Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia

Chương 249


Người trong thôn có chấp niệm rất sâu với việc làm công chức nhà nước. Với họ, làm công chức nhà nước chính là một việc làm rạng danh gia tộc. Có nhiều người có con cháu trong nhà làm công chức của nhà nước, ra đường thì cảm thấy có mặt mũi hẳn ra, cứ như nhà mình có người làm quan to chức lớn.
Con trai của dì Lý chính là một công chức làm ở trên huyện, đã đỗ công chức được nhiều năm. Trước đó anh ta vẫn luôn chăm chỉ làm ở các xã nhỏ, bây giờ đã thăng chức được lên làm trên huyện rồi.
Đã chịu được thời gian khó khăn nhất, nhưng không hiểu tại sao đột nhiên anh ta lại muốn từ chức.
“Không phải anh ấy đã được điều đến làm trên huyện rồi ạ? Sao đột nhiên anh ấy lại muốn từ chức ạ?”
“Thằng bé bảo làm công chức thì cuộc đời yên ổn quá, nó không muốn cuộc đời mình trôi qua một cách nhàm chán như vậy nên muốn ra ngoài khởi nghiệp. Nó bảo phải làm liều thì mới có cơ hội kiếm được nhiều tiền, dì bảo thằng bé bây giờ cứ tập trung làm công chức của nó đi, sau này có được thăng chức hay không thì nói sau. Muốn khởi nghiệp cũng có dễ như vậy đâu, kiếm được đồng tiền của thiên hạ cũng chẳng dễ gì. Thế mà thằng bé lại giận dì, cháu nói xem cái đứa này… Đúng là tức c.h.ế.t dì rồi!”
Nếu đứng ở góc độ của dì Lý thì đúng là sẽ tức giận thật. Kiều Vãn Tình nhớ rằng con trai của dì Lý là một người khá thông minh và chín chắn, không phải là loại người học đòi người khác. Chắc hẳn anh ta đã suy nghĩ rất kỹ trước khi đưa ra quyết định này.

Nghĩ nghĩ, Kiều Vãn Tình nói: “Cháu cũng không quá am hiểu về việc bán hàng sỉ lẻ số lượng lớn như dì nói. Nhưng nếu anh ấy quyết định bán thì nhất định anh ấy cũng có lý do của mình. Dì xem, năm đó lúc cháu mở quán ăn cũng có ai tin cháu sẽ thành công đâu?”
“Nhưng dì sợ thằng bé mệt, cứ yên ổn làm công chức không phải tốt hay sao?”
Nói thẳng ra là dì Lý tiếc cái vị trí công chức nhà nước này. Kiều Vãn Tình cũng không biết nên an ủi bà như nào, chủ yếu là do người dưới này quá coi trọng cái chức vụ đó, thậm chí trong cảm nhận của bọn họ, làm một ông chủ lớn cũng không bằng làm một nhân viên công chức nho nhỏ.
Kiều Vãn Tình an ủi dì Lý vài câu sau đó tiễn dì về nhà. Cô quay đầu lại thì thấy Khẩu Khẩu đang ngồi xổm định sờ Tiểu Hắc nhưng Hoàng Đại Tiên cứ quấy cậu nhóc không cho Khẩu Khẩu sờ, vì thế Khẩu Khẩu túm lấy đuôi của Hoàng Đại Tiên.
“Khẩu Khẩu, không được nắm đuôi A Hoàng. A Hoàng sẽ đau đó!” Khẩu Khẩu thu tay lại, nói: “Vâng.”
Kiều Vãn Tình đi vào trong nhà ru Trăn Trăn ngủ. Sau khi cô ra khỏi phòng thì thấy Khẩu Khẩu nhanh chóng chạy qua túm lấy đuôi của Hoàng Đại Tiên, cậu nhóc còn nhìn cô cười khiêu khích nữa!
“Sao càng ngày con càng không nghe lời vậy hả?” Kiều Vãn Tình ngồi xổm xuống, duỗi tay véo má cậu nhóc, “Càng ngày càng không ngoan rồi đó!”
“Bà nội bảo, Khẩu Khẩu lớn rồi,” Khẩu Khẩu nói vô cùng hợp tình hợp lý, “Vì thế không nghe lời cũng là chuyện bình thường.”
Kiều Vãn Tình: “……”
“Thế Khẩu Khẩu lớn rồi, không ngủ cùng ba mẹ cũng là chuyện bình thường. Vì thế từ sau con tự ngủ một mình đi nhé!”
“Không được!” Khẩu Khẩu phản đối ngay lập tức. “Thế lần sau con còn không nghe lời mẹ nữa không?”
Khẩu Khẩu nhào vào trong n.g.ự.c Kiều Vãn Tình, làm nũng: “Không ạ ~ Nghe mẹ hết ~”
Kiều Vãn Tình bế cậu nhóc lên, thơm một cái vào má cậu, nói: “Dạo này con lớn nhanh thật đấy, mẹ sắp không bế nổi con nữa rồi!”
Khẩu Khẩu ôm cổ cô, nói: “Chờ Khẩu Khẩu lớn, ôm mẹ.”
Kiều Vãn Tình bị cậu nhóc chọc cười: “Thế mẹ chờ Khẩu Khẩu lớn rồi tới bế mẹ nhé!”
“Ngày nào con cũng uống sữa bò!” Khẩu Khẩu tự hào nói.

Từ sau khi cai sữa bột, buổi sáng nào Kiều Vãn Tình cũng lấy một cốc sữa bò cho Khẩu Khẩu uống. Khẩu Khẩu không quá thích uống sữa bò, lúc nào cũng ngúng nguẩy không chịu uống. Vì thế Kiều Vãn Tình mới nói với cậu rằng chỉ có uống sữa bò mới có thể cao được như ba. Do đó Khẩu Khẩu mới miễn cưỡng chấp nhận uống sữa bò.
Tuy rằng không thích nhưng mỗi lần uống sữa bò xong thì Khẩu Khẩu cứ như hoàn thành được một nhiệm vụ khó nhằn vậy, vô cùng vui vẻ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận