Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 223
Tuy rằng trước kia, tiền lương của Đường Nguyệt Nguyệt không phải là thấp, nhưng một năm cô nàng cũng chỉ kiếm được khoảng mười mấy vạn. Ngoài tiền tiêu linh tinh thì một năm cô nàng cũng chỉ tiết kiệm được vài vạn.
Tuy rằng nhà cô nàng cũng thuộc diện khá giả, nhưng sau khi học xong đại học, ngoài việc ba mẹ cho tiền để mua xe ra thì Đường Nguyệt Nguyệt hoàn toàn độc lập về kinh tế, kiếm được bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu. Bây giờ đùng một cái bay hết số tiền tiết kiệm một năm của cô nàng, không đau lòng mới là lạ đó.
Kiều Vãn Tình ấn cô nàng ngồi xuống ghế, nói: “Cậu yên tâm đi, kiểu gì tiền cũng sẽ quay lại ví của cậu. Hơn nữa tớ còn tới thông báo cho cậu một tin tốt. Shop online của chúng ta hoạt động là được sự giúp đỡ của chính phủ, vì thế chúng ta có thể đi vay 50 vạn để xây dựng và duy trì hoạt động của shop. Có chỗ tiền ấy rồi, chúng ta có thể làm lớn hơn nữa, kiếm được nhiều lãi hơn nữa cơ!”
Hai mắt Đường Nguyệt Nguyệt sáng lên: “Cậu nói thật á?”
“Lừa cậu làm gì?” Kiều Vãn Tình cười nói, “Có phải rất vui không?” Đường Nguyệt Nguyệt gật đầu.
“Thế bây giờ chúng ta đi ăn trưa đi,” Kiều Vãn Tình nhìn qua đồng hồ nói, “Đi thôi, hôm nay tớ mời.”
Kiều Vãn Tình đưa Đường Nguyệt Nguyệt đến một nhà hàng làm bò bít tết rất nổi tiếng ở gần đó. Nhưng Đường Nguyệt Nguyệt sống c.h.ế.t không chịu vào ăn. Bởi lẽ mỗi món ở cửa hàng này không dưới 500, hai người đi ăn khẳng định phải hết hơn 2000.
Bây giờ shop online của hai người còn đang trong cảnh “nghèo khó”, vì thế phải tiết kiệm tiền.
“Không sao đâu,” Kiều Vãn Tình kéo cô nàng, “Ra khỏi văn phòng thì tớ chính là Cố phu nhân, cậu là Kỳ phu nhân tương lai, vì thế chúng ta không cần phải bạc đãi dạ dày của mình đâu ha?”
Đường Nguyệt Nguyệt: “……”
Không hiểu sao cô lại cảm thấy Kiều Vãn Tình nói có lý.
Sau khi hai người thu dọn đồ đạc xong thì gọi thêm cả Đinh Nhân – người mà Kiều Vãn Tình thuê để trả lời tin nhắn khách hàng đi cùng.
Nhà hàng bò bít tết này nằm ở tầng 1 của một khách sạn 5 sao. Không gian ở đây được trang trí rất ấm áp, làm không khí vô cùng thoải mái và thư giãn.
Đây là lần đầu tiên Đinh Nhân tới đây. Tuy rằng biết đồ ăn ở nơi này rất đắt, nhưng lúc cô nàng mở menu ra thì cũng bị dọa sợ.
May là bà chủ mời khách, chứ nếu không cô cũng không dám chi nhiều tiền như này để đi ăn trưa đâu.
Đinh Nhân cũng không biết nên gọi món gì. Kiều Vãn Tình hiểu suy nghĩ của cô ấy nên giúp Đinh Nhân gọi món.
“Đắt quá chị ạ.” Sau khi gọi món xong, chờ người phục vụ ra ngoài, Đinh Nhân không nhịn được thè lưỡi nói.
“Nếu là hai năm trước thì bọn chị cũng không dám ăn như này đâu.” Đường Nguyệt Nguyệt nói thêm.
Hai năm trước, Kiều Vãn Tình còn chưa xuyên đến đây. Hẳn là Đường Nguyệt Nguyệt đang nói nguyên chủ. Trong sách viết nguyên chủ làm một công việc bình thường, lương khoảng 6000 một tháng. Tuy vậy, đó cũng được xem là một con số vô cùng lớn. Nói thế nào thì tiền lương của cô ấy cũng cao hơn các bạn cùng lớp rất nhiều.
Ở phương diện tiêu tiền, tuy rằng nguyên chủ không nương tay chút nào, nhưng mà với cùng một số tiền, nếu có thể mua được một bộ mỹ phẩm sịn sò thì chắc chắn cô ấy sẽ không dùng để đi ăn bò bít tết.
“Dạ?” Đinh Nhân không biết chuyện quá khứ của hai người, hỏi, “Chỉ có hai năm thôi mà các chị thay đổi nhiều vậy luôn ạ?”
“Người thay đổi không phải là chị, mà là bà chủ Kiều của em đó. Chị ấy dựa vào việc trồng rau mà làm giàu, sau đó bán rau, mở quán ăn, rồi mới bắt đầu làm shop online. Cả quá trình chị em đều chẳng nhờ ai giúp cả, toàn dựa vào thực lực của chính mình. Thế nên bây giờ bà chủ Kiều của em mới giàu có như vậy đó!”
“Oa, tuyệt quá chị ơi!”
Ánh mắt Đinh Nhân lấp lánh nhìn Kiều Vãn Tình. Cô nàng chỉ biết Kiều Vãn Tình ở nông thôn, nhưng cô lại không biết Kiều Vãn Tình làm giàu từ việc trồng rau. Quá giỏi luôn!
“Vì thế em phải có mục tiêu mà phấn đấu. Như mấy kẻ nhiều tiền thường nói, muốn làm giàu, đầu tiên phải kiếm được 100 triệu cái đã!”
Đinh Nhân: “……”
Nếu mà cô kiếm được 100 triệu rồi thì cô không cần phải làm giàu nữa đâu! Giàu vậy là quá đủ rồi!
Kiều Vãn Tình cười cười nhìn Đường Nguyệt Nguyệt đang c.h.é.m gió phần phật. Thật ra có được thành công như ngày hôm nay, nghĩ lại thì cô vẫn cảm thấy khá là bất ngờ. Đến giờ cô vẫn chưa thể tin được mình có thể thành công rực rỡ đến vậy.
Chuyện này phần nhiều cũng nhờ may mắn. Có thể nói là vận may của cô cũng khá tốt.
Các món được lên rất nhanh. Kiều Vãn Tình gọi bò bít tết, gan ngỗng cùng vài món tráng miệng khác.
Thịt bò bít tết của nhà hàng này rất ngon, mềm lại còn thơm, khi nhai trong miệng cảm thấy dai dai giòn giòn. Hơn nữa, nó mềm nhưng nó không bị nát, lại còn hơi ngọt ngọt.
Đã lâu lắm rồi Đường Nguyệt Nguyệt chưa được ăn bò bít tết nên cô nàng ăn vô cùng hăng say. Ngẩng đầu lên, cô nàng lại phát hiện Kiều Vãn Tình như không thích ăn món này, còn chưa động đũa. Sau khi Kiều Vãn Tình cắt một miếng bò bít tết ra, dùng đĩa đ.â.m vào thì chần chừ mãi không chịu đưa vào miệng.
“Sao thế, cậu không thích ăn món này hả?” Đường Nguyệt Nguyệt hỏi cô.
“Không phải đâu, dạo này khẩu vị của tớ không tốt, chẳng ăn được cái gì cả, còn rất hay buồn nôn.”
Đường Nguyệt Nguyệt cười ha ha: “Hay là cậu có đứa nữa rồi đấy?”
“Làm sao có chuyện ấy được? Tớ cùng Yến Khanh lần nào cũng làm biện pháp phòng tránh đầy đủ mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận