Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 788: 《 Thiên địa vảy rồng 》

**Chương 788: 《 Thiên Địa Long Lân 》**
Chỉ cần nhìn vào việc nghiên cứu, biên soạn loại nhạc khúc trước đó thôi, cũng có thể thấy đây là một bài ca khúc có khí thế rộng lớn.
Việc hợp tác với phía quan phương, lại là chương trình thể hiện văn hóa dân tộc, hoàn toàn chính xác chỉ có phong cách này mới có thể trấn được tràng diện.
Trên sân khấu, Trương Tư Triết hiếm khi nghiêm chỉnh lại, thần sắc trang nghiêm, ngẩng cao đầu ưỡn ngực.
Khúc nhạc dạo kết thúc.
Trương Tư Triết bắt đầu biểu diễn.
"Cái này giang sơn ta nâng bút, Dân tộc huyết mạch lại mấy vạn dặm, Mấy đời kỷ sáu trăm năm bên trong, Truyền nhân của rồng trải qua mưa gió......"
Vì không giống như 《Mông Diện Ca Vương》, cần che giấu thân phận, Trương Tư Triết trực tiếp bật hết công suất, dùng kiểu hát mà hắn thích nhất để biểu diễn bài 《Thiên Địa Long Lân》 này.
Phong cách cắn chữ R&B đặc hữu, thể hiện đặc điểm cá nhân vô cùng rõ nét của Trương Tư Triết.
Đồng thời, sự biểu diễn đầy khí thế của hắn, khiến bài hát này nghe vô cùng hùng vĩ.
"Cái này kinh kỳ trung trục, Giống như quân tử khí tiết không dời, Cửu Long vách tường trên ngói lưu ly, Lịch sử từ cái này suy sụp lại quật khởi......"
Trên màn hình lớn, hình ảnh non sông tổ quốc, còn có Tử Cấm Thành đã trải qua mấy trăm năm tháng, phối hợp với bài 《Thiên Địa Long Lân》, khiến người xem dường như cảm nhận được một loại cảm giác lịch sử nặng nề đập vào mặt.
Lịch sử hưng suy của Hoa Quốc, lại giống như một con Cự Long một lần nữa quật khởi, đây là niềm kiêu hãnh và tự hào khắc sâu trong huyết mạch của tất cả người Hoa.
Sự biểu diễn hoàn mỹ của Trương Tư Triết, thêm vào ca khúc của Tinh Hà.
Dường như để người xem thấy được một dòng sông lịch sử.
Trong trường hà này, có quá nhiều câu chuyện, có quá nhiều tiếng cười và nước mắt, những thăng trầm.
Mà những điều này là những câu chuyện mà chỉ có người Hoa mới có thể cảm động lây.
Là thuộc về bảo bối văn hóa Trung Quốc.
"Rồng này vảy lại đã từng, Âm vang rơi xuống đất giống như vụn băng, Một mảnh vảy một tấc tâm, Cố sự phiêu diêu ta không đành lòng nghe......"
Điểm khác biệt lớn nhất của bài hát này so với các ca khúc trước đó của Tinh Hà là, từ ngữ trau chuốt tương đối hoa lệ hơn rất nhiều.
Thậm chí mỗi một câu đều có thể khiến người ta cảm nhận được cái cảm giác truyền thừa cực nóng, còn có cảm giác sứ mệnh kéo dài không dứt.
Như là tiếng chuông lịch sử vang vọng, rung chuyển nội tâm của mỗi người.
"Nhân thủ lễ tâm thủ tĩnh, Du dương cổ cầm đạn quân tử tâm, Ta thanh tỉnh chờ về âm, Xoay quanh mênh mông Trung Quốc văn minh......"
Trên sân khấu, thân thể Trương Tư Triết cứng đờ.
Hắn dùng tiếng ca, đối với lịch sử Trung Quốc nặng nề, từ tận đáy lòng ngâm vịnh và bày ra.
Thể hiện một cách hoàn hảo khí tiết và cảm giác tự hào của những người con Trung Quốc.
"Tê...... Ta vốn cho rằng Tinh Hà sẽ viết một bài cổ vận ca khúc, sao cũng không nghĩ tới hắn vậy mà viết một ca khúc hùng vĩ đến thế!"
"Hỏi rằng có người con gái, người con trai Trung Quốc nào nghe được bài hát này mà nội tâm còn có thể bình tĩnh?"
"Có thể thấy được lần này Tinh Hà dụng tâm, ca từ hoa lệ vượt xa những tác phẩm trước đó, hẳn là hắn muốn từ mọi phương diện để thể hiện văn hóa Trung Quốc, mỗi một câu đều nghe được da đầu ta tê dại!"
"Bài hát này đem vẻ đẹp của văn tự Trung Quốc, sự dày nặng của văn hóa biểu hiện một cách vô cùng tinh tế!"
"Hiện tại ta đột nhiên minh bạch câu nói của Triệu Thanh Dương lão sư tại 《Mông Diện Ca Vương》, rằng chúng ta Trung Quốc có nhiều văn hóa để viết như vậy, có nhiều câu chuyện hùng vĩ để ca tụng như vậy, mà người chế tác âm nhạc hẳn là đào sâu những văn hóa sắp bị thế nhân lãng quên, chứ không phải đi sùng bái văn hóa hải ngoại!"
Người xem kích động đến điên cuồng, mưa đạn liên tục.
Cảm xúc của bài hát này cứ tầng tầng lớp lớp dâng lên, tăng thêm cảm giác tự hào dân tộc đang trào dâng trong lòng mỗi người dân Hoa, khiến cho người Hoa không có chút sức chống cự nào!
Đặc biệt là phần biểu diễn ca khúc của Trương Tư Triết, đã thuyết minh hoàn hảo cái khí thế đại khí bàng bạc, còn có cảm giác lịch sử nặng nề.
Khiến cho nội tâm người xem không tự giác mà phấn chấn!
"Kính đi qua ta đặt bút, Phương đông bát ngát đất vàng, Sơn thủy bên trong vẩy mực xóa đi, Chỉ gặp gầy trơ xương Trung Quốc cốt khí......"
Đoạn chủ ca thứ hai "đặt bút".
Cùng với đoạn thứ nhất "nâng bút".
Hình thành sự hô ứng tuyệt diệu.
Đồng thời từ ngữ uyển chuyển hàm súc, cảm giác hình ảnh mười phần, thể hiện bản lĩnh thâm hậu của Tinh Hà trong việc sáng tác ca từ, cùng với khả năng khống chế siêu cường đối với khí tiết dân tộc.
"Rồng này vảy lại đã từng, Âm vang rơi xuống đất giống như vụn băng, Một mảnh vảy một tấc tâm, Cố sự phiêu diêu ta không đành lòng nghe, Đem dân tộc vận mệnh, Ngẩng đầu nâng lên lần nữa phục hưng, Du lịch thiên địa tầm long vảy, Huyết mạch của rồng tươi thắm thành rừng......"
Hát đến đoạn sau, Trương Tư Triết thậm chí còn tăng thêm âm vực cao.
Trong nháy mắt đốt lên tất cả kích tình của người xem!
Bọn hắn dường như thấy được những anh hùng trong lịch sử đã hy sinh để bảo vệ tôn nghiêm dân tộc, bảo vệ cương thổ, cũng giống như cảm nhận được cái cốt khí kiên cường bất khuất của dân tộc!
Đây là tinh thần ném vô lửa cũng không cháy của văn minh Trung Quốc!
Đây là căn cốt của mỗi người Hoa!
Đầu Cự Long này đã thức tỉnh, sẽ ngẩng cao đầu nghênh đón mọi phong ba!
Tự hào!
Giờ khắc này.
Tất cả những người nghe bài hát này.
Trong lòng chỉ có hai chữ tự hào!
Là tự hào về lịch sử văn hóa Trung Quốc!
Sinh ra ở Trung Quốc, sao mà may mắn!......
Hậu trường chương trình.
Hoàng Thương Ngôn ngồi trên ghế sa lon, trước mặt là một cái bàn trà.
TV đang phát sóng trực tiếp hình ảnh hiện trường.
"Đây chính là ca khúc mà lãnh đạo đã chọn?" Đối diện, Lý Khải Văn từ tốn nói.
"Cũng không tệ lắm phải không?" Hoàng Thương Ngôn khẽ cười một tiếng, đưa chén trà đã pha xong cho Lý Khải Văn.
"Ca khúc của Tinh Hà, tự nhiên không sai." Lý Khải Văn tiếp nhận chén trà, nhấp một ngụm rồi nói.
"Lãnh đạo chọn ta mà không chọn ngươi, ngươi sẽ không để bụng chứ?" Hoàng Thương Ngôn hỏi.
Hạng mục này, hắn coi như là nửa đường xen vào, dù sao Từ Viện cũng phải gần đến quốc khánh mới tìm hắn, trước đó Lý Khải Văn đã tham gia vào hạng mục này rồi. Hoàng Thương Ngôn vì trả ân tình cho Tinh Hà, cũng chỉ có thể thử gửi bản thảo cho lãnh đạo.
Điều khiến hắn không ngờ chính là, sau khi lãnh đạo nghe xong bài 《Thiên Địa Long Lân》 mà hắn đưa, liền quyết định để hắn phụ trách ca khúc chủ đề của chương trình.
"Mọi người cạnh tranh công bằng, ta thua tâm phục khẩu phục." Lý Khải Văn cười lắc đầu.
Mặc dù hắn tỏ ra rất bình tĩnh, nhưng có thể thấy từ việc nước trà rung rinh trong chén trên tay hắn, trong lòng hắn không được bình tĩnh cho lắm.
Phải biết rằng, trước khi Hoàng Thương Ngôn hợp tác với Tinh Thần Giải Trí, Lý Khải Văn đã chiếm thế thượng phong ở phía quan phương.
Nhưng Hoàng Thương Ngôn dựa vào 《Mông Diện Ca Vương》 mà lật bàn, bây giờ lại dựa vào Tinh Hà để đoạt lấy chương trình mà hắn rất coi trọng.
"Ha ha, đây mới là Lý Khải Văn mà ta biết." Hoàng Thương Ngôn cười lớn nâng chén.
"Lãnh đạo vận khí tốt, có thể có quan hệ với Tinh Hà, ta quá hâm mộ." Lý Khải Văn cụng ly với Hoàng Thương Ngôn.
Hắn đã liên lạc với Tinh Thần Giải Trí, cũng bày tỏ ý nguyện muốn hợp tác.
Thậm chí, hắn còn nói với Tinh Thần Giải Trí rằng, chỉ cần họ đồng ý hợp tác với hắn, thù lao còn nhiều hơn của Hoàng Thương Ngôn.
Tuy nhiên, công ty này dường như đã chọn Hoàng Thương Ngôn, trực tiếp từ chối lời mời hợp tác của hắn.
"Hoàn toàn chính xác, năm nay ta chuyển vận." Hoàng Thương Ngôn mỉm cười gật đầu.
Ngay cả chính hắn cũng không ngờ rằng, ban đầu chỉ là thử đến Tinh Thần Giải Trí làm chương trình, không ngờ lại giúp hắn phát hiện ra một kho báu khổng lồ.
Công ty này quá ngưu bức.
Không đúng.
Phải là Tô Hà quá ngưu bức!
"Ha ha......" Nụ cười trên mặt Lý Khải Văn càng trở nên cứng ngắc.......
PS: 《Thiên Địa Long Lân》 - Ca sĩ gốc: Vương Lực Hoành, Lời: Phương Văn Sơn, Nhạc: Vương Lực Hoành
Bạn cần đăng nhập để bình luận