Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 798: Tiếng Quảng đông ta không chuyên nghiệp

**Chương 798: Tiếng Quảng Đông ta không chuyên nghiệp**
“Nhìn lại hôm qua tại tha hương môn kia trước, Thổn thức cảm khái mỗi năm, Nhưng mặt trời lặn mặt trời mọc vĩnh không đổi thiên.
Thời khắc này đang nhìn phụ thân dáng tươi cười lúc, Cũng bất tri bất giác Vô Ngôn, Để mặt trời lặn hoàng hôn thấm đầy hai mắt đẫm lệ……”
Đoạn cuối cùng, quái già cùng dàn nhạc phía sau hoàn toàn thả mình vào âm nhạc, đặc biệt đoạn solo cuối cùng đã đẩy không khí hiện trường lên đến đỉnh điểm!
Khán giả đứng dậy vỗ tay cho quái già!
Vỗ tay cho bài hát « Đại Địa »!
Đồng thời, hiện trường vang lên tiếng hoan hô đồng loạt!
“Quái già!” “Quái già!!” “Quái già!!” “Quái già! Quái già!”
Giờ phút này.
Khán giả một lần nữa bị quái già chinh phục!
Trong giới âm nhạc Hoa ngữ có rất nhiều ca sĩ ưu tú, nhưng có thể hát live đến mức như quái già thì lại vô cùng hiếm.
Hơn nữa, bài hát này còn thể hiện được tầm nhìn và lập trường của Tinh Hà cùng quái già.
Một thần tượng tràn đầy năng lượng tích cực như vậy, rất đáng để mọi người yêu thích!
Màn ảnh lia đến khu vực khán giả.
Trương Hiểu Vĩ cùng một vài ca sĩ hát tiếng Quảng Đông đều cúi thấp đầu, chỉ sợ bị máy quay bắt được.
Ai có thể ngờ tới, ban đầu chỉ muốn đến cọ nhiệt độ, lại tự rước phiền phức vào thân.
Vừa rồi, bài «Nguyệt Bán Tiểu Dạ Khúc» đã tát vào mặt bọn họ một cái đau điếng, còn bây giờ, bài «Đại Địa» này không chỉ đơn giản là tát vào mặt nữa.
Trước đó, bọn họ chế giễu Tinh Hà không biết hát tiếng Quảng Đông, thậm chí còn khiêu khích Tinh Hà, bảo hắn có bản lĩnh thì hát ca khúc tiếng Quảng Đông đi. Ai ngờ Tinh Hà lại thực sự hát tiếng Quảng Đông, mà còn hát liền hai bài.
Đặc biệt là bài «Đại Địa» này.
Không chỉ mang đậm phong cách rock and roll, mà tầm vóc còn lớn như vậy.
Trước đó bọn họ ngông cuồng bao nhiêu, bây giờ lại khó chịu bấy nhiêu…
“Xin mời Cỏ Bốn Lá và Tướng Quân lên sân khấu, sau đó mời bốn vị thầy giám khảo đưa ra nhận xét!” Quái già biểu diễn xong.
Người dẫn chương trình bước ra sân khấu.
Máy quay hướng về phía bốn vị giám khảo.
“Cỏ Bốn Lá, em biểu diễn vô cùng hoàn mỹ, thậm chí đến cả những chi tiết nhỏ cũng không có chút tì vết nào…” Thật bất ngờ, Triệu Thanh Dương, người luôn ủng hộ quái già, lại không nhận xét quái già trước mà lại khen ngợi Cỏ Bốn Lá.
Điều quan trọng nhất là, anh ấy hết lời khen ngợi, ca ngợi phần trình diễn của Cỏ Bốn Lá là vô cùng hoàn hảo.
“Cảm ơn thầy Triệu Thanh Dương.” Cỏ Bốn Lá khẽ cúi đầu với Triệu Thanh Dương.
Sau khi nhận xét Cỏ Bốn Lá xong.
Triệu Thanh Dương lại nhìn về phía Tướng Quân.
Anh cũng đánh giá rất cao màn trình diễn của Tướng Quân.
Sau khi nhận xét xong cả hai người.
Lúc này anh mới nhìn về phía quái già.
“Tiếng Quảng Đông thì ta không chuyên nghiệp.” Triệu Thanh Dương cười lắc đầu.
Anh vừa nói xong, khán giả liền bật cười ồ lên.
“Tôi còn tưởng là thầy Triệu Thanh Dương làm sao, hóa ra vẫn còn đang chế nhạo Vương Đức Phát…” “Mấy lão tiền bối này mà ‘tổn thương’ người khác thì đúng là cao tay!” “Ha ha, Vương Đức Phát lần này coi như đã đắc tội xong với hai vị ‘nội ngu’ đại lão là Triệu Thanh Dương và Tinh Hà rồi!” “Muốn cọ nhiệt độ, thì thất bại ắt phải trả giá đắt!” “Tinh Hà đâu phải là hạng người lương thiện gì, lúc trước bị Hoa Nạp chơi một vố, trực tiếp khiến Đỗ Đức Đào phải xuống đài!” “Vậy nên tốt nhất là đừng nên chọc vào Tinh Hà, người này thủ đoạn ‘đánh mặt’ nhiều lắm.”
Giữa những tiếng ồn ào của khán giả.
Triệu Thanh Dương hắng giọng một cái.
Tiếp tục nói: “Mặc dù tôi không chuyên về các ca khúc tiếng Quảng Đông, nhưng tôi có thể cảm nhận được cảm xúc mà bạn thể hiện khi hát. Bài hát tiếng Quảng Đông này của bạn, xét về ý tưởng lẫn không khí trên sân khấu, đều đạt đến mức đỉnh cao. Tôi vẫn cứ liều mình bỏ phiếu cho ca khúc tiếng Quảng Đông này của Quái Già vậy. Có gì không chuyên nghiệp mong mọi người bỏ qua cho.” Triệu Thanh Dương nói rất bình thản, nhưng ai cũng có thể nghe ra một loại cảm giác ‘âm dương quái khí’ trong đó.
Đặc biệt là việc anh ấy liên tục nhắc đi nhắc lại chuyện không chuyên nghiệp, rồi lại bỏ phiếu cho ca khúc tiếng Quảng Đông của quái già, thêm vào câu cuối “mong mọi người nhẹ tay”.
Hoàn toàn là đang giễu cợt việc Vương Đức Phát trước đó nói Triệu Thanh Dương không hiểu ca khúc tiếng Quảng Đông, nên không thể bỏ phiếu cho ca khúc tiếng Quảng Đông.
Vậy mà anh không những bỏ phiếu, mà còn liên tục hai lần bỏ phiếu cho quái già hát tiếng Quảng Đông.
“Tôi lạy, đây có phải là thầy Triệu Thanh Dương mà tôi biết không?” “Chỉ cần đoạn này mà được đưa lên dưới dạng văn bản, tôi sẽ nghĩ đó là Trương Tư Triết!” “Ha ha, đại ‘âm dương sư’ Trương Tư Triết à, nhưng mà ngược lại thì thầy Triệu Thanh Dương thật đáng yêu.” “Hóa ra khúc thần cũng có sở thích ‘troll’ người khác à?” “Khúc thần cũng là người mà, thầy Triệu Thanh Dương tính tình tốt thật đấy, nhưng mà bị người ta chỉ thẳng vào mặt châm chọc, sao có thể không ‘trả đũa’ được chứ?” “Thầy Triệu Thanh Dương nói vậy, có khi lại gây thêm tranh cãi mất?” “Tranh cãi cái rắm gì, chỉ cần không phải là người điếc, ai cũng nghe ra được bài hát này của quái già hay hơn hẳn so với những người khác hát. Chính vì vậy mà Triệu Thanh Dương mới dám ‘âm dương quái khí’ như thế!” “Dù là ca khúc hay là màn trình diễn của ca sĩ, đều xuất sắc hơn hai người kia, bỏ phiếu cho quái già là hoàn toàn chính xác.”
Khán giả lại được một trận ồn ào.
Đối với những lời nói khác biệt so với hình tượng trước đây của Triệu Thanh Dương, mọi người đều rất kinh ngạc.
Tuy nhiên, màn chế nhạo này cũng làm cho đám fan vô cùng hả hê.
Dù sao phần lớn nghệ sĩ khi đối mặt với dư luận và tranh cãi, đều chọn cách không quan tâm để mọi chuyện tự qua. Trước kia Triệu Thanh Dương cũng như vậy, anh không hề để ý đến những lời chất vấn.
Nhưng bây giờ Triệu Thanh Dương dường như đang dần thay đổi, anh bắt đầu trở nên giống như Tinh Hà, cứ hễ có ai nghi ngờ là sẽ phản công lại.
Fan hâm mộ tự nhiên vui mừng khi thấy thần tượng của mình như vậy...
Tổ Thua Cuộc.
Khu vực nghỉ ngơi.
Ẩn dưới chiếc khăn trùm đầu Ngưu Đầu Nhân, sắc mặt của Trần Siêu trắng bệch.
Hắn biết, sau khi tập này được phát sóng, những mũi dùi trước đây nhắm vào Tinh Hà và Triệu Thanh Dương, sẽ đều chuyển sang hắn.
Đến lúc đó, Vương Đức Phát và những ca sĩ hát tiếng Quảng Đông kia, sẽ phải hứng chịu cơn thịnh nộ từ fan hâm mộ của Tinh Hà và Triệu Thanh Dương.
Cho dù hắn không bị lộ thân phận vì quy tắc chương trình, nhưng Vương Đức Phát bọn họ đã vì hắn mà ra mặt, hắn đương nhiên cũng sẽ bị liên lụy.
Đợt ‘ăn ké’ lưu lượng này không thành, ngược lại còn bị Tinh Hà hung hăng ‘vả mặt’, giờ lại còn rơi vào thế bị động.
Có thể nói là tổn thất nặng nề.
“Trước mắt xem ra, biện pháp tốt nhất là ở lại chương trình lâu hơn vài kỳ.” Trần Siêu thầm suy tính, “Khách ca sĩ rơi vào tổ thua cuộc, muốn loại ta hả, vậy ta sẽ loại ngươi trước!” Thua quái già, hắn liền dồn ánh mắt vào người khách ca sĩ.
Nói đến thì, khách ca sĩ cũng là ca sĩ hát lại ca khúc của Tinh Hà.
Hắn vốn không quá để ý đến cái gã khách ca sĩ mấy lần rơi vào tổ thua cuộc này.
Hắn thấy, khách ca sĩ mới là người dựa vào ca khúc của Tinh Hà mà trụ lại được trong chương trình.
Vậy thì khách ca sĩ chính là ‘lối thoát’ tốt nhất của hắn!
Chỉ cần loại được khách ca sĩ.
Hắn vẫn có thể tiếp tục ở lại chương trình, đồng thời còn có thể ‘câu’ được đề tài chiến thắng khách ca sĩ, để giảm bớt thiệt hại do việc thua quái già gây ra.
Trần Siêu đang suy nghĩ.
Kết quả bỏ phiếu của đội thắng cuộc đã có.
Không còn nghi ngờ gì nữa.
Quái già bằng bài «Đại Địa» này một lần nữa giành được ngôi ca vương.
“Sau đây, công bố thứ tự bốc thăm của tổ thua cuộc trong kỳ này!” Các ca sĩ của đội thắng cuộc trở lại khu vực nghỉ ngơi.
Người dẫn chương trình công bố thứ tự bốc thăm của tổ thua cuộc.
Trong tiếng nhạc căng thẳng, hồi hộp, tên các ca sĩ lần lượt xuất hiện trên màn hình lớn.
Thứ tự trình diễn của tổ thua cuộc lần lượt là Ngưu Đầu Nhân, Người Lang Thang, Khách Ca Sĩ.
Ngưu Đầu Nhân trình diễn đầu tiên, Khách Ca Sĩ trình diễn cuối cùng.
“Xin mời ca sĩ đầu tiên của tổ thua cuộc, Ngưu Đầu Nhân!!” Giọng người dẫn chương trình vang lên.
Cuộc quyết đấu của tổ thua cuộc, chính thức bắt đầu!......
P/s: «Đại Địa» bản gốc: BEYOND, lời: Lưu Trác Huy, nhạc: Hoàng Gia Khu
Bạn cần đăng nhập để bình luận