Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 137: Ngươi muốn đóng kịch lời nói, chúng ta chính mình cũng có thể đập.

Chương 137: Ngươi muốn đóng kịch thì chúng ta tự làm thôi.
Mấy ngày nay.
Trần Kỳ vẫn duy trì độ hot trên mạng.
Bởi vì có trận chung kết "Tối Cường Nữ Âm", Tinh Hà và Tô Hà tái đấu.
Tinh Hà, người mới có thành tích bùng nổ từ khi ra mắt, dần có tiếng tăm trong giới giải trí nội địa.
Từ tháng sáu, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, độ hot của Tinh Hà đã vượt qua nhiều nhà sản xuất lăn lộn trong nghề nhiều năm. Nếu ở một công ty lớn thì không nói, đằng này Tinh Hà chỉ là người của một phòng làm việc nhỏ. Mà những phòng làm việc nhỏ như vậy thậm chí còn không có tiền quảng bá, nghệ sĩ dưới trướng lại vô cùng nổi tiếng. Tình huống này có thể coi là cực kỳ hiếm thấy trong toàn ngành.
Tinh Mộng Studio.
Trần Dịch đã ký hợp đồng được vài ngày.
Thời gian này, hắn mới dần hiểu rõ về công ty.
Tuy phòng làm việc này thậm chí còn không bằng công ty lớn hắn từng ký, hơn nữa chỉ có vài người, nhưng ai nấy đều rất tốt.
Trương Hiểu Hàm hiện tại độ hot tuy có giảm, nhưng mỗi tháng vẫn có đơn diễn thương. Tiết Lương thì một bài "Thiên Hậu" bạo hỏa, tiếp sau còn có hai kỳ tiết mục. Trần Kỳ hiện tại là nghệ sĩ hot nhất công ty, có điều vẫn chưa về từ Lam Giang.
Trần Dịch rất muốn hỏi khi nào có tài nguyên khác, nhưng hắn ngại mở miệng. Do tính cách nên mỗi ngày ở công ty, hắn đều ngồi ở góc, nhìn mọi người tán gẫu, thảo luận.
"Tinh Hà lão sư, kỳ tới của "Tình Ca Chi Vương" ta hát ca khúc mới hay ca khúc cũ?" Tiết Lương xoa tay, ngồi vào cạnh Tô Hà.
Tuy ở kỳ trước bị fan của Tố Hà, Lý Tuyền, Lâm Khải "tập hỏa", nhưng hắn thật sự đã nổi tiếng.
Sau khi nếm được trái ngọt, hắn đặc biệt mong chờ kỳ tới của "Tình Ca Chi Vương".
"Đương nhiên là ca khúc mới. Hiện tại độ hot của chúng ta cao thế này, tranh thủ độ hot để phát ca khúc mới, nếu không quá đáng tiếc." Tô Hà ngậm điếu thuốc, thản nhiên nói.
"Ừ, vậy nhờ Tinh Hà lão sư phân phát cho ta." Tiết Lương cười hì hì.
Hắn rất tán thành lời giải thích của Tô Hà, thấy thời điểm độ hot cao thế này, ca khúc mới được trợ giúp rất lớn, tương đương với tự quảng bá.
Ngay lúc hai người nói chuyện phiếm.
Lâm Thanh Mộng cầm cặp tài liệu từ văn phòng đi ra, rất tự nhiên ngồi cạnh Tô Hà.
"Tô Hà, xem giúp ta kịch bản này thế nào." Nàng đặt cặp tài liệu xuống trước mặt Tô Hà.
"Khà khà, Lâm tổng tốt." Tiết Lương vừa chào hỏi Lâm Thanh Mộng, liền cảm nhận được ánh mắt của nàng, "Lâm tổng, mắt cô sao thế?"
Trong giọng nói của hắn mang theo sự quan tâm đối với lão bản.
Lâm Thanh Mộng nghe vậy, đầy đầu hắc tuyến.
Hai ngày nay, Trương Hiểu Hàm đi chạy diễn thương, nàng đột nhiên vô cùng hoài niệm những ngày có Trương Hiểu Hàm.
"Lão Tiết, lúc nãy tôi kêu mua dưa hấu, cậu đi giúp cắt đi." Nàng kiếm cớ.
"Á, được Lâm tổng." Tiết Lương lúc này mới đứng dậy rời đi.
Đuổi được tên kỳ đà cản mũi này đi, Lâm Thanh Mộng chống cằm, nghiêng đầu nhìn Tô Hà.
Ừm... Tuy rất không muốn thừa nhận, nhưng nhan trị của người đàn ông này xác thực rất nghịch thiên. Đặt trong giới giải trí cũng thuộc hàng top.
Đặc biệt là góc cạnh rõ ràng trên khuôn mặt, còn có sự sâu thẳm và u buồn trong đôi mắt.
Càng nhìn càng đẹp.
"Kịch thần tượng, công ty chúng ta hình như không có diễn viên chứ?" Tô Hà ngạc nhiên nhìn Lâm Thanh Mộng.
Đây chỉ là một bộ kịch thần tượng rất bình thường.
Hơn nữa còn là kịch bản vai phụ nữ.
Tô Hà nhất thời mất hứng.
"Anh nói gì?" Lâm Thanh Mộng trừng mắt, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tô Hà, sau đó chỉ vào mình nói, "Tôi dù gì cũng diễn qua hai bộ kịch rồi đấy!"
"Ồ..." Tô Hà nhếch mép.
Quên mất Lâm Thanh Mộng còn là diễn viên.
Nghĩ đến đây, Tô Hà qua loa xem kịch bản.
Nam chính là Ma quân, nữ chính là hoa thần chuyển thế của tiên giới. Nam chính từ nhỏ bị mất "tơ tình", không hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng chỉ động lòng với nữ chính. Nhưng nam chính lại là kẻ thù giết cha của nữ chính...
Khá lắm, chồng "buff" đúng không?
Còn Lâm Thanh Mộng đóng vai nữ phụ, giữa truyện mới xuất hiện, có dây dưa với nam chính, coi như "công cụ" tăng tiến tình cảm nam nữ chính, cuối cùng vì yêu mà chết.
Cảnh hôn ư?
Khi thấy đoạn kết, còn có cảnh hôn với nam chính, Tô Hà không khỏi bĩu môi.
"Thế nào? Tôi cảm thấy nhân vật này rất có tính thử thách." Lâm Thanh Mộng thấy Tô Hà xem xong kịch bản, vội nói.
"Tôi thấy cách thể hiện không đủ. Loại nữ phụ này không có điểm nhấn. Hơn nữa, loại kịch "máu chó" nát bét này quay cũng thành "hắc lịch sử"." Tô Hà tùy ý vứt kịch bản lên bàn, từ tốn nói.
"Nhưng đây là kịch bản đầu tiên tôi có được sau mấy năm..." Lâm Thanh Mộng cảm thán, hiện tại Tinh Mộng Studio đã đi vào quỹ đạo, cô cũng nên suy tính cho mình một chút.
Bị phong sát mấy năm, cô gần như đã nguội lạnh. Lần này, nhờ ké fame Trần Kỳ và mọi người, cô mới được một đoàn kịch coi trọng trở lại, cho cơ hội vai phụ, cô cảm thấy nên nắm chắc.
Còn việc kịch nát hay kịch hay, phải có tư cách chọn kịch bản mới lo lắng những thứ đó.
Với một diễn viên bình thường, có phim để quay, có một vai có lời thoại đã là rất tốt rồi.
"Mắc bệnh 'thèm' diễn à?" Tô Hà nghe ra sự kỳ vọng trong giọng nói của nàng, nhưng kịch bản này không thích hợp với nàng.
Ít nhất theo Tô Hà là không thích hợp.
"Không hẳn, chỉ là thấy mọi người đều có khởi sắc, tôi muốn suy tính cho bản thân thôi." Lâm Thanh Mộng không hề giấu giếm Tô Hà, hào phóng nói ra suy nghĩ trong lòng.
"Tôi còn tưởng giấc mơ của cô là làm bà chủ công ty lớn." Tô Hà cười khẽ.
Lâm Thanh Mộng vén tóc ra sau tai, nghiêng đầu nhìn Tô Hà, rất nghiêm túc nói: "Giấc mơ của tôi cũng giống như mọi nghệ sĩ, là được đứng dưới ánh đèn sân khấu, được nghe tiếng hoan hô của fan hâm mộ."
"Có chí khí." Tô Hà giơ ngón tay cái lên với nàng, sau đó lắc đầu, "Loại kịch bản rác rưởi này đừng xem. Nếu cô muốn đóng kịch, chúng ta tự làm thôi."
"Cái... Ý gì?" Lâm Thanh Mộng ngạc nhiên nói.
"Ý là tự chúng ta làm." Tô Hà móc điếu thuốc trong túi ra, đi về phía cửa sổ.
Lâm Thanh Mộng đi theo: "Kịch bản, đạo diễn, diễn viên, bối cảnh... Chúng ta không có gì cả, làm sao đóng kịch?"
"Kịch bản không cần quan tâm, diễn viên và bối cảnh cũng không khó tìm, còn đạo diễn... Chiêu một sinh viên đại học chuyên ngành đạo diễn mới ra trường là được." Tô Hà vẫy tay.
"Anh nghiêm túc đấy chứ?" Lâm Thanh Mộng tỏ vẻ chưa từng nghiêm túc đến thế.
"Tôi trông có giống đang đùa không? Hơn nữa, tôi rất hứng thú với việc đóng kịch." Tô Hà trừng mắt nhìn nàng.
Đây là một khâu trong kế hoạch của hắn. Chờ thân phận Tinh Hà nổi tiếng, hắn cần một cơ hội để lộ khuôn mặt này, để mọi người nhận ra khuôn mặt này. Việc được công chúng nhận biết là rất quan trọng với hắn.
Còn diễn viên Tô Hà là một nghề không tệ.
Một mặt, Hoa Nạp không có nhiều nghiệp vụ và tài nguyên truyền hình, dù họ nhắm vào Tô Hà cũng không đáng sợ.
Mặt khác, việc hắn bước chân vào giới truyền hình, dùng thân phận diễn viên Tô Hà xuất hiện công khai, có thể ẩn giấu bí mật của hai cái tên Tinh Hà và Lưu Quang tốt hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận