Giải Trí: Mới Vừa Chia Tay Liền Cùng Nữ Minh Tinh Vào Khách Sạn

Chương 326: Bên cạnh ta nhị bức thanh niên dĩ nhiên là cái ẩn giấu đại lão?

Chương 326: Hai tên thanh niên "nhị b·ứ·c" bên cạnh ta dĩ nhiên là đại lão ẩn mình?
Mười tháng trôi qua, tháng 11 đến báo hiệu Tết xuân đã gần kề.
Tết xuân đối với giới giải trí mà nói, là một thời điểm quan trọng nhất. Ngoài chương trình Xuân Vãn được quan tâm nhiều nhất, còn vô số buổi dạ hội trên các đài truyền hình khác đang rục rịch chuẩn bị.
Đương nhiên, những chương trình quy mô lớn như vậy chỉ liên quan đến những ca vương, ca hậu lớn của các công ty giải trí. Đặc biệt, Xuân Vãn lại càng đòi hỏi cao hơn, ca vương, ca hậu bình thường không đủ tiêu chuẩn. Họ không chỉ cần thành tích trong giới giải trí mà còn cần hình tượng tích cực, mang năng lượng tốt đẹp ở Hoa quốc thì mới có cơ hội tham gia.
Mấy nghệ sĩ của Tinh Mộng Studio tuy có độ hot không tệ, nhưng kinh nghiệm vẫn còn non. Xuân Vãn không cần phải cân nhắc, nhưng lại nhận được không ít lời mời từ các buổi dạ hội trên truyền hình khác.
Đối với việc này, Tô Hà không can t·h·iệ·p vào lựa chọn của họ, chủ yếu xem họ tự nguyện tham gia chương trình nào. Nếu cần ca khúc mới, cậu cũng sẽ hỗ trợ hết mình.
《 Khởi Đầu 》 vẫn đang chiếu trên mạng và rất hot, bộ điện ảnh mới nhất 《 Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 》 cũng đã khởi quay. Với kinh nghiệm từ lần trước, lần này cả đoàn phối hợp càng ăn ý, tiến độ quay phim cực kỳ nhanh.
"Tô Hà, bầu không khí bộ phim này của chúng ta rất vui vẻ, rất phù hợp với bầu không khí phim hài trong dịp hè, hay là tớ về nhà nói một tiếng?" Lúc nghỉ giữa cảnh quay, Lam Dương tìm Tô Hà thương lượng.
"Ý gì?" Lâm Thanh Mộng vừa trang điểm lại vừa tò mò hỏi.
"Cậu ấy muốn bộ phim này được chiếu ở rạp." Tô Hà cười nói.
"Đúng vậy, tớ cảm thấy với kịch bản tốt như này, chiếu rạp thì doanh thu trăm triệu không thành vấn đề." Lam Dương tự tin nói.
"Nhà cậu mở rạp chiếu phim à?" Lâm Thanh Mộng kinh ngạc hỏi.
Lam Dương khựng lại, sau đó vẻ mặt đầy kiêu ngạo. Hắn định mở miệng nói thì Tô Hà đã nhanh hơn một bước: "Người lớn trong nhà Lam Dương quản lý rạp chiếu phim. Không đúng, phải nói là quản lý tất cả những chương trình được p·h·át sóng."
Lâm Thanh Mộng kinh ngạc đến ngây người.
Nàng thật không ngờ Lam Dương lại có bối cảnh lớn đến vậy.
Nếu thân ph·ậ·n của hắn được tiết lộ, chẳng phải hắn sẽ nghênh ngang trong giới giải trí sao?
Nhưng nghĩ lại, bối cảnh của Tô Hà cũng không đơn giản. Có thể trở thành anh em tốt với Tô Hà, nếu Lam Dương không có bối cảnh gì thì thật lạ.
"Hai tên thanh niên 'nhị b·ứ·c' bên cạnh mình dĩ nhiên là đại lão ẩn mình?" Lâm Thanh Mộng lắp bắp.
Trong ấn tượng của nàng, Lam Dương là một gã công tử nhà giàu cà lơ phất phơ.
Hắn t·h·í·c·h thể hiện, nhưng đối nhân xử thế lại không hề hống hách, là một người rất vui vẻ và dễ gần.
Nàng không ngờ hắn lại là con ông cháu cha.
"Mẹ nó, cậu không thể để tớ nói sao!" Lam Dương trừng Tô Hà. Hắn vừa có cơ hội trang b·ứ·c lại bị Tô Hà phá đám, khiến hắn bực bội.
"Hay là thôi đi, ép phim chúng ta ra rạp có lẽ sẽ tiêu tốn ân tình." Lâm Thanh Mộng ngập ngừng nói.
"Quên đi, nếu bộ phim này thành công, sẽ có công ty hợp tác với chúng ta. Lúc đó, muốn ra rạp không khó. Nhờ bố cậu k·i·ế·m chút lời thì đúng là cần ân tình, mà chúng ta lại có nhiều kẻ thù, dễ khiến ông ấy gặp rắc rối." Tô Hà nói thêm.
Luật ngầm trong giới giải trí ở Lam Tinh khác với Trái Đất. Không phải cứ kiểm duyệt qua là được chiếu rạp. Phim điện ảnh ở Lam Tinh muốn được chiếu rạp, dù đã qua kiểm duyệt, vẫn cần tư cách tương ứng, mà tư cách này không dễ có được.
Cách tốt nhất là hợp tác với những công ty có đủ tư cách, như vậy có thể thuận lợi ra rạp.
Hiện tại, danh tiếng Tinh Thần đầu tư vẫn chưa nổi bật. Đợi 《 Khởi Đầu 》 và 《 Đường Bá Hổ điểm Thu Hương 》 được trình chiếu và đạt thành tích tốt, sẽ có rất nhiều công ty tìm đến Tinh Thần đầu tư để hợp tác.
Theo Tô Hà, không cần thiết để phụ thân Lam Dương vận dụng quan hệ. Dù sao trong những cơ quan chính thức, sự tranh đấu rất khốc liệt. Thêm vào đó, Tô Hà đã đắc tội với rất nhiều người, nếu vận dụng tầng quan hệ này, dễ để người khác có dụng ý xấu nắm được điểm yếu.
"Hai cậu quá cẩn t·h·ậ·n rồi." Lam Dương cảm thấy Tô Hà nói có lý, nhưng vẫn tỏ vẻ không quan tâm.
"Cẩn t·h·ậ·n thì thuyền đi vạn dặm." Tô Hà cười.
Lâm Thanh Mộng cũng gật đầu đồng ý.
"Hai người lúc nào mà ăn ý thế?" Lam Dương trêu chọc, "Hai người định khi nào xác định quan hệ đây? Rõ ràng cả hai đều có ý, hơn nữa tớ nghe Lý Giang nói hai người sống chung rồi, yêu nhau luôn đi."
Lâm Thanh Mộng ngớ người, sau đó khuôn mặt ửng hồng. Nhưng lần này, nàng không hề rụt rè mà hào phóng vỗ vai Tô Hà: "Cậu ấy bây giờ vẫn chỉ là tạp vụ nhỏ, muốn cưới ta thì còn kém xa lắm."
"Ha ha." Tô Hà nghe vậy, mặt tối sầm.
Người phụ nữ này nhập vai sâu vậy sao!
Nói xong, Lâm Thanh Mộng đứng dậy chuẩn bị cho cảnh tiếp theo.
Lam Dương thì cười như không cười nhìn Tô Hà.
"Nhìn cái rắm, cút đi!" Tô Hà tức giận nói.
"Có người bị chạm vào tim bé nhỏ." Lam Dương cười ha hả, đắc ý rời đi.
Nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của hắn, Tô Hà bĩu môi.
"Chậc, rõ ràng vậy sao?"
Cậu lẩm bẩm.
Vừa định quay lại chuẩn bị cho cảnh tiếp theo thì điện thoại đột nhiên vang lên.
Tô Hà cầm lên nhìn, là An Nhiên gọi video đến.
Cậu ấn nút nhận.
Gương mặt ngự tỷ tuyệt mỹ của An Nhiên xuất hiện.
Nhưng khi thấy Tô Hà đang hóa trang thành gia đinh, nàng khựng lại, sau đó dịu dàng nói: "Đang đóng phim à?"
"Đang trong giờ nghỉ." Tô Hà cười đáp.
"Vậy thì tốt." An Nhiên gật đầu.
"An Nhiên tỷ tìm em có việc gì không?" Tô Hà hỏi.
"Sao, không có việc gì thì không được tìm em à? Chị không được nhớ em sao?" An Nhiên liếc mắt đưa tình.
"Khặc khặc..." Tô Hà nghẹn họng.
"Hừ, em bây giờ là người nổi tiếng rồi, một bộ web drama mà đánh bại cả đỉnh lưu Dương Phong." An Nhiên tiếp tục. Thấy Tô Hà đang quay phim, nàng không tiếp tục trêu chọc mà dừng lại một chút rồi nói: "Bài hát của Trương Tư Triết thế nào rồi? Mấy hôm nay cậu ta cứ thúc giục, chị bị làm phiền quá, chỉ có thể hỏi em thôi."
Tô Hà nghe vậy mới nhớ ra, mình còn một ca khúc chưa đưa cho An Nhiên.
Gần đây bận đóng phim quá, cậu quên mất.
"Đã xong rồi, tối nay em sẽ gửi cho chị." Cậu vội nói.
"Nhanh vậy à?" Lần này đến lượt An Nhiên ngạc nhiên, "Đàn ông thì vẫn nên chậm một chút thì tốt hơn."
Tô Hà: "..."
Đây chính là ngự tỷ sao? Mấy câu mà đã lái xe lên mặt rồi?
Thấy Tô Hà im lặng, An Nhiên tiếp tục: "Chị nghe nói Đỗ Phong đang tìm đủ mọi người để sửa bài hát, hơn nữa Trương Tư Triết đang muốn báo thù, cậu ta đòi hỏi ca khúc rất cao. Hay là em mài giũa thêm chút nữa, để thành công ngay lần đầu?"
"Yên tâm, cậu ta muốn hát khó như đường đèo 18 khúc đúng không? Lần này em sẽ cho cậu ta chuyển tông đến đủ luôn!" Tô Hà cười nói.
"Vậy tỷ tỷ sẽ mong chờ." An Nhiên cười đáp.
Nàng biết, chỉ cần Tô Hà nói vậy, thì bài hát này chắc chắn ổn.
"À phải rồi, chị có thể phiền em một chuyện nữa được không?" An Nhiên ngập ngừng.
"An Nhiên tỷ có gì cứ nói, quan hệ của chúng ta là gì chứ? Chuyện của chị cũng là chuyện của em!" Tô Hà nói.
Sau một hồi trầm ngâm, An Nhiên dịu dàng nói: "Là nhóm Bạc Hà Vũ ấy, hiện tại độ hot hơi giảm. Chị muốn em giúp các em ấy viết một bài hát để các em có thể giữ vững vị trí trong giới giải trí."
Tô Hà không chút do dự cười: "Chuyện nhỏ thôi, chị nói thể loại nào là được."
An Nhiên bên kia rõ ràng ngẩn người một chút, sau đó dùng giọng nũng nịu: "Ô ô ô, em t·r·ả lời thẳng thắn quá, tỷ tỷ cảm động quá."
Tô Hà chưa kịp nói gì thì nàng đã đổi lại giọng ngự tỷ: "Tỷ tỷ cũng không có gì báo đáp em, chỉ có thân thể này thôi. Lúc nào em cần thì cứ gọi, tỷ tỷ dù cách xa ngàn dặm cũng đến phục vụ em nhé."
Tô Hà: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận