Thập niên 1970: Điên Phê Thật Thiên Kim Hành Hung Dưỡng Mẫu Sau Xuống Nông Thôn

Thập niên 1970: Điên Phê Thật Thiên Kim Hành Hung Dưỡng Mẫu Sau Xuống Nông Thôn - Chương 38: Nhìn thấy Lục Chấn Đình cánh tay trần (length: 7512)

"An An, hôm nay thu hoạch coi như không tệ, lại còn có dê rừng."
Tiểu tử Mã Tôn Hân Hân kích động chạy đến trước mặt Tô An.
Tô An cười đáp lời, "Đúng, vận may không tệ, ta đến xử lý trước một chút."
Công việc này Tôn Hân Hân không giỏi bằng Tô An, liền để Tô An làm.
Tôn Hân Hân liền nhìn thấy Tô An thuần thục làm thịt, đem một con sơn dương xử lý gọn gàng.
Thịt dê rừng để lại, lòng mề dê Tô An vốn định ném đi, kết quả bị Tôn Hân Hân ngăn lại.
"An An, lòng mề dê cũng không thể ném, đây là đồ tốt, kho lòng mề dê, hầm canh lòng mề dê cũng không tệ.
Ngươi giữ lại, ta đến xử lý."
Lúc Tôn Hân Hân nói, nhìn mấy thứ lòng mề dê mắt sáng lên.
Tô An ghét mùi mấy thứ này, nhưng thấy Tôn Hân Hân bằng lòng xử lý thì tùy cô bé.
Tô An lọc trong thịt sơn dương ra hai cân thịt, ngoài ra còn lấy thêm hai, ba cân sườn dê.
"Hân Hân, ta đi đưa chút đồ cho dì Đại Ny, ngươi ở nhà làm một lát."
Tôn Hân Hân gật đầu, "Được, An An, ngươi cứ đi đi."
"Ừm, đúng, tối nay ta định mời khách ăn cơm, ngươi chuẩn bị nhiều món chút nhé."
Tôn Hân Hân tò mò hỏi, "An An, tối nay ngươi muốn mời ai ăn cơm thế?"
"Mời Lục thanh niên trí thức, hôm nay hắn không phải giúp ta bắt Lý Nhị Cẩu cùng mụ Nhị Cẩu sao? Ta muốn cảm ơn hắn, mời hắn đến ăn một bữa cơm."
Tôn Hân Hân nhớ lại chuyện này, đúng là phải mời người ta ăn một bữa cơm để bày tỏ lòng cảm kích mới tốt.
"Được, An An, chuyện này cứ để ta lo, đảm bảo cho người ta ăn đến hài lòng."
Nhiều thịt dê rừng như vậy, Tôn Hân Hân đã nghĩ ra rất nhiều cách chế biến.
Tô An dặn dò xong với Tôn Hân Hân liền đi một chuyến đến nhà Đào Đại Ny.
Đương nhiên, thịt nàng để trong giỏ, không dám cầm trực tiếp trên tay, chỉ sợ người ta thấy thèm thuồng.
Đến nhà Đào Đại Ny, Tô An lấy mấy cái bánh gạo ngọt và thịt dê ra.
Bánh gạo ngọt thì không nói làm gì, thịt càng là của hiếm.
Thấy Tô An lấy ra nhiều thịt vậy, Đào Đại Ny liền vội khoát tay, "Ngươi con bé này, sao có thể cầm nhiều thịt đến vậy?
Quý quá, dì không thể nhận."
Dù Đào Đại Ny thèm ăn thịt, nhưng trước đó đã nhận của Tô An không ít đồ tốt, không thể tham lam, cứ nhận của người ta mãi.
Tô An nói, "Dì, đây là thịt rừng cháu đi núi săn được, chỗ cháu vẫn còn nhiều.
Hôm nay dì đã giúp cháu một ân lớn, vãn hồi lại những tổn thất về danh dự cho cháu, thịt này coi như là cháu cảm ơn dì.
Dì mà không nhận, cháu sẽ không vui."
Đào Đại Ny cũng biết bản lĩnh của Tô An, con bé này lên núi lúc nào cũng săn được một ít thịt rừng.
Quy định của đại đội là thịt rừng lớn phải nộp lên, loại nhỏ thì có thể tự mang về.
Nếu đúng là thịt rừng do Tô An săn được, Đào Đại Ny hơi do dự rồi nhận, nhưng đưa lại cho Tô An chút nấm mèo và tương mình làm.
Tô An ngược lại không khách khí, nhận đồ của Đào Đại Ny rồi về.
Đi một chuyến lên núi tốn không ít mồ hôi, Tô An đi tắm rửa trước.
Chờ Tô An tắm xong, Tôn Hân Hân đã làm xong một phần lòng mề dê, đang bắt đầu kho lên, ngoài ra còn nấu một nồi canh lòng mề dê.
Có nhiều cách chế biến thịt dê, Tôn Hân Hân nghĩ đến có khách đến ăn cơm nên quyết định làm một phần thịt dê nướng lá thì là, một phần sườn dê kho tàu.
Ngoài ra còn làm thêm hai món rau xào, bữa cơm đãi khách thế này là quá ổn.
Quan trọng là có nhiều thịt, ăn no chắc chắn.
Điều kiện ở nông thôn khác nhiều thật đấy, muốn ăn no thịt cũng không phải chuyện dễ.
Tô An thấy Tôn Hân Hân đang bận rộn trong bếp, nàng còn phải đến chỗ thanh niên trí thức một chuyến, mời Lục Chấn Đình đến nhà ăn cơm.
Chờ Tô An đến chỗ thanh niên trí thức, thấy phòng của Lục Chấn Đình và Quách Mậu đóng cửa, nhưng không khóa, chắc người ở trong.
Thế là Tô An đi gõ cửa.
Trong phòng, Lục Chấn Đình nghe tiếng gõ cửa, nghĩ không biết có phải đội trưởng đại đội hoặc là mấy nam thanh niên trí thức ở viện bên kia không.
Bởi vì bình thường bên chỗ hắn không có ai lui tới, nữ thanh niên trí thức, các cô càng không bao giờ tới một lần.
Lục Chấn Đình vừa tắm xong, áo còn chưa kịp mặc đã đi mở cửa ngay.
Kết quả vừa mở cửa ra, người đứng trước cửa lại là Tô An.
Tô An sau khi Lục Chấn Đình mở cửa cũng thấy dáng vẻ trên người trần trụi của hắn.
Vốn dĩ Tô An đã thấy nhan sắc của Lục Chấn Đình đủ kinh diễm rồi, kết quả thấy thân hình Lục Chấn Đình lại càng phải tấm tắc khen.
Cơ bắp của người đàn ông này đường cong quá hoàn hảo, kết hợp với khuôn mặt của Lục Chấn Đình, đơn giản là quá tuyệt vời.
Lục Chấn Đình không ngờ Tô An lại to gan như vậy.
Nếu đổi thành cô nương khác, chắc đã thẹn thùng chạy mất rồi, nhưng Tô An lại thản nhiên thưởng thức thân thể hắn, không hề e thẹn chút nào.
Lục Chấn Đình thậm chí còn nhìn ra được trong mắt Tô An có dục vọng.
Bị Tô An nhìn chằm chằm thế, ngược lại Lục Chấn Đình thấy ngại.
Tai hắn đỏ lên trong chớp mắt, vội nói với Tô An, "Ta mặc quần áo vào đã."
Nói rồi, Lục Chấn Đình đóng cửa lại trước, mấy giây sau mới mở cửa ra.
Tô An chú ý thấy tai của Lục Chấn Đình đỏ ửng.
Chàng trai này là xấu hổ à?
Ôi?
Đàn ông thời này thật là ngây thơ hết sức, chẳng phải chỉ là bị nhìn cơ thể trên người thôi sao? Cũng có phải cởi quần trước mặt nàng đâu, có gì mà phải ngượng.
Lục Chấn Đình khẽ ho, hỏi Tô An, "Tô thanh niên trí thức, cho hỏi cô tìm tôi có việc gì không?"
Tô An nói thẳng mục đích mình đến hôm nay, "Hôm nay anh đã giúp tôi bắt Lý Nhị Cẩu và mụ Nhị Cẩu, tôi muốn mời anh ăn bữa cơm để tỏ lòng cảm ơn."
Lục Chấn Đình có chút bất ngờ khi Tô An lại mời mình ăn cơm.
Nhưng nghĩ việc Tô An mời mình ăn cơm cũng tốt, để rút ngắn quan hệ của hai người cũng được, Lục Chấn Đình rất tò mò về Tô An, muốn biết cô rốt cuộc có phải đặc vụ không.
"Được thôi, lúc nào ăn cơm tôi sẽ qua?"
"Khoảng nửa tiếng nữa anh qua đi."
"Được."
Quách Mậu vừa đi vệ sinh xong, nghe thấy chuyện Tô An mời cơm.
Hắn liền sán vào hỏi, "Tô thanh niên trí thức, có thể cho tôi đi theo ké không?"
Bạn tốt của mình đi ăn ké, không thể thiếu hắn được.
Hai người xuống nông thôn, cơ bản đều là Lục Chấn Đình nấu cơm.
Quách Mậu không phải là không biết nấu, mà do món hắn làm ra chó cũng không thèm ăn.
Lục Chấn Đình mà đi, hắn hết đồ ăn ngay.
Tô An liếc nhìn Quách Mậu, biết Quách Mậu có thể ở cùng phòng với Lục Chấn Đình thì quan hệ hẳn là không tệ.
Thêm một người cũng chẳng sao, dù sao đồ ăn trong nhà cũng đủ, Tô An liền gật đầu nói, "Được, cậu cũng đi cùng luôn."
Thấy Tô An đồng ý, Quách Mậu mừng ra mặt.
Tô An nói xong việc liền về.
Nàng vừa về đến nhà, trong bếp đã tỏa ra mùi thịt, thịt dê qua tay Tôn Hân Hân không hề có chút mùi hôi, mà ngược lại lại rất thơm.
Quách Mậu và Lục Chấn Đình là sau nửa giờ tới nhà Tô An.
Khi đến, trong tay Quách Mậu còn cầm hai lon hoa quả đóng hộp.
Lục Chấn Đình được mời đến ăn cơm, tay không đến không sao, hắn thân là người đi ăn chực vẫn phải có chút giác ngộ, dù sao cũng phải mang chút quà mọn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận