Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 125
Kiều Vãn Tình ngủ cũng không quá ngon. Giấc mơ của cô cứ thay đổi liên tục, lúc là ở thế giới hiện thực của cô, lúc lại ở thế giới này, liên tục thay đổi, đan xen vào nhau.
Cuối cùng cô cảm nhận được cái gì ướt ướt ấm ấm l.i.ế.m trên mặt mình như được Husky l.i.ế.m vậy. Kiều Vãn Tình đang mơ ngủ nghĩ tới chú Husky Bánh Ngọt ngày trước mình nuôi ở thế giới thực. Cô bị Bánh Ngọt kia l.i.ế.m đến phát cáu. Kiều Vãn Tình nhấc tay lên xoa xoa cái đầu của chú cún đang làm loạn kia, lẩm bẩm nói: “Bánh Ngọt, đừng làm loạn.”
Ơ có gì đó là lạ? Cảm giác mềm mại này không phải là Bánh Ngọt. Kiều Vãn Tình đang mơ mơ màng màng nhận ra điều đó mở bừng mắt ra, nhìn thấy Cố tổng đang đen mặt nhìn mình.
Còn gì đau hơn việc vừa mây mưa gió bão với người thương, tỉnh lại lại nghe thấy người thương của mình gọi tên kẻ khác?
“Em…… Bánh Ngọt là chú Husky ngày trước nhà em nuôi.” Cố tổng: “……”
Sáng sớm chưa kịp tỉnh ngủ đã bị coi thành Husky, Cố tổng càng đau lòng hơn.
Kiều Vãn Tình thấy trời bên ngoài đã tờ mờ sáng, chắc bây giờ là năm giờ rồi. Hôm qua hai người vận động đêm khuya đến hơn hai giờ mới ngủ. Cũng chẳng hiểu sức Cố Yến Khanh lấy đâu mà nhiều đến vậy, mãi mà không xong.
Cô thấy cái thân nát này hình như không còn là của mình nữa rồi, đau đau lại nhức nhức. Nhưng trong lòng cô lại vô cùng vui vẻ, cả người chìm trong bong bóng màu hồng.
Nhưng ngọt ngào, hồng hào đến đâu thì cũng không thắng nổi được cơn buồn ngủ. Hai mí mắt Kiều Vãn Tình dính chặt vào nhau. Cô cảm thấy mình có thể ngủ thêm vài ngày nữa. Cô nói: “Ngủ tiếp đi.”
Hình như Cố Yến Khanh không định ngủ tiếp. Anh hôn hôn mặt cô, lẩm bẩm: “Em ngủ phần em.”
Kiều Vãn Tình định bảo anh hôn vậy sao em ngủ được, nhưng mà cô nghĩ anh hôn vậy thì mình vẫn ngủ được thôi nên định mặc kệ. Ai ngờ……
“Không được.” Bàn tay Kiều Vãn Tình cho vào trong chăn ngăn động tác của Cố Yến Khanh lại, “Khẩu Khẩu sắp tỉnh rồi.”
“Vẫn còn sớm, anh làm nhanh là được.”
“……” Tại sao kẻ đầu sỏ, kẻ hoạt động nhiều nhất lại dồi dào sức lực đến vậy? Còn người chỉ nằm im hưởng thụ như cô lại mệt nhừ người, chỉ muốn nằm liệt trên giường?
Cố tổng làm một đống công tác chuẩn bị, đang định thực hiện thì Khẩu Khẩu nằm bên cạnh từ từ tỉnh lại. Cậu nhóc thức, việc đầu tiên cậu làm theo thói quen là mềm mại gọi: “Ma ma ~”
Hai người ngay lập tức cứng đờ.
Vì là tự thức dậy nên Khẩu Khẩu tỉnh rất nhanh. Cậu mở to mắt ra, thấy ba ba cùng ma ma mình nằm trong cùng một cái chăn thì vô cùng vui sướng kêu lên: “Ba ba!”
Từ trước đến giờ cậu còn chưa được ngủ cùng ba ba và ma ma đó! “Ừ, bảo bối.”
Giọng nói của Cố Yến Khanh khàn khàn, trầm thấp như đang kìm nén một cái gì đó. Phải nói là lúc này anh rất muốn đá tung thằng nhóc thúi kia ra khỏi giường rồi đánh vài cái vào m.ô.n.g nó!
Phá hỏng chuyện tốt của anh hai lần rồi đó!
Khẩu Khẩu không biết mình đang làm phiền ba mẹ nên bò lóc cóc từ giường dậy, bò tới chỗ Kiều Vãn Tình định chui vào nằm giữa hai người.
Vì Kiều Vãn Tình vừa trải qua mấy thứ hoạt động giới hạn độ tuổi nên trên người cô vô cùng đau nhức mệt mỏi. Thêm vào đó Khẩu Khẩu lại bò đè lên người cô làm cô đau đến chảy nước mắt. Thằng nhóc thúi kia còn cố ý kéo chăn trên người hai người bọn họ ra: “Ngủ, Khẩu Khẩu ngủ ~”
Khẩu Khẩu muốn chui vào nằm ngủ giữa hai người. Cũng may là hai người sợ Khẩu Khẩu tỉnh giữa chừng nên mặc quần áo vô cùng chỉnh tề. Cố Yến Khanh đen mặt vạch chăn ra cho thằng nhóc thúi chuyên phá hỏng chuyện tốt của anh chui vào giữa anh cùng Kiều Vãn Tình.
Cho thằng nhóc thúi kia chui vào xong thì anh trở mình nằm ngửa, dỗi không thèm nhìn mặt Khẩu Khẩu nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận