Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 73: Đêm nay ước hẹn

Chương 73: Đêm nay có hẹn
Tinh Mộng Studio.
"A a a! Số một rồi, Tiểu Kỳ giành được vị trí đầu rồi!!"
Lâm Thanh Mộng cùng Trương Hiểu Hàm hai cô bé kích động ôm chầm lấy nhau.
Tô Hà dường như đã sớm đoán được, nên đã sớm bịt tai lại.
"Xem ra Tiểu Kỳ thi đấu rất thành công, mới chỉ vòng đầu tiên thôi, nếu sau này thành tích đều tốt như vậy, lần này cô bé e rằng sẽ nổi tiếng đó!" Tiết Lương cũng có chút hưng phấn.
Mọi người ở phòng làm việc lâu như vậy, trước đây vẫn cảm thấy không có ngày nổi danh, nhưng chỉ trong thời gian ngắn một tháng, không chỉ có Trương Hiểu Hàm hot, mà ngay cả Trần Kỳ cũng sắp hot theo.
Niềm vui này xua tan đi sự ngột ngạt trong phòng làm việc.
Ngay cả trợ lý và mấy em gái hậu trường cũng nở nụ cười rạng rỡ.
"Thật khó tin, tôi cứ tưởng Tiểu Kỳ giỏi lắm là có thể vào vòng trong thôi, ai ngờ lại đoạt luôn giải nhất!" Lâm Thanh Mộng hít sâu một hơi, vì quá kích động mà mặt mày đỏ bừng.
"Ngươi đối với Trần Kỳ không tin tưởng vậy sao?" Tô Hà nhịn không được trêu chọc một câu.
"Hừ, nói thật đi, bộ dạng ngươi trông có vẻ chẳng bất ngờ gì cả." Lâm Thanh Mộng tức giận nói.
"Ta có gì phải bất ngờ chứ, thành tích này ta đã sớm đoán được rồi mà." Tô Hà khẽ cười một tiếng.
"Suýt nữa thì tôi tin." Lâm Thanh Mộng liếc hắn một cái, rõ ràng là không tin.
"Thanh Mộng tỷ, thầy Tinh Hà đã nói trong nhóm rồi, với lại chị Tiểu Nhiên cũng bảo Tiểu Kỳ có cơ hội đoạt giải nhất vòng loại, còn đưa ra rất nhiều phân tích số liệu chuyên nghiệp nữa." Trương Hiểu Hàm che miệng cười khẽ bên cạnh.
Cô bé cũng như Trần Kỳ, đều kinh ngạc trước sự chuyên nghiệp của Tô Hà và chị Tiểu Nhiên, nếu không phải giả vờ thì hai người này quá khủng bố rồi.
"À chuyện này..." Khuôn mặt xinh xắn của Lâm Thanh Mộng cứng đờ, nghi ngờ nhìn Tô Hà, "Vậy ngươi làm sao dự đoán được?"
"Cần gì phải dự đoán, Trần Kỳ trải qua nửa tháng huấn luyện, kỹ năng ca hát tiến bộ rõ rệt, hơn nữa trong loại chương trình này, lại chẳng có ca sĩ lợi hại nào, với lại bài hát của ta cũng hay, nàng giành giải nhất vòng loại chẳng phải rất bình thường sao?" Tô Hà lấy một điếu t·h·u·ố·c từ trong túi ra châm, giả bộ cao thâm nói.
"Ngươi giỏi, được chưa!" Lâm Thanh Mộng thấy vẻ dương dương tự đắc của hắn, nhưng không tìm được lý do phản bác, "Đáng ghét, lại để hắn ta thể hiện rồi!"
Chương trình kết thúc cũng đã quá nửa đêm.
Nhưng Trần Kỳ là một thành viên trong gia đình lớn này, mọi người đương nhiên muốn xem show ra mắt của cô, cùng nhau xem ở c·ô·ng ty cũng náo nhiệt hơn, với lại tình hình c·ô·ng ty đang tốt lên, Lâm Thanh Mộng còn cố ý gọi tôm hùm đất mang đến, mọi người tụ tập lại ăn tôm hùm đất uống bia xem game show, thế này còn thoải mái hơn ở nhà nhiều!
Hơn nữa, toàn bộ phòng làm việc, toàn là FA (Forever Alone - Độc thân), có về nhà hay không cũng vậy thôi.
Chương trình xem xong.
Mọi người cũng đều tản đi.
Như lần trước, Lâm Thanh Mộng về văn phòng của mình, chờ c·ô·ng nhân về hết mới ra.
Cô không muốn để mọi người biết mình và Tô Hà cùng nhau về nhà, lỡ mấy cô c·ô·ng nhân lắm điều lại tưởng cô và Tô Hà thật sự ở cùng nhau, đến lúc đó cô có trăm miệng cũng không giải thích nổi.
Nhưng.
Ở trong văn phòng đợi một hồi lâu, Tô Hà vẫn không đến gõ cửa.
Khi cô bước ra khỏi văn phòng, thì thấy mọi người đã về hết, chẳng thấy bóng dáng Tô Hà đâu.
"???"
Lâm Thanh Mộng đầy dấu chấm hỏi trong đầu.
Cô bực mình lấy điện thoại ra, thì p·h·át hiện Tô Hà đã sớm gửi WeChat cho cô.
"Đêm nay có hẹn, không cùng ăn cơm."
Thấy tin nhắn này, Lâm Thanh Mộng ngẩn người, vốn tưởng sẽ rất hài lòng, dù sao không cần cùng người đàn ông này cùng nhau về, cùng nhau ăn cơm, nhưng không hiểu sao trong lòng lại có chút trống trải.
Từ khi Tô Hà đến c·ô·ng ty, mấy ngày cuối tuần này cô dường như đã quen với việc cùng người đàn ông này về chung, cùng nhau đi siêu thị mua đồ ăn, cùng nhau ăn cơm.
Hôm nay Tô Hà đột nhiên hẹn, không đi cùng cô, trái lại cô lại thấy hơi lạ.
Tô Hà là một trạch nam (người thích ở nhà), bình thường chỉ có c·ô·ng ty và nhà, hôm nay sao lại hẹn?
Đi với trai hay gái đây?
"Lâm Thanh Mộng, ngươi đang nghĩ cái gì vậy!" Cô đột nhiên phản ứng lại, rồi bực bội gãi đầu, tắt đèn c·ô·ng ty.
"Khỏi phải nấu nhiều cơm nước, còn mừng thầm, tốt nhất là ngày nào cũng có hẹn!!"
Cô lẩm bẩm trong miệng rồi rời khỏi c·ô·ng ty.
...
Quán ăn lớn ven đường.
Món ăn đường phố là đặc sản rất nổi tiếng ở Song Khánh.
Mọi người không quan tâm nhà hàng sang trọng, đều xắn tay áo lên ăn uống, không khí rất đời thường.
Rất nhiều quán ăn đều có khu vực ngoài trời, tháng Bảy ở Song Khánh dù đã quá nửa đêm vẫn rất oi bức, quạt máy quay vù vù, Tô Hà tựa lưng vào ghế, nhìn dòng người qua lại, rít một hơi t·h·u·ố·c rồi đưa cho Lý Giang một điếu, mình cũng châm một điếu.
Rất nhanh, nhân viên phục vụ bưng ra một bàn lớn tôm hùm đất om.
"Ông chủ, cho một thùng đá lạnh!" Lý Giang hét lớn về phía ông chủ quán.
Rồi đeo bao tay bắt đầu bóc tôm hùm đất.
Nếu nói về hương vị đặc trưng nhất của mùa hè, thì nhất định phải kể đến món tôm hùm đất cay tê, kèm thêm cốc bia lạnh, chắc chắn là một thú vui lớn trong đời!
"Chuyện ở c·ô·ng ty sao rồi?" Tô Hà dụi t·à·n t·h·u·ố·c, cũng bắt đầu bóc tôm hùm đất.
"Ha ha, việc của ta làm thì cậu còn lo sao." Trong giọng Lý Giang có vẻ đắc ý.
Lúc này, nhân viên phục vụ ôm một thùng bia, đặt cạnh Lý Giang.
Lý Giang lấy hai chai, dùng đũa bật nắp chai rất điêu luyện, đưa một chai cho Tô Hà.
Chờ Tô Hà nhận lấy, hắn tiếp tục nói: "Bộ phận bản quyền tuyển năm người, hiện tại tiếng tăm của cậu chưa lớn lắm, vậy là đủ rồi, còn các bộ phận khác đủ loại nhân viên tổng cộng có khoảng hai mươi người."
"Ghê nha tên mập, hiệu suất cao vậy?" Tô Hà hơi ngạc nhiên.
Xem ra hắn vẫn đ·á·n·h giá thấp năng lực của Lý Giang, tên mập này mà chăm chỉ làm việc thì cũng có tài đấy.
"Chuyện nhỏ thôi." Lý Giang một hơi tu nửa chai bia, rồi thoải mái thở dài một hơi, "Nhưng dựa vào tốc độ p·h·át triển của cậu, chắc không quá vài tháng nữa c·ô·ng ty lại phải tuyển thêm người."
"Cậu cứ xem đó mà làm thôi." Tô Hà gật đầu, về phương diện này hắn không am hiểu bằng Lý Giang, cũng sẽ không mù quáng chỉ đạo gì.
"À phải rồi, c·ô·ng ty của Nghiên tỷ lợi hại lắm đó, trong lĩnh vực hoạt hình ở Hoa Quốc cũng có thể xếp vào top mười, tuy gần đây đúng là gặp khó khăn, nhưng dòng tiền hiện tại của chúng ta mà muốn thu mua thì còn kém xa lắm." Lý Giang vừa bóc tôm vừa nói.
Trước đó Tô Hà nói với hắn về việc muốn xem xét thu mua Tinh Mộng Studio thế nào, thu mua c·ô·ng ty hoạt hình của Tô Mộc Nghiên, hắn liền đi tìm hiểu một chút, nhưng quy mô c·ô·ng ty kia rất lớn, Tinh Thần Đầu Tư mới chỉ bắt đầu, chắc chắn không nuốt nổi c·ô·ng ty lớn như vậy.
"Vậy thì hơi phiền phức rồi..." Tô Hà cau mày, trong tay hắn có kịch bản "Thiếu Niên Ca Hành", đã cầm được hai tuần rồi, cứ giữ lại cũng không phải chuyện hay, dù sao làm ra sớm chừng nào thì k·i·ế·m được tiền sớm chừng ấy.
Trước kia hắn cũng không tìm hiểu kỹ về sự nghiệp của chị gái, vốn tưởng chỉ là trò trẻ con, ai ngờ c·ô·ng ty chị gái làm lại có thể lọt vào top mười ở Hoa Quốc.
"Đúng là rất khó." Lý Giang đã uống hết chai bia kia, lại mở một chai khác cho mình.
"Nhưng đâu phải là không có cách." Tô Hà đột nhiên lên tiếng.
"Xí, đừng có úp úp mở mở nữa." Lý Giang tức giận nói.
"Không thu mua được, Tinh Thần Đầu Tư của chúng ta có thể làm bên A mà." Tô Hà nhìn Lý Giang, nháy mắt ra hiệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận