Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 815: 《 Không quan trọng 》

**Chương 815: 《 Không quan trọng 》**
Dưới ánh đèn sân khấu.
Kiếm Khách từ giàn giáo bước ra sân khấu.
Hắn nắm chặt micro, thân thể hơi lay động, một cảm giác suy yếu lan tỏa khắp người.
"Ngươi đúng là biết diễn trò đấy..." Tại khu vực nghỉ ngơi, Tô Hà thấy vậy, không khỏi giơ ngón tay cái lên.
Về hiệu quả chương trình, đúng là phải xem Trương Tư Triết.
Dù sao hắn không thể tạo ra hiệu ứng tự nhiên như vậy, cũng không có nhiều kỹ xảo diễn như vậy.
"Chẳng phải nói hắn đang cấp cứu sao?"
"Chẳng phải nói Kiếm Khách phẫu thuật à, sao không thấy băng gạc?"
"Chẳng phải nói Kiếm Khách mắc bệnh nan y sao?"
"Đứng còn không vững, như vậy mà còn không giống bệnh nan y sao?"
"Thương Kiếm Khách quá, bệnh tật thế này vẫn lên sân khấu hát..."
"Đây mới gọi là chuyên nghiệp!"
"Chỉ cần Kiếm Khách kiên trì, ta nhất định phải khen hắn một câu!"
"Kiếm Khách cố lên!!"
"Kiếm Khách cố lên a!!"
Khán phòng vang lên những tiếng cổ vũ.
Đặc biệt là fan hâm mộ của Kiếm Khách, có người đã cảm động đến rơi nước mắt, giơ cao tấm bảng đèn ủng hộ nghẹn ngào cổ vũ hắn.
Trên ghế giám khảo.
Triệu Thanh Dương và Triệu Châu thấy tình trạng của hắn, cũng có chút lo lắng.
"Suy yếu như vậy, hát được không?" Triệu Thanh Dương nói.
"Hắn đã lên sân khấu, hẳn là có thể hát, chỉ là có hát hay được hay không thì khó nói." Triệu Châu cười khổ lắc đầu.
Trong lúc mọi người bàn tán.
Kiếm Khách đã chuẩn bị xong.
Hắn gật đầu với nhạc công, sau đó đặt tay lên giá micro.
Tiếng nhạc nổi lên.
Phong cách tình ca khiến hiện trường lại ồn ào.
Tình ca tuy không khó, nhưng yêu cầu rất cao về cảm xúc, cổ họng có vấn đề mà muốn hát hay tình ca thì càng khó hơn.
"Không quan trọng, ai yêu ai, Không quan trọng, ai khiến ai tiều tụy, Đã từng hạnh phúc, là đẹp ngắn ngủi, Hạnh phúc qua đi, trở về chịu tội..."
Khoảnh khắc Kiếm Khách cất tiếng.
Tiếng ồn ào im bặt.
Mọi người đều nghe ra giọng hắn khàn đặc, và có thể nghe ra hắn đang rất cố gắng phát âm.
Tuy nhiên, phần trình diễn trôi chảy, thậm chí những chỗ lên xuống giọng đều rất chuẩn.
Giọng hát vốn có chút khàn đặc, sau khi nghe vài câu lại mang đến một vẻ đẹp khác.
"Đúng hay sai, nếu không nói là tuyệt đối, Thị hay phi, nếu không nói ta không hối hận, Vỡ tan thì vỡ tan, cần gì hoàn mỹ, Buông tha chính mình, ta mới có thể bay cao..."
Nhịp điệu Lam điều R&B tao nhã, cho người ta cảm giác hơi say rượu.
Kết hợp với giọng khàn của Kiếm Khách, không những không tạo cảm giác đột ngột, ngược lại khiến người xem cảm thấy phù hợp đến lạ.
"Giọng Kiếm Khách thật sự khàn rồi."
"Đúng vậy, nghe ra anh ấy hát rất cố sức, giọng cũng rất khàn."
"Nhưng sao anh ấy hát hay vậy?"
"Tôi biết chết liền, kỳ lạ thật, giọng khàn mà hát vẫn hay?"
"Quái quỷ, lần đầu tôi nghe kiểu giọng này hát mà hay đấy!"
"Nghe anh ấy hát bài này, tôi muốn bưng ly rượu vang đỏ lên uống từ từ quá."
"Mẹ ơi, Kiếm Khách mạnh quá, khàn vậy mà vẫn hát được tình cảm?"
Khán phòng lại ồn ào.
Phần thể hiện của Kiếm Khách, không chỉ đổi mới nhận thức của khán giả, mà còn của các ca sĩ khác và ban giám khảo.
Màn hình quay lại.
Mấy ca sĩ ở khu nghỉ ngơi đều khó tin nhìn Kiếm Khách trên sân khấu.
Ngay cả ban giám khảo cũng có chút ngơ ngác.
"Không quan trọng, không quan trọng, Tha thứ mọi điều không đúng trên thế gian, Không quan trọng, tôi không sao, Sao phải để mình đau khổ luân hồi, Tôi không sao..."
Điều khiến người ta kinh ngạc là.
Kiếm Khách không hề mệt mỏi, ngược lại càng hát càng hay.
Đến đoạn điệp khúc, hai tay hắn nắm micro, thân thể lắc lư theo điệu nhạc.
Trong không khí thư thái này.
Giọng khàn của hắn, mang theo cảm giác tan vỡ, vậy mà khiến bài hát nghe đặc biệt hay!
"Không hề đột ngột, giọng khàn lại khiến bài hát có thêm cảm giác tan vỡ..." Triệu Châu hít sâu một hơi, giọng mang vẻ khó tin.
"Kỹ năng cơ bản của Kiếm Khách rất vững, chuyển âm R&B đã là ký ức cơ bắp thanh đới, dù thanh đới bị tổn thương vẫn chuyển được, mà không khí bài hát vừa tao nhã vừa thương cảm, quá hợp với âm sắc hiện tại của anh ấy, đúng là Tinh Hà, một bài hát có thể khiến ca sĩ biến mục nát thành kỳ diệu!" Triệu Thanh Dương xúc động, khen không ngớt lời về bài hát này.
"Dù hợp với giọng anh ấy thì giọng anh ấy vẫn khàn mà, có gì hay?" Trình Chương Hoa khinh thường nói.
Dù Kiếm Khách không có vấn đề gì về chuyển âm, nhưng hắn thấy giọng khàn vốn là vấn đề lớn nhất, dù bài hát có hay, cũng không thể khiến người ta không chú ý đến giọng khàn của hắn.
"Điểm thưởng thức của anh đương nhiên không cảm nhận được." Triệu Thanh Dương hừ một tiếng.
"Triệu Thanh Dương, thầy đang công kích cá nhân đấy." Mặt Trình Chương Hoa đen lại.
Nếu trước đó hắn và Triệu Thanh Dương chỉ là tranh cãi vì ý kiến khác nhau, thì lần này Triệu Thanh Dương trực tiếp công kích gu thẩm mỹ của hắn, không thể nghi ngờ là công kích cá nhân.
"Không công kích cá nhân, chỉ đang nói sự thật." Triệu Thanh Dương lắc đầu.
"Giọng khàn không phải là sai, giọng khàn mà vẫn hát hay như vậy, khiến người xem bỏ qua điều đó, chẳng phải càng chứng tỏ thực lực Kiếm Khách mạnh mẽ hơn sao?" Triệu Châu nói.
Chính vì ca sĩ không ở trạng thái tốt nhất, nếu diễn một màn thần thánh, thì càng đáng khen ngợi.
Chứ không phải mù quáng tìm lỗi, không để ý đến nỗ lực của ca sĩ.
"Ha ha." Trình Chương Hoa còn muốn phản bác, nhưng cố nhịn.
Dù sao Triệu Thanh Dương là khúc thần, Triệu Châu lại là ca thần kỳ cựu, hắn không thể trắng trợn đắc tội.
Dù muốn trả thù cũng không phải bây giờ.......
"Không quan trọng, Tôi không sao, Sao phải để mình đau khổ luân hồi, Tôi không sao, Tôi không sao..."
Trên sân khấu, phần trình diễn của Kiếm Khách sắp kết thúc.
Vài câu chuyển âm cuối cùng càng là nét chấm phá cho ca khúc.
Khi màn trình diễn hoàn toàn kết thúc.
Trên sân khấu, Kiếm Khách đứng thẳng người, rồi chậm rãi dang hai tay.
Màn ảnh thu hẹp, tư thế như đang ôm của Kiếm Khách khiến fan hâm mộ điên cuồng hò hét!
Đây chính là Kiếm Khách!
Dù giọng có vấn đề, với ca sĩ khác mà nói, đã bị tuyên án tử, nhưng hắn vẫn có thể hát những ca khúc hay như vậy!
Cảm giác tan vỡ trong bài hát, thậm chí còn là một điểm cộng lớn.
Khán phòng im lặng khoảng năm giây.
Ồ!
Fan hâm mộ Kiếm Khách điên cuồng reo hò!
"Kiếm Khách!"
"Kiếm Khách đỉnh!!"
"Kiếm Khách đỉnh!!!"
"Mẹ nó, giọng khàn mà hát vẫn hay, trừ Kiếm Khách còn ai!"
"Vô địch, khi chương trình phát sóng, bài hát này chắc chắn sẽ lên top tìm kiếm!"
"Nghe sướng tai quá, Kiếm Khách phong thần!"
Tiếng hoan hô dần trở nên đồng đều!
Hai chữ "Kiếm Khách", giờ khắc này vang vọng khắp trường quay!!
"Thoải mái!!"
Trên sân khấu, Trương Tư Triết dưới mặt nạ Kiếm Khách hít sâu một hơi, lúc này thắng thua không còn quan trọng, vì hắn đã hoàn thành một việc mà người khác không thể làm được, hắn dùng một bài hát để chứng minh mình, dù giọng có vấn đề, hắn vẫn là ca vương hàng đầu!!......
Bạn cần đăng nhập để bình luận