Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 485: Đến cùng là ai cô lập ai?

**Chương 485: Rốt cuộc là ai cô lập ai?**
"Vậy ta đi kiện bọn chúng tội phỉ báng!" Lưu Truyền Phong có chút kích động nói.
"Ha ha, đi theo con đường p·h·áp luật thì tốc độ quá chậm, coi như ngươi kiện thắng rồi thì sao? Đại chúng căn bản không quan tâm kết quả." Tô Hà đứng dậy khỏi ghế, đi ra phía ban công.
Bịa đặt tin đồn rất nhanh chóng, độ nóng cũng chỉ là nhất thời, cư dân m·ạ·n·g sẽ chỉ mắng chửi ngươi lúc đó, chờ ngươi theo con đường p·h·áp luật mà thắng kiện thì đã muộn, sớm đã chẳng ai để ý nữa rồi.
"Vậy phải làm thế nào?" Lưu Truyền Phong vội vàng hỏi.
"Rau trộn (tức là kệ mịa nó)." Tô Hà t·r·ả lời rất dứt khoát.
Lưu Truyền Phong: "..."
Trong mắt hắn, Tô Hà luôn mang lại cảm giác mọi việc đều đã được tính toán trước, hơn nữa Tô Hà còn có danh hiệu văn học tài t·ử, vì vậy hắn tin rằng Tô Hà nhất định có biện p·h·áp.
Nhưng câu "Rau trộn" của Tô Hà suýt chút nữa khiến hắn cúp máy luôn, và chọn lấy 80 triệu kia.
"Thực ra Lưu đạo không cần phải vội như vậy, dù sao chuyện dư luận này là truyền th·ố·n·g của Tinh Thần giải trí chúng ta mà, c·ô·ng ty nhỏ, tài nguyên ít, dựa vào chính là mấy cái dư luận này mới có sự chú ý. Anh mới gia nhập c·ô·ng ty đã tạo ra động tĩnh lớn như vậy, tự mang lưu lượng, xuất phát đã hơn người rồi." Tô Hà theo phản xạ muốn lấy điếu t·h·u·ố·c, nhưng nhớ ra mình đã bỏ t·h·u·ố·c.
Mà Lưu Truyền Phong nghe những lời này của hắn thì ngẩn người.
Truyền th·ố·n·g của Tinh Thần giải trí.
Lại còn là "chúng ta"?
Tự mang lưu lượng?
Hay cho câu tự mang lưu lượng của ngươi đấy hả?
"Ý của Tô Hà lão sư là..." Hắn dò hỏi.
"Thực ra tôi nghiêng về việc Lưu đạo đồng ý với bọn họ hơn, lấy được chỗ tốt thì chia cho tôi một nửa. Đằng nào thì dù anh có lấy chỗ tốt hay không, chúng ta đều sẽ bị mắng thôi." Khóe miệng Tô Hà nở một nụ cười chế nhạo.
"Hả, cái này..." Nhất thời Lưu Truyền Phong không theo kịp.
"Không đùa anh đâu, tiết mục là của bọn họ, họ muốn ai tham gia thì ai tham gia thôi. Lưu đạo có thể đứng về phía tôi, tôi rất vui. Sau khi xong việc thì đến Tinh Thần giải trí làm việc đi." Tô Hà cười nói.
Nếu hắn thực sự đứng ra thừa nh·ậ·n những chuyện mờ ám, sau này sẽ không có cách nào tẩy trắng được nữa.
Tô Hà coi trọng năng lực của Lưu Truyền Phong trong lĩnh vực game show, đương nhiên sẽ không để những dư luận này cản trở hắn.
"Tôi thật sự có thể đến Tinh Thần giải trí sao?" Lưu Truyền Phong hỏi dồn dập.
Theo hắn thấy, Tô Hà tuy nổi tiếng, nhưng cũng chỉ là một nghệ sĩ.
Nghệ nhân và tầng quản lý c·ô·ng ty không phải là một khái niệm.
Hơn nữa hiện tại vị trí ở Tinh Thần giải trí rất quý hiếm.
Muốn gia nhập c·ô·ng ty này thật sự rất khó.
"Đương nhiên, tôi nói có thể thì nhất định có thể." Tô Hà rất thẳng thắn và tự tin.
"Vậy thì tôi yên tâm." Lưu Truyền Phong cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Hiện tại, Tinh Thần giải trí là lựa chọn duy nhất.
Chỉ có c·ô·ng ty này mới không để ý đến dư luận.
Lại lần nữa cảm ơn vài câu.
Lúc này Lưu Truyền Phong mới cúp máy.
Tô Hà đặt điện thoại xuống, nhìn cảnh đêm bên ngoài.
Một lúc lâu sau.
Hắn hít sâu một hơi.
Mở WeChat, nhắn tin với Lý Giang.
"Tên mập, gần đây tình hình bên tứ đại c·ô·ng ty thế nào rồi?"
Hắn vừa gửi tin xong, Lý Giang đã gọi điện thoại tới.
"Tao vừa họp xong, đang định nói với mày chuyện này đây. Hiện tại ở mảng âm nhạc, có cái tên Tinh Hà của mày ở đó, hơn nữa mày còn đang một mình đấu với Khúc Thần, đúng là không chịu ảnh hưởng quá lớn. Nhưng mà mảng điện ảnh và game show thì hơi khó khăn."
Lý Giang nói rất nhanh, kể cho Tô Hà nghe về tình cảnh khó khăn hiện tại của Tinh Thần giải trí.
"Nếu đã quyết định ngang ngược p·h·át triển, những trở ngại này là điều chắc chắn." Tô Hà nói.
Bánh gatô nội địa béo bở như vậy, hiện tại Tinh Thần giải trí muốn p·h·át triển thì sẽ chia bớt bánh của tứ đại c·ô·ng ty giải trí.
Bọn chúng đương nhiên không muốn.
B·ó·p c·hết đối thủ ngay từ trong trứng nước là lựa chọn tốt nhất.
"Đây không phải là trở ngại bình thường, mảng game show và điện ảnh của chúng ta hầu như bị phong s·á·t hoàn toàn. Chỉ cần là nghệ nhân của c·ô·ng ty chúng ta, game show của tứ đại c·ô·ng ty giải trí đều không dùng. Các đoàn kịch hợp tác với tứ đại nền tảng, diễn viên quần chúng cũng từ chối hợp tác với chúng ta. Ngay cả các tác phẩm điện ảnh cũng không được lên kệ. Mày nói có t·h·ả·m không?" Lý Giang cười ha ha.
Các game show lớn, về cơ bản đều nằm dưới trướng của tứ đại c·ô·ng ty giải trí. Còn về diễn kịch, rất nhiều thành viên nòng cốt trong các đoàn diễn viên quần chúng lớn cũng đều thuộc tứ đại c·ô·ng ty giải trí. Bọn chúng dùng những cách này để chèn ép Tinh Thần giải trí, thật sự rất hiệu quả.
"Xem ra bọn chúng thật sự sợ rồi." Tô Hà nói đầy ẩn ý.
"Đương nhiên sợ, Tinh Hà, Lưu Quang, còn có mày Tô Hà nữa. Nếu tất cả đều trưởng thành, mẹ nó chứ nội địa còn ai là đối thủ của chúng ta nữa..." Lý Giang nói.
Hắn hiểu rõ hơn ai hết, nếu tất cả thân ph·ậ·n của Tô Hà đều trưởng thành, rồi kết hợp lại với nhau, thì Tô Hà tuyệt đối là nhân vật số một xứng đáng của nội địa. Một mình hắn trong giới kinh doanh cũng có thể bù đắp cho một c·ô·ng ty hàng đầu.
Vậy thì tứ đại c·ô·ng ty giải trí còn chơi cái rắm gì nữa.
"Nếu game show bọn chúng không muốn nghệ nhân của chúng ta, vậy thì chúng ta tự làm game show." Tô Hà nằm dài tr·ê·n ban c·ô·ng, nhìn bầu trời tháng Hai tăm tối không một ánh sao.
"Tự làm game show?" Trong giọng nói của Lý Giang có chút kinh ngạc.
"Tao sẽ soạn thảo mấy bản kế hoạch game show, sau đó mày sắp xếp người làm theo là được. Về việc lên sóng truyền hình thì chắc chắn không thể, vì vậy vẫn là đi theo truyền th·ố·n·g k·é·o dài m·ạ·n·g kịch. Trực tiếp làm game show mới tr·ê·n internet. Nhớ kỹ, game show của chúng ta chỉ để cho nghệ sĩ của c·ô·ng ty tham gia thôi."
Không cho chúng ta chơi, vậy thì chúng ta tự chơi.
"Thằng nhãi, mày còn biết làm game show à?"
Lý Giang lại một lần nữa bị Tô Hà làm cho k·h·iế·p sợ.
Huynh đệ của tao rốt cuộc là quái thai gì vậy?
Vừa biết viết nhạc, lại biết viết kịch bản, còn có thể làm game show?
"Ha ha, mày mới nh·ậ·n thức tao ngày đầu tiên à?" Tô Hà khẽ cười một tiếng, dừng một chút rồi nói tiếp, "Về mảng điện ảnh, diễn viên quần chúng thì không khó tìm. Nếu không hợp tác với thành viên nòng cốt của các đoàn diễn lớn, thì tìm nhiều mấy thành viên nòng cốt của các đoàn nhỏ hơn. Tao có thể đảm nhận một vài vai diễn quan trọng trong các dự án."
"Mày không tự mình đóng à?" Lý Giang lại kinh ngạc hỏi.
"Cái gì cũng muốn tao đóng, tao có phân thân à?" Tô Hà tức giận nói.
Hắn đang xây dựng c·ô·ng ty, một c·ô·ng ty hưng thịnh cần rất nhiều nghệ nhân ưu tú. Hắn đã tạo tiếng vang cho những tác phẩm này, nên cần cho người mới trong c·ô·ng ty thêm cơ hội, tạo ra nhiều ngôi sao hơn mới là cách làm đúng đắn.
Còn hắn chỉ cần đi theo con đường tinh phẩm, quay chụp những tác phẩm mang tầm cỡ hiện tượng.
Suy nghĩ một lát, Tô Hà nói thêm, "Về nền tảng thì trực tiếp bàn chuyện đầu tư với Cà Chua điện ảnh, nếu bọn họ không đồng ý thì chúng ta tự làm một trang web video."
"Tao đã bàn xong với bọn họ rồi, bọn họ đồng ý đầu tư." Lý Giang vội vàng nói.
"Thằng nhãi mày làm nhanh vậy à? Cà Chua điện ảnh thoải mái thế?" Lần này đến phiên Tô Hà ngạc nhiên.
"Khà khà, mày cảm thấy Cà Chua điện ảnh còn có lựa chọn sao? Trong lòng bọn chúng chỉ có thể hợp tác với chúng ta thôi. Chỉ cần chúng ta rút lui, trong vòng hai năm bọn chúng sập tiệm." Tiếng cười đắc ý của Lý Giang truyền đến.
"Được, cứ vậy đi. Tao muốn xem là tứ đại c·ô·ng ty giải trí cô lập chúng ta, hay là chúng ta cô lập tứ đại c·ô·ng ty giải trí!"
Tô Hà thu lại ánh mắt nhìn bầu trời đêm, khóe miệng hơi nhếch lên.
Đến lúc muốn chúng ta dẫn mày đi chơi thì sẽ không đơn giản như vậy đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận