Từ Học Được Tiểu Pháp Thuật Bắt Đầu Kiến Thiết Tông Môn

Từ Học Được Tiểu Pháp Thuật Bắt Đầu Kiến Thiết Tông Môn - Chương 91: Diệp Hạc Vân cùng Tô Hữu (length: 7764)

Diệp Hạc Vân du lịch qua rất nhiều địa phương, tự nhiên cũng từ miệng một số người nghe qua một chút lịch sử Đại Minh vương triều.
Hắn hiểu được hoàng thất cùng tu tiên tông môn lập qua khế ước.
Bởi vậy hắn cảm thấy lần này Tri phủ đại nhân bị bệnh nặng, có lẽ có thể mời đến tiên nhân trong truyền thuyết làm viện thủ.
Hắn mặc dù không rõ ràng Hứa Tri phủ đến tột cùng bị bệnh gì, nhưng cái này không cản trở hắn đưa ra ý kiến.
Lúc này mới đánh bậy đánh bạ sau khi tiên nhân đến, chẩn đoán chính xác Hứa Tri phủ là bị thủ đoạn của ma tộc làm hại.
Đương nhiên, chuyện này Diệp Hạc Vân cũng không cảm kích, bởi vì hắn trước khi Kiều trưởng lão tiến hành chẩn trị, liền đã sinh khí rời khỏi phủ nha.
Trước đó, khi đưa ra mời tiên nhân đến, hắn vẫn ở trong phủ nha chờ đợi, trong lúc đó hắn còn một mực điều dưỡng thân thể cho Hứa Tri phủ, nếu không Hứa Tri phủ kia cũng thật không được lâu như vậy.
Mà đợi đến khi tiên nhân Kim Huyền tông thật sự đến, hắn liền kích động tiến lên tìm kiếm bái sư.
Mà kết quả chính là, hắn bị Kiều trưởng lão nói tuổi đã quá lớn, đã bỏ qua tuổi tác tu luyện tốt nhất, cự tuyệt hắn.
Nhưng Diệp Hạc Vân thật vất vả gặp được tu tiên giả, sao có thể tuỳ tiện từ bỏ.
Liền hỏi thăm còn có hay không phương pháp khác gia nhập Kim Huyền tông.
Mà lúc này Lữ Ngạn đi theo bên cạnh Kiều trưởng lão, trực tiếp tức giận nói ra: "Không có, không có, nhanh đi, thật là ai cũng muốn vào tông môn. Đừng chậm trễ trưởng lão tông ta cứu chữa Hứa Tri phủ."
Diệp Hạc Vân gặp tiên nhân này nói chuyện vô lễ, tính tình cũng nổi lên, trực tiếp muốn rời đi.
Mà Diệp Hạc Vân mặc dù không có chữa khỏi Hứa Tri phủ, nhưng Lưu chủ bộ cũng biết những ngày qua hắn vất vả, muốn để cho người ta đến phòng thu chi cầm chút ngân lượng làm tiền xem bệnh.
Nhưng Diệp Hạc Vân biết Hứa Hà Xuyên này là một vị Tri phủ liêm khiết, đồng thời rất được bách tính tin cậy, mà lại hắn cũng không có chữa khỏi, cho nên cũng không có lấy số ngân lượng kia.
Liền rời khỏi Khúc Triệu phủ.
Về sau, hắn tùy tiện chọn một phương hướng rồi đến Minh Khê huyện, một trong các huyện trực thuộc Khúc Triệu phủ.
Một bên nghe ngóng tin tức tu tiên, một bên ở đây bày quầy, cho những người qua đường đáng thương xem bệnh, kiếm chút lộ phí.
Lúc này, Diệp Hạc Vân ở trên đường người đến người đi gặp được một người, người kia đang tò mò nhìn quầy hàng của hắn.
Người này, tên là Tô Hữu.
Là một tán tu Luyện Khí tầng năm.
Mấy tháng trước, hắn tham gia phiên chợ tán tu trong rừng rậm hướng tây bắc của Du Thủy huyện.
Trước đó, hắn vô ý biết được tin tức Kim Huyền tông muốn tuyển nhận môn nhân, liền dự định mời các tán tu khác cùng nhau đi.
Kết quả lại bị một tán tu rót một gáo nước lạnh, làm những tán tu có ý hướng đến Kim Huyền tông bỏ ý nghĩ.
Cuối cùng, sau khi rời khỏi phiên chợ tán tu, cũng chỉ có một mình Tô Hữu đi đến Kim Huyền tông.
Thế là, sau khi nghe ngóng nhiều phía, biết được vị trí tông môn của Kim Huyền tông.
Sau đó, lại là trải qua thiên tân vạn khổ, hắn mới rốt cục đến được sơn môn của Kim Huyền tông.
Sự xuất hiện của hắn, bị đệ tử canh giữ ở cửa tông môn chặn lại.
"Người đến là ai? Đến Kim Huyền tông làm gì?" Tên đệ tử thủ vệ kia nói.
Tô Hữu chỉ là một tán tu, tự biết đệ tử này có chỗ dựa là Kim Huyền tông, nên lấy lễ để tiếp đón, thế là cung kính nói ra: "Đạo hữu, hạnh ngộ, tại hạ Tô Hữu, là một tu sĩ tán tu, năm nay gần hai mươi tám tuổi, tu luyện hơn mười năm, tu vi liền đã đạt đến Luyện Khí tầng năm.
Hôm nay đến đây Kim Huyền tông, là nghe nói quý tông muốn tuyển nhận môn nhân, tại hạ mới cố ý đến đây xin gia nhập quý tông."
Đệ tử thủ vệ kia nghe xong, trong lòng có chút chấn kinh, người này lại chỉ tu luyện hơn mười năm, tu vi liền đạt đến Luyện Khí tầng năm!
Hơn nữa nhìn tuổi tác, cũng chỉ mới hơn hai mươi, lúc hắn vừa mới bước vào tu hành, đã qua tuổi tác tu hành tốt nhất, nhưng mà vẫn tu luyện đến Luyện Khí tầng năm.
Thiên phú này của hắn, đã nhanh sánh bằng thiên kiêu trong tông môn!
Nếu như hắn tiến vào tông môn, tài nguyên của tông môn vốn đã khan hiếm, chắc chắn sẽ nghiêng về hắn, đến lúc đó những người như hắn có thiên phú không tốt, khả năng đạt được tài nguyên sẽ càng ít hơn.
Không được, không thể để cho hắn gia nhập.
Thế là, đệ tử thủ vệ này giọng điệu khinh miệt nói: "Ngươi bất quá chỉ là một tán tu, cái thiên phú rác rưởi này mà cũng tốt mang ra khoe khoang, thấy không, tu vi của ta một kẻ thủ vệ, đều so với ngươi cao hơn!"
Nói xong, hắn liền thể hiện ra tu vi Luyện Khí bảy tầng cho hắn xem.
Sau đó không cho Tô Hữu cơ hội nói chuyện, trực tiếp giọng điệu bất thiện nói: "Một phế vật tán tu, cũng muốn gia nhập Kim Huyền tông ta! Cút mau lên!"
Tô Hữu vừa mới thấy người này lại có tu vi Luyện Khí bảy tầng, có chút chấn kinh, cho nên không để ý đến tuổi tác của người này, cùng tài nguyên tu luyện mà tông môn cho, nhất thời làm cho hắn có chút tự ti.
Nhưng hắn không biết là bình thường tu vi của đệ tử thủ vệ chỉ ở Luyện Khí một hai tầng mà thôi, chỉ là trước đó đệ tử thủ vệ kia xin nghỉ vì một vài chuyện, hắn mới vừa vặn tiếp nhiệm vụ thủ vệ này.
Cho nên, lúc này làm Tô Hữu có chút hoài nghi thiên phú của bản thân có phải thật sự không được hay không.
Nhất thời hắn cũng không thể phản bác, nhưng hắn là thật vất vả mới đi được đến nơi này, không muốn tuỳ tiện rời đi.
Lúc này, Kiều trưởng lão chẩn trị cho Hứa Tri phủ vừa hay quay trở về tông môn, thấy được một màn này.
Liền hỏi đệ tử thủ vệ kia chuyện gì, đệ tử thủ vệ kia làm sao có thể nói thật, thế là nói: "Người này chỉ là một tán tu, thiên phú tư chất bình thường, muốn gia nhập tông môn, nhưng bị cự tuyệt rồi vẫn ì ra không chịu đi."
Kiều trưởng lão nghe xong, nhướng mày, trước đó một tiểu tử lang thang làm nghề y, cũng đã từng có vọng tưởng tương tự, trong lòng hắn không khỏi sinh ra không vui. Nhưng lúc đó hắn ở trong phủ Tri phủ, phải giữ phong phạm của tiên nhân, hắn cũng không tiện phát tác ngay tại chỗ.
Nhưng lúc này đã về đến tông môn, hắn không còn lo lắng gì nữa.
Trực tiếp một đạo linh khí xuất thủ đánh vào người Tô Hữu, Tô Hữu chỉ là tu vi Luyện Khí tầng năm, sao có thể chịu nổi một kích của tu sĩ Trúc Cơ kỳ.
Hắn lập tức bị đánh lộn nhào về phía sau, bộ dạng vô cùng chật vật.
Tô Hữu giãy dụa đứng dậy, khóe môi dính máu.
Lúc này hắn nghe thấy Kiều trưởng lão nói ra: "Cút mau lên, Kim Huyền tông ta không phải loại phế vật nào cũng có thể vào, hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, nếu còn dám đến làm phiền, sẽ không có chuyện dễ dàng như vậy đâu!" Nói xong, Kiều trưởng lão quay người đi vào chỗ sâu trong tông môn.
Mà Tô Hữu cũng biết mình không có hy vọng gia nhập tông môn, liền nản lòng thoái chí rời khỏi Kim Huyền tông.
Một kích kia của Kiều trưởng lão mặc dù đã nương tay, nhưng vẫn làm cho kinh mạch của hắn bị đứt gãy rất nhỏ, khiến việc vận chuyển tu luyện của hắn có chút khó khăn.
Vết đứt gãy rất nhỏ của kinh mạch này, có thể chữa trị được, nhưng hắn chỉ là một tán tu, không có đan dược, muốn chữa trị kinh mạch, chỉ dựa vào vuốt ve bằng linh lực, là vô ích.
Bởi vậy hắn đến Minh Khê huyện gần chỗ hắn.
Muốn tìm một y quán chữa trị cho mình.
Ngay trên đường tìm kiếm, hắn thấy một lang y, bày quầy khám bệnh tại chỗ.
Lúc trước hắn nhìn những người đến chữa bệnh ở chỗ này không ít, đồng thời đều cười vui vẻ rời đi, nghĩ thầm vị lang y này hẳn là có chút bản lĩnh.
Mà giống như chữa trị các loại bệnh kinh mạch thì các y sư bình thường thật sự không có cách nào, cho nên hắn cũng ôm thái độ thử một lần xem sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận