Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 888: Vĩnh viễn thần!

**Chương 888: Vĩnh viễn là thần!**
«Mặt Nạ Ca Vương» mùa thứ nhất kết thúc mỹ mãn.
Lập tức gây nên một trận bàn tán xôn xao trên khắp các trang mạng.
Đặc biệt là thân phận Quái Già được công bố, khiến rất nhiều cư dân mạng đều kinh hãi.
# «Mặt Nạ Ca Vương» Quán quân chung cuộc lại là Tô Hà! #
# Công bố thân phận Quái Già, kết cục ngoài dự kiến! #
# Ca vương vượt giới, rốt cuộc Tô Hà còn bao nhiêu tài hoa chưa biểu hiện ra? #
# Một bài «Phù Khoa» hát ra vô số ca sĩ vì giấc mộng phấn đấu chua xót! #
# Phỏng vấn Quái Già trả lời dẫn phát tiết tấu lớn! #
Microblogging, rung âm, các trang web giải trí lớn đều bị Tô Hà chiếm giữ!
Vốn dĩ Tô Hà đã có danh tiếng cực cao, sau khi lột mặt nạ tại «Mặt Nạ Ca Vương», một đêm bạo hồng khắp mạng!
Hắn là tài tử văn học, là diễn viên trẻ tuổi ưu tú, chơi đàn dương cầm, võ thuật đều là nhãn hiệu của hắn, đồng thời hắn còn là đỉnh cấp phú nhị đại, mẫu thân Thẩm Mạn Phương là tổng giám đốc một trong ba công ty thương mại điện tử lớn nhất nước, phụ thân Tô Tĩnh Quốc là hội trưởng hiệp hội Văn học.
Hiện tại, hắn lại ở trong một trận đấu âm nhạc chuyên nghiệp, đ·á·n·h bại Tần Thiên Hậu và Trương Tư Triết, lấy chiến tích toàn thắng đoạt lấy quán quân, trở thành một trong những ca sĩ hàng đầu nội địa!
Quang hoàn trên người hắn quá nhiều, vô cùng chói mắt!
"Chỉ riêng một thân tài hoa của Tô Hà, đặt vào giới giải trí quả thực vô địch!"
"Hắn còn là người sao, sao cảm giác cái gì cũng biết?"
"Vừa đẹp trai, lại có tài hoa như vậy, đây là nam thần quốc dân gì vậy!"
"So với Tô Hà, mấy đỉnh lưu kia kém xa lắc!"
"Đừng đem mấy "cây chuối" kia so với Tô Hà, đó là vũ nhục Tô Hà!"
"Mọi người trong nhà ai hiểu cho nỗi lòng này không, thần tượng của ta lại là toàn năng hình!"
"Quá mạnh, đừng nói fan nữ, ngay cả ta là nam còn động lòng..."
"Thảo nào tìm khắp toàn bộ giới âm nhạc Hoa ngữ cũng không tìm được ca sĩ nào tương ứng với Quái Già, thì ra hắn căn bản không phải ca sĩ!"
"Hiện tại thì là ca sĩ rồi!!"
Mấy fan diễn viên của Tô Hà mới là vui vẻ nhất.
Dù sao nhà ai fan mà không huyễn tưởng thần tượng nhà mình một bước lên hương.
Mà biểu hiện của Tô Hà không thể dùng một bước lên hương để hình dung nữa, hắn không chỉ cõng fan vượt giới đi tham gia chương trình ca hát, còn mang cả quán quân về.
Mỗi lần Tô Hà đều có thể gây ra tin tức lớn chấn kinh giới, với nhiều quang hoàn như vậy, hắn xứng đáng danh hiệu nam thần quốc dân.
Có thần tượng như vậy, đám fan hâm mộ tự nhiên nở mày nở mặt.
Hiệp hội Văn học.
Lại đến giờ tụ hội thường ngày của các tài tử tài nữ.
"Lại nói gần đây Tô Hà có vẻ không có tin tức gì?" Trương Chí vừa lật sách, vừa gặm hạt dưa.
Triệu Tranh cười lắc đầu, rót trà ngon cho Trương Chí và Lý Thi Dao: "Ngành giải trí là vậy mà, không có tác phẩm thì nhiệt độ tự nhiên giảm xuống."
"Ngươi còn hiểu chuyện ngành giải trí hơn ta?" Lý Thi Dao kinh ngạc nói.
"Ta nào có thời gian rảnh mà chú ý ngành giải trí, đều là nghe người khác nói cả." Triệu Tranh khoát tay.
Là một trong những tài tử nổi tiếng nhất giới văn học, thời gian mỗi ngày của bọn họ đều vùi đầu vào văn học, hiểu biết về giới giải trí chỉ là khi lướt rung âm thấy tin tức được đề xuất.
Trương Chí nghe vậy thở dài: "Nói thật, Tô Hà mà phát triển ở giới giải trí thì phí của giời, chi bằng đến giới văn học của chúng ta, mấy bài thơ hắn làm trên thi đấu lần trước đáng lẽ phải cho vào sách giáo khoa rồi."
Thật ra Trương Chí vừa yêu vừa hận Tô Hà.
Yêu vì lúc trước hắn làm thơ trên thi đấu, tại chỗ làm hơn chục bài, khiến đại lão trong giới và văn nhân dân gian câm nín không nói được lời nào, hận là vì hắn quá xuất sắc, một người ngoài ngành mà thành tựu còn cao hơn cả bọn họ là người trong ngành.
Hơn nữa, khi đấu thơ, Tô Hà dùng câu đối mắng bọn họ một trận tơi bời, chuyện này bọn họ vẫn bị đồng nghiệp trêu chọc mãi.
Nhưng dù hận thì hận, bọn họ vẫn rất bội phục Tô Hà, dù sao thành tựu của Tô Hà quá khủng, không phục không được.
"Vào sách giáo khoa?" Trương Chí sững sờ, chợt có chút hâm mộ nói, "Đây là mộng tưởng cuối cùng của chúng ta đó, không ngờ bị Tô Hà hoàn thành trước!"
Giống như văn nhân cổ đại theo đuổi được ghi tên vào sử sách, những văn nhân này cũng có sự theo đuổi của riêng mình, tác phẩm được đưa vào tài liệu giảng dạy là mơ ước lớn nhất của bọn họ.
Rất nhiều văn nhân theo đuổi cả đời cũng không đạt được, Tô Hà mới hai mươi mấy tuổi đã thành công.
"Vậy nên mới nói hội trưởng Tô hồ đồ, nếu để Tô Hà đi theo con đường văn học, thành tựu của hắn sau này vô hạn!" Trương Chí nhấp một ngụm trà nói.
Nếu Tô Hà chuyên tâm đi con đường này, thành tựu văn học của hắn phía sau đơn giản không dám nghĩ!
Đáng tiếc, hắn rõ ràng có tài hoa như vậy, lại tiến vào giới giải trí phát triển.
"Đừng so đo với hắn, tất cả chúng ta cộng lại cũng không bằng hắn đâu, lo làm tốt việc của mình đi." Lý Thi Dao mỉm cười, điện thoại đột nhiên nhận được tin nhắn, nàng vừa định xóa tin quảng cáo, lại đột nhiên ngẩn người, "Hả?"
"Sao vậy?" Triệu Tranh nghi ngờ hỏi.
"«Mặt Nạ Ca Vương» kết thúc, Quái Già lộ mặt!" Lý Thi Dao che miệng kinh hô.
"Chương trình đó ta cũng xem qua, ca sĩ bên trong thực lực chuẩn đó." Trương Chí lại cầm ấm rót cho mình một chén trà, cười nói với Lý Thi Dao, "Sao, Thi Dao cô nương thích Quái Già à?"
«Mặt Nạ Ca Vương» có nhiệt độ cao như vậy, dù không chú ý đến giới giải trí cũng nghe qua chút ít.
Chỉ là Trương Chí nghi ngờ, Lý Thi Dao bình thường luyện tập cầm kỳ thi họa, còn có thời gian và tinh lực theo đuổi thần tượng sao?
Lý Thi Dao lắc đầu, đôi mắt đẹp trừng lớn, sau đó che miệng kinh ngạc nói: "Quái Già lại là Tô Hà!"
"Phụt...... Khụ khụ" Trương Chí phun trà ra khỏi lỗ mũi, cũng may hắn phản ứng nhanh, cúi đầu, nhưng vẫn bị sặc đến chảy cả nước mắt.
"Thân phận Quái Già là Tô Hà thì có gì kinh......" Trương Chí vừa định nói gì đó, lại như bị sét đánh, đứng phắt dậy khỏi chỗ "Quái Già là Tô Hà???"
Cái gì?
Quái Già là Tô Hà?
Tôi lạy hồn, không đùa đấy chứ??
Hắn không phải diễn viên sao, khi nào lại đi hát vậy?
"Không ngờ hắn còn biết hát, lại còn đoạt quán quân trong một cuộc thi chuyên nghiệp như vậy......" Lý Thi Dao không để ý đến Trương Chí thất thố, mà lướt nhìn tin tức về Tô Hà, trên gương mặt xinh đẹp ngoài chấn kinh vẫn là chấn kinh.
"Khụ khụ...... Hắn còn là người sao?" Trương Chí bình tĩnh lại.
"Vốn tưởng hắn không còn nhiệt, ai ngờ vừa ra đã làm quả lớn!" Triệu Tranh mở Microblogging, thấy tin tức về Tô Hà tràn ngập khắp nơi, cả người kinh ngạc!
"Vậy nên, người ưu tú dù ở ngành nghề nào, cũng sẽ ưu tú như vậy." Lý Thi Dao hít sâu, giọng mang theo sùng bái.
Đã từng nàng xem Tô Hà là đối thủ cạnh tranh, sau này Tô Hà biểu hiện kinh diễm ở phương diện văn học, nàng xem Tô Hà là mục tiêu phấn đấu.
Hiện tại, Tô Hà không còn là mục tiêu của nàng nữa mà là thần thánh vĩnh hằng!!
"Vậy nên, sau này còn có thể nói hội trưởng Tô hồ đồ được nữa không?" Trương Chí lại chú ý đến điểm này.
Câu cửa miệng "hội trưởng Tô hồ đồ" đã trở thành câu nói quen thuộc của bọn họ, mặc kệ gặp phải chuyện gì, chỉ cần cần cảm thán thì bọn họ sẽ buột miệng nói "hội trưởng Tô hồ đồ".
Nhưng bây giờ Tô Hà đạt thành tựu cao như vậy trong giới giải trí, hô khẩu hiệu này có vẻ không thích hợp lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận