Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 478: Chỉ cần kịch bản có thể, ta không muốn cát xê.

Sau đoạn đối thoại này còn có một đoạn cảnh hành động.
Tuy cảnh hành động vẫn đặc sắc như thường, nhưng khán giả đã bị choáng váng bởi những lời thoại vừa rồi.
"Mẹ nó, cái gì mà hổ lang chi từ?"
"Rất mượt á? Ta không tin, trừ phi để ta thử xem."
"Ánh mắt với vẻ mặt đỉnh thật sự, ai ngờ Tô Hà lại còn biết diễn biến thái!"
"Lời thoại hôm nay bùng nổ có thể so sánh với kỳ đầu 'Ngươi thật dâm đãng' đó, lời thoại của Lưu Quang lão tặc phối hợp diễn xuất của Tô Hà, lại còn con mẹ nó là một cái bối cảnh nữa chứ!"
"Tô Hà đúng là biết diễn thật!"
"Hắn chọn hai đối thủ diễn cũng không tệ."
"Trâu Văn Khiêm kỳ này nằm diễn cả chặng, sướng thật."
Trong lúc khán giả bàn luận xôn xao.
Tác phẩm của Tô Hà đã phát sóng xong.
Mọi người ở trường quay cũng dần hoàn hồn.
"Xin mời bốn vị lão sư của ban bình luận đưa ra đ·á·n·h giá về tác phẩm của tuyển thủ Tô Hà!"
Tiếng người dẫn chương trình vang lên.
Máy quay hướng về bốn vị lão sư ban bình luận.
Đạo diễn thế hệ trước Tưởng Chính Quốc lập tức cầm lấy micro.
"Lần đầu tiên thấy Tô Hà diễn phản diện, tác phẩm khiến tôi vô cùng kinh ngạc, bất kể là tiết tấu lời thoại, hay giao lưu ánh mắt đều đạt trình độ hàng đầu trong giới. Thật may mắn cho ảnh đàn khi có một người trẻ tuổi xuất sắc như cậu!"
Nếu trước đây Tưởng Chính Quốc đ·á·n·h giá Tô Hà còn dè dặt, thì bây giờ hoàn toàn không che giấu mà khen ngợi.
Diễn viên từng hợp tác với Tưởng Chính Quốc đều là những bậc tiền bối cấp ảnh đế, việc ông tán thưởng như vậy đã gián tiếp chứng minh diễn xuất của Tô Hà tốt đến mức nào.
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó.
Tưởng Chính Quốc vừa bình luận xong, Lưu Tiền Hoa, người luôn giữ thái độ trung lập, liền nói ngay: "Tôi đồng ý với quan điểm của đạo diễn Tưởng. Nền điện ảnh nước nhà đang khan hiếm người trẻ, việc xuất hiện một diễn viên phái thực lực là một điều may mắn. Là một diễn viên, tôi càng ngạc nhiên hơn về khả năng biến hóa phong cách của cậu. Diễn viên bình thường chỉ cần diễn tốt một dạng nhân vật đã rất lợi hại rồi, nhưng cậu, qua rất nhiều kỳ, mỗi kỳ lại là một loại hình mới..."
Lưu Tiền Hoa càng nói càng k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g, cuối cùng còn giơ ngón tay cái với Tô Hà, "Hậu sinh khả úy, tôi rất chờ mong cực hạn của cậu ở đâu!"
Những diễn viên khác chỉ cần diễn một nhân vật t·h·í·c·h hợp với mình là đã được tung hô lên tận trời xanh, đủ để chứng minh kỹ năng diễn xuất của mình.
Nhưng Tô Hà thì khác, từ khi ra mắt, 《 Khởi Đầu 》 đã đóng vai một chàng trai khoa học tự nhiên, trong chương trình lại diễn c·ặ·n bã nam, cảnh hành động, l·i·ế·m c·ẩ·u, phản diện, gần đây còn có một bộ phim hài tài t·ử phong lưu đang chiếu rất hot.
Lần nào anh cũng mang đến một cái mới, nhưng nhân vật nào cũng được hoàn thành một cách hoàn hảo.
Vì vậy, bây giờ mọi người càng tò mò về việc anh còn có thể diễn bao nhiêu loại nhân vật khác nhau nữa.
"Lão sư Lưu Tiền Hoa lần này là triệt để đứng về phe Tô Hà rồi à?"
"Thật ra cũng không hẳn là đứng về phe ai, biểu hiện của Tô Hà xứng đáng được ông ấy đ·á·n·h giá cao như vậy."
"Tuy lão sư Lưu Tiền Hoa bình thường không muốn dính vào mấy chuyện thị phi, nhưng có thể thấy là màn trình diễn của Tô Hà thật sự được ông ấy c·ô·n·g nh·ậ·n."
"Ông ấy nói cũng đúng mà, có gì mà phải xoắn xuýt, Tô Hà đúng là chiến sĩ lục giác toàn năng, diễn cái gì cũng rất tốt."
"Bốn vị lão sư ban bình luận, ba người đều c·ô·n·g nh·ậ·n Tô Hà, tôi rất chờ mong xem Chu Minh sẽ đ·á·n·h giá Tô Hà như thế nào."
Sự thay đổi của mấy vị giám khảo ai nấy đều thấy rõ.
Đặc biệt sau khi 《 Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương 》 của Tô Hà đạt được thành công, danh tiếng của anh tăng lên chóng mặt, ngay cả Lưu Tiền Hoa, người vốn rất bảo thủ, cũng không ngần ngại khen ngợi anh.
"Cảm ơn sự tán thành của Lưu lão sư."
Tô Hà gật đầu cảm ơn.
Trước đây Lưu Tiền Hoa luôn bình luận kiểu cho xong chuyện, lần này đột nhiên khen ngợi hết lời khiến anh hơi bất ngờ.
"Không ngờ hôm nay hai vị lão sư còn k·í·c·h· ·đ·ộ·n·g hơn cả tôi." Lúc này, Ngô Thắng mới có cơ hội lên tiếng.
Trước đây Tô Hà luôn là người được ông coi trọng nhất, nhưng lần này bị Tưởng Chính Quốc và Lưu Tiền Hoa giành trước mất rồi.
"Nhưng những gì họ nói đều là những gì tôi nghĩ cả, muốn khen cũng bị họ khen hết rồi." Suy nghĩ một chút, Ngô Thắng đột nhiên xòe tay, không biết nên nói gì.
Câu nói này của ông khiến cả trường quay cười ầm lên.
Bây giờ muốn khen người cũng phải nhanh chân lên mới được?
Chậm chân là bị người khác nói hết.
"Một màn trình diễn rất tốt, lời thoại rất ấn tượng, cảnh hành động phía sau cũng được t·h·i·ế·t k·ế kỹ càng, chiêu thức rất phù hợp với miêu đ·a·o..." Cuối cùng Ngô Thắng cũng tìm được một vài chi tiết nhỏ về cảnh hành động, thậm chí còn liếc nhìn Tưởng Chính Quốc và Lưu Tiền Hoa một cách đắc ý.
Ánh mắt và nụ cười đó như muốn nói: Cảnh hành động thì các người không thể khen được chứ gì?
Tưởng Chính Quốc và hai người bất đắc dĩ cười trừ.
Không khí trường quay lại trở nên vui vẻ hơn.
"Cảm ơn Ngô Thắng lão sư, có cơ hội có thể mời anh hợp tác đóng phim điện ảnh không ạ?"
Tô Hà gật đầu cảm ơn Ngô Thắng, đồng thời mời ông đóng phim điện ảnh.
Nếu là trước đây, mọi người sẽ cho rằng Tô Hà không biết tự lượng sức mình, dù sao Ngô Thắng cũng là diễn viên cấp vũ anh, là một trong những bậc tiền bối hàng đầu trong giới diễn viên hành động của nước nhà.
Nhưng bây giờ, với thực lực và thành tích của Tô Hà, sau khi anh nói ra câu này, không còn mấy ai nghi ngờ nữa.
"Cậu x·á·c định dám đóng phim điện ảnh với tôi à?" Ngô Thắng nghe vậy thì ngẩn người, rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Ông tuy là tiền bối trong giới điện ảnh, nhưng đã rất lâu không có đoàn làm phim nào dám mời ông đóng, dù sao ông đã đắc tội quá nhiều ngôi sao lưu lượng, mà bây giờ là thời đại của lưu lượng, đoàn làm phim mời ông đóng có thể sẽ l·ỗ v·ố·n.
"Có gì mà không dám ạ, được hợp tác với một diễn viên xuất sắc như Ngô Thắng lão sư là vinh hạnh của Tô Hà tôi." Tô Hà cười nhẹ nói.
"Ha ha, được!" Ngô Thắng cười lớn một tiếng, "Nhưng lời cậu nói hình như không tính."
"Có lúc lời tôi nói rất có hiệu quả đấy ạ." Tô Hà nhìn ông.
"Vậy sao?" Ngô Thắng ngạc nhiên liếc nhìn anh. Tô Hà chỉ là một diễn viên mới nổi, lời nói của anh ở Tinh Thần giải trí có tác dụng gì? Dù là diễn viên hàng đầu, trong mắt c·ô·ng ty cũng chỉ là c·ô·ng cụ k·i·ế·m tiền thôi.
Vì vậy Ngô Thắng cho rằng Tô Hà chỉ là người trẻ tuổi ăn nói mạnh miệng thôi, ông cũng không nghi ngờ hay vạch trần, mà gật đầu cười, "Tôi có thể đáp ứng cậu, chỉ cần kịch bản ổn, tôi không cần cát xê."
Ồ!
Câu nói này của Ngô Thắng khiến cả trường quay ồ lên.
Tuy hiện tại không có đoàn làm phim nào mời Ngô Thắng, nhưng vị thế của ông vẫn ở đó, cát xê ít nhất cũng phải hàng chục triệu trở lên, vậy mà ông lại dám nói không cần cát xê, hơn nữa còn nói ra câu này ngay trong chương trình trực tiếp.
Đủ để thấy ông quý mến Tô Hà đến mức nào.
"Vậy thì cảm ơn Ngô Thắng lão sư c·h·ố·n·g đỡ trước ạ." Tô Hà khẽ gật đầu cảm ơn.
Trong lòng thì thầm sung sướng.
Mấy câu nói mà mời được một diễn viên ngưu b·ứ·c đến vậy, quan trọng nhất là còn không cần cát xê.
Vị chi chương trình đã tiết kiệm được tám chín triệu rồi.
Đương nhiên, Tô Hà vui không chỉ vì điều đó, hiện tại Tinh Thần giải trí đang nhanh c·h·óng p·h·át triển, diễn viên phái thực lực không phải là quá t·h·i·ế·u, nhưng thiếu kinh nghiệm cùng tiềm lực phát triển có thể trấn áp những diễn viên kỳ cựu .
Đợi có cơ hội, anh sẽ tìm cách lôi kéo Ngô Thắng về Tinh Thần giải trí, như vậy c·ô·ng ty sẽ có một diễn viên có thể trấn giữ mảng phim võ thuật. Sau đó đào thêm một vài đại lão trong ngành về, khi đó Tinh Thần giải trí dù là về thực lực tổng hợp hay nội lực đều không thua kém các c·ô·ng ty giải trí khác.
Về phần những lời đồn đại về Ngô Thắng.
Người của Tinh Thần giải trí t·h·í·c·h nhất là dư luận mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận