Tu Tiên: Ta Tại Hiện Đại Đi Du Học

Tu Tiên: Ta Tại Hiện Đại Đi Du Học - Chương 90: Pháp thể (length: 7881)

Hàn Kỳ cẩn thận cất Xích Tiêu Quyết, hỏi Trịnh Pháp đang lo lắng: "Sư đệ, không biết ngươi muốn chọn một môn công pháp khác cần bao nhiêu tiền?"
Cửu Sơn tổ sư đã nói với hắn rằng hắn còn cần luyện thành một môn công pháp luyện thể thuần dương thì mới có thể tu luyện thành Thanh Dương Đạo Thể.
"Cái này khó nói." Hàn Kỳ nhíu mày nói: "Sư đệ ngươi cần loại công pháp nào?"
"Loại có thể luyện khi còn Trúc Cơ ấy, công pháp luyện thể thuần dương."
"Lựa chọn như vậy ngược lại rất nhiều, pháp quyết luyện thể phần lớn đều là thuần dương." Hàn Kỳ gật đầu nói: "Vài chục khối linh thạch thôi."
"… Đắt vậy sao?"
Cái giá này vượt quá dự tính của Trịnh Pháp, hắn tưởng giá cả bí tịch công pháp phải rất rẻ chứ.
"Đây là còn rẻ đó! Trước kia mấy trăm năm công pháp này phải hơn 100 khối linh thạch, ngươi căn bản không mua nổi!"
"Vậy bản của Chương sư tỷ thì sao…"
"《 Chương Chân Nhân Luận Phù 》? Đây là ý của Chương sư tỷ."
"Hả?"
"Các điển tịch về trăm nghề tu tiên vốn đã rẻ hơn so với bí tịch công pháp rất nhiều, một loại là học cần hao linh thạch, còn một loại là học có thể kiếm linh thạch, cái khác biệt lớn lắm rồi." Hàn Kỳ giải thích: "Huống chi Chương sư tỷ quy định 《 Chương Chân Nhân Luận Phù 》 chỉ có thể bán 8 lượng hoàng kim."
"Vậy các ngươi thì sao?"
Trịnh Pháp nhớ đến mấy người kia trước đó đã định giá 10 lượng hoàng kim.
"Nên ta mới ở đây."
"... "
Trịnh Pháp đại khái cũng hiểu vì sao giá công pháp lại giảm mạnh như vậy, giờ thiếu hụt không phải công pháp mà là linh tài.
Xem ra tiên môn quản lý linh khí, linh tài và linh thạch rất nghiêm ngặt, còn với công pháp lại tương đối nới lỏng, cái lầu nhỏ này nhìn thôi cũng thấy không được coi trọng.
Nhưng mấy chục khối linh thạch hắn không có a!
Nếu không bán hết số bùa và mực thiêng trong tay thì giờ hắn chỉ có 11 khối linh thạch cùng với tài sản 30 lượng hoàng kim.
"Có cái nào rẻ hơn không?"
"Có, cái rẻ hơn cả một khối linh thạch cũng có." Hàn Kỳ trả lời rất dứt khoát.
"Vậy thì…"
"Chưa nói hết, những công pháp luyện thể đó hoặc là không đầy đủ, hoặc là không luyện được."
Hàn Kỳ kéo Trịnh Pháp đến một chỗ kệ sách vắng vẻ.
Sách trên đó để xiêu vẹo, cũng không ai đến sắp xếp.
"Cuốn này, 《Địa Hỏa Luyện Kim Thân》 thích hợp nhất với loại người tu luyện hỏa hành công pháp như ngươi, sau khi luyện thành thậm chí còn giúp ngươi đột phá bình cảnh, nhưng cần có địa hỏa mạch, Cửu Sơn Tông chúng ta trước đây có cái đó, giờ sập rồi."
"Cuốn này, 《Bồ Đề Đạo Thể》 có thể tăng ngộ tính, cần có Bồ Đề Quả, mà nghe nói toàn bộ giới tu tiên đều đã tuyệt chủng."
"..."
Trịnh Pháp im lặng một hồi, người ta vẫn nói của rẻ là của ôi mà.
Nhưng mà cái này không phải là sắp hết hạn, đây là đồ phế phẩm.
Thấy hắn hơi rũ rượi, Hàn Kỳ vẻ mặt tinh nghịch cầm lên một cuốn sách: "Quyển này thật ra ta rất đề cử, 《Ngũ Lôi Pháp Thân》, đây là một môn công pháp luyện thể thích hợp nhất cho đệ tử Cửu Sơn Tông ta."
"Vì sao?"
"Cửu Sơn Tông ta giỏi nhất là phù pháp, mà trong phù pháp thì lấy lôi phù là uy lực lớn nhất, 《Ngũ Lôi Pháp Thân》 chính là do một vị đại năng tiền bối của Cửu Sơn Tông ta sáng tạo ra, nghe nói luyện thành công pháp này không những pháp thể khó tổn thương, mà còn giúp ngươi dùng lôi phù lúc có uy lực lớn hơn."
Khi Hàn Kỳ nói những lời này, hình như rất tôn sùng môn công pháp này, hắn còn nói thêm hai câu: "Đệ tử Cửu Sơn Tông ta trước kia dựa vào môn công pháp này, tay họa Ngũ Lôi Phù, có thể nói là vô song khi đấu pháp trong các đệ tử của Bách Tiên Minh, thậm chí đánh ra cái danh đệ nhất Huyền Vi Lôi Phù, đó là lúc Cửu Sơn Tông ta hùng mạnh nhất."
Khi nói câu này, trên mặt hắn mang theo chút khao khát.
"... Không luyện được sao?"
"Dễ luyện thành than! Bước cuối cùng của công pháp này cần thiên lôi luyện thể." Hàn Kỳ lắc quyển sách trong tay đặt lên giá nói: "Chỉ có dựa vào Huyền Lôi Thạch, dùng lôi đình lực trong đó để tẩy luyện nhục thân, giúp nhục thân dần thích ứng với lôi đình, đồng thời để chuẩn bị cho lần thiên lôi luyện thể cuối cùng…"
Khoan đã!
"Huyền Lôi Thạch?"
"Một loại linh khoáng ẩn chứa lôi đình lực, lôi đình trong Huyền Lôi Thạch dù uy lực không bằng một phần vạn của thiên lôi thực sự, nhưng vừa vặn thích hợp để tu luyện ở Luyện Khí Kỳ, giúp cơ thể từng bước tăng cường, cho đến khi có thể chịu được Thiên Lôi chi lực."
"Vậy mỏ khoáng đó hết rồi sao?"
"Cái đó thì chưa hết, nhưng rất hiếm." Hàn Kỳ thở dài nói: "Tác dụng của Huyền Lôi Thạch đâu chỉ để tu luyện 《Ngũ Lôi Pháp Thân》, trong phường thị cái này giá cực cao, với đệ tử Luyện Khí Kỳ mà nói thì chẳng khác nào không có."
Trịnh Pháp gật gù.
Đột nhiên hỏi: "Môn công pháp này bao nhiêu tiền?"
"Trước đây, đồ này xem như bí truyền của tông môn, 500 linh thạch ngươi còn không có tư cách nhìn, bây giờ thì một linh thạch."
"Ta muốn nó!"
"Không phải, sư đệ, đợi đã… Ý ta là trước đây, trước đây nó lợi hại, bây giờ không luyện được!" Hàn Kỳ kéo tay Trịnh Pháp đang với ra giá sách lại.
Trịnh Pháp ngẩn người, nhìn Hàn Kỳ.
Hắn có thể cảm thấy trước đây người này cũng không thích mình lắm mà.
10 lượng hoàng kim là thay đổi rồi sao?
Thiện ý tới rẻ vậy sao?
Nhưng Hàn Kỳ có ý tốt, hắn vẫn giải thích: "Ta muốn thử xem."
"Trong nhà ngươi vừa hay có một mỏ Huyền Lôi Thạch hả?"
"Không có!"
"Nghe sư huynh đi, đừng thử. Ngươi mà cảm thấy linh thạch vướng mắt thì đưa ta nè!"
Trịnh Pháp vẫn kiên quyết cầm lấy bản 《Ngũ Lôi Pháp Thân》.
Nhà hắn thì không có mỏ thật, nhưng sư huynh Hàn không có học lịch sử, không biết cái gì gọi là cách mạng điện lực.
… Hàn Kỳ cau mày trở về nhà.
Nơi hắn ở là một căn nhà trệt, trông đã có vẻ cũ kỹ.
"Sư huynh!"
Hai tên tùy tùng đang chờ hắn trong phòng, thấy bộ dạng này của hắn thì hơi bực bội.
"Thằng nhóc đó làm khó dễ ngươi hả?"
Hàn Kỳ không nói gì, xua tay với hai người, ngồi xuống, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.
"Không thì hai ngày nữa mình đi luôn cho rồi! Bao nhiêu năm kiếm tiền như vậy cũng đủ rồi đó! Ta mua ba tòa nhà lớn, mỗi người mấy phòng vợ, sống thoải mái!"
Một tên cao gầy trong số đó lên tiếng.
"Đúng đó! Tụi mình đâu có bị cái loại tức tối này! Tụi mình là hố tiền, mà toàn bộ đầu to không phải cho sư huynh Nguyên hết rồi sao? Kết quả thì đắc tội thằng đệ tử mới, hắn ném bọn mình như rác vậy!" Tên thấp hơn kia tiếp lời.
Hàn Kỳ vẫn im lặng, hai tên kia bắt đầu sốt ruột.
"Sư huynh?"
"Không có làm khó dễ ta." Hàn Kỳ chậm rãi nói: "Nó trả cho ta 10 lượng hoàng kim."
"10 lượng hoàng kim tính là gì?"
Tên cao gầy hừ một tiếng.
"Trước đây gặp đám thiên tài đó, lúc đòi tiền thì sảng khoái lắm, có bao giờ nhả ra đâu?" Hàn Kỳ cười khẩy: "Bọn mình thì muốn tu luyện, mà mấy thiên tài đó lại càng phải tu luyện… Nước canh cũng không có mà uống!"
"Sư huynh thì đang lo cái gì vậy? Không phải nói rồi à, đợi thêm mấy ngày rồi chúng ta cùng rời khỏi Cửu Sơn Tông!"
"Tên Trịnh Pháp kia, hắn chọn 《Ngũ Lôi Pháp Thân》." Hàn Kỳ bỗng lên tiếng.
"Cái thứ đó ngàn năm không ai luyện, hắn bị ngốc hả?" Tên cao gầy cũng ngẩn ra, nhưng liền bỏ qua: "Kệ hắn có ngốc hay không, có liên quan gì tới mình đâu."
Hàn Kỳ nhìn hoàng kim trong tay, đột nhiên đứng dậy, đi về phía cửa.
"Sư huynh đi đâu vậy?"
"Ta đi bái kiến Chương sư tỷ."
Sau lưng, hai người sư đệ nhìn nhau, tên cao gầy không kìm được lẩm bẩm: "10 lượng hoàng kim, đáng vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận