Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 52: Các ngươi tiếp tục. . .

Chương 52: Các ngươi cứ tiếp tục. . .
10 giờ tối.
Trailer của 《Tuế Nguyệt Thông Thông》 đúng giờ ra mắt.
Nhưng bộ phim này còn chưa phát sóng đã gần như tan nát danh tiếng.
Nguyên nhân là tranh chấp ca khúc chủ đề, tổ đạo diễn vì muốn ké fame của Trương Hiểu Hàm, từ chối ca sĩ hạng hai Triệu Dương, lại chọn ca khúc của Trương Hiểu Hàm - một hot girl mạng ít tên tuổi. Fan của Triệu Dương tức giận đem chuyện này lên hot search Weibo, khiến danh tiếng bộ phim xuống dốc không phanh.
Đoàn làm phim 《Tuế Nguyệt Thông Thông》 không hề phản hồi về chuyện này, thậm chí còn tung ra mấy đoạn nhạc nhá hàng, hết lời khen ngợi Trương Hiểu Hàm.
Hành động này càng chọc giận fan của Triệu Dương, khiến làn sóng chửi rủa vẫn duy trì ở top 10 hot search.
Công ty giải trí Lưu Quang.
Triệu Dương và nhà sản xuất Lưu Hạ của 《Từ trước rất yêu người》 vẫn chưa tan làm, họ đang chờ ca khúc của mình leo lên vị trí quán quân bảng xếp hạng ca khúc mới.
"Từ chiều đến giờ tốc độ leo hạng có vẻ chậm lại rồi. Với tốc độ này, chắc phải đến sáng mai mới vượt qua được người đang đứng nhất." Triệu Dương cau mày nhìn số liệu trên bảng xếp hạng.
Ca khúc của họ có tới 300.000 lượt nghe trong một ngày, nhưng người đứng đầu lại là ca sĩ hạng nhất, với hơn 400.000 lượt nghe. Hiện tại tốc độ tăng trưởng chậm lại, vốn tưởng tối nay có thể leo lên vị trí số một, nhưng với tốc độ này có lẽ phải đợi đến sáng mai.
"Như vậy là mãn nguyện rồi. Đối thủ của ngươi là ca sĩ hạng nhất đấy. Nếu không nhờ dư luận lần này, bài hát của chúng ta may ra chỉ lọt vào top 10. Bây giờ có hy vọng chiếm vị trí số một bảng xếp hạng ca khúc mới, đã là quá ngon rồi." Lưu Hạ vừa nói vừa nhấp một ngụm cà phê.
Theo ông ta thấy, Triệu Dương vẫn còn quá nóng vội. Việc có được thành tích này nhờ ké fame đã là một niềm vui lớn rồi.
Hơn nữa lần này đánh đổi cũng không nhỏ, đã đắc tội với đoàn làm phim 《Tuế Nguyệt Thông Thông》, sau này sẽ không có cơ hội hợp tác với họ nữa.
Tuy nhiên, Lưu Hạ vẫn chấp nhận cái giá này. Vị trí số một trên bảng xếp hạng ca khúc mới đủ để ông ta kiếm được nhiều tài nguyên hơn. Hơn nữa, 《Tuế Nguyệt Thông Thông》 cũng chỉ là một đoàn làm phim nhỏ, đắc tội cũng chẳng sao.
"Ha ha, Lưu lão sư dạy chí phải, là do tôi quá vọng tưởng." Triệu Dương gãi đầu cười nói.
"Người trẻ tuổi bốc đồng cũng chẳng sao." Lưu Hạ xua tay.
Đúng lúc này.
Triệu Dương nhìn thấy một thông báo đẩy tin tức.
"Trailer của 《Tuế Nguyệt Thông Thông》 ra mắt!"
Lưu Hạ cũng nhìn thấy tin tức trên màn hình máy tính.
"Lưu lão sư, có muốn xem thử không?" Triệu Dương quay đầu hỏi Lưu Hạ.
"Mở ra đi, ta ngược lại muốn xem thử, cái hot girl mạng đó có tư cách gì mà cướp hàng của chúng ta." Lưu Hạ tựa lưng vào ghế, nhếch mép cười khẩy.
Triệu Dương cười hì hì, cầm chuột click vào thông báo trên Weibo.
Sau đó cũng bắt chước dáng vẻ của Lưu Hạ, tựa lưng vào ghế, vắt chéo chân.
Hình ảnh bắt đầu.
Nữ chính mặc váy cưới trong hôn lễ.
Nam chính kinh ngạc nhìn cô.
Hai người đối diện.
Rồi chìm vào hồi ức.
"Chắc chắn em mặc áo cưới sẽ rất đẹp."
Thời còn đi học, nam chính ngồi sau bàn nữ chính khẽ cười nói.
Câu nói này phối hợp với hình ảnh hiện tại, dĩ nhiên có chút bi thương.
"Không biết cái đoàn làm phim thiểu năng kia nghĩ gì nữa, bài 《Từ trước rất yêu người》 của chúng ta rõ ràng là hợp với bộ phim này nhất, bọn họ lại không thèm!" Triệu Dương lầm bầm.
"Ha ha, trên đời này vĩnh viễn không thiếu kẻ không có mắt. Bọn họ không muốn cũng được, loại phim rác này không xứng để ca khúc của chúng ta phải hạ mình." Lưu Hạ hừ lạnh một tiếng, giọng điệu đầy đắc ý.
Lần này ông ta thao túng dư luận quá đẳng cấp, trực tiếp sao chép biện pháp nổi tiếng của Trương Hiểu Hàm, lấy đạo của người trả lại cho người.
Không chỉ làm ô danh Trương Hiểu Hàm, mà còn có thể dùng vị trí quán quân bảng xếp hạng ca khúc mới để làm bẽ mặt đoàn làm phim. Quả thực là trí thông minh tuyệt đỉnh.
"Lưu lão sư quả không hổ danh là tiền bối, nếu không có anh thì tôi chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt." Triệu Dương cười hì hì, nịnh nọt.
Vẻ đắc ý trên khóe miệng Lưu Hạ càng đậm, ông ta xua tay, khiêm tốn nói: "Trong mắt ta, cậu là người có tiền đồ, ta rất coi trọng cậu, hãy tiếp tục cố gắng."
Triệu Dương nghe vậy mừng như điên. Lưu Hạ là nhà sản xuất tầm trung, được ông ta ưu ái thì còn thiếu gì bài hát hay để hát?
Lúc này, hắn thậm chí còn vô cùng cảm kích đoàn làm phim vì đã từ chối ca khúc của mình, như vậy mới có thể giúp hắn và Lưu Hạ tiến thêm một bước trong mối quan hệ.
"Tôi, Triệu Dương, nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của Lưu lão sư!"
Triệu Dương nói với giọng kiên định.
"Nghe nhạc đi." Lưu Hạ cười nhạt xua tay, bưng ly cà phê thong thả nhấm nháp.
Nói chuyện phiếm.
Trailer đã đến đoạn nam nữ chính yêu đương.
Âm nhạc vang lên.
Điểm tô thêm một chút bi thương cho những tình tiết yêu đương ngọt ngào.
"Năm tháng vội vã của chúng ta, Đến tột cùng đã nói bao nhiêu lần, Gặp lại sau này lại kéo dài. . ."
Âm sắc kỳ ảo của Trương Hiểu Hàm vang lên.
Phụt!
Lưu Hạ chưa kịp nuốt ngụm cà phê trong miệng, liền phun hết lên người Triệu Dương.
Triệu Dương kinh ngạc quay đầu lại nhìn Lưu Hạ đang ho sặc sụa.
Chiếc áo sơ mi trắng mới mua, mới mặc được một ngày đã bị cà phê vấy bẩn cả tay áo.
Trong lòng hắn muốn chửi bậy, nhưng đối phương là Lưu Hạ, hắn đành phải nuốt cục tức vào bụng.
"Khặc khặc khặc... Xin lỗi, ta không cố ý." Lưu Hạ vội rút mấy tờ khăn giấy trên bàn vừa lau miệng vừa xin lỗi.
"Lưu lão sư phản ứng gì mà lớn vậy..." Triệu Dương cau mày, cũng rút mấy tờ khăn giấy lau chùi tay áo.
Nhưng vì cà phê đã thấm vào ống tay áo, dính nhớp cả cánh tay, hắn đành phải cởi áo sơ mi ra, cởi trần lau chùi cánh tay.
Áo thì không mặc được nữa, nhưng cũng may đã 10 giờ tối, đồng nghiệp trong công ty hầu như đã về hết rồi. Lát nữa hắn sẽ xuống hầm xe thay quần dài rồi lên xe, trên xe còn có một chiếc áo khoác.
"Đừng nói nữa, nghe nhạc đi." Lưu Hạ vội mở miệng, ngắt lời Triệu Dương.
Triệu Dương thấy vậy trong lòng có chút tức giận.
Anh làm ướt hết cả người tôi rồi, lại phủi tay như không có chuyện gì sao?
Nhưng hắn không dám làm gì Lưu Hạ, dù sao đối phương là nhà sản xuất tầm trung, thân là ca sĩ hắn vẫn phải nịnh bợ cho tốt.
Hắn đành vừa lau chùi cánh tay vừa nghe bài hát.
"Nếu như gặp lại không thể đỏ mắt, Có phải hay không vẫn có thể đỏ mặt, Giống như năm tháng vội vã, Trước mắt khắc xuống vĩnh viễn cùng thời gian, Đẹp đẽ như lời đồn. . ."
Đến đoạn điệp khúc.
Biểu cảm trên gương mặt Lưu Hạ từ kinh ngạc ban đầu, chuyển sang giật mình, giờ đã biến thành kinh hãi.
Bài hát này. . .
Ông ta từ từ trợn to mắt, cằm chậm rãi há ra.
Còn Triệu Dương thì đứng như trời trồng, bàn tay vô thức vo tròn tờ giấy, cả người phảng phất như mất hồn, ngây ngốc đứng đó.
"Chúng ta phải lẫn nhau thua thiệt, Chúng ta phải dù lìa ngó ý còn vương tơ lòng. . ."
Một bài hát kết thúc.
Trailer cũng kết thúc.
Hình ảnh dừng lại ở thông tin ca khúc.
Không biết qua bao lâu.
Triệu Dương và Lưu Hạ mới dần phục hồi tinh thần.
"《Năm tháng vội vã》 Tinh Hà..." Lưu Hạ nhìn tên nhạc sĩ trên thông tin ca khúc, lẩm bẩm.
Triệu Dương quay đầu nhìn Lưu Hạ, ánh mắt hai người chạm nhau, đều thấy được vẻ hoảng loạn trong mắt đối phương.
Rầm!
Ly cà phê trong tay Lưu Hạ rơi xuống đất.
Cà phê văng lên ống quần của Triệu Dương.
"Anh làm gì thế!"
Triệu Dương không biết là thật sự tức giận, hay là đang phát tiết sự sợ hãi trong lòng, quát lớn với Lưu Hạ.
Sau đó cầm lấy khăn giấy cúi xuống lau chùi ống quần.
Lưu Hạ đứng sau lưng hắn, vẻ mặt thất thần, trong đầu chỉ toàn là bài hát vừa rồi, và cái tên "Tinh Hà".
Đột nhiên, trợ lý của Triệu Dương từ bên ngoài đẩy cửa bước vào.
"Triệu Dương, có chuyện gì vậy?"
Khi nhìn thấy Triệu Dương cởi trần, một tay chống trên bàn, một tay buông thõng xuống đất, còn Lưu Hạ thì đứng sau lưng hắn, cả người trợn tròn mắt, rồi liếc nhìn đống khăn giấy vương vãi trên mặt đất, khóe miệng hiện lên một nụ cười lúng túng, kỳ quái.
"Các anh cứ tiếp tục..."
Nói rồi, hắn đóng sầm cửa phòng làm việc lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận