Thập niên 1970: Điên Phê Thật Thiên Kim Hành Hung Dưỡng Mẫu Sau Xuống Nông Thôn
Thập niên 1970: Điên Phê Thật Thiên Kim Hành Hung Dưỡng Mẫu Sau Xuống Nông Thôn - Chương 182: Lấy tiền đền bù (length: 7795)
Độc Nhãn Long nói, lại nói, "Cô nãi nãi, đã ta biết sai, ngài có thể hay không cho ta một cơ hội?
Đồ vật ta đều trả lại các ngươi, về sau chúng ta coi như chuyện gì đều không phát sinh có được hay không?"
Tô An bật cười một tiếng, "Tính toán? Ngươi làm người của ta bị thương, làm sao có thể tính như vậy."
Độc Nhãn Long cũng là có con mắt biết điều, lập tức nói với Tô An, "Cô nãi nãi, như vầy đi, ta lấy tiền bồi thường cho ngươi, ta bên này chuẩn bị sáu ngàn đồng, vốn là để mua hàng, hiện tại đưa cho ngươi hết, coi như là ta nhận lỗi."
Tô An nghe được sáu ngàn đồng tiền bồi thường, coi như hài lòng.
Bất quá nàng trên miệng vẫn là hù dọa Độc Nhãn Long nói, "Ta mà giết các ngươi, số tiền các ngươi mang theo lần này không phải là của ta sao?"
Độc Nhãn Long bị dọa đến lập tức tăng giá, "Tỷ, như vầy đi, ngươi thả chúng ta, chúng ta thật biết sai, không dám nữa.
Ngoài lần này chúng ta mang theo sáu ngàn đồng, chờ chúng ta sau khi trở về, ta lại cho ngài thêm bốn ngàn nữa, ngươi thấy thế nào?"
Mặc dù lần này Độc Nhãn Long không kiếm được chút lợi lộc nào, còn phải bồi thường một vạn đồng ra ngoài, có chút đau lòng. Nhưng hắn cũng rõ ràng, tiền quan trọng đến đâu cũng không bằng tính mạng của mình.
Trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là để Tô An không ra tay với hắn, có thể cho hắn giữ được cái mạng này.
Tô An vốn dĩ cũng không định giết Độc Nhãn Long.
Bởi vì phạm pháp giết người, thật sự giết những người đó, quay đầu Tô An còn phải nghĩ đến xử lý thế nào.
Lưu Bằng những người này không có ở đây thì còn đỡ, có ngay trước mặt bọn họ, Tô An lại càng không thể tùy ý động thủ.
"Được, đã ngươi nói vậy, vậy thì ta cho ngươi cơ hội này."
Tô An thu lại súng.
Độc Nhãn Long nhẹ nhàng thở ra, hai chân cũng theo đó mềm nhũn.
Hắn vẫn còn thả lỏng quá sớm, chỉ thấy Tô An mặc dù thu hồi súng, nhưng lại nhắm vào một gốc cây to khỏe bên cạnh mà đá một cước.
Gốc cây lớn như vậy, trực tiếp bị Tô An đá cho gãy làm đôi.
Nhìn thấy Tô An mạnh mẽ như vậy, Độc Nhãn Long sợ ngây người.
Người phụ nữ này thật sự là người sao?
Dưới sự "cảnh cáo" của Tô An, Độc Nhãn Long triệt để trung thực.
Lúc đầu hắn còn có chút ý đồ riêng, hiện tại biết được thực lực của Tô An, hắn cũng không dám có bất kỳ hành động nhỏ nào nữa.
Độc Nhãn Long trước hết ngoan ngoãn bảo đàn em đem sáu ngàn đồng đưa trực tiếp cho Tô An, lại sai người mở trói cho Lưu Bằng bọn họ, sau đó lại tiếp tục nhận lỗi với Tô An.
Tô An nhìn chằm chằm Độc Nhãn Long nói, "Còn lại bốn ngàn đồng kia, ngươi nhớ kỹ mà đưa đến, trong vòng ba ngày phải giao, nếu không cô nãi nãi sẽ tìm ngươi mà thu lại, đến lúc đó sẽ có hậu quả gì thì ta cũng không dám đảm bảo."
Độc Nhãn Long lập tức đáp lời, "Tốt tốt tốt, cô nãi nãi, ta về sẽ nhanh chóng cho người đem tiền đưa cho các ngài."
Tô An thấy Độc Nhãn Long thật sự thành thật, cũng không nói gì thêm.
Lúc này thời gian cũng không còn sớm, Tô An trực tiếp để đàn em của Độc Nhãn Long hộ tống, giúp bọn họ đưa hàng về trước.
Đã có người có thể giao hàng, Tô An cũng không cần phải động đến người của mình.
Hiện tại Độc Nhãn Long đối với bất cứ điều gì Tô An nói cũng không dám không theo.
Vị cô nãi nãi này thật sự là quá kinh khủng, hắn thật sự không dám đắc tội.
Sau khi giao phó xong mọi việc, Tô An quay sang Lưu Bằng mấy người đã được mở trói, nói, "Các ngươi không bị thương chứ?"
Lưu Bằng vội lắc đầu, "Tỷ, chúng ta không sao."
Bọn họ không có chạy trốn, cho nên đám người Độc Nhãn Long không có nổ súng với họ.
Tuy không bị thương, nhưng nếu Tô An đến chậm một chút, thì bọn họ đêm nay chắc chắn đã bị ném xuống sông cho cá ăn rồi.
Tô An lần này, là thật sự cứu được một mạng cho họ.
Bất kể là Lưu Bằng hay mấy người đàn em, trong ánh mắt nhìn Tô An đều tràn đầy cảm kích.
Đồng thời bởi vì chứng kiến thực lực của Tô An, ánh mắt bọn họ nhìn cô càng thêm kính sợ và sùng bái.
Lưu Bằng và mấy đàn em đều âm thầm thề trong lòng, Tô An lợi hại như vậy, so với Độc Nhãn Long còn ghê gớm hơn, bọn họ nhất định phải đi theo sau Tô An để làm ăn cho tốt!
Tô An gật đầu, "Được, đã không bị thương, vậy thì mau trở về thôi."
Lưu gia gia bây giờ vẫn đang ở nhà chờ, không sớm một chút trở về, cũng đừng để ông phải sốt ruột.
"Vâng."
Lưu Bằng vội vàng đuổi theo bước chân của Tô An, cùng nhau hướng về phía thành phố mà đi.
Tô An cũng không quên Lương Phi, tiện đường trở về mang cả Lương Phi đi cùng.
Lương Phi ban đầu còn đang nghĩ có nên đi báo công an không, sợ Lưu Bằng bọn họ gặp chuyện, Tô An cũng cùng gặp chuyện.
Kết quả những việc anh lo lắng căn bản không xảy ra.
Tô An lúc này không chỉ đứng trước mặt anh lành lặn mà còn cứu Lưu Bằng mấy người trở về an toàn.
Trong ánh mắt Lương Phi tràn đầy vẻ không thể tin.
Sao lại có thể như vậy?
Tô An rốt cuộc là yêu quái nghịch thiên gì vậy? Sao lại có thể lợi hại đến thế chứ?
Lương Phi không dám hỏi Tô An, bèn đi theo sau lưng Lưu Bằng, hỏi xem bọn đàn em rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lưu Bằng cũng không giấu giếm gì với Lương Phi, đem mọi việc Tô An đã làm kể lại một lượt cho Lương Phi nghe.
Lương Phi sau khi nghe tình hình lúc Tô An đến, lập tức trợn tròn mắt.
Tô An thật quá trâu bò, đây là người sao, đơn giản chỉ có thần mới có thể làm được chuyện như vậy.
Cũng chính vì nhìn thấy thực lực của Tô An, Lưu Bằng cùng mấy đàn em đều dự định về sau sẽ đi theo sau Tô An làm ăn cho tốt.
Có Tô An che chở, về sau chắc chắn họ sẽ không còn khó khăn.
Tô An cùng mọi người chạy về trong xóm, thấy cháu mình trở về, Lưu gia gia vốn đang lo lắng trong lòng cũng xem như được thả lỏng.
Lưu gia gia vội hỏi han Lưu Bằng có phải đã xảy ra chuyện gì không, tại sao lại muộn như vậy mới về nhà.
Về những nguy hiểm bên ngoài, Lưu Bằng tự nhiên không muốn nói với Lưu gia gia, để ông không phải lo lắng.
Người lớn tuổi rồi, không chịu nổi chút hoảng sợ nào.
Lưu Bằng liền lấy cớ nói là có chút việc trì hoãn thời gian, cho nên mới bị chậm trễ.
Tô An nhìn Lưu Bằng bịa chuyện mà không nói thật với Lưu gia gia, cũng không vạch trần anh, cũng có thể hiểu nguyên nhân Lưu Bằng làm vậy.
Lưu gia gia thấy Lưu Bằng thực sự không sao, liền tin lời anh, không hỏi gì thêm nữa.
Tô An đem số hàng đưa tới hôm nay cho Lưu Bằng, sau đó liền về nhà trọ.
Lúc Tô An về đến nhà trọ thì cũng đã gần mười hai giờ đêm.
Lúc này Tô An buồn ngủ vô cùng, nhanh chóng lên giường đi ngủ.
Đợi sau khi mọi việc ở xóm xong xuôi, Tô An nhất định phải về đội sản xuất nghỉ ngơi cho thật tốt.
Bởi vì tối ngủ muộn, Tô An ngủ thẳng tới giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Thấy thời gian không còn sớm, Tô An trực tiếp đến quán cơm quốc doanh ăn trưa.
Ăn cơm trưa xong, Tô An đến chỗ Lưu Bằng hỏi thăm xem Độc Nhãn Long đã đưa số tiền còn lại tới chưa.
Lưu Bằng tranh thủ thời gian kín đáo đưa bốn ngàn đồng còn lại cho Tô An, "Tỷ, đã đưa tới rồi, tiền đều ở chỗ này, chị kiểm kê đi ạ."
Ngoài số tiền Độc Nhãn Long đưa tới, Lưu Bằng còn đưa cho Tô An số tiền đã kết toán những lần bán hàng gần đây.
Cho nên lần này, Tô An thu về được không ít tiền.
Nếu là mấy tháng trước mà nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Tô An còn có thể kích động một chút, giờ phút này nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Tô An đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Mặc dù trong tay nàng hiện tại đã có không ít tiền, nhưng Tô An vẫn sẽ không dừng lại kế hoạch kiếm tiền, dù sao thì ai mà chẳng muốn có nhiều tiền...
Đồ vật ta đều trả lại các ngươi, về sau chúng ta coi như chuyện gì đều không phát sinh có được hay không?"
Tô An bật cười một tiếng, "Tính toán? Ngươi làm người của ta bị thương, làm sao có thể tính như vậy."
Độc Nhãn Long cũng là có con mắt biết điều, lập tức nói với Tô An, "Cô nãi nãi, như vầy đi, ta lấy tiền bồi thường cho ngươi, ta bên này chuẩn bị sáu ngàn đồng, vốn là để mua hàng, hiện tại đưa cho ngươi hết, coi như là ta nhận lỗi."
Tô An nghe được sáu ngàn đồng tiền bồi thường, coi như hài lòng.
Bất quá nàng trên miệng vẫn là hù dọa Độc Nhãn Long nói, "Ta mà giết các ngươi, số tiền các ngươi mang theo lần này không phải là của ta sao?"
Độc Nhãn Long bị dọa đến lập tức tăng giá, "Tỷ, như vầy đi, ngươi thả chúng ta, chúng ta thật biết sai, không dám nữa.
Ngoài lần này chúng ta mang theo sáu ngàn đồng, chờ chúng ta sau khi trở về, ta lại cho ngài thêm bốn ngàn nữa, ngươi thấy thế nào?"
Mặc dù lần này Độc Nhãn Long không kiếm được chút lợi lộc nào, còn phải bồi thường một vạn đồng ra ngoài, có chút đau lòng. Nhưng hắn cũng rõ ràng, tiền quan trọng đến đâu cũng không bằng tính mạng của mình.
Trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là để Tô An không ra tay với hắn, có thể cho hắn giữ được cái mạng này.
Tô An vốn dĩ cũng không định giết Độc Nhãn Long.
Bởi vì phạm pháp giết người, thật sự giết những người đó, quay đầu Tô An còn phải nghĩ đến xử lý thế nào.
Lưu Bằng những người này không có ở đây thì còn đỡ, có ngay trước mặt bọn họ, Tô An lại càng không thể tùy ý động thủ.
"Được, đã ngươi nói vậy, vậy thì ta cho ngươi cơ hội này."
Tô An thu lại súng.
Độc Nhãn Long nhẹ nhàng thở ra, hai chân cũng theo đó mềm nhũn.
Hắn vẫn còn thả lỏng quá sớm, chỉ thấy Tô An mặc dù thu hồi súng, nhưng lại nhắm vào một gốc cây to khỏe bên cạnh mà đá một cước.
Gốc cây lớn như vậy, trực tiếp bị Tô An đá cho gãy làm đôi.
Nhìn thấy Tô An mạnh mẽ như vậy, Độc Nhãn Long sợ ngây người.
Người phụ nữ này thật sự là người sao?
Dưới sự "cảnh cáo" của Tô An, Độc Nhãn Long triệt để trung thực.
Lúc đầu hắn còn có chút ý đồ riêng, hiện tại biết được thực lực của Tô An, hắn cũng không dám có bất kỳ hành động nhỏ nào nữa.
Độc Nhãn Long trước hết ngoan ngoãn bảo đàn em đem sáu ngàn đồng đưa trực tiếp cho Tô An, lại sai người mở trói cho Lưu Bằng bọn họ, sau đó lại tiếp tục nhận lỗi với Tô An.
Tô An nhìn chằm chằm Độc Nhãn Long nói, "Còn lại bốn ngàn đồng kia, ngươi nhớ kỹ mà đưa đến, trong vòng ba ngày phải giao, nếu không cô nãi nãi sẽ tìm ngươi mà thu lại, đến lúc đó sẽ có hậu quả gì thì ta cũng không dám đảm bảo."
Độc Nhãn Long lập tức đáp lời, "Tốt tốt tốt, cô nãi nãi, ta về sẽ nhanh chóng cho người đem tiền đưa cho các ngài."
Tô An thấy Độc Nhãn Long thật sự thành thật, cũng không nói gì thêm.
Lúc này thời gian cũng không còn sớm, Tô An trực tiếp để đàn em của Độc Nhãn Long hộ tống, giúp bọn họ đưa hàng về trước.
Đã có người có thể giao hàng, Tô An cũng không cần phải động đến người của mình.
Hiện tại Độc Nhãn Long đối với bất cứ điều gì Tô An nói cũng không dám không theo.
Vị cô nãi nãi này thật sự là quá kinh khủng, hắn thật sự không dám đắc tội.
Sau khi giao phó xong mọi việc, Tô An quay sang Lưu Bằng mấy người đã được mở trói, nói, "Các ngươi không bị thương chứ?"
Lưu Bằng vội lắc đầu, "Tỷ, chúng ta không sao."
Bọn họ không có chạy trốn, cho nên đám người Độc Nhãn Long không có nổ súng với họ.
Tuy không bị thương, nhưng nếu Tô An đến chậm một chút, thì bọn họ đêm nay chắc chắn đã bị ném xuống sông cho cá ăn rồi.
Tô An lần này, là thật sự cứu được một mạng cho họ.
Bất kể là Lưu Bằng hay mấy người đàn em, trong ánh mắt nhìn Tô An đều tràn đầy cảm kích.
Đồng thời bởi vì chứng kiến thực lực của Tô An, ánh mắt bọn họ nhìn cô càng thêm kính sợ và sùng bái.
Lưu Bằng và mấy đàn em đều âm thầm thề trong lòng, Tô An lợi hại như vậy, so với Độc Nhãn Long còn ghê gớm hơn, bọn họ nhất định phải đi theo sau Tô An để làm ăn cho tốt!
Tô An gật đầu, "Được, đã không bị thương, vậy thì mau trở về thôi."
Lưu gia gia bây giờ vẫn đang ở nhà chờ, không sớm một chút trở về, cũng đừng để ông phải sốt ruột.
"Vâng."
Lưu Bằng vội vàng đuổi theo bước chân của Tô An, cùng nhau hướng về phía thành phố mà đi.
Tô An cũng không quên Lương Phi, tiện đường trở về mang cả Lương Phi đi cùng.
Lương Phi ban đầu còn đang nghĩ có nên đi báo công an không, sợ Lưu Bằng bọn họ gặp chuyện, Tô An cũng cùng gặp chuyện.
Kết quả những việc anh lo lắng căn bản không xảy ra.
Tô An lúc này không chỉ đứng trước mặt anh lành lặn mà còn cứu Lưu Bằng mấy người trở về an toàn.
Trong ánh mắt Lương Phi tràn đầy vẻ không thể tin.
Sao lại có thể như vậy?
Tô An rốt cuộc là yêu quái nghịch thiên gì vậy? Sao lại có thể lợi hại đến thế chứ?
Lương Phi không dám hỏi Tô An, bèn đi theo sau lưng Lưu Bằng, hỏi xem bọn đàn em rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lưu Bằng cũng không giấu giếm gì với Lương Phi, đem mọi việc Tô An đã làm kể lại một lượt cho Lương Phi nghe.
Lương Phi sau khi nghe tình hình lúc Tô An đến, lập tức trợn tròn mắt.
Tô An thật quá trâu bò, đây là người sao, đơn giản chỉ có thần mới có thể làm được chuyện như vậy.
Cũng chính vì nhìn thấy thực lực của Tô An, Lưu Bằng cùng mấy đàn em đều dự định về sau sẽ đi theo sau Tô An làm ăn cho tốt.
Có Tô An che chở, về sau chắc chắn họ sẽ không còn khó khăn.
Tô An cùng mọi người chạy về trong xóm, thấy cháu mình trở về, Lưu gia gia vốn đang lo lắng trong lòng cũng xem như được thả lỏng.
Lưu gia gia vội hỏi han Lưu Bằng có phải đã xảy ra chuyện gì không, tại sao lại muộn như vậy mới về nhà.
Về những nguy hiểm bên ngoài, Lưu Bằng tự nhiên không muốn nói với Lưu gia gia, để ông không phải lo lắng.
Người lớn tuổi rồi, không chịu nổi chút hoảng sợ nào.
Lưu Bằng liền lấy cớ nói là có chút việc trì hoãn thời gian, cho nên mới bị chậm trễ.
Tô An nhìn Lưu Bằng bịa chuyện mà không nói thật với Lưu gia gia, cũng không vạch trần anh, cũng có thể hiểu nguyên nhân Lưu Bằng làm vậy.
Lưu gia gia thấy Lưu Bằng thực sự không sao, liền tin lời anh, không hỏi gì thêm nữa.
Tô An đem số hàng đưa tới hôm nay cho Lưu Bằng, sau đó liền về nhà trọ.
Lúc Tô An về đến nhà trọ thì cũng đã gần mười hai giờ đêm.
Lúc này Tô An buồn ngủ vô cùng, nhanh chóng lên giường đi ngủ.
Đợi sau khi mọi việc ở xóm xong xuôi, Tô An nhất định phải về đội sản xuất nghỉ ngơi cho thật tốt.
Bởi vì tối ngủ muộn, Tô An ngủ thẳng tới giữa trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Thấy thời gian không còn sớm, Tô An trực tiếp đến quán cơm quốc doanh ăn trưa.
Ăn cơm trưa xong, Tô An đến chỗ Lưu Bằng hỏi thăm xem Độc Nhãn Long đã đưa số tiền còn lại tới chưa.
Lưu Bằng tranh thủ thời gian kín đáo đưa bốn ngàn đồng còn lại cho Tô An, "Tỷ, đã đưa tới rồi, tiền đều ở chỗ này, chị kiểm kê đi ạ."
Ngoài số tiền Độc Nhãn Long đưa tới, Lưu Bằng còn đưa cho Tô An số tiền đã kết toán những lần bán hàng gần đây.
Cho nên lần này, Tô An thu về được không ít tiền.
Nếu là mấy tháng trước mà nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Tô An còn có thể kích động một chút, giờ phút này nhìn thấy nhiều tiền như vậy, Tô An đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Mặc dù trong tay nàng hiện tại đã có không ít tiền, nhưng Tô An vẫn sẽ không dừng lại kế hoạch kiếm tiền, dù sao thì ai mà chẳng muốn có nhiều tiền...
Bạn cần đăng nhập để bình luận