Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 142: Cơ bản thao tác mà thôi, không muốn quá sùng bái ta.

**Chương 142: Cơ bản thôi mà, đừng sùng bái ta quá.**
"Chào mừng mọi người đến với chương trình 《 Nữ Ca Sĩ Mạnh Nhất 》 do nhà tài trợ duy nhất Hương Quả Vô Ngữ mang đến. Trải qua bao nhiêu vòng thi đấu, cuối cùng chúng ta cũng đã đến với trận chung kết cuối cùng..."
Người chủ trì bình thường nói rất nhanh, nhưng hôm nay là trận chung kết, anh ta muốn truyền tải sự kịch tính và không khí căng thẳng hơn.
Vì vậy, anh ta không nói quá nhanh mà chọn phong cách trang trọng hơn.
Khi chương trình bắt đầu trực tiếp.
Phòng trực tiếp lập tức tràn ngập khán giả.
"Đến đây vì ca khúc mới của Tố Hà!"
"Triệu Hiểu Vân mà tham gia cuộc thi nhỏ này thì chẳng khác nào nghiền ép người khác."
"Đúng là nghiền ép thật, chỉ là đụng phải Trần Kỳ thôi."
"Trần Kỳ chẳng phải nhờ Tinh Hà sao?"
"Chỉ cho Triệu Hiểu Vân có chỗ dựa, Trần Kỳ thì không được à?"
"Mà Tinh Hà có xứng so với Tố Hà không?"
"Ha ha, tháng trước Tinh Hà đè đầu Tố Hà nhà mấy người xuống đánh, sao không thấy ai lớn tiếng vậy?"
Phải nói là, ca khúc mới của Tố Hà đấu với Triệu Hiểu Vân lần này rất thu hút.
Chương trình vừa bắt đầu đã có mấy triệu người xem, và con số này còn tăng lên nhanh chóng.
"Xin mời bốn vị giám khảo!"
Trong tiếng nhạc cao vút và đầy cảm xúc của người chủ trì.
Bốn vị giám khảo bước lên sân khấu.
Vì là tập cuối cùng.
Tổ chương trình đã thêm phần biểu diễn của ban giám khảo.
Bốn vị giám khảo cùng hát một bài.
Nhưng vì Lâm Tĩnh Nhã là nhà sản xuất, giọng hát chỉ ở mức KTV bình thường. Hát chung với các ca vương ca hậu làm lộ hết khuyết điểm.
Lâm Tĩnh Nhã khá bình tĩnh, cô không kiếm cơm bằng giọng hát, nên hát hay hay dở không quan trọng.
Chu Đào thì vô cùng hưng phấn, vì ca hát là thế mạnh của anh ta, cuối cùng cũng có thể hơn Lâm Tĩnh Nhã một bậc, trong lòng khoan khoái vô cùng.
Thậm chí, cuối tiết mục, anh ta vẫn dùng kiểu gào thét quen thuộc, hát một đoạn cao vút kéo dài.
Khiến fan hâm mộ bên dưới gào thét điên cuồng!
"Không hổ là ca vương Chu Đào!"
"Quá đỉnh, tôi thấy Chu Đào hôm nay hát hay nhất!"
"Đoạn cao kia quá tuyệt, sảng khoái đã tai!"
"Độ hot của chương trình này còn hơn cả chung kết 《Tôi Là Ca Vương》!"
"Ha ha, ai ngờ 《Nữ Ca Sĩ Mạnh Nhất》 lại hot đến vậy?"
"Giờ nghĩ lại, người có công lớn nhất là Trần Kỳ, cô ta tạo nên drama đỉnh điểm, chiếm hết các trang giải trí."
"Cả hai cùng có lợi thôi, Trần Kỳ có độ hot như vậy, cũng nhờ Chu Đào."
"Một bên dựa hơi thôi, Chu Đào chắc hận Trần Kỳ lắm."
"Nói thật, xem Chu Đào thèm muốn lưu lượng kìa."
"Ca ca Chu Đào nhà tôi thèm mấy cái này à?"
"Chẳng phải Chu Đào tìm Trần Kỳ gây sự sao? Cái kiểu mạnh miệng sau khi bị mất mặt ở tập trước của Chu Đào không xứng gọi là ca vương!"
"Ha ha, chửi bới không lại giọng hát nên chuyển sang tìm lý do à?"
Sau màn trình diễn của Chu Đào.
Cuộc chiến từ Tố Hà và Tinh Hà chuyển sang Chu Đào và Trần Kỳ.
Chẳng trách nhiều chương trình không có đề tài phải liều mạng tạo ra đủ loại.
Không có đề tài thì dù gượng ép cũng phải tạo ra đối thủ.
Những dư luận và tranh cãi này thực sự mang lại lượng lớn khán giả cho chương trình.
Hơn nữa, bất kể là thí sinh hay giám khảo tranh đấu, tổ chương trình vẫn không bị oan.
Ai cũng có thể chịu thiệt.
Nhưng tổ chương trình luôn là người có lợi nhất.
...
"Trải qua bao nhiêu chương trình, thí sinh đã được trải nghiệm những sân khấu chuyên nghiệp, đó là tôn chỉ của tổ chương trình, talent show luôn là quá trình thực hiện giấc mơ, mọi người đều mang theo giấc mơ bước lên sân khấu này..."
Người chủ trì đọc theo kịch bản.
Phía sau anh ta là mười mấy thí sinh, đều là những người bị loại trước đó, sau đó xếp hạng cao về lượng người hâm mộ.
Chương trình tìm kiếm tài năng tuy rằng quán quân là nổi bật nhất.
Nhưng nếu may mắn, được nhiều người biết đến trong chương trình, lại được một số công ty giải trí lớn để mắt, thì sự phát triển sau này vẫn rất tốt.
Thậm chí, xét lịch sử các chương trình tài năng âm nhạc tiếng Trung, tổng quán quân có sự phát triển tốt về sau không nhiều lắm.
Tổ chương trình mời những thí sinh bị loại biểu diễn ở chung kết, ngoài việc lấp đầy thời lượng, còn là để trao cho họ cơ hội thể hiện.
Dù sao thì chung kết bao giờ cũng hot hơn bình thường.
Có thể hát một bài trước nhiều khán giả như vậy.
Đã là ước mơ của rất nhiều ca sĩ.
"Bao giờ mình mới được đứng trên sân khấu này hát một bài..."
Dưới khán đài, Trần Dịch nuốt nước bọt, mắt đầy ngưỡng mộ.
"Đừng vội, giọng của cậu chưa đủ, luyện tập nhiều với chị Tiểu Nhiên, sẽ có cơ hội." Tô Hà nhìn ra khát vọng mãnh liệt trong mắt anh ta.
Không khỏi cười an ủi.
Trần Dịch là một con át chủ bài của anh.
Đương nhiên phải tận dụng.
Vì anh ta xuất thân không chuyên, có vấn đề về biểu diễn, nên Tô Hà đã kéo anh ta vào nhóm, để chị Tiểu Nhiên giúp đỡ dạy dỗ.
"Em sẽ cố gắng!" Trần Dịch vội gật đầu đáp.
Anh biết, chỉ cần Tô Hà mở miệng, thì cơ bản là không thể trốn thoát.
Ở Tinh Mộng Studio nhiều ngày, anh ta đã hiểu rõ trạng thái và các mối quan hệ ở công ty này.
Ông chủ Lâm Thanh Mộng rất tốt, hiền hòa, không ra dáng ông chủ.
Các nghệ sĩ đều có chung giấc mơ và nỗ lực vì nó.
Người anh ta nhìn không thấu nhất là Tô Hà, nhưng trong công ty lời Tô Hà nói đôi khi còn có tác dụng hơn cả ông chủ Lâm Thanh Mộng.
Anh ta là hạt nhân bên trong công ty.
"Hôm nay Lương Vũ Đình đổi phong cách à?"
Lúc này.
Lâm Thanh Mộng đột nhiên lên tiếng.
Tô Hà nhìn Lương Vũ Đình trên sân khấu cũng nhíu mày.
Khác với phong cách gợi cảm, hát nhảy trước đây, hôm nay cô ta mặc một chiếc váy hoa dài.
"Tháng năm vội vã của chúng ta..."
Bài hát cũng là một bản tình ca.
Hơn nữa còn là bài 《Tháng Năm Vội Vã》 mà Tô Hà đưa cho Trương Hiểu Hàm.
Ngược lại với phong cách của Trương Hiểu Hàm, cách hát của Lương Vũ Đình trầm và dày hơn. Giọng hát của cô ta có sẵn sự nghẹn ngào, làm cho bài hát thêm nhiều cảm xúc.
"Tô Hà, cậu giỏi thật đấy, cô ấy thực sự hợp hát tình ca!"
Lâm Thanh Mộng lúc này mới hiểu, vì sao Tô Hà lại nói cô ta hợp hát tình ca nhất!
Cổ họng cô ta sinh ra để hát tình ca, nhưng vì không có tài nguyên nên phải chọn đi theo thị trường, làm ca sĩ hát nhảy.
Thật là lãng phí tài năng!
"Ha ha, cơ bản thôi mà, đừng sùng bái ta quá." Tô Hà theo thói quen muốn lấy điếu thuốc, lại nhớ ra đang ở hiện trường nên thôi.
Màn trình diễn hôm nay của Lương Vũ Đình đáng để anh ta đến đây một chuyến.
Tin rằng không bao lâu nữa, trong tay anh lại có thêm một con át chủ bài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận