Hành Tẩu Nhân Gian Thẩm Phán Tội Ác, Chứng Đạo Phong Đô Đại Đế

Chương 500: Song phương tụ hợp, tổng hợp Khánh Thị

Hôm nay ở Khánh Thị, nhất định là một ngày không bình thường.
Ngoài cửa sân bay, mấy chiếc xe chuyên dụng của Đề Hình ti xếp thành một hàng, ngay ngắn dừng ở cửa ra.
Các điều tra viên trong trang phục chỉnh tề, dáng người thẳng tắp, đứng trước xe, lặng lẽ chờ đợi.
Mỗi khi có người từ trong sân bay đi ra, đều bị cảnh tượng này thu hút.
Người dẫn đầu chính là tổ trưởng tổ trọng án của Đề Hình ti Khánh Thị, Sở Hải Thịnh.
Hôm nay hắn bày ra trận thế lớn như vậy, chính là để nghênh đón tổ chuyên án từ xa đến.
Không lâu sau, theo chuyến bay từ Hương Giang hạ cánh, Hoàng Hâm Lỗi dẫn theo các tổ viên tổ chuyên án xuất hiện ở cửa ra.
Nhìn thấy Hoàng Hâm Lỗi, Sở Hải Thịnh nhiệt tình tiến lên bắt tay:
"Tổ trưởng Hoàng, hoan nghênh tổ chuyên án các người đến Khánh Thị chỉ đạo công tác."
Hoàng Hâm Lỗi nghe vậy vội vàng cười nói:
"Tổ trưởng Sở nói quá lời, chúng ta đâu phải đến chỉ đạo công tác.
Tổ chuyên án thành lập chính là để chuyên môn ứng phó sự kiện thẩm phán giả, bây giờ hắn xin chỉ thị lại lần nữa công khai phát ra thông báo thẩm phán, chúng ta sao có thể làm ngơ?
Cho nên chúng ta hi vọng các bộ môn của Khánh Thị, có thể tích cực phối hợp chúng ta cùng nhau chung tay đánh thắng trận chiến này."
"Đây là đương nhiên, tổ trưởng Hoàng, lên xe đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Hoàng Hâm Lỗi an bài những tổ viên khác ngồi xe phía sau, mình thì cùng Sở Hải Thịnh lên cùng một chiếc xe.
Vừa mở cửa xe, Hoàng Hâm Lỗi liền chú ý tới một tập tài liệu đặt ở ghế sau, Sở Hải Thịnh ngồi ở ghế phụ lái quay đầu lại, chỉ vào tập tài liệu này nói với Hoàng Hâm Lỗi:
"Tổ trưởng Hoàng, đây là toàn bộ tài liệu liên quan tới hung án 404, trước khi các người đến, ta đã cho người chuẩn bị xong.
Ngài trước tiên có thể xem qua, có vấn đề gì cứ hỏi ta, trước làm quen cơ bản về vụ án này, cũng thuận tiện cho các người triển khai công việc sau này."
Hoàng Hâm Lỗi gật đầu, tập tài liệu này đúng là thứ hắn cần.
Hắn mở tập tài liệu ra, tỉ mỉ xem qua nội dung bên trong, liền nhận thấy trong đó vẫn còn rất nhiều điểm đáng ngờ.
"Tổ trưởng Sở, trong tài liệu có nói thi thể được phát hiện khi đã được cất giữ trong tủ lạnh một thời gian dài.
Pháp y sau khi giám định cơ bản xác định thời gian tử vong của thi thể đã vượt quá một tháng.
Vậy trong một tháng này, hung thủ rất có thể đã trốn sang thành phố khác, thậm chí có thể ra nước ngoài.
Cô gái này không có người thân sao? Chẳng lẽ một người sống sờ sờ mất tích một tháng mà không có ai tìm kiếm?"
Đối mặt với câu hỏi của Hoàng Hâm Lỗi, Sở Hải Thịnh thở dài:
"Tổ trưởng Hoàng, không giấu gì ngài, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến chúng ta đến nay vẫn chưa bắt được hung thủ.
Sau khi vụ án xảy ra, chúng ta điều tra quan hệ xã hội của người chết, người này bạn bè không nhiều, sau khi tốt nghiệp đại học liền đến Khánh Thị làm việc.
Tại thành phố này cô ấy chỉ có một khuê mật, chúng ta đã tìm cô gái này đầu tiên để hỏi han.
Nhưng cô gái này cũng chỉ đến khi chúng ta tìm tới, mới biết được khuê mật của mình đã xảy ra chuyện.
Hung thủ lấy điện thoại của người chết, bắt chước giọng điệu của người chết để luôn cập nhật vòng bạn bè, còn trong một tháng này nhiều lần trò chuyện với cô gái kia, cho nên căn bản không hề hay biết cô gái đã bị sát hại tàn nhẫn.
Lãnh đạo và đồng nghiệp ở đơn vị làm việc của hắn cũng chỉ nhận được tin nhắn xin thôi việc một tháng trước, sau đó thì không thấy xuất hiện nữa.
Bởi vậy, trong một tháng, không ai biết cô gái này gặp chuyện, nếu không phải hàng xóm sát vách thấy công tơ điện vô duyên vô cớ nhảy số liên tục, thì không biết cỗ thi thể này còn phải nằm trong tủ lạnh bao lâu nữa."
Hoàng Hâm Lỗi nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói:
"Trước đó trong điện thoại nói các người đã cơ bản khoá chặt được hung thủ, tên hung thủ này là ai?"
"Rất có thể là bạn trai cũ của khuê mật người chết, đây là tin tức mà khuê mật của người chết nói cho chúng ta biết.
Sau khi cô ấy và bạn trai cũ chia tay, người nam này vẫn luôn dây dưa với cô ấy, thậm chí còn cho rằng vì quan hệ với người chết mà hai người tình cảm tan vỡ.
Sau khi người chết Lâm Hiểu gặp chuyện, thì bạn trai cũ này liền mai danh ẩn tích, không còn xuất hiện nữa.
Trước mắt đã bị liệt vào diện tình nghi trọng điểm để tiến hành truy bắt, nhưng người này bặt vô âm tín, như bốc hơi khỏi nhân gian vậy."
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai người đã khiến Hoàng Hâm Lỗi nhận ra vấn đề nan giải, không phải vụ án này không có kẽ hở, ngược lại đã có đột phá lớn.
Có đối tượng hiềm nghi, lại bất luận thế nào cũng không tìm được người này ở đâu, mới khiến cho toàn bộ vụ án trở nên phức tạp.
Nếu đối tượng tình nghi này thật sự là hung thủ, vậy hắn đồng thời cũng là mục tiêu của thẩm phán giả?
Bất luận thế nào cũng phải tìm được hắn trước khi thẩm phán giả ra tay, nếu không thẩm phán giả sẽ lại hoàn thành một lần thẩm phán nữa trước sự ầm ĩ lớn đến vậy.
Uy tín của Đề Hình ti sẽ giảm sút rất nhiều, uy nghiêm không thể xâm phạm của luật pháp, cũng sẽ chẳng còn lại gì.
Đương nhiên đây chỉ là lý do thoái thác của Hoàng Hâm Lỗi trước người ngoài, trong lòng hắn, tìm được thẩm phán giả chủ yếu là vì rửa sạch oan khuất cho em trai mình.
Hai người một đường thảo luận tình tiết vụ án, không lâu sau liền về tới Đề Hình ti.
Tổ trọng án và tổ chuyên án cùng nhau ngồi trong phòng họp, đem tất cả chi tiết của vụ án này ra mổ xẻ, từng chút một phân tích, từng bước nghiên cứu.
"Việc cấp bách, chúng ta trước tiên cần phải xác định được vị trí của đối tượng tình nghi.
Nếu như người này là hung thủ, tuyệt đối không thể để thẩm phán giả tìm thấy hắn trước.
Cân nhắc đến việc thẩm phán giả tuyên bố thông báo thẩm phán tại Khánh Thị, vậy rất có thể nghĩa là, đối tượng tình nghi trọng điểm mà chúng ta vẫn luôn tìm không thấy này còn đang ẩn náu ở Khánh Thị."
Hoàng Hâm Lỗi vừa dứt lời, các điều tra viên trong tổ trọng án liền có chút kích động:
"Không thể nào, các người nghĩ rằng chúng tôi kéo dài công việc sao?
Nếu như người này vẫn luôn trốn ở thành phố của chúng ta, thời gian dài như vậy chúng ta lại không tìm được chút manh mối nào?"
"Đúng vậy, tổ chuyên án là cảm thấy tổ trọng án chúng tôi chỉ làm cảnh thôi đúng không?"
"Từ khi vụ án này được lập, chúng tôi chưa ngủ một ngày trọn vẹn, cơ hồ 24 giờ đều đang truy tìm nhiều manh mối.
Người này không thể nào còn trốn ở đây, nếu không chúng tôi đã sớm lôi hắn ra rồi!"
Các điều tra viên tổ trọng án có chút kích động, Hoàng Hâm Lỗi lúc này mới ý thức được mình một lòng tập trung vào vụ án, mà không để ý đến cảm xúc của các điều tra viên này.
"À, các đồng chí, ta không hề hoài nghi năng lực của các người, ngược lại ta phi thường tin tưởng các người đã điều tra rất tường tận.
Tổ chuyên án chúng ta từ đầu đến cuối đều chỉ phụ trách một vụ án đặc biệt, đó là những vụ có liên quan tới thẩm phán giả, cho nên chúng ta đối với người này hiểu rất rõ.
Người này sẽ không dễ dàng phát ra thẩm phán, mỗi lần hắn phát ra thông báo thẩm phán, nhất định đều có mục đích của hắn.
Lại thông qua nhiều lần quan sát, địa phương tuyên bố thông báo thường là địa phương hắn muốn gây án.
Căn cứ vào điểm này, ta mới đưa ra kết luận, đối tượng tình nghi rất có thể còn ẩn náu trong thành phố này."
Tổ trưởng tổ trọng án Sở Hải Thịnh, cũng cảm thấy bầu không khí có chút vi diệu, liền đứng dậy tiếp lời Hoàng Hâm Lỗi:
"Mọi người bình tĩnh một chút, tổ trưởng Hoàng phân tích có lý của hắn. Chúng ta không thể vì cảm xúc mà ảnh hưởng tới phán đoán."
Sở Hải Thịnh đảo mắt nhìn từng vị điều tra viên trong phòng họp, ngữ khí bình thản mà kiên định.
"Chúng ta đều biết, sự kiện thẩm phán giả đã gây ra sự chú ý rộng khắp trong xã hội, mỗi một hành động của Đề Hình ti chúng ta đều liên quan đến an toàn và sự tín nhiệm của công chúng."
"Tổ chuyên án của tổ trưởng Hoàng là được thành lập chuyên môn vì sự kiện thẩm phán giả, bọn họ có góc nhìn và kinh nghiệm chuyên nghiệp hơn."
Lời này vừa nói ra, các điều tra viên tổ trọng án đều im lặng không nói.
Chỉ là sắc mặt, vẫn không hề thay đổi....
Bạn cần đăng nhập để bình luận