Xuyên Sách Tính Kế Ngủ Cùng Đại Gia
Chương 251
Trong quán cũng có sắn bánh để gói chả cuốn, nhân trong chả cuốn cũng có sắn. Kiều Vãn Tình nghĩ nghĩ một chút rồi bảo đầu bếp thay nhân chả cuốn bình thường bằng nhân đậu phộng, hạt mè, cho thêm một chút phô mai cùng đường trắng. Vì thế, chả cuốn bình thường đã trở thành chả cuốn ngọt.
Khẩu Khẩu vẫn còn đang ở tuổi nghiện ăn đồ ngọt, cậu nhóc nghe nói có chả cuốn ngọt thì , thèm nhỏ cả nước miếng, cứ đứng khư khư ở cửa phòng bếp chờ đầu bếp làm xong.
Đến khi chả cuốn được chế biến xong thì Khẩu Khẩu sắp thèm c.h.ế.t luôn rồi.
Kiều Vãn Tình lấy một miếng để vào đĩa cho Khẩu Khẩu. Cái này vừa được vớt từ trong chảo dầu ra nên rất nóng, hơn nữa ăn cái này cũng rất dễ bị nóng trong, vì thế cô không cho Khẩu Khẩu ăn nhiều.
“Con chờ một lát, đợi nó nguội rồi ăn.” Kiều Vãn Tình dặn Khẩu Khẩu sau đó nhận lấy đĩa thức ăn từ trong tay đầu bếp, tự tay mang ra cho khách.
“Vâng.”
Khẩu Khẩu đồng ý lấy lệ. Chờ sau khi Kiều Vãn Tình đi khỏi thì cậu thò tay nhỏ ra, thử độ nóng của chả cuốn một chút. Nóng quá! Vì thế, Khẩu Khẩu trực tiếp lấy đầu thò vào trong đĩa, thổi lấy lệ hai cái rồi cắn một miếng thật to!
“Nóng nóng nóng ~” Khẩu Khẩu hà hơi liên tục, hai tay nhỏ quạt quạt vào miệng liên hồi. Chân nhỏ của Khẩu Khẩu cũng khua loạn, có thể thấy là Khẩu Khẩu đã thật sự bị bỏng lưỡi rồi!
Nhưng dù vậy Khẩu Khẩu vẫn quyết tâm nuốt miếng chả cuốn trong miệng xuống.
Vị đầu bếp làm chả cuốn nhìn Khẩu Khẩu thì cười không ngừng, hỏi cậu: “Cháu ăn có ngon không?”
Khẩu Khẩu giơ ngón tay cái cho đối phương: “Tuyệt vời ~”
Đầu bếp biết Kiều Vãn Tình cũng biết nấu ăn nên cố ý trêu Khẩu Khẩu: “Thế giữa bác và mẹ cháu, ai nấu ngon hơn?”
Khẩu Khẩu nhìn một cái chả cuốn còn trong chảo, nói: “Bác cho cháu một cái nữa, vậy thì, bác nấu ngon hơn!!”
Trước khi mời mọi người dưới quê lên thành phố C uống rượu đầy tháng của Trăn Trăn thì Cố Yến Khanh qua đây.
Vốn dĩ Cố Yến Khanh đã rất cưng chiều các con mình rồi, ngày trước khi mới chỉ có Khẩu Khẩu, anh yêu thương cậu đến mức hận không thể hái sao trời cho cậu. Bây giờ anh lại có thêm một cô công chúa nhỏ nữa thì anh chỉ hận không thể nâng cô bé lên tận bầu trời.
Tiếc là Trăn Trăn chỉ biết ăn với ngủ, dường như chẳng quan tâm tới thế giới xung quanh. Thay vì ngắm nhìn thế giới xung quanh thì cô bé chọn ngủ thêm vài giờ.
Cố Yến Khanh tới nơi thì thấy Trăn Trăn mới uống sữa xong. Anh bế cô bé lên, Kiều Vãn Tình nói: “Em chuẩn bị thay tã giấy cho con bé.”
“Để anh thay.”
Cố Yến Khanh nhanh nhẹn lấy tã lót của Trăn Trăn ra. Ngày trước anh đã làm cái này cho Khẩu Khẩu nhiều rồi, vì thế Cố tổng vô cùng quen tay.
Chẳng qua Trăn Trăn còn nhỏ nên anh cần cẩn thận hơn rất nhiều. “Hình như con bé đi nặng rồi.”
“Lại đi nữa hả?” Kiều Vãn Tình nhìn qua, đúng vậy thật, “Thế để em đi lấy nước.”
Khẩu Khẩu đứng một bên xem Cố Yến Khanh thay tã giấy cho Trăn Trăn. Cố Yến Khanh đặt tã giấy trước mặt Khẩu Khẩu, nói: “Con giúp ba ném tã giấy em gái làm bẩn ra bên ngoài được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận