Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 805: Ta muốn cho ngươi lấy ra thực lực mạnh nhất ngược hắn

Chương 805: Ta muốn ngươi dùng thực lực mạnh nhất đè bẹp hắn
Một quán cà phê nào đó.
Quán được bài trí giản dị, tươi mới, nhạc du dương.
Trong một phòng riêng trên lầu hai.
An Nhiên mặc một chiếc váy dài hoa nhí, tóc dài buộc đuôi ngựa, trang sức trang nhã, thanh tân, khác hẳn phong cách chín chắn thường ngày. Hôm nay nàng như một cô gái nhà bên, có thêm chút hơi thở thanh xuân.
Nàng chống cằm, ngơ ngẩn nhìn người qua lại trên phố xá ngoài cửa sổ, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt, khiến làn da càng thêm trắng trẻo, tinh tế.
"An Nhiên Tả, hôm nay phong cách không giống thường ngày."
Tô Hà bước vào phòng, thấy cách ăn mặc của An Nhiên thì không khỏi trêu chọc.
"Chẳng phải ngươi thích kiểu này sao, đặc biệt vì ngươi mà ăn mặc đấy." An Nhiên quay đầu nhìn Tô Hà, khóe miệng nhếch lên nụ cười chế giễu.
Tô Hà nghe vậy ngớ người một chút, "Ta khi nào nói thích kiểu này?"
"Lâm Thanh Mộng bình thường không phải đều ăn mặc như vậy sao, ngươi dám nói không thích?" An Nhiên nháy mắt mấy cái.
"À... Có hả, ta ngược lại không để ý lắm." Tô Hà giật giật khóe miệng.
"Chắc do hai người lúc nào cũng ở bên nhau, ngươi nhìn quen rồi." An Nhiên không ý kiến, ngừng một lát nàng lại hỏi: "Ta mặc thế này có bị cố ý cưa sừng làm nghé quá không?"
"An Nhiên Tả nhìn qua chỉ như 18-19 tuổi, làm gì có chuyện cưa sừng làm nghé, với điều kiện bên ngoài của An Nhiên Tả, đóng học sinh cấp ba còn là diễn như thật ấy chứ!" Tô Hà vội vàng nói.
Đồng thời lại lau mồ hôi lạnh.
Hắn cảm thấy sao một thời gian không gặp An Nhiên, mỗi câu nói của người phụ nữ này đều giăng bẫy mình.
Nếu không phải hắn phản ứng kịp thời, có lẽ thật sự bị sập bẫy rồi.
"Cái miệng của cậu dẻo thật đấy, đứng đó làm gì, ngồi xuống nói chuyện đi, biết cậu không thích cà phê, ta đã gọi trà sữa cho cậu rồi."
An Nhiên nói rồi vỗ tay.
Nhân viên phục vụ bưng cốc trà sữa lên.
"Vẫn là An Nhiên Tả hiểu ta." Tô Hà nhấp một ngụm trà sữa cười nói.
"Vậy ta và Lâm Thanh Mộng ai hiểu ngươi hơn?" An Nhiên lại hỏi.
Tô Hà dùng ống hút khuấy trà sữa, giả bộ như không nghe thấy.
An Nhiên thấy vẻ giả vờ của Tô Hà, phì cười: "Đùa cậu thôi, sao một thời gian không gặp, người thành thật thế?"
"Tôi vốn là người thành thật mà." Tô Hà nhếch mép.
"Người thành thật mà làm được chuyện lớn như vậy, còn đ·á·n·h s·ư·n·g cả giới nhạc Quảng Đông?" An Nhiên một tay chống cằm, nhìn Tô Hà với ánh mắt như cười như không.
"Chẳng phải tại họ chọc tôi trước sao..." Tô Hà lắc đầu, "Người ta tìm tới tận cửa, tôi cũng đâu thể để họ mắng vô cớ, người ta chất vấn cậu có làm được không, chẳng lẽ không phải làm hai bài chứng minh à?"
Chuyện trong giới nhạc Quảng Đông, hoàn toàn là đối phương ké fame hắn.
Hoàng Thương Ngôn và An Nhiên nghĩ mọi chuyện phức tạp quá rồi, họ cho rằng đây đều là do Tô Hà ứng phó dư luận, thao túng dư luận, rồi sau đó dùng tác phẩm vả mặt.
Kỳ thật Tô Hà chẳng làm gì cả, vì đối thủ làm hết cho hắn rồi.
Không phải giới nhạc Quảng Đông tạo dư luận và tranh cãi, mà là họ chỉ mồi một đống lửa, đám lửa b·ốc c·háy là do cả thị trường nội địa, là đám đồng nghiệp cay cú kia đổ thêm dầu.
Họ lúc nào cũng muốn Tô Hà sụp đổ.
Có cơ hội tốt thế này đương nhiên phải nhào vô.
Chỉ có điều, họ không để ý một điều, đó là Tô Hà thật sự có nhạc Quảng Đông, đây là át chủ bài bất bại.
"An Nhiên Tả tìm tôi lần này là có việc cần giúp đỡ à?" Tô Hà không tiếp tục xoáy sâu vào đề tài này.
"Ý cậu là, không có việc gì thì không được tìm cậu à?" An Nhiên nói với giọng điệu ủy khuất, ánh mắt oán trách.
Tô Hà lập tức biến sắc, nhưng hắn cũng hiểu tính cách của An Nhiên, thích trêu hắn thôi, "Đương nhiên không phải, An Nhiên Tả một lời, tôi lúc nào cũng sẵn sàng!"
Trên con đường này, An Nhiên đã giúp hắn rất nhiều, Tô Hà vô cùng cảm kích An Nhiên.
Trong lòng hắn cũng coi An Nhiên là một người bạn có thể chia sẻ tâm sự.
"Cậu cứ nghiêm túc thế này thật chẳng thú vị gì cả, về sau không trêu cậu nữa." An Nhiên nhếch mép.
Biết dừng đúng lúc.
Ngừng một lát, nàng hít sâu một hơi, ngồi thẳng người, khôi phục trạng thái làm việc, "Lần này tới tìm cậu, quả thật là muốn nhờ cậu giúp một tay."
"An Nhiên Tả cứ nói." Tô Hà vội vàng nói.
"Chuyện của Sở Bình ở Hoành Quang Giải Trí là cậu giúp à?" An Nhiên hỏi.
"Tôi ngược lại chẳng giúp gì cả, Từ Viện chỉ tiết lộ chuyện chúng ta muốn cạnh tranh phim Quốc Khánh, sau đó thì không liên quan đến tôi." Tô Hà nói.
Sở Bình hiện tại đã trở thành tổng quản lý của Hoành Quang Giải Trí, ngồi vào vị trí của Hoàng Quốc Binh.
Chuyện này trong giới tự nhiên không phải bí m·ậ·t.
"Vậy là đủ rồi." An Nhiên cười gật đầu.
Nàng đương nhiên biết Sở Bình có thể một lần nữa lên chức không chỉ nhờ chút giúp đỡ của Tô Hà.
Nhưng đôi khi, một chút thông tin sai lệch lại là mấu chốt lớn nhất.
Nàng thu thập những sai phạm của Hoàng Quốc Binh, sau đó lợi dụng việc này để thổi phồng sai lầm, gây sự chú ý của cấp trên, cho Hoàng Quốc Binh một đòn chí mạng.
"An Nhiên Tả chuẩn bị hành động?" Tô Hà nhấp một ngụm trà sữa, nhìn An Nhiên.
Hắn luôn biết An Nhiên muốn gì.
Vì vậy khi Tinh Thần Giải Trí cần người quản lý, hắn mới chọn Từ Viện mà không phải An Nhiên.
Vì mục tiêu của An Nhiên từ trước đến nay là vị trí tổng quản lý của Thần Tịch Giải Trí.
Không chỉ vì nàng muốn chứng minh năng lực của mình, mà còn là để báo đáp cho những nỗ lực bao năm qua.
Bao năm qua, mục tiêu của nàng chưa từng thay đổi.
Dù Tinh Thần Giải Trí thích hợp với nàng hơn, nàng cũng không dao động, vì nàng biết chỉ cần mở miệng với Tô Hà, Tô Hà chắc chắn sẽ hoan nghênh.
Nhưng nàng không mở lời, Tô Hà tự nhiên cũng không mời.
"Sắp rồi, chỉ cần thêm một bước cuối cùng nữa." An Nhiên cầm thìa khuấy cà phê trong ly.
Nàng và Sở Bình đều là người có năng lực xuất chúng, nhưng muốn leo lên vị trí cao thì rất khó. Sở Bình còn đỡ vì trước đó đã quản lý bộ phận truyền hình điện ảnh, An Nhiên thì khác.
Bao năm qua rất nhiều thành tích của nàng đều trở thành thành tích của tổng quản lý Thần Tịch Giải Trí, Chương Viễn. Dù giới chuyên môn công nhận năng lực làm việc của An Nhiên, Chương Viễn vẫn chỉ để nàng làm người đại diện, dù cho người đại diện này được gọi là "người đại diện số một giới" thì cũng chỉ là người đại diện.
"Một bước cuối cùng?" Tô Hà nghi ngờ nhìn An Nhiên.
"Đúng vậy, bước cuối cùng này chính là «M·ô·n·g Diện Ca Vương»." An Nhiên cười gật đầu.
"Công ty của các người có người tham gia «M·ô·n·g Diện Ca Vương»?" Tô Hà nhướng mày.
"Đương nhiên, các công ty lớn sẽ không bỏ lỡ chương trình hot như vậy."
«M·ô·n·g Diện Ca Vương» là chương trình tạp kỹ hot nhất hiện nay, các công ty lớn đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội quảng bá lớn như vậy.
"Để ta đoán xem..." Tô Hà suy tư, chợt vỗ tay: "Ca sĩ tham gia chương trình là người của cô, cô muốn tôi thua người đó, sau đó cậu ta nổi tiếng, giúp cô tăng thêm vốn liếng?"
Nếu có thể giúp An Nhiên, hắn sẽ không từ chối, dù sao cũng chỉ là một chương trình thôi, thắng thua với hắn không ảnh hưởng gì lớn, chỉ cần hắn là quán quân chung cuộc là được.
An Nhiên nghe vậy, khoanh tay trước n·g·ự·c, cười như không cười nhìn Tô Hà.
Rất lâu.
Tô Hà bị nàng nhìn đến phát cả da đầu.
"Sao... Sao vậy?"
"Cậu xem An Nhiên tôi là loại người gì vậy?" Giọng An Nhiên có chút tức giận.
"Khụ khụ... Tôi chỉ đoán bừa thôi mà." Tô Hà ho khan vài tiếng, có chút lúng túng.
An Nhiên liếc hắn một cái đầy quyến rũ, sau đó cười nói: "Ta muốn ngươi xuất ra thực lực mạnh nhất đè bẹp hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận