Mau Xuyên Chi Pháo Hôi Thăng Cấp Chỉ Nam

Mau Xuyên Chi Pháo Hôi Thăng Cấp Chỉ Nam - Chương 384: Thủ hộ Adray 7 (length: 8255)

Manga ghi chú rõ, thực lực của pháp sư được phân loại từ thấp đến cao như sau: Pháp sư tập sự, pháp sư sơ cấp, pháp sư trung cấp, pháp sư cao cấp, đại pháp sư, pháp đạo sư, đại pháp đạo sư, thánh pháp đạo sư.
Thực lực được phân biệt dựa trên màu sắc của nhánh liễu tinh, thực lực càng cao thì màu vàng càng sáng và rực rỡ, giống như một chiếc bóng đèn dần dần được thắp sáng.
Còn thực lực của chiến sĩ được phân loại từ thấp đến cao như sau: Chiến sĩ tập sự, chiến sĩ hạ cấp, chiến sĩ trung cấp, chiến sĩ cao cấp, kỵ sĩ, đại kỵ sĩ, cao cấp kỵ sĩ, thánh kỵ sĩ.
Việc thức tỉnh thần lực thì tương đối mơ hồ, dựa vào cảm giác của mỗi người. Khi nào đó cả người đột nhiên nhẹ bẫng, sức mạnh tăng lên, đó chính là lúc thức tỉnh thần lực.
Cấp bậc chiến sĩ thì được xác định dựa trên sự tổng hợp các yếu tố như sức mạnh, tốc độ, sức bền… thông qua khảo hạch.
Chỉ cần thức tỉnh thần lực, trở thành chiến sĩ tập sự, các chức năng cơ bản của cơ thể đều sẽ mạnh hơn người bình thường.
Tỷ lệ thức tỉnh thần lực là một phần mười, và trong số mười người thức tỉnh thần lực, có một người có thể đạt tới thực lực của kỵ sĩ. Những thường dân đạt đến thực lực này có thể được phong tước kỵ sĩ, có dòng họ riêng và trở thành một quý tộc, sau đó lập công để thăng tước.
Sát thương mà pháp sư gây ra chắc chắn cao hơn rất nhiều so với chiến sĩ. Trong cuộc chiến với tộc Huyết Nguyệt dị tộc, pháp sư giống như một pháo đài di động với sức sát thương cực lớn.
Nhưng trong quyết đấu giữa người với người, thực lực của chiến sĩ quan trọng hơn. Chiến sĩ khi không mặc giáp có thuộc tính nhanh nhẹn rất cao. Do pháp sư có điểm yếu là "đọc chú" nên tỷ lệ chiến thắng của pháp sư thấp hơn.
Ấy... nói lạc đề rồi.
Rời khỏi phòng làm việc của Colin, là đến giờ trà chiều. Đất nước này không có khái niệm bữa trưa. Mọi người sau khi ăn sáng xong sẽ đi làm, buổi trưa đói thì ăn lương khô mang theo, sau đó đến khoảng 3, 4 giờ chiều sẽ kết thúc công việc và ăn bữa tối, rồi đi ngủ sớm.
Thế giới không có điện là như vậy, sau khi trời tối gần như không có hoạt động giải trí.
Là một quý tộc, dù không có bữa trưa nhưng nàng có trà chiều.
Trong khi thị nữ bày một bàn điểm tâm nhỏ tinh xảo, Lâm Tiểu Mãn vừa thưởng thức sự xa xỉ của giới quý tộc vừa lên kế hoạch cho tương lai.
Ai, không có ma lực thì không thành pháp sư được, chẳng lẽ phải chọn chiến sĩ sao? Nàng chỉ có thể đi theo con đường loli sức mạnh tay xé ma thú thôi sao?
Không, nàng muốn làm một pháp sư thanh lịch!
Pháp sư pháo đài, đó tuyệt đối không phải là danh hão! Rõ ràng pháp sư mới là quan trọng hơn trong cuộc chiến với Huyết Nguyệt!
À? Từ từ đã!
Trong chiến sĩ có một sự tồn tại rất ngầu – long kỵ sĩ!
Đạt tới thực lực đại kỵ sĩ là có thể thuần phục một ma thú làm tọa kỵ và bạn đồng hành, cùng nhau chiến đấu. Cho dù Huyết Nguyệt đến, ma thú đã được thuần phục cũng không phát cuồng.
Trong phần ghi chú bên lề manga có nói rõ, ma thú được phân loại thành: ma thú bình thường, ma thú sơ cấp, ma thú trung cấp, ma thú cao cấp và thánh cấp ma thú trong truyền thuyết.
Con cốt long ngầu lòi mà Rex xử lý ngay ở đầu truyện chính là thánh cấp ma thú.
Hầu hết các ma thú đạt đến thực lực cao cấp đều có thể sử dụng ma pháp tấn công.
Long kỵ sĩ không chỉ thuần phục long mà còn thuần phục những ma thú cao cấp có ma pháp!
Tất nhiên, ở thế giới này, phần lớn các ma thú cao cấp đều có vẻ ngoài hơi giống rồng, như rồng phương Tây, loại thằn lằn lớn có cánh ấy.
Phải đạt đến thực lực đại kỵ sĩ mới có thể mở "tính năng thuần sủng". Nếu nàng không thể thức tỉnh thần lực mà phải dựa vào bí kíp võ công của mình để luyện tập…
Dựa vào, Lâm Tiểu Mãn cảm thấy việc trở thành long kỵ sĩ cũng rất mong manh.
Nguyên chủ có thể chất của một người bình thường mà!
Phải làm sao đây?
Lật lại manga, xem đi xem lại mấy chương "Allen treo máy trọng sinh thành Rex rồi thức tỉnh ma lực", Lâm Tiểu Mãn chỉ có thể nói: Dựa vào!
Pháo hôi Rex 20 tuổi mà mới chỉ là chiến sĩ tập sự, chỉ mạnh hơn người bình thường một chút xíu. Căn bản là không có thức tỉnh ma lực. Vậy mà khi nam chủ trọng sinh, hắn lập tức thức tỉnh ma lực, thực lực chiến sĩ cũng tăng vù vù!
Thật không khoa học!
Rõ ràng nàng cũng là người đến từ bên ngoài, dựa vào cái gì mà nàng không thể thức tỉnh?
Phân biệt đối xử với pháo hôi sao?
Được thôi, người ta là nam chủ, được ông trời ưu ái mà.
Haizzz…
Ăn uống no đủ xong, Lâm Tiểu Mãn vận động, giả vờ chạy tới chạy lui chơi đùa, kỳ thực là đang luyện tập bí kíp võ công của mình.
Cũng không biết thế giới này có thể luyện ra nội kình không.
Buổi tối, vợ chồng công tước trở về, cả nhà ba người cùng nhau ăn tối, Lâm Tiểu Mãn như thường lệ báo cáo những gì mình làm trong ngày, rồi ai về phòng nấy, đi ngủ.
Sau khi rửa mặt xong và thay đồ ngủ, Lâm Tiểu Mãn ngoan ngoãn nằm lên giường.
"Tiểu thư Amy, ngủ ngon, mơ một giấc mơ đẹp nhé." Phu nhân Finger hôn lên trán nàng rồi kéo chăn cho nàng.
"Vâng, phu nhân Finger, ngủ ngon."
Sau khi thổi tắt nến, phu nhân Finger rời đi và nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Nghe tiếng bước chân không còn, Lâm Tiểu Mãn lập tức nhảy khỏi giường, ngồi xếp bằng, chuẩn bị tư thế tu luyện.
Tu tiên thử một cái, 1 tiếng sau… được thôi, không thể tu tiên được.
Tu luyện linh lực thử một cái, 1 tiếng sau… được thôi, không thể thành linh sư.
Thử tinh thần lực xem sao, 1 tiếng sau… được thôi, cũng không thành triệu hồi sư được.
Thử tu luyện dị năng một lần nữa… được thôi, vẫn không được!
Trời ạ, tuyệt vọng quá!
Làm thế nào mới có thể thức tỉnh ma lực đây?
...
Ngày hôm sau, “Trời ạ, tiểu thư Amy, mắt con làm sao vậy? Hôm qua ngủ không ngon à?” Phu nhân Finger hốt hoảng lo lắng.
"A, con chỉ là gặp ác mộng." Gần như cả đêm không ngủ, Lâm Tiểu Mãn chắc chắn có hai quầng thâm mắt.
Ai, thảm thật, nàng thử hết cả rồi, kết quả vẫn không được gì!
[ lạnh lẽo ] tặng cho chính mình.
Vì vợ chồng công tước đã ra ngoài từ sáng sớm nên hôm nay Lâm Tiểu Mãn ăn sáng cùng phu nhân Finger.
Sau khi ăn sáng, Lâm Tiểu Mãn kéo phu nhân Finger đến "thư viện", nói là thư viện nhưng thực ra chỉ là nơi để sách, cũng chưa được đến ba trăm quyển.
Lâm Tiểu Mãn đọc sách, hy vọng tìm được sách y thuật ở trong đó.
Nhưng, một tiểu quý tộc mới 12 tuổi như Amy thì biết chữ còn ít.
Gặp phải chữ không biết, Lâm Tiểu Mãn chỉ có thể hỏi phu nhân Finger, phu nhân Finger cũng đảm nhận vai "lão sư" và được xem là người có học thức trong giới quý tộc.
Tìm một lúc, Lâm Tiểu Mãn cũng tìm được một cuốn ghi chép về các loại động thực vật của đế quốc Ogg. Bên trong còn có một số kiến thức dược lý đơn giản, có thể nói đây là một cuốn sách thuốc phiên bản sơ sài.
Lâm Tiểu Mãn nghiêm túc nghiên cứu nó.
Ban ngày nghiêm túc học chữ, buổi tối thì cố gắng nghiên cứu cuốn manga kia, Lâm Tiểu Mãn ngoan ngoãn trải qua ba ngày.
Hôm nay là ngày Colin kiểm tra kết quả luyện tập của Olina. Hôm đó nàng đã nói trước là muốn đứng bên ngoài quan sát.
Ăn xong bữa sáng, đến điểm hẹn, vẫn là khu vườn phía tây kia. Lâm Tiểu Mãn chưa chờ được hai phút thì Colin và Olina đã xuất hiện.
"Tiểu Amy, cháu đến sớm quá." Colin vẫn hiền lành như vậy.
"Dạ, ông Colin. Cháu không thể chờ được để xem ma pháp nữa rồi!!" Lâm Tiểu Mãn cố tình làm điệu bộ khoa trương, cố diễn cho ra một cô bé ngốc nghếch vô tư.
“Đừng vội, cháu sẽ được xem thôi.” Giọng nói già nua hiền hậu tràn đầy ý cười. Nhưng khi quay sang Olina, Colin liền trở thành một lão sư khắc nghiệt: "Được rồi, Olina, hôm nay phải cố gắng lên đấy."
"Con sẽ cố gắng, thưa thầy!"
Olina vẫn mặc váy đỏ, trông giống như ngọn lửa rực rỡ.
- 2 tiếng nữa sẽ đăng hết bản thảo đã có. Điểm số sau này là tiêu chí tham khảo quan trọng cho việc đề cử, nên là... mong các bạn ủng hộ mua truyện nha! Xin hãy ủng hộ mình nha ~ ( づ ̄ 3 ̄ )づ (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận