Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 207
Lúc hai người về thì cũng đã 10 giờ rồi. Khẩu Khẩu chưa thấy tuyết bao giờ nên ban ngày chơi vô cùng hăng say, đến buổi tối thì mắt cứ díp lại nên đã ngủ từ trước rồi.
Kiều Vãn Tình về cái là vào phòng xem Khẩu Khẩu luôn. Uyên Uyên cũng vẫn đang ở nhà, có lẽ mai tài xế trong nhà sẽ đưa cậu nhóc đến nhà trẻ thẳng luôn. Hai bạn nhỏ đang nằm cuộn tròn trong một cái chăn, cả hai vừa ngủ vừa bĩu môi như hai anh em song sinh vậy.
Kiều Vãn Tình không nhịn được đi qua xoa đầu hai cậu nhóc sau đó kéo chăn lên cho hai anh em.
Đáng yêu thật đấy.
Sau khi đắp chăn xong, Kiều Vãn Tình lại lấy quần áo của hai bạn nhỏ đặt vào trong chăn. Để như này thì mai lúc dậy mặc quần áo sẽ không bị lạnh nữa.
Lúc Kiều Vãn Tình đặt quần áo vào trong chăn thì phát hiện túi áo khoác của Khẩu Khẩu bị ướt, chẳng biết là thằng nhóc này lại nghịch cái gì mà ướt cả áo, cởi ra cũng không biết áo ướt. Vì thế cô cầm cái áo đó bỏ vào trong chậu giặt, sau đó lấy áo khoác khác cho Khẩu Khẩu.
Buổi tối, vì câu chuyện “người yêu cũ” kia nên Kiều Vãn Tình bị Cố tổng “phạt” cả nửa buổi tối. Hôm sau lúc dậy đến động cô cũng chẳng muốn động đậy, trên cổ tay cô vẫn còn vệt đỏ đáng nghi.
Đồ biến thái!
Kiều Vãn Tình nghĩ sau đó lại không nhịn được mỉm cười. Cố Yến Khanh đã dậy từ trước, đi mặc quần áo cho hai bạn nhỏ. Cô đang định xoay người tiếp tục ngủ nướng thì bị Khẩu Khẩu đánh thức.
“Không cần, Khẩu Khẩu không mặc, mặc cái này.”
Cố Yến Khanh mặc quần áo cho Khẩu Khẩu gần xong rồi, chỉ còn mỗi cái áo khoác. Nhưng cầm áo lên thì Khẩu Khẩu lại không muốn mặc.
“Thế con muốn mặc cái gì?” Cố Yến Khanh hỏi cậu. “Ngày mai, mặc ngày mai.”
Thằng nhóc này còn chưa biết phân biệt ngày tháng, nói ngày mai nhưng thực chất lại đang nói hôm qua.
“Áo hôm qua con mặc hả? Hôm qua con mặc cái nào?”
Kiều Vãn Tình hơi mở mắt nói: “Túi áo khoác hôm qua bị ướt nên mẹ mang đi giặt rồi. Con mặc cái khác đi, cái nào chẳng giống nhau?”
Bình thường Khẩu Khẩu khăng khăng đòi mặc một cái áo thì chỉ có lí do là bên trong túi áo có kẹo, nhưng hôm qua Kiều Vãn Tình cũng kiểm tra túi áo rồi, không có kẹo.
“Người tuyết,” Khẩu Khẩu nói, “Trong túi, Khẩu Khẩu, có người, người tuyết.” Kiều Vãn Tình: “……”
Vì thế áo thằng nhóc này ướt là do đựng người tuyết bên trong?
Sau khi qua Tết Dương lịch, bước vào năm mới thì tất cả mọi người đều vô cùng bận rộn. Có người thì bận làm ăn, có người thì bận buôn bán, có người thì bận chuyện cưới xin, nói chung là ai cũng bận đến mức chân không chạm đất.
Gần đây, việc làm ăn cùng doanh thu của shop online của Kiều Vãn Tình vô cùng tốt. Có lẽ đang dịp năm mới, nhà nhà mua đồ ăn Tết nên doanh số bán hàng của cô tăng rất nhanh.
Để có thể tiết kiệm thời gian và chi phí sản xuất rau củ nướng, Kiều Vãn Tình còn đặc biệt mua một cái máy chuyên dùng để làm rau củ nướng. Dùng máy này để làm thì màu sắc của rau củ nướng càng đẹp hơn, hơn nữa lượng rau củ nướng làm được trong cùng một thời gian cũng tăng lên, tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức.
Còn việc chế biến, đóng gói rau củ nướng thì Kiều Vãn Tình thuê vợ chồng A Tới làm. A Tới chính là người lần trước tới nhà cô, cầu nguyện với Hoàng Đại Tiên cho mình thoát ế. Sau đó anh chàng phải lòng một cô gái, mùa đông vừa rồi vừa kết hôn xong.
A Tới biết chữ nên hoàn toàn có thể điều khiển máy móc. Vợ của anh chàng cũng cần cù chăm chỉ, tay chân nhanh nhẹn, rửa rau củ cũng rất sạch và nhanh. Vì thế hai người hoàn toàn có thể làm tốt được việc mà Kiều Vãn Tình giao.
Ngoài ra Kiều Vãn Tình còn mua thêm một cái xe tải chuyên dùng để chuyển hàng hóa. Trùng hợp là ngày trước cậu hai cô cũng có học qua lái xe, có giấy phép lái xe nên có thể lái luôn được mà không cần phải mất thời gian chờ cậu đi học lái.
Kiều Vãn Tình làm vậy thu hút sự chú ý của rất nhiều người trong thôn. Cái hôm mà cô mua xe tải còn có rất nhiều người chạy tới xem cứ như lần đầu tiên được thấy xe tải vậy.
Thật ra xem xe chỉ là cái cớ thôi, cái mọi người muốn đến xem chính là xem thử lí do tại sao nhà Kiều Vãn Tình đột nhiên trở nên giàu có đến vậy, nói có tiền là có tiền.
Kiều Vãn Tình cũng biết bọn họ chỉ hứng thú nhất thời thôi, qua một thời gian là sẽ có cái khác thú vị hơn thu hút sự chú ý của bọn họ nên cô cũng không quan tâm bọn họ lắm, nếu bọn họ thích tới xem thì cứ để bọn họ xem. Dù sao thì cô cũng chẳng làm gì xấu mà không thể để ai biết.
Cô cứ vui vẻ tự tại sống cuộc sống dưới nông thôn của chính mình thôi!
Cuối năm, trên núi bắt đầu mọc món mọi người vô cùng thích ăn – măng đông. Có nhiều người trong thôn cũng lên núi đào một ít măng để mang về nhà. Măng có thể phơi khô hoặc hầm canh, nói chung làm món nào thì ăn cũng rất ngon.
Chỉ là đào măng đông không phải chuyện dễ dàng. Chúng mọc ở chỗ bùn đất, giấu mình dưới lớp đất dày, tìm vô cùng khó.
Đến cả những người lớn tuổi, nhiều kinh nghiệm sống trên núi như bà nội Kiều cũng không tìm thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận