Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 323: Ngươi Tô gia là có ngôi vị hoàng đế kế thừa à

Kinh đô.
Một khu biệt thự sang trọng.
Trong phòng vang lên những tiếng kêu kinh ngạc.
"A a a! Con trai ta đẹp trai quá đi!"
"Tiểu Điệp xinh thật đấy, rất hợp với con trai của ta!"
"Khái CP rồi, khái CP rồi!!"
"Quá xứng đôi, một đôi trời sinh, mong sớm ngày kết hôn sinh một thằng cu mập!"
Thẩm Mạn Phương như một fan cuồng nhiệt đang đu idol, hễ có cảnh Tô Hà và Lâm Thanh Mộng là gào thét điên cuồng.
Cũng may các biệt thự cách nhau khá xa, chứ ở khu bình thường chắc hàng xóm đã sang gõ cửa rồi.
Đúng lúc này, điện thoại của Thẩm Mạn Phương reo lên.
"Thẩm tỷ, thiếu một người, mau đến chơi mạt chược!"
Mấy người bạn lâu năm rủ bà đánh mạt chược, nếu là trước đây, Thẩm Mạn Phương chắc chắn tắt TV đi ngay, dù sao phim có thể xem lúc khác, chứ mạt chược hấp dẫn hơn nhiều.
Nhưng hôm nay khác, Thẩm Mạn Phương làm như không nghe thấy bạn bài nói, cầm điện thoại cười ha ha: "Hiểu Tuệ à, sao cô biết con trai tôi đóng phim đang chiếu trên mạng Cà Chua vậy?"
"Hả?"
"Hả gì mà hả, tôi gửi link cho cô ngay đây, con trai và con dâu tôi đóng phim truyền hình, đẹp đôi lắm!"
Nói xong, Thẩm Mạn Phương cúp máy, gửi link 《 Khởi Đầu 》 vào nhóm bạn bài.
Gửi xong, bà tắt luôn điện thoại, tiếp tục xem phim.
"A a a! Ánh mắt diễn đạt quá, bao giờ hai đứa mới thành đôi đây, muốn xem cảnh hôn nhau quá!"
"Tôi nói bà xem TV có cần kích động thế không?" Tô Tĩnh Quốc nhét giấy vào tai, nhăn mày khó chịu nói.
"Ông biết gì, xem phim không 'khái CP' thì xem làm gì?" Thẩm Mạn Phương thường xuyên xem phim nên tư tưởng thoáng hơn ông chồng già bảo thủ nhiều.
Thậm chí mấy thuật ngữ chuyên môn của dân ghiền phim bà cũng rành.
Bà còn tổng kết ra phương pháp xem phim của riêng mình.
Thấy Tô Tĩnh Quốc mặt mày ghét bỏ, bà dùng giọng giáo huấn nói, "Mà đây là con trai tôi đóng nam chính đấy, ông biết cảm giác tự hào thế nào không?"
Thực ra, bà và Tô Tĩnh Quốc cãi nhau nhiều về chuyện dạy con, vì Thẩm Mạn Phương có tiền, bà chuộng những thứ hào nhoáng, nên ủng hộ Tô Hà vào giới giải trí.
"Chẳng phải vì có mấy người hâm mộ không não như bà mà mấy ngôi sao mới lộng hành đấy."
Còn Tô Tĩnh Quốc thì khác, ông coi trọng giá trị hơn, không phải giá trị tiền bạc mà là giá trị đối với xã hội, mà giới giải trí thì tai tiếng đầy rẫy.
Toàn tin bê bối, nghiện ngập, phạm tội... Ông không muốn con trai mình sa vào cái vòng xoáy xa hoa, đồi trụy đó.
"Ông tưởng tôi ngu à? Tôi chỉ hâm mộ con trai và con dâu tôi thôi, mấy ngôi sao khác tôi chẳng thèm liếc mắt!" Thẩm Mạn Phương trừng mắt với Tô Tĩnh Quốc.
"Ai bảo cô ta là con dâu?" Tô Tĩnh Quốc cau mày, "Tôi đồng ý chưa?"
"Sao, một mình ông là trí thức mà đòi học theo mấy ông già hủ lậu, phản đối con cái yêu đương à? Ông đọc bao nhiêu sách rồi mà học được cái thứ này đấy hả, Tô Tĩnh Quốc?" Thẩm Mạn Phương hừ một tiếng.
Tô Tĩnh Quốc sững người rồi cũng hừ một tiếng, "Dù thế nào, tôi cũng không để người trong giới giải trí bước chân vào nhà họ Tô, tôi không chịu được xấu hổ!"
"Ôi, nhà ông có ngôi vị hoàng đế để thừa kế chắc, còn phân biệt đẳng cấp người?" Thẩm Mạn Phương chế giễu.
Tô Tĩnh Quốc á khẩu.
Tuy ông là dân đọc sách, nhưng cãi nhau chưa bao giờ thắng nổi Thẩm Mạn Phương.
Lần này cũng vậy, Thẩm Mạn Phương mấy câu đã khiến ông không biết phản bác thế nào.
Ông ngồi phịch xuống sofa, giận dỗi.
TV vẫn đang chiếu phim.
Thẩm Mạn Phương không tiếp tục cãi nhau với ông mà với tay lấy hạt dưa trên bàn vừa cắn vừa xem phim ngon lành.
Lâu lâu, bà lại liếc Tô Tĩnh Quốc một cái.
"Bà nhìn cái gì đấy!" Tô Tĩnh Quốc vốn đã bực mình, bị bà cứ nhìn chằm chằm thì càng điên tiết.
"Nhìn ông đấy, ông già." Thẩm Mạn Phương cười như không cười nói.
Mặt Tô Tĩnh Quốc càng tái mét.
Thấy ông sắp bùng nổ, Thẩm Mạn Phương nhanh chóng xoa dịu: "Không phải bình thường ông cãi nhau xong là đi thư phòng đọc sách à, sao hôm nay vẫn ngồi đây xem TV?"
Tô Tĩnh Quốc vừa định nổi cáu thì bị bà hỏi ngược lại.
Ông lảng tránh ánh mắt, hừ một tiếng: "Hôm nay tôi không muốn đọc sách."
"Ồ." Thẩm Mạn Phương nhịn cười, quay lại xem TV, không nói gì thêm với ông.
Tô Tĩnh Quốc nghĩ ra bao nhiêu lý do để phản bác, nhưng Thẩm Mạn Phương lại đột ngột im lặng.
Ông suýt chút nữa bị nghẹn mà phun máu.
Chỉ còn cách hừ một tiếng rồi nằm xuống sofa, buồn bực im lặng.
Mỗi lần cãi nhau đều vậy, Thẩm Mạn Phương cứ khích cho ông tức muốn nổ thì lại đột ngột đổi chủ đề, đến khi ông dồn đủ tức thì lại ngừng lại, đúng thời điểm vô cùng.
...
Vì là chiếu mạng.
Ngày đầu chiếu bốn tập mới, sau đó mỗi ngày hai tập.
Còn người không phải hội viên chỉ xem được tập một.
Muốn xem tiếp phải là hội viên.
Các nền tảng truyền hình ngoài doanh thu quảng cáo thì còn dựa vào người dùng mua hội viên.
Vì vậy, người dùng là quan trọng nhất, có người dùng thì mới có tiền.
Điều này dẫn đến các nền tảng tranh giành thị phần điên cuồng.
Mà phim có lượng xem lớn là lựa chọn tốt nhất, bởi vì mỗi diễn viên nổi tiếng đều có lượng fan hùng hậu sẵn sàng ủng hộ thần tượng vô điều kiện.
Để chiều lòng fan, các nền tảng còn có chức năng "tua nhanh", cho phép fan nhanh chóng bỏ qua những đoạn không có thần tượng, hay chức năng "chỉ xem mình", đặc biệt dành cho fan cuồng, chỉ chiếu cảnh có thần tượng.
Vì vậy, chất lượng phim đôi khi không còn quan trọng, chỉ cần có một diễn viên nổi tiếng thì fan sẽ kéo đến ủng hộ.
Họ xem thần tượng, hâm mộ CP thần tượng chứ không quan tâm nội dung phim có hợp lý không, tình tiết có mâu thuẫn không, chỉ cần thần tượng đẹp trai, xinh gái là đủ.
《 Khởi Đầu 》 thì khác, cả ê kíp làm phim lẫn diễn viên đều vô danh, dù Tô Hà có nổi tiếng sau phim này thì cũng chỉ là nổi tiếng thôi, chưa đủ để lôi kéo khán giả tiêu tiền.
Tô Hà thì không, nhưng bộ phim này thì có.
Vì với khán giả đại chúng, nội dung mới là yếu tố thu hút lớn nhất.
"Mẹ kiếp, ban đầu chỉ tò mò xem thử thôi mà bị cuốn vào rồi, vì một bộ phim mà mua hội viên thì hơi phí, nhưng cmn ta muốn xem diễn biến tiếp theo!"
"A a a! Sao lại chiếu trên Cà Chua TV chứ, ta có hội viên ở bốn nền tảng kia rồi mà!"
"Lại là chiêu trò của Lưu Quang cáo già, nạp tiền! Ta nạp còn không được sao!"
"Hy vọng diễn biến tiếp theo xứng đáng với số tiền ta bỏ ra mua hội viên..."
"Ta không nhịn được nữa, nạp tiền trước đây!"
"Tập hai, ta đến đây!"
Mở hay không mở?
Sau khi tập một khơi gợi sự tò mò của khán giả.
Nhiều người chọn mua hội viên.
Dù Cà Chua video hiện tại không có nhiều phim hay, hầu hết khán giả mua hội viên chỉ để xem 《 Khởi Đầu 》.
Nhưng chủ đề vòng lặp thời gian trong phim là lần đầu xuất hiện ở phim ảnh trong nước, mang đến cho khán giả cảm giác mới mẻ, độc đáo.
Quá trình sản xuất cũng rất tinh xảo, không hề mang cảm giác sơ sài như những bộ phim kinh phí thấp, diễn xuất của các diễn viên cũng rất tốt.
Trả tiền cho một bộ phim như vậy, nhiều người cảm thấy đáng đồng tiền bát gạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận