Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương

Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương - Chương 75: Bởi vì là yêu đương não, cho nên bạn trai biến thái cũng không có quan hệ (7) (length: 8273)

Bắc Đường Quân không quen nhìn Bạch D·a·o kiêu ngạo diễn xuất như vậy, hắn vừa định mở miệng nói gì đó để áp chế nhuệ khí của Bạch D·a·o, lại thấy Bạch D·a·o đi vòng qua hắn.
Nàng hữu hảo kéo Tô U U ra ngoài, ôn hòa mà hỏi: "Bạn học Tô U U, ngươi có cảm thấy ta chỗ nào không lễ phép không?"
Tô U U vội vàng lắc đầu: "Không, không có."
Bạch D·a·o lại mỉm cười nói: "Vậy hy vọng sau này có nam sinh vì ngươi ra mặt hiểu lầm ta, ngươi có thể đứng ra giải thích một chút cho ta, bằng không ta vô tội bị ủy khuất, ta sẽ rất thương tâm, rất khổ sở, ta thương tâm khổ sở thì ta đây liền không khống chế được mình nha! Ngươi biết đấy, ta siêu có tiền."
Tô U U nghe được trong lời nói của Bạch D·a·o có sự uy h·i·ế·p, tay nàng r·u·n lên.
Lúc Bắc Đường Quân muốn tới giải cứu Tô U U thì Bạch D·a·o đã đi trước một bước, buông lỏng tay Tô U U ra.
Bạch D·a·o vươn tay, Hạ Thải lập tức móc ra một tờ khăn giấy đưa cho nàng, nàng lau tay, gương mặt xinh đẹp tươi cười tươi đẹp hào phóng, "Bạn học Bắc Đường, ngươi nghe được rồi đó, bạn học Tô U U cảm thấy ta rất có lễ phép, phiền toái ngươi lần sau ra mặt trước tiên nên làm rõ ràng sự thật, không cần oan uổng người vô tội, không cần phải xin lỗi ta, ta đại nhân đại lượng, cũng không so đo với ngươi."
Bạch D·a·o xoay người rời đi, khăn tay được ném chuẩn xác vào trong thùng rác, Hạ Thải tự nhiên là vội vàng đi theo phía sau nàng.
Bắc Đường Quân nhìn bóng lưng nghênh ngang rời đi của Bạch D·a·o, hắn im lặng một hồi lâu.
Dù hắn đã gặp không ít nữ sinh, nhưng hắn nhất định phải nói, Bạch D·a·o là người hắn gặp qua trong số tất cả mọi người không coi ai ra gì, ngang ngược càn rỡ nhất.
Đến phòng học, Bạch D·a·o lại nghênh đón một đám hảo tỷ muội quan tâm, các nàng đều bày tỏ chúc mừng chuyện nàng chuyển nhà, còn có người nói Bạch D·a·o chuyển nhà mới, nhất định phải tổ chức một buổi tụ hội để chúc mừng.
Bạch D·a·o nói: "Nhà của ta chưa hoàn toàn thu thập xong, chờ ta thu thập xong sẽ mời các ngươi tới chơi."
Những người khác vội vàng đáp lời nói tốt.
Bạch D·a·o luôn luôn hào phóng, tiêu tiền như nước, nếu nàng tổ chức party, rượu và đồ ăn bên trong đó tuyệt đối là dùng loại tốt nhất, chủ yếu nhất là, người có mặt mũi trong trường học phần lớn đều sẽ nể mặt nàng, các nàng đi party, không chừng còn có thể quen biết thêm mấy anh chàng đẹp trai.
Hạ Thải đem một đống thư được biên lại cẩn thận, đặt số thứ tự bằng nơ hồng nhạt bày ở trên bàn Bạch D·a·o, "D·a·o D·a·o, đây là thư tình hôm nay đặt ở trong ngăn kéo của ngươi, bởi vì ngăn kéo của ngươi không bỏ xuống được, còn có mấy phong thư đặt ở trong ngăn kéo của ta, từ trên nét chữ trên phong thư, ảnh chụp dán và đá quý đính kèm để xem, ta cảm thấy số một đến số bốn có thể mở ra xem."
Chỗ ngồi phía sau của Bạch D·a·o khi đi học là cố định, thời khóa biểu của nàng sớm đã bị bạn học cùng lớp bán ra ngoài, cho nên gần như là mỗi một ngày đi vào phòng học, trong ngăn kéo của nàng đều sẽ chất đầy thư tình tỏ tình của nam sinh.
Mặc kệ tính cách nàng thế nào, nàng đúng là có tiền lại xinh đẹp, nếu như có thể quen được nàng, một bạch phú mỹ như vậy, tốt nghiệp sau đều không cần phấn đấu, nói thật, nếu là loại đỉnh cấp mỹ nhân có tiền như nàng, thì cũng sẽ không thiếu người ở rể.
Bạch D·a·o lấy ra một thỏi son bản giới hạn, cảm động nói: "Thải Thải, ngươi mỗi ngày đều phải vì ta sửa sang lại nhiều thư như vậy, thật là vất vả cho ngươi, ngươi thật là chị em tốt của ta."
Hạ Thải cũng vẻ mặt cảm động, nàng thu lại thỏi son, cảm tình nói ra: "Có thể vì D·a·o D·a·o làm việc là vinh hạnh của ta, chúng ta là hảo tỷ muội nha! Ngươi không cần cám ơn ta như vậy!"
Bất quá Bạch D·a·o đảo mắt liền nâng tay nhìn móng tay của mình, vừa nghĩ khi nào thì đi làm móng, vừa nói ra: "Mấy lá thư này đều không cần đưa ta xem, ta không có hứng thú."
Hạ Thải nghi hoặc, "Vì sao?"
Trước kia Bạch D·a·o đều sẽ xem qua mấy lá thư này, hơn nữa chỉ xem những bức thư có chữ viết đẹp, lại dùng kim cương trang sức, ảnh chụp còn nhất định phải đẹp trai, theo lời nàng nói, nàng là muốn xem xem bạn trai định mệnh của mình có ở trong đó hay không, nếu là bạn trai định mệnh của nàng, vậy thì nhất định cũng là người tốt nhất trong đám nam sinh.
Nhưng mà cho đến nay cũng không có ai khiến nàng hài lòng, nàng hiện tại đột nhiên nói không xem thư, khiến Hạ Thải cảm thấy rất kỳ quái.
Bạch D·a·o cười tủm tỉm nói: "Bởi vì ta có bạn trai rồi."
Hạ Thải sửng sốt: "Ngươi có bạn trai?"
Bạch D·a·o bụm mặt, ngọt ngào nói: "Đúng vậy, đêm qua chúng ta đã xác định quan hệ."
Hạ Thải trước kia chưa từng nghe qua Bạch D·a·o có đối tượng để ý, nàng nhanh chóng tò mò hỏi: "Bạn trai ngươi là người như thế nào?"
"Là nghiên cứu sinh đã tốt nghiệp của trường chúng ta, hắn rất thích vận động, thường xuyên chơi bóng rổ, lớn lên rất tuấn tú, vóc dáng cũng cao."
Hạ Thải: "Là thiếu gia nhà có tiền nào?"
Bạch D·a·o liếc mắt nhìn Hạ Thải, "Mở miệng ngậm miệng đều là tiền, ngươi nông cạn quá vậy? Bạn trai ta là người gia đình bình thường, nhưng hắn rất có chí tiến thủ, vừa tốt nghiệp liền tự mình tìm công việc làm phóng viên, sau khi làm việc chính là vận động, sinh hoạt khỏe mạnh, không có bất lương ham mê, quả thực là người đàn ông tốt nhất trên thế giới!"
Hạ Thải: "Ngươi vậy mà lại coi trọng một tên xã súc bình thường như vậy!"
Bạch D·a·o ngồi thẳng người, nàng từ trong tay Hạ Thải đoạt lại thỏi son kia, mỉm cười nói: "Cách ta xa một chút, chúng ta tuyệt giao."
Hạ Thải: "Không phải, D·a·o D·a·o, chúng ta không phải hảo tỷ muội sao!"
Hạ Thải rất nhanh liền bị người khác chen đi, rất nhanh có nữ sinh khác giành lấy vị trí bên cạnh Bạch D·a·o, tiếp tục nịnh hót nói lời hay với Bạch D·a·o, đem bạn trai Bạch D·a·o khen trên trời dưới đất đều không có.
Bạch D·a·o hỏi: "Bạn trai ta trên trời dưới đất đều không có, vậy ta làm sao cùng hắn yêu đương?"
Nữ sinh kia phản ứng rất nhanh: "Cho nên nói D·a·o D·a·o là tiên nữ nha!"
Bạch D·a·o cao hứng nhét thỏi son vào tay của nữ sinh, "Ngươi thật là chị em tốt của ta nha!"
Hạ Thải tức giận nghiến răng, nàng liếc mắt mấy nữ sinh vuốt mông ngựa kia, thầm mắng một đám tiểu bitch, nàng sớm hay muộn gì cũng sẽ trở lại!
Bạch D·a·o hôm nay chỉ có buổi sáng có tiết, nàng che dù mới ra khỏi tòa nhà dạy học, liền gặp được một nam sinh trẻ tuổi đang chụp ảnh ở bậc thềm phía trước.
Mái tóc màu quýt của hắn xõa tung mềm mại, dưới ánh mặt trời rất là thu hút sự chú ý của người khác.
Tựa hồ là cảm thấy ánh mắt khiến người ta động tâm, hắn cầm máy ảnh xoay người, "Rắc" một tiếng, chụp được cô gái xinh đẹp mặc váy hồng nhạt, buông máy ảnh xuống, hắn cong khóe môi, tươi cười so với ánh mặt trời còn muốn sáng lạn hơn, "D·a·o D·a·o, thật khéo nha."
Bạch D·a·o vui mừng chạy tới, nàng cong cong mắt cười, vẻ vui sướng thế nào cũng không giấu được, "Lục Sanh, sao ngươi lại ở chỗ này?"
Lục Sanh đem tai nghe trên đầu cầm xuống, hắn cúi đầu nhìn nàng, cười nói: "Trong tòa soạn báo gần đây có chuyên đề đưa tin về các trường đại học, ta đến thu thập tài liệu."
Bạch D·a·o phảng phất cảm giác được hơi thở nội tiết tố đập vào mặt, tim nàng đập thình thịch, lại đem dù che nắng trong tay nâng cao một chút, che khuất ánh mặt trời trên đỉnh đầu hắn.
Lục Sanh chống lại ánh mắt vui vẻ của nàng, hắn đến gần nàng một chút, hơi cúi người, từ trong túi tiền móc ra một thanh sô-cô-la, "Ăn không?"
Bạch D·a·o vừa thấy đây là loại sô-cô-la mình thích ăn nhất, nàng hôm kia đi siêu thị mua sô-cô-la hai ngày nay đã ăn xong rồi, nàng cao hứng gật đầu: "Ăn."
Lục Sanh lột vỏ, đem sô-cô-la đưa đến bên miệng nàng, nàng một cái liền nuốt, nheo mắt đều là bộ dáng hạnh phúc.
Hắn nhịn không được sờ sờ đỉnh đầu nàng: "Cùng đi ăn cơm?"
Bạch D·a·o mơ hồ không rõ nói: "Tốt."
Bên cạnh có đồng học đi qua, lần đầu nhìn thấy Bạch D·a·o cùng người khác phái thân mật như vậy, bọn họ lập tức liền có suy đoán.
Hạ Thải cùng những bạn học khác đi cùng một chỗ, nàng nhìn nam sinh tóc màu quýt kia, không xác định hỏi: "D·a·o D·a·o, đây là ngươi. . . Bạn bè?"
Bạch D·a·o ôm lấy một cánh tay Lục Sanh, trong giọng nói đều là khoe khoang: "Bạn trai ta."
Lục Sanh nhận lấy dù che trong tay Bạch D·a·o, che trên đỉnh đầu nàng, hắn mặt mày cong lên, ý cười tươi đẹp trong sáng: "Chào các ngươi; ta là Lục Sanh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận