Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia

Chương 35


Hiện tại Khẩu Khẩu đã lớn hơn rồi, không giống lúc trước vừa tới thành phố vô cùng hưng phấn. Hiện tại cậu nhóc hiểu chuyện hơn, biết thẹn thùng, luôn dùng ánh mắt tò mò lại “lạnh lùng” đánh giá mọi thứ xung quanh, nhìn thế giới náo nhiệt không giống hoàn cảnh sống bình thường của mình. Lúc nào sung sướng thì cậu túm lấy vạt áo của Kiều Vãn Tình cười.
Làm xong thủ tục nhận phòng, Phùng Kỳ giúp cô mang đồ đạc vào trong khách sạn. Cuối cùng, anh lễ phép nói với Kiều Vãn Tình: “Cố tiên sinh nói rằng muộn một chút mới có thể qua đây được. Kiều tiểu thư để đồ đạc xuống rồi tôi đưa Kiều tiểu thư đi ăn cơm. Kiều tiểu thư có thêm yêu cầu gì khác có thể nói với tôi để tôi giúp cô.”
“Không cần phiền như vậy, anh đi về trước đi.” Kiều Vãn Tình định gọi cơm hộp, từ bé cô đã không được nuông chiều rồi.
Về đồ ăn của Khẩu Khẩu thì cô mang theo sữa bột cùng cháo bột tới, chờ chút nữa pha cho nó ăn là được.
“Kiều tiểu thư, tiên sinh đã dặn là tôi phải phục vụ cô thật chu đáo. Cô xem tí nữa cô muốn ăn gì đi.”

“……” Quả là tác phong của Cố Yến Khanh, bá đạo như vậy. Kiều Vãn Tình suy nghĩ một chút, “Vậy anh tìm một nhà ăn nào đó ở gần đây đi, sau đó giao cho tôi một món canh một món mặn là được. Làm phiền anh!”
Phùng Kỳ làm theo lời cô. Kiều Vãn Tình đặt Khẩu Khẩu trên giường, cho cậu chơi con lật đật. Khẩu rất thích con lật đật Cố Yến Khanh mua cho mình, chơi cả trăm lần cũng không chán.
Xem Khẩu Khẩu tự chơi con lật đật vô cùng vui vẻ, Kiều Vãn Tình đi thu dọn qua một chút đồ đạc. Mang theo một đứa nhỏ đi ra ngoài thật không tiện, như hiện tại, không có xe nôi, không có thảm chỉ có thể đặt Khẩu Khẩu nằm trên giường.
Nhưng hiện tại Khẩu Khẩu không còn là bạn nhỏ chỉ ngoan ngoãn nằm im trên giường rồi. Cậu nhóc vô cùng hứng thú với căn phòng mới này, lúc nào cũng muốn bò qua bò lại sờ sờ vào. Không để ý một lát là cậu lại bò đến giường bên cạnh. Lại không để ý nữa thì cậu có thể lăn từ trên giường xuống.
Cho nên cô cũng chỉ có thể tùy tiện thu dọn một chút, còn đâu lúc nào cũng phải trông Khẩu Khẩu, lo lắng cậu nhóc không một tiếng động bò đến mép giường.
Đừng nghĩ là Khẩu Khẩu còn nhỏ, cậu nhóc bò rất nhanh, chỉ cần vài giây là bò được rồi.
Vừa sắp xếp xong đồ vật thì Kiều Vãn Tình nhận được điện thoại của Cố Yến Khanh.
“Cô đến khách sạn rồi?” Cố Yến Khanh hỏi cô. “Ừ, tôi vừa đến.”
“Buổi chiều cô có thể tự đi dạo hoặc bảo Phùng Kỳ chở đi. Bên này tôi đang có việc, tạm thời chưa thể đi được.”
Vốn dĩ Cố Yến Khanh dành riêng hai ngày này đi chơi cùng bảo bối chưa từng gặp qua việc đời của mình, thuận tiện dẫn nó đi mua chút quần áo hay gì đó.
Thế mà lại có một cuộc hợp tác vô cùng quan trọng bất ngờ diễn ra. Không còn cách nào khác, Cố Yến Khanh chỉ có thể làm việc trước.
“Không sao đâu, anh cứ đi làm việc đi.” Kiều Vãn Tình không những không để ý mà còn mừng thầm trong lòng.
“Quán đồ chay kia tôi cũng đánh tiếng rồi, buổi tối tôi đưa cô đi, cùng nhau ăn cơm tối luôn.”
“Được, vậy…”
Kiều Vãn Tình còn chưa nói xong thì quay đầu đã thấy Khẩu Khẩu bò đến mép giường từ bao giờ. Có thể do nhìn thấy mép giường quá cao nên cậu nhóc sợ hãi, muốn bò xuống. Kiều Vãn Tình nhìn vậy thì sợ, cô đi vài bước thật nhanh đỡ lấy đứa nhỏ ngốc nhà mình.

Cũng không biết các bạn nhỏ nghĩ như nào, nhìn thấy chỗ cao thì sợ hãi nhưng quay lưng lại thì lại cảm thấy không có việc gì, không sợ nữa.
“Làm sao vậy?” Cố Yến Khanh nghe được tiếng động bên kia của cô, không hiểu sao anh căng thẳng.
“Không, không có việc gì.” Trong lòng Kiều Vãn Tình còn sợ hãi ôm Khẩu Khẩu, “Khẩu Khẩu suýt chút nữa rơi xuống giường thôi.”
“…… Nó không bị dọa sợ chứ?”
“Không đâu, thằng bé còn không biết.” Đứa nhỏ ngốc nào đó được mẹ mình ôm còn tưởng mẹ chơi cùng nó, vui vẻ nở nụ cười, không chút để ý rằng vừa nãy mình suýt chút nữa rơi xuống giường, “Tôi cúp máy trước, cho Khẩu Khẩu uống sữa bột.”
“Được, lát nữa tôi qua đó.”
Ngắt điện thoại của Cố Yến Khanh, Kiều Vãn Tình nhìn Khẩu Khẩu đang chăm chú ngắm những hình ảnh trên áo cô, cô tức giận dùng ngón tay chọc chọc Khẩu Khẩu rồi bất đắc dĩ xoa xoa đầu cậu: “Con dọa c.h.ế.t mẹ rồi.”
Khẩu Khẩu được Kiều Vãn Tình ôm ngẩng đầu, chớp mắt to, vô tội nhìn cô. Một lát sau, bỗng nhiên cậu mở miệng gọi: “Ma ma.”
Trong lúc nhất thời Kiều Vãn Tình còn tưởng rằng mình nghe nhầm. Dù cô cố gắng dạy như nào thì bạn nhỏ Khẩu Khẩu chín tháng tuổi vẫn chưa nói được “ma ma”, bình tường toàn nói “ba” hoặc là “da” gì đó thôi.
Hiện giờ đột nhiên cậu nhóc lại nói là “ma ma”, mặc dù giọng điệu nghe hơi kỳ lạ một chút nhưng làm Kiều Vãn Tình sướng đến hỏng rồi, cô bế Khẩu Khẩu hôn mạnh một cái. Cô còn không quên đăng lên vòng bạn bè khoe con mình đã biết gọi mẹ rồi.
Trước kia khi cô xem vòng bạn bè thấy mấy người làm mẹ cứ vui sướng mấy cái đâu đâu. Hiện tại đến mình làm mẹ mới phát hiện chỉ là những việc lông gà vỏ tỏi thôi cũng làm mình vô cùng vui sướng rồi.
Đăng xong, Kiều Vãn Tình lại ôm Khẩu Khẩu hôn một cái: “Bạn nhỏ Khẩu Khẩu của mẹ thật thông minh nha!”
Khẩu Khẩu biết mình được mẹ khen vô cùng vui vẻ, m.ô.n.g nhỏ cong cong lắc lắc vài cái.
Chập tối. Vì chuẩn bị đi gặp người ta nên Kiều Vãn Tình trang điểm qua một chút, bên trong mặc một cái váy đen, khoác thêm một cái áo khoác bên ngoài rồi đi giày cao gót. Tóc cô cũng thả xuống dưới rồi dùng máy uốn tóc mình mang theo uốn một chút. Tuy rằng chỉ trang điểm cùng ăn mặc đơn giản nhưng khí chất của cô đã thay đổi ngay lập tức
Cố Yến Khanh tới đón cô. Nhìn thấy cô, trong lúc nhất thời, ánh mắt anh hơi thất thần một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận