Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 29
Mọi người cùng đi ra sau núi, Kiều Vãn Tình nắm tay Uyên Uyên đi cạnh Cố Yến Khanh, nhỏ giọng nói: “Thầy Cố có tầm nhìn xa trông rộng thật đáng nể nha.”
Vẻ mặt thầy Cố bình tĩnh nói: “Cảm ơn Kiều tiểu thư đã để mắt.” “Anh nói như trước kia tôi khinh thường anh không bằng.”
“Hả? Nhưng không phải trước kia Kiều tiểu thư nói như vậy sao?”
“…… Trước kia tôi nói cái gì?” Kiều Vãn Tình không khỏi hỏi lại, hoàn toàn quên trước kia mình đã từng “khinh thường” Cố Yến Khanh, “Chẳng qua là tôi nhìn anh ngứa mắt thôi.”
Cố Yến Khanh: “……”
Đường Nguyệt Nguyệt đi đằng sau nghe bọn họ đấu võ mồm cảm giác như bị nhét no một bụng cơm chó.
Thật sự giữa hai người kia không có gian tình sao?
Nhìn khuôn mặt ngày thường luôn lạnh lẽo, giờ lại dịu dàng cười cười, quá rõ ràng rồi.
Cái này mà không gọi là yêu thì cái gì mới là yêu???
Sau khi xem xong vẫn còn rất sớm nên mọi người định đi xem hoa mai. Vì trong nhà cậu hai còn khách với ngày thường cậu cũng nhìn quen cỏ cây núi rừng rồi, không hiểu mấy cây mai nở hoa có gì đẹp nên đi về trước.
Núi Mai cao, mây mù lượn lờ quanh núi, thoạt nhìn giống như tiên cảnh chốn nhân gian. Hoa mai vừa mới nở như những tảng mây đỏ phủ quanh núi, trông rất đẹp.
Tuy rằng hiện tại đã là mùng năm Tết, du khách cũng rất nhiều. Chỉ tiếc là rau củ trong nhà năm trước Kiều Vãn Tình đã bán hết, còn chưa mọc ra tiếp, nếu không hiện tại mang đi bán chắc kiếm được nhiều tiền lắm.
Khẩu Khẩu vẫn được Cố Yến Khanh ôm. Cậu nhóc vô cùng hứng thú với hoa mai, một hai duỗi tay đòi ngắt. Kiều Vãn Tình lo lắng tay nhỏ của cậu sẽ vướng vào cành cây nên nhặt mấy bông hoa còn chưa tàn trên mặt đất đặt lên tay cậu, còn cài một bông hoa trên đầu cậu.
“Đeo hoa mai nhỏ này lên thì Khẩu Khẩu của chúng ta cũng là một tiểu công trúa nha.” Kiều Vãn Tình cài một bông hoa bên tai cậu.
Khẩu Khẩu không biết mình đã bị bà mẹ vô lương tâm hố, còn cười vô cùng vui vẻ.
Kiều Vãn Tình lại nói với Uyên Uyên: “Uyên Uyên có muốn cài một đóa hay không?”
“Không cần, chỉ có bé gái mới cài hoa, Uyên Uyên là bé trai.” Rõ ràng Uyên Uyên không bị dễ lừa như vậy.
“Có sao đâu, cháu xem không phải là Khẩu Khẩu cài rất đẹp hay không?”
Uyên Uyên rất lịch sự không chê xấu, chỉ nhìn Khẩu Khẩu đang cười khanh khách không nói lời nào.
Kiều Vãn Tình có chút tiếc nuối vì Uyên Uyên không mắc mưu, chỉ đành cài đóa khác trên lỗ tai còn lại của Khẩu Khẩu, cuối cùng còn nói: “Trông có giống mấy cô gái trong thôn mình không?”
“Ba ba ba ba!” Khẩu Khẩu vô cùng vui vẻ kêu lên.
Cố Yến Khanh xem hai mẹ con bọn họ đùa nhau vui như vậy có chút bất đắc dĩ lại buồn cười. Nhưng anh cũng dung túng để Kiều Vãn Tình trêu Khẩu Khẩu, không nói gì, trên mặt hơi tươi cười.
Đường Nguyệt Nguyệt đã bị nhét cơm tró no căng không còn sức nói chuyện lén giơ điện thoại, chụp cho bọn họ một bức ảnh gia đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận