Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương

Ở Game Kinh Dị Nói Yêu Đương - Chương 297: Cùng tang thi bạn trai yêu đương chính xác phương thức (13) (length: 8863)

Bạch Dao hơi mím môi, cười nói: "Rất ngọt."
Sở Mộ nhét tay vào trong tay nàng, nhìn nàng không chớp mắt.
Ngụy Lẫm đảo mắt, nói: "Ta cũng muốn kẹo."
Bạch Dao quay đầu nói một câu: "Không có."
Nàng nắm tay Sở Mộ, mang theo hắn đi về phía siêu thị.
Ngụy Lẫm sắc mặt không tốt lắm theo ở phía sau, ánh mắt của hắn dừng ở phía trước hai người nắm tay nhau, từ đầu đến cuối không hiểu, Bạch Dao không giống hắn có thể chất miễn dịch, nàng rốt cuộc là lấy đâu ra dũng khí mà thân mật với một khối tang thi như vậy?
Nàng không sợ bị cắn sao?
Nếu nàng bị cắn, nàng cũng sẽ biến thành tang thi.
Nàng biến thành tang thi, cỗ t·h·i thể kia khẳng định sẽ trở nên bẩn thỉu vì không ai chăm sóc.
Ngụy Lẫm nghĩ tới chậu rau giá ném vào mặt mình, hắn nhìn bóng lưng Sở Mộ, khóe môi khẽ nhếch, vui vẻ trong ý cười, vừa thấy liền biết là đang đánh chủ ý xấu gì.
Trong thương trường này không phát hiện tung tích của tang thi, Bạch Dao cầm súng cũng có thể thả lỏng một chút.
Lầu một bán đồ ăn, tầng hai bán quần áo, Bạch Dao không tìm được kẹo, cũng không tìm được đồ vật gì khác có thể ăn, nghĩ bây giờ là thu thiên, mùa đông sắp tới, thời tiết trở lạnh, nàng có lẽ có thể tìm vài món quần áo dày dặn một chút để tích trữ.
Đồ ăn tuy rằng đều không có, nhưng quần áo còn dư lại một ít treo trên giá.
Bạch Dao cầm lấy mấy bộ y phục so với thân hình Sở Mộ, cuối cùng quyết định đều muốn, nàng nhét quần áo vào trong tay Sở Mộ, lại cầm lấy một kiện áo khoác màu đen bọc trên người hắn thử, cảm thấy rất thích hợp, lại nhét vào trong tay Sở Mộ.
Chờ cho hắn cầm đủ nhiều y phục, Bạch Dao mới kéo hắn đi khu nữ trang, nàng tùy tiện cầm vài món cho mình, đi qua quầy chuyên doanh bán quần áo lót, Bạch Dao lại kéo hắn đi vào.
Nàng rất rõ ràng Sở Mộ muốn mặc thước tấc nào, cũng biết hắn thích mặc loại hình nào, một lát cầm một đống đồ vật nhét tiếp vào trong tay hắn.
Sở Mộ là figure nên rất dễ mặc đồ, hắn cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại là khi Bạch Dao nghĩ nên chọn cho mình tiểu y phục cùng quần lót gì, hắn chật vật kéo nàng tới trước một quầy chuyên doanh.
Sở Mộ nhìn chằm chằm một kiện hai mảnh in hình dâu tây, rất ngây thơ, sau khi học sơ trung nàng sẽ không mặc đồ ít nữ tính như vậy.
Bạch Dao: "..."
Nàng bất động, Sở Mộ tựa hồ có chút sốt ruột, hắn nhẹ nhàng kéo tay nàng, phảng phất như thúc giục nàng, liền lấy một bộ này, nàng mặc cái này khẳng định rất xinh đẹp.
Bạch Dao không lay chuyển được hắn, ngắm nhìn chung quanh, Ngụy Lẫm không biết đi đâu chọn đồ, không thấy bóng người, nàng vội vàng vươn tay lấy hai khối vải nhỏ xuống, nhét vào đống quần áo trong lòng hắn, coi như mình chưa từng cầm hai món đồ này.
Nàng mang theo Sở Mộ chuẩn bị rời đi, dưới lầu lại truyền đến động tĩnh của những người khác.
Bạch Dao không thể phán đoán đối phương là địch hay bạn, nàng lôi kéo Sở Mộ trốn vào dưới bàn thu ngân.
Đi tới là ba nam nhân và một nữ nhân, nữ nhân bị hai nam nhân phân biệt nắm tay trái tay phải, một nam nhân khác thì sờ sờ mặt nữ nhân, "Chúng ta vận khí đúng là tốt, ra ngoài một chuyến đều có thể nhặt được hàng tốt như vậy."
Nữ nhân quay mặt qua, trên khuôn mặt mềm mại có phẫn nộ, cũng có sợ hãi, "Các ngươi mau thả ta ra, bạn trai ta rất nhanh sẽ tìm đến ta!"
Một nam nhân cười ha hả nói: "Đây chẳng phải vừa lúc? Nhường bạn trai ngươi xem chúng ta chơi ngươi thế nào."
Hai nam nhân khác cũng cười đứng lên, bọn họ thậm chí không cần thương lượng ai trước ai sau, liền bắt đầu cào quần áo của nữ nhân.
Bạch Dao nghe giọng nữ nhân có chút quen thuộc, nàng lặng lẽ lộ mặt ra nhìn thoáng qua, quả nhiên là Ninh Tô Tô.
Nàng do dự trong chốc lát, nghĩ đến Ninh Tô Tô và tiến sĩ Fox là cùng nhau, nếu như có thể cứu Ninh Tô Tô, nàng có lẽ có thể theo tầng quan hệ này, chờ tiến sĩ Fox thật sự nghiên cứu ra được thuốc giải độc, có thể ưu tiên chữa bệnh cho Sở Mộ.
Bạch Dao sờ sờ mặt Sở Mộ, nhỏ giọng nói: "Ngươi ở đây chờ ta, đừng đi ra ngoài."
Sở Mộ thần sắc dại ra.
Bạch Dao lặng lẽ chạy ra từ sau quầy thu ngân, nàng núp sau một kệ hàng, nghe tiếng khóc của Ninh Tô Tô, đều là nữ tính, tâm tình của nàng cũng càng thêm nặng nề.
Nàng chậm rãi tới gần, đẩy ngã một loạt kệ hàng, vừa lúc nện vào hai nam nhân, Bạch Dao quả quyết nổ một phát súng về phía nam nhân đang đè Ninh Tô Tô, chính giữa đầu của nam nhân.
Thừa dịp hai nam nhân bị đè nặng còn chưa đứng dậy, nàng lại nhanh chóng bồi thêm hai phát, một phát bắn trúng cổ một nam nhân, một phát khác chỉ bắn trúng bả vai một nam nhân.
Sau đó đẩy kệ hàng đang đè mình ra, nhanh chóng lăn mình một cái ẩn nấp.
Cùng lúc đó, nơi thang lầu lại chạy tới hai nam nhân, là đồng bọn của đám người kia.
Nhìn thấy Bạch Dao nổ súng, bọn họ rất ăn ý lấy súng ra, Bạch Dao núp sau container, nàng cau mày, mơ hồ cảm giác có gì đó không thích hợp.
Lại thấy nam nhân bị thương kia nhịn đau núp sau quầy thu ngân, biểu tình nàng biến đổi.
Nam nhân lấy súng ra, vừa muốn nhắm chuẩn người bên ngoài, bỗng cảm thấy sau lưng rùng mình, hắn nhanh chóng quay đầu, chỉ thấy tang thi đang há miệng.
Nam nhân quá sợ hãi, súng trong tay đổi phương hướng, sắp sửa nổ súng, tiếng súng bên ngoài bỗng vang lên dữ dội.
Bạch Dao bất chấp mưa bom bão đạn chạy tới, một viên đạn lạc sượt qua bắp chân nàng, nàng đánh trả một phát súng vào nam nhân ở cửa, tiếp đó nhắm thẳng súng về phía nam nhân dưới quầy thu ngân, bóp cò, không có tiếng súng.
Đạn của nàng hết rồi.
Bạch Dao quyết đoán lưu loát ném súng trong tay về phía nam nhân kia, nam nhân nổ súng lệch khỏi quỹ đạo, viên đạn vừa vặn sượt qua tóc tang thi ghim vào vách tường.
Sở Mộ cắn xuống, cắn nát động mạch cổ của nam nhân, tiếng kêu thảm thiết theo mùi máu tươi bao phủ, hai nam nhân ở cửa cũng ý thức được không thích hợp, "Có tang thi!"
Bọn họ biết Bạch Dao không có đạn, cầm súng nhanh chóng tiến tới gần quầy thu ngân.
Bạch Dao đứng sau quầy thu ngân, nàng tìm kiếm súng ống dự bị trong túi, nhưng bất luận nàng tìm kiếm thế nào, súng ống dự bị như là biến mất không còn tung tích.
Mắt thấy hai nam nhân tiến lại gần chĩa súng vào Sở Mộ, nàng xông ra chắn trước người Sở Mộ, tiếng súng vang lên, nàng nghe được tiếng máu rơi.
Mở mắt ra, nhìn thấy là bóng lưng của người thiếu niên.
Ngụy Lẫm để ngang cánh tay trước mắt nàng, tay trúng đạn, máu tươi không ngừng rơi xuống, dường như vựng khai nhiều đóa hồng mai, ở trên sàn nhà dính bụi bặm tạo thành màu đỏ lẫn tro bụi.
Thiếu niên quay đầu lại, giơ khóe môi lên, mắt sáng lạn như tinh, "Tỷ tỷ, lần này, ngươi có thể thưởng cho ta một viên kẹo đi."
Lời nói rơi xuống, hắn tay trái lấy đao ra, thân ảnh giống như quỷ mị, mà tay phải phảng phất như không chịu ảnh hưởng của vết thương do súng gây ra, trong nháy mắt bẻ ngược tay cầm súng của một nam nhân.
Cùng lúc đó, thân ảnh hắn dịch sang bên cạnh, tránh được phát súng của nam nhân khác, đao trong tay hắn giơ lên, huyệt thái dương của nam nhân gãy tay lập tức bị thọc xuyên thấu.
Cùng lúc đó, Sở Mộ từ sau lưng Bạch Dao chạy ra, hắn đánh về phía một nam nhân khác, xé nát mảng lớn huyết nhục trên cánh tay cầm súng của nam nhân, nam nhân kêu to đồng thời, Sở Mộ móc tay theo ánh mắt hắn vào đại não, xé cả khuôn mặt hắn đến huyết nhục mơ hồ, óc chảy đầy đất.
Ngụy Lẫm rút đao ra, chà xát lên thân nam nhân đã chết, lại buông tay ra, t·h·i thể nam nhân ngã trên mặt đất, hắn nhìn về phía Sở Mộ, mất hứng bĩu môi, bất mãn vì chuyện hắn cướp cơ hội biểu diễn của mình.
Sở Mộ đứng lên từ mặt đất, cả người hắn nhiễm thịt nát cùng máu tươi, dịch bước chân đến bên người Bạch Dao, làm theo cách giống nhau lôi não của khối t·h·i thể bên cạnh Bạch Dao ra, sau đó hắn mới đối mặt với Bạch Dao, hoàn toàn yên tĩnh lại.
Bạch Dao lấy khăn tay trong túi ra lau sạch sẽ máu và thịt trên mặt Sở Mộ, động tác mềm nhẹ lại cẩn thận, tựa hồ đang cẩn thận đối xử với trân bảo duy nhất trên thế gian này.
Ngụy Lẫm nhìn rất lâu, hắn nâng tay lên sờ sờ vết máu dính trên mặt, cũng học bộ dạng của Sở Mộ đứng ở bên người Bạch Dao, cười hì hì nói: "Tỷ tỷ, cũng giúp ta lau sạch sẽ."
Bạch Dao ngẩng mặt lên, "Ngươi vì sao lại dẫn đám người kia tới?"
Ngụy Lẫm sắc mặt hơi khựng lại, lập tức sờ sờ đầu óc của mình, vẻ mặt tươi cười vô hại, "Ai nha, ta nói đùa chuyện này, cứ như vậy bị tỷ tỷ phát hiện sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận