Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương

Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương - Chương 312: Cùng tang thi bạn trai yêu đương chính xác phương thức (28) (length: 7613)

Đối với những người chủ chốt ở Quan Miện chi địa mà nói, công thức thuốc giải độc tuyệt đối là sự kiện mà họ coi trọng nhất, không chỉ bởi vì thuốc giải độc có thể trị virus tang thi, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, chỉ cần họ nắm giữ công thức thuốc giải độc, như vậy người trên toàn thế giới đều sẽ cúi đầu xưng thần với họ.
Mạt thế chính là như vậy, cho dù là người hoàn mỹ đến đâu, ở thời đại trật tự hỗn loạn cũng sẽ sinh ra tư tâm.
Về phần Bạch Dao, nàng đương nhiên cũng có tư tâm.
Bạch Dao được đưa vào phòng điều trị, có bác sĩ chuyên môn phụ trách chăm sóc sức khỏe của nàng, nàng là người duy nhất trong thế giới kia ở lại một năm trời mà còn sống đi ra, tầm quan trọng của nàng đối với khu an toàn đương nhiên là không cần nói nhiều.
Bạch Vũ và Sở Mộ cùng đi thăm nàng.
Sở Mộ cũng không biết ở trong thế giới giả dối kia, Bạch Dao và Hạ Tá đã sớm c·h·ế·t có khúc mắc tình cảm gì, nhưng Bạch Vũ rất rõ ràng.
Đây cũng chính là điều mà Bạch Vũ lo lắng nhất, hắn biết rõ tính tình của Bạch Dao, nàng đã nhận định việc gì, mặc kệ là đúng hay sai, thì sẽ một đường đi đến cùng.
Nhưng Bạch Dao từ sau khi tỉnh lại, cần ăn thì ăn, cần uống thì uống, tâm thái không khác gì trước kia, nhìn không ra chút nào là nàng có bất kỳ khổ sở thương tâm nào.
Bạch Vũ cũng sẽ không cảm thấy đây là vì Bạch Dao không thích Hạ Tá, cho nên mới có thái độ này.
Sở Mộ lấy ra những món đồ chơi nhỏ mà mình thu thập được từ bên ngoài, chất đống ở đầu giường, "Dao Dao, mấy thứ này đói bụng thì ngươi có thể ăn, ngươi còn muốn cái gì, lần sau ta ra ngoài sẽ tìm."
Trong ấn tượng của Bạch Dao, Sở Mộ là một nam sinh thích sạch sẽ lại sống tinh xảo, nhưng bởi vì nhiều lần gánh vác nhiệm vụ nguy hiểm tìm kiếm vật tư ở bên ngoài, hiện tại hắn phơi nắng đen đi không ít, nhưng lại càng lộ vẻ khỏe mạnh, so với trước kia, hắn có biến hóa rất lớn.
Vốn tưởng rằng lúc nhìn thấy Sở Mộ, Bạch Dao sẽ vì "Sở Mộ" trong thế giới kia và hắn có gương mặt giống nhau mà cảm thấy không thoải mái, nhưng khi thật sự gặp được Sở Mộ, nàng vậy mà phát hiện phần không thoải mái kia không tồn tại.
Có lẽ ở trong ý thức của nàng, đây là bởi vì chưa từng đem Sở Mộ và "Sở Mộ" gộp chung vào nhau.
Bạch Dao cảm kích cười nói: "Cám ơn ngươi, ca ca."
Không chỉ là cám ơn hắn vì nàng tìm được nhiều đồ chơi nhỏ như thế, còn muốn cám ơn hắn ở một năm nay nàng không có ở đây, gánh vác trọng trách chiếu cố phụ mẫu.
Sở Mộ quen thuộc dáng vẻ Bạch Dao trước kia, động một chút là bày ra bộ dạng cao ngạo, lúc không có chuyện gì làm liền gọi thẳng tên hắn, có chuyện thì chính là một tiếng "ca ca", bây giờ bị nàng thật tâm thật ý gọi ca ca như thế, hắn ngược lại cảm thấy có chút không quen.
Bạch Vũ ngồi ở bên giường, quan tâm hỏi: "Dao Dao, ngươi có khỏe không?"
Bạch Dao gật đầu, "Ta rất tốt."
Bạch Vũ muốn từ trên mặt Bạch Dao nhìn ra một chút không thích hợp, nhưng cuối cùng đều là thất bại.
Bạch Dao cầm tay phụ thân, thoải mái cười một tiếng, "Ba ba, ta thật sự rất tốt, qua một hai ngày nữa, thân thể ta sẽ có thể khôi phục, đến lúc đó ta lại có thể vui vẻ, người cứ yên tâm đi."
Sở Mộ nói: "Dao Dao, ngươi không cần có áp lực, cho dù ngươi không tìm được công thức cũng không có quan hệ, nếu không chúng ta rời đi nơi này."
Khu vực an toàn là nơi người sống sót tụ tập, kỳ thật cũng bất quá là vì lợi ích mà tụ tập cùng một chỗ người, ở trong khu vực an toàn tranh đấu gay gắt một chút cũng không hề kém bên ngoài.
Thời gian thăm hỏi của bọn họ ở phòng bệnh có hạn, không bao lâu, giám thị thủ vệ ngoài cửa liền thúc giục bọn họ rời đi.
Sở Mộ theo Bạch Vũ rời khỏi phòng bệnh, hắn kỳ thật muốn nói bọn họ mang theo Bạch Dao rời đi nơi này, thế nhưng nghĩ đến mẫu thân đã biến thành tang thi, những lời này chỉ có thể nuốt trở vào.
Chờ đi tới góc tối không người, Bạch Vũ dừng bước, "Sở Mộ, ta cần ngươi giúp ta làm một chuyện."
Sở Mộ hỏi: "Cái gì?"
Bạch Vũ mở ra tờ giấy trong tay, đây là thứ mà Bạch Dao trước khi nắm tay hắn đã lén lút đưa cho hắn, hắn nói: "Ta cần ngươi phối hợp với ta, chúng ta cùng nhau tìm ra nguyên liệu cần thiết ghi ở trên đây, sau đó nghiên cứu ra thuốc giải độc."
Sở Mộ kinh ngạc mở to hai mắt.
—— Từ khi Bạch Dao tỉnh lại đã qua ba ngày, trong ba ngày này nàng tiếp thu "sự quan tâm đặc biệt" của tất cả bác sĩ trong khu an toàn, khi tất cả mọi người muốn mất kiên nhẫn với nàng, cảm thấy nàng căn bản không nắm giữ manh mối gì thì nàng lại có thể nói ra một đoạn công thức dược tề hóa học.
Chỉ là một đoạn ngắn ngủi mà thôi, nàng liền che đầu nói: "Còn có cái gì... Ta nhớ kỹ còn có... Đầu ta đau quá, trong lúc nhất thời nghĩ không ra, các ngươi cho ta thêm một chút thời gian đi."
Những người khác bị một đoạn công thức ngắn mà nàng nói ra kia khơi gợi sự tò mò, chỉ có thể tận lực dỗ dành nàng, bảo nàng nghỉ ngơi thật tốt, tuyệt đối đừng bởi vì áp lực quá lớn mà quên mất đồ vật quan trọng như vậy.
Bạch Dao cảm động nhìn những người phụ trách trong khu vực an toàn, "Các ngươi thật là người tốt."
Một câu nói này khiến mấy nam nhân lớn tuổi sắc mặt cổ quái.
Ngày thứ năm sau khi Bạch Dao tỉnh lại, là ngày kiểm tra hệ thống điện lực của khu vực an toàn, trừ những phòng quan trọng nhất, những nơi khác đều sẽ bị cắt điện.
Bạch Dao ngồi tựa ở trên giường bệnh, trong tay nàng cầm một tấm ảnh chụp.
Đây là thứ mà phụ thân của nàng từ trong phòng thí nghiệm, trong túi hồ sơ tìm ra, trong túi hồ sơ thí nghiệm có ghi chép tên là "Hạ Tá", có một trang giấy in hình của hắn.
Là một người trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh, sinh hoạt giam cầm lâu dài phá hủy thân thể hắn, tự nhiên không thể nói tới khỏe mạnh cường tráng, cũng không tính là đẹp trai bao nhiêu.
Người trẻ tuổi gầy trơ xương sắc mặt xám xịt, con mắt màu xanh lam ám trầm không ánh sáng, hắn gần như là gầy đến mức da bọc xương, xuyên thấu qua tấm ảnh chụp duy nhất này, cũng giống như khiến người ta thấy chỉ là một cỗ t·h·i thể dùng bộ xương chống đỡ, mà không phải là người sống miễn cưỡng.
Bạch Dao chợt nhớ tới vị tiến sĩ Fox kia, nếu Hạ Tá có thể sống sót, khỏe mạnh trưởng thành, có lẽ hắn sẽ trưởng thành là một nam nhân như tiến sĩ Fox.
Ngoài cửa truyền đến động tĩnh, một giây sau cửa phòng từ bên ngoài mở ra, Sở Mộ thấp giọng nói: "Dao Dao, đều chuẩn bị xong."
Bạch Dao từ trên giường bệnh xuống, nàng nhận lấy áo khoác mà Sở Mộ đưa cho nàng mặc, cùng Sở Mộ đi ra khỏi phòng.
Trên hành lang ngã hai nam nhân, đây chính là những người phụ trách giám thị Bạch Dao, bởi vì cúp điện, trên hành lang tối đen như mực.
Cho dù không có ánh sáng cũng không sao, mục tiêu của nàng rất rõ ràng.
Sở Mộ mang theo nàng vòng qua thủ vệ, vào thực nghiệm cao ốc, không lâu trước đây, Bạch Vũ, với thân phận kỹ sư, lợi dụng đường ống thông gió xả khí mê, nhân viên công tác ở đây rải rác ghé vào trên bàn hoặc là trên sàn ngủ say sưa.
Bọn họ đi lại như chỗ không người, từng bước đến phòng thí nghiệm trung ương.
Đám người nằm trên giường vẫn không có tỉnh, nếu như không có người nhắc nhở bọn họ, chính bản thân mình ở trong một thế giới giả dối, bọn họ vĩnh viễn sẽ không nhận thấy được chân tướng sự việc.
Bạch Dao bước nhanh chạy qua, nàng nâng lọ thủy tinh lạnh băng, chậm rãi ôm chặt.
Sở Mộ trước đó đã nghe Bạch Vũ nói Bạch Dao ở trong thế giới giả dối kia đã trải qua những gì, hắn chỉ là vẫn không thể hiểu được, Bạch Dao là một cô gái từ nhỏ đến lớn đều tinh xảo quen, làm sao nàng sẽ yêu một viên não hoa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận