Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 248
Khách mời tới tiệc đầy tháng ở thành phố C của Trăn Trăn chủ yếu là những người rảnh vào thứ bảy. Trước bữa tiệc vài ngày thì Kiều Vãn Tình về thôn Đông Dương một chuyến.
Qua hai năm phát triển và sửa chữa, hiện tại trấn nhỏ dưới quê Kiều Vãn Tình đã trở thành một thị trấn du lịch rồi. Cuối tuần có rất nhiều vị khách tới đây thăm miếu Nguyệt Lão, sau đó đi “cầu thang cao nhất thành phố C” rồi ghé qua quán đồ chay Thoát Đơn nổi tiếng để thưởng thức đồ ăn. Nếu du khách mệt có thể tìm một khu nhà trọ gần đó để nghỉ ngơi một đêm.
Nhất là mùa thu và mùa đông, nơi đây có rất nhiều du khách tới chơi. Mùa thu tới đây có thể mua được quả hồng, mùa đông thì có thể đi ngắm hoa mai được. Vậy nên vừa vào mùa đông thì ở trong trấn có người đi lại tấp nập, các hộ gia đình ở đây đều thi nhau mang đồ nhà làm ra để bán cho du khách. Điều đó cũng giúp cải thiện thu nhập cho không ít gia đình.
Mấy người Kiều Vãn Tình ngồi xe lên trấn trên. Cô phát hiện trấn trên đã hoàn toàn thay đổi diện mạo của mình, đường được mở rộng ra rất nhiều, ven đường treo rất nhiều đèn lồng cổ thời xưa. Phòng ốc quanh đây cũng được sửa chữa lại, cửa sổ rỉ sắt đã được đổi sang thành cửa sổ hiện đại, nhìn qua vô cùng đẹp mắt.
Không phải đâu khác, nơi đông người nhất chính là quán đồ chay của Kiều Vãn Tình. Năm nay mùa hè lúc mà ít du khách tới tham quan thì quán của cô đã tranh thủ xây lại quán, diện tích của quán lớn hơn trước rất nhiều. Hơn nữa trước kia do tài chính của Kiều Vãn Tình hạn hẹp nên không xây được quán to, trang trí cũng không quá chỉn chu, Kiều Vãn Tình cũng tranh thủ lần này mà sửa lại diện mạo của quán luôn.
Lần này quán của cô được xây theo hướng cổ phong, bầu không khí trong quán ấm áp, bình yên, bên trong còn có rất nhiều cửa sổ nhìn ra bên ngoài làm khách tới ăn cảm thấy thoải mái.
Lúc mấy người Kiều Vãn Tình về nhà thì Hoàng Đại Tiên cùng Tiểu Hắc đã chờ sắn ở cửa “chào đón” bọn họ rồi. Thật ra là do chúng biết mấy người có đồ ăn ngon nên mới chạy ra đây.
Khẩu Khẩu rất thích Hoàng Đại Tiên, ban đầu Kiều Vãn Tình định mang theo Hoàng Đại Tiên lên thành phố C để nuôi. Nhưng nghĩ lại thì cô thấy bà nội Kiều ở một mình chỗ này sẽ rất cô đơn nên cô mới để Hoàng Đại Tiên ở lại với bà chơi cùng bà.
Bà nội Kiều không thể thích nghi được với cuộc sống ở thành phố, năm nay Kiều Vãn Tình vừa mua một căn phòng, định cho bà ở nhưng bà không ở quen, lại về dưới thôn Đông Dương. Thỉnh thoảng bà lên trên thành phố thì mới qua đó ở, Kiều Vãn Tình cũng thường xuyên qua đó ở.
May là đường xá cũng khá thông thoáng, đi đến đó không quá mất thời gian.
Dì Lý biết cả nhà Kiều Vãn Tình về thì mang sủi cảo nhà mình mới làm xong mang sang cho cô, thuận tiện qua thăm Trăn Trăn luôn.
Hiếm có lúc Trăn Trăn không ngủ. Dì Lý bế cô bé hai cái, cô bé còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ mở to hai mắt nhìn dì Lý.
“Nặng hơn Khẩu Khẩu lúc mới về đây một chút.” Dì Lý cười nói. Khi còn nhỏ Khẩu Khẩu không ăn nhiều như Trăn Trăn, vì thế khuôn mặt cậu nhóc cũng không tròn vo như Trăn Trăn, hơn nữa còn có xu hướng to thêm.
Kiều Vãn Tình nói: “Khẩu Khẩu còn thỉnh thoảng dậy chơi chơi, chứ còn con bé này chỉ biết ngủ thôi dì ạ.”
Trăn Trăn vô cùng ngoan, ngoài ăn thì là ngủ. Ngày trước khi còn bé, ban ngày Khẩu Khẩu có thể thức được vài tiếng.
“Con bé cũng giống cháu hồi bé lắm,” Dì Lý nói, “Mai sau lớn lên chắc chắn cũng sẽ vô cùng xinh đẹp.”
Như các gia đình bình thường thì con gái giống cha con trai giống mẹ, nhưng ở nhà Kiều Vãn Tình thì Khẩu Khẩu rất giống Cố Yến Khanh, mặt mũi Trăn Trăn lại giống Kiều Vãn Tình hơn.
Mọi người nói chuyện một chút, dì Lý nói: “À dì có chuyện này muốn hỏi cháu một chút. Đi bán sỉ lẻ số lượng lớn hàng kiếm được nhiều tiền không?”
“Dạ? Bán sỉ lẻ số lượng lớn ạ? Dì định bán cái đó ạ?” Kiều Vãn Tình hơi bất ngờ một chút.
Dì Lý cũng làm ở nhà cô, tiền lương Kiều Vãn Tình trả cho bà cũng không phải là thấp. Theo lý mà nói thì bà không cần phải mạo hiểm làm vậy.
“Không phải dì mà là con của dì. Làm công chức nhà nước thì không chịu làm, cứ một hai đòi đi gây dựng sự nghiệp, bán cái gì mà bán sỉ lẻ hàng hóa số lượng lớn. Dì sắp bị nó chọc cho tức c.h.ế.t rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận