rỗng gần nhất.
Người thỏ đưa tay nhìn đồng hồ, thời gian sắp không đủ.
Lập tức sẽ là 「 săn giết thời gian 」, 0 giờ 40 phút.
Hắn nhấn một cái nút trên đồng hồ, thời gian tạm dừng.
Đám người trong thế giới truyện cổ tích vẫn hoạt động bình thường như cũ, nhưng thời gian của thế giới truyện cổ tích lại tạm thời ngừng trôi.
Giang Ly ngồi trên một cái cọc gỗ nhỏ, người thỏ ngồi xổm trước mặt Giang Ly.
Hắn mở hộp y tế, nhanh chóng bẻ một ống thuốc thuỷ tinh, cắm kim tiêm vào, hút thuốc.
Rồi lấy tăm bông, bôi cồn đỏ lên cánh tay Giang Ly.
Tiếp đó, kim tiêm sắc bén đâm vào da thịt Giang Ly, dược dịch chậm rãi được bơm vào cơ thể.
Giang Ly nhanh chóng bị dược dịch làm ô nhiễm.
Quá trình ô nhiễm bị đẩy nhanh này cực kỳ thống khổ.
Giang Ly cắn chặt răng, cố nén đau đớn, không hề rên một tiếng trước mặt người thỏ.
Tiêm xong.
Người thỏ thu lại kim tiêm, “Lọ thuốc nước này là loại cô đặc gấp 10 lần dược vật bình thường, đảm bảo ngươi có đủ lực công kích.”
Sau khi tiêm xong dược vật cho Giang Ly, người thỏ mới hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, xem nàng như người của mặt quỷ tổ chức.
Hắn cầm một ống pháo hoa, đi đến vị trí cửa sổ nhà gỗ nhỏ, bắn một quả pháo hoa lên trời.
Pháo hoa là để báo cho tiến sĩ, nhiệm vụ đã hoàn thành.
Đồng thời cũng là để ăn mừng, mặt quỷ tổ chức thu nạp được một thành viên mãnh tướng.
“Công việc của ngươi là gì? Mổ sống trẻ con?” Giang Ly ôm cánh tay chỗ vết kim tiêm, giọng điệu tùy ý hỏi hắn.
Người thỏ quay đầu nhìn Giang Ly, cười vỗ tay, “Đáp đúng rồi, trẻ con nơi này đều do ta giải phẫu.”
“Vì sao? Tại sao phải là mổ sống trẻ con? Ta muốn học hỏi một chút.” Giang Ly cố gắng duy trì nụ cười, tỏ ra một bộ dạng ham học hỏi.
Người thỏ đứng trước cửa sổ, hai tay chắp sau lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Đương nhiên là phải mổ người sống. Y học của mặt quỷ tổ chức chúng ta là nhất tuyệt, trái tim người chết đã sớm bị nghiên cứu triệt để rồi, hiện tại đối với tổ chức mà nói, trái tim người sống mới càng có ý nghĩa.”
Người thỏ quay đầu nhìn Giang Ly, “Còn nhớ trước khi tham gia trò chơi, phải đo tháng tuổi của trẻ con không?”
Giang Ly gật đầu, “Nhớ.”
Tại vị trí cửa vào công viên giải trí Nhi Đồng, Giang Ly và đồng bạn kiểm tra đo lường xong, mỗi người bọn họ đều là bảo bảo hơn 200 tháng tuổi.
Người thỏ nghĩ đến điểm này, tự tin nhếch môi:
“Trẻ con ở các độ tuổi khác nhau, trạng thái phát dục cơ thể, nhất là trạng thái trái tim, đều rất khác biệt. Chúng ta nghiên cứu chính là sự phát dục của thanh thiếu niên.
Tiến sĩ bảo ta dẫn ngươi nhập môn, ngươi từ từ sẽ hiểu thôi.
Ở nơi này, y học của mặt quỷ tổ chức chúng ta rất phát triển, khoa học kỹ thuật cao siêu, đây đều là kết quả của sự cố gắng vất vả của chúng ta.”
Giang Ly hỏi: “Vì sao không mổ sống trẻ con của mặt quỷ tổ chức, mà lại muốn mổ sống trẻ con Hoa Quốc?”
Nghe Giang Ly tra hỏi, người thỏ hơi kinh ngạc, “Sao thế? Ngươi đang bênh vực kẻ yếu cho bọn chúng à? Ngươi đang nói với thân phận người Hoa Quốc, hay là thân phận thành viên mặt quỷ tổ chức?”
Tâm trạng Giang Ly nặng trĩu như đeo chì.
“Xin lỗi,” Giang Ly gượng cười, “Ta sẽ mau chóng thích ứng với thân phận mới.”
Cơ thể Giang Ly vẫn đang nhanh chóng biến dị.
Nàng hiện tại vẫn đang ở giữa 「 hình thái nhân loại 」 và 「 hình thái thợ săn thỏ 」.
Người thỏ nhìn chằm chằm Giang Ly, không rời mắt.
Hắn đột nhiên ngửa đầu cười ha hả.
“Ha ha ha! Giang, Ly. Ngươi chính là Giang Ly! Đã sớm nghe nói chúng ta giết không chết ngươi, không ngờ ngươi lại thành đồ đệ của ta!”
“Thiên tuyển giả theo ta đi.” Người thỏ vừa nhìn về phía Giang Ly, lạnh lùng buông một câu rồi quay người rời đi.
Giang Ly nhìn bà chủ, bà chủ gật đầu với nàng.
“Đi thôi, tổ chức có quy tắc của tổ chức, hắn không dám làm loạn đâu.” Bà chủ nhỏ giọng nhắc nhở.
Giang Ly mang tâm trạng thấp thỏm, lấy ra một thanh chủy thủ từ không gian.
Cây chủy thủ này là từ phó bản trước đó, lúc nhân viên thang máy Hàn Tuyết Bình cõng nàng xuống lầu, vì lo Giang Ly không tin tưởng mình nên đã cố ý đưa cho nàng.
Nếu người thỏ có làm chuyện gì khác thường, Giang Ly cũng có thể dùng nó để phòng thân.
——“Chủy thủ bình thường thì vô dụng, không làm tổn thương được quỷ dị. Muốn giết quỷ dị thì nhất định phải thoa máu người lên!” ——“Manh Sai nàng muốn cắt ngón tay, biến chủy thủ bình thường thành máu người chủy thủ [đầu chó.jpg]” ——“Đới Xuân Lệ không phải đã chết rồi sao? Da thịt nàng không có cảm giác, cắt tay không đau à?” ——“Đương nhiên là đau! Nhưng không còn cách nào khác, bảo mệnh quan trọng hơn mà.” ——“Đau lòng Ly Ly [rơi lệ.gif], mặt quỷ tổ chức cực kỳ âm hiểm.”
Trong màn hình phát sóng trực tiếp.
Giang Ly cầm chủy thủ, nhắm vào vị trí lòng bàn tay mình.
Ngay lúc mọi người đều tưởng Giang Ly muốn cắt ngón tay, Giang Ly đột nhiên dời chủy thủ đi.
——“Mau nhìn kìa, nàng sợ rồi.” ——“Thế nhưng không có máu người chủy thủ thì sẽ rất nguy hiểm đó?” ——“Run lẩy bẩy, ta luôn cảm giác sẽ xảy ra chuyện [cầu nguyện.emoji]”
Dưới sự theo dõi của dân mạng, Giang Ly đột nhiên cầm chủy thủ, dùng mặt phẳng của lưỡi dao, áp nhẹ vào vết thương trên cổ Hứa Hạo Nhiên.
Vết thương của Hứa Hạo Nhiên bị tửu quỷ hút rách, lập tức cảm thấy mát lạnh.
Hắn còn chưa kịp phản ứng thì Giang Ly đã thu chủy thủ về.
“Cảm ơn, mượn chút máu dùng.” Giang Ly thu hồi chủy thủ, bước nhanh về phía người thỏ ở bên ngoài.
Mà thanh chủy thủ bình thường trong tay Giang Ly, cùng lúc tiếp xúc với máu tươi trên cổ Hứa Hạo Nhiên, cũng loé lên một đạo hồng quang, biến thành máu người chủy thủ.
Lúc Giang Ly đi ra ngoài, còn nhân cơ hội nắm một ít bùn đen đào lên ở cửa, đem bột sô cô la thu vào không gian.
Mặc kệ bột sô cô la có hữu dụng hay không, “Có” dù sao cũng tốt hơn là “Không có”.
Sau lưng Giang Ly, bà chủ nhặt lên túi y tế người thỏ để lại, tiêm thuốc giải cho Triệu Tình Tình.
Mà Triệu Tình Tình thì lo âu nhìn về phía Giang Ly, yên lặng cầu nguyện Giang Ly tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.
Giang Ly đi theo người thỏ, vào một căn nhà gỗ nhỏ trống rỗng gần nhất.
Người thỏ đưa tay nhìn đồng hồ, thời gian sắp không đủ.
Lập tức sẽ là 「 săn giết thời gian 」, 0 giờ 40 phút.
Hắn nhấn một cái nút trên đồng hồ, thời gian tạm dừng.
Đám người trong thế giới truyện cổ tích vẫn hoạt động bình thường như cũ, nhưng thời gian của thế giới truyện cổ tích lại tạm thời ngừng trôi.
Giang Ly ngồi trên một cái cọc gỗ nhỏ, người thỏ ngồi xổm trước mặt Giang Ly.
Hắn mở hộp y tế, nhanh chóng bẻ một ống thuốc thuỷ tinh, cắm kim tiêm vào, hút thuốc.
Rồi lấy tăm bông, bôi cồn đỏ lên cánh tay Giang Ly.
Tiếp đó, kim tiêm sắc bén đâm vào da thịt Giang Ly, dược dịch chậm rãi được bơm vào cơ thể.
Giang Ly nhanh chóng bị dược dịch làm ô nhiễm.
Quá trình ô nhiễm bị đẩy nhanh này cực kỳ thống khổ.
Giang Ly cắn chặt răng, cố nén đau đớn, không hề rên một tiếng trước mặt người thỏ.
Tiêm xong.
Người thỏ thu lại kim tiêm, “Lọ thuốc nước này là loại cô đặc gấp 10 lần dược vật bình thường, đảm bảo ngươi có đủ lực công kích.”
Sau khi tiêm xong dược vật cho Giang Ly, người thỏ mới hoàn toàn thả lỏng cảnh giác, xem nàng như người của mặt quỷ tổ chức.
Hắn cầm một ống pháo hoa, đi đến vị trí cửa sổ nhà gỗ nhỏ, bắn một quả pháo hoa lên trời.
Pháo hoa là để báo cho tiến sĩ, nhiệm vụ đã hoàn thành.
Đồng thời cũng là để ăn mừng, mặt quỷ tổ chức thu nạp được một thành viên mãnh tướng.
“Công việc của ngươi là gì? Mổ sống trẻ con?” Giang Ly ôm cánh tay chỗ vết kim tiêm, giọng điệu tùy ý hỏi hắn.
Người thỏ quay đầu nhìn Giang Ly, cười vỗ tay, “Đáp đúng rồi, trẻ con nơi này đều do ta giải phẫu.”
“Vì sao? Tại sao phải là mổ sống trẻ con? Ta muốn học hỏi một chút.” Giang Ly cố gắng duy trì nụ cười, tỏ ra một bộ dạng ham học hỏi.
Người thỏ đứng trước cửa sổ, hai tay chắp sau lưng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Đương nhiên là phải mổ người sống. Y học của mặt quỷ tổ chức chúng ta là nhất tuyệt, trái tim người chết đã sớm bị nghiên cứu triệt để rồi, hiện tại đối với tổ chức mà nói, trái tim người sống mới càng có ý nghĩa.”
Người thỏ quay đầu nhìn Giang Ly, “Còn nhớ trước khi tham gia trò chơi, phải đo tháng tuổi của trẻ con không?”
Giang Ly gật đầu, “Nhớ.”
Tại vị trí cửa vào công viên giải trí Nhi Đồng, Giang Ly và đồng bạn kiểm tra đo lường xong, mỗi người bọn họ đều là bảo bảo hơn 200 tháng tuổi.
Người thỏ nghĩ đến điểm này, tự tin nhếch môi:
“Trẻ con ở các độ tuổi khác nhau, trạng thái phát dục cơ thể, nhất là trạng thái trái tim, đều rất khác biệt. Chúng ta nghiên cứu chính là sự phát dục của thanh thiếu niên.
Tiến sĩ bảo ta dẫn ngươi nhập môn, ngươi từ từ sẽ hiểu thôi.
Ở nơi này, y học của mặt quỷ tổ chức chúng ta rất phát triển, khoa học kỹ thuật cao siêu, đây đều là kết quả của sự cố gắng vất vả của chúng ta.”
Giang Ly hỏi: “Vì sao không mổ sống trẻ con của mặt quỷ tổ chức, mà lại muốn mổ sống trẻ con Hoa Quốc?”
Nghe Giang Ly tra hỏi, người thỏ hơi kinh ngạc, “Sao thế? Ngươi đang bênh vực kẻ yếu cho bọn chúng à? Ngươi đang nói với thân phận người Hoa Quốc, hay là thân phận thành viên mặt quỷ tổ chức?”
Tâm trạng Giang Ly nặng trĩu như đeo chì.
“Xin lỗi,” Giang Ly gượng cười, “Ta sẽ mau chóng thích ứng với thân phận mới.”
Cơ thể Giang Ly vẫn đang nhanh chóng biến dị.
Nàng hiện tại vẫn đang ở giữa 「 hình thái nhân loại 」 và 「 hình thái thợ săn thỏ 」.
Người thỏ nhìn chằm chằm Giang Ly, không rời mắt.
Hắn đột nhiên ngửa đầu cười ha hả.
“Ha ha ha! Giang, Ly. Ngươi chính là Giang Ly! Đã sớm nghe nói chúng ta giết không chết ngươi, không ngờ ngươi lại thành đồ đệ của ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận