Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 89: Trư Đột Mãnh Tiến! (length: 8164)

"Đều chuẩn bị xong chưa!"
Trên bình đài, Hạ Mộc lớn tiếng hỏi.
"Vâng!"
Phía sau bộ lạc truyền đến tiếng hô chỉnh tề.
Những người đi đào hố bẫy ở bên ngoài cũng đã quay về hết.
Sở dĩ đào ngay trước mặt bầy lợn rừng là vì Hạ Mộc biết, nếu bầy lợn rừng muốn tấn công thành, thì con đường này chính là con đường phải đi qua, không thể nào vòng qua bẫy!
Dương mưu ư?
Không không không, hắn đang ép lợn rừng tự nhảy vào đó!
Không nhảy ư?
Vậy thì càng tốt.
Dù sao Hạ Mộc là bên phòng thủ, không lo lắng chút nào việc kéo dài thời gian.
Cứ như đang chơi game bắn súng, phe cảnh không lo lắng gì việc bên kia không đặt bom, chỉ cần chờ thời gian hết, cảnh sát sẽ tự động thắng.
Thú dữ công thành cũng là một đạo lý như vậy.
Hạ Mộc chỉ cần trong thời gian quy định giữ vững khu vực trung tâm lãnh địa, là hắn có thể chiến thắng.
"Hệ thống chắc sẽ không dễ dàng thế chứ?"
"Chẳng lẽ lần này thủ thành dễ vậy sao!"
Quả nhiên.
Lúc Hạ Mộc nhìn về phía bầy lợn rừng, phát hiện hai mắt chúng đỏ ngầu, cào chân, một bộ tư thế sắp lao lên, hoàn toàn không thèm để ý đến bẫy rập trên đất.
Quả thực đúng là lũ quái vật không có trí óc!
Loại quái vật này, mặc kệ có bẫy rập hay không.
Coi như phía trước là dao găm, bọn chúng cũng sẽ cắm đầu xông vào.
"Được thôi... Biết ngay mà."
Hạ Mộc nhún nhún vai.
Sau đó trở về bên cạnh Tiếu.
"Chốc lát nữa giao chiến, ngươi cứ để các chiến sĩ của ngươi tùy ý phát huy nhé, ta tin tưởng bọn họ và chiến sĩ tộc ta phối hợp rất ăn ý."
Trước kia lúc đi săn Nhện Tà Nhãn, chiến sĩ hai bên đã phối hợp với nhau rồi.
Ăn ý không cần phải bàn nhiều.
"Được."
Tiếu cười gật đầu.
Không lo lắng chút nào về cuộc chiến sắp tới.
Hắn thấy, trận chiến này không có chút độ khó nào.
Cũng không hiểu sao Hạ Mộc lại nghiêm túc như vậy làm gì.
Điều Tiếu không ngờ đến là.
Hạ Mộc không phải đang lo lắng bọn họ đánh không được, mà là nghĩ đến làm sao mới có thể vô hại mà vượt qua!
Vô hại thông quan.
Mới có thể thể hiện đẳng cấp của một đại cao thủ!
Ô ô ô —— Trên vọng gác, lính gác thổi tù và ra lệnh.
Âm thanh vang vọng khắp lãnh địa.
Tất cả mọi người đều im lặng, đồng loạt nhìn ra phía ngoài tường.
Ngay sau đó, âm thanh thông báo hệ thống vang lên bên tai Hạ Mộc.
【Đinh ——】 【Thú dữ công thành mở ra】 【Mời người chơi toàn lực ngăn cản số lượng khó lường bầy heo rừng từ nơi khác kéo tới, đồng thời bảo vệ tế đàn chiêu mộ, phòng tránh bị phá hủy!】 【Cuộc tập kích sẽ kéo dài ba mươi phút】 【Bắt đầu đếm ngược: 10, 9, 8】 "Tất cả theo ta ra ngoài!"
Hạ Mộc cưỡi Hắc Viêm, giơ cao cây giáo bộ lạc trên tay hô lớn.
Cổng lãnh địa mở ra.
Hạ Mộc dẫn đầu xông ra, đi tới sau vị trí hố bẫy.
Bọn heo rừng này không có lực chiến đấu cao.
Vậy nên hắn không có ý định ở hậu phương ngồi mát ăn bát vàng, mà là muốn nhân cơ hội này để rèn luyện năng lực chiến đấu của mình.
Muốn rèn được sắt, bản thân phải thật cứng rắn!
Sau này sẽ cần đến thể lực ngày càng nhiều.
Việc Hạ Mộc trở nên cường đại là một việc tất yếu phải làm.
Còn phía sau hắn, đám Đại Mãnh trấn an bầy Sâm Lâm Lang đang vô cùng kích động.
Mười tên cự nhân cũng bước chân dồn dập tới, đứng bên cạnh mọi người.
Đếm ngược trong nháy mắt đã kết thúc!
【Công thành chiến của thú dữ chính thức bắt đầu!】 Hừ hừ! ! !
Bầy lợn rừng đã sớm không nhịn được.
Vừa lúc hàng rào biến mất, chúng liền nhào tới, xông về phía lãnh địa của Hạ Mộc!
Đằng sau bị dẫm đạp đến bụi mù tung tóe!
Khí thế đặc biệt kinh người!
Hai chiếc răng nanh sắc bén cũng hung tợn va đập, cho thấy sự nguy hiểm!
"Bắn tên!"
Hạ Mộc bình tĩnh giơ tay lên.
Sau lưng các chiến sĩ rối rít giương cung cài tên, có người còn ném ra cả giáo bộ lạc.
Vút vút vút!
Đàn heo rừng phía trước bị mưa tên bao phủ.
Nhưng chúng căn bản không để ý, thậm chí có con còn trực tiếp xô đạp lên xác đồng bạn bị tên bắn chết, tiếp tục xông lên!
Hạ Mộc: "Nâng khiên!"
Năm tên cự nhân nâng những tấm khiên gỗ khổng lồ lên, chắn phía trước đội ngũ.
Bộp bộp bộp!
Tường khiên tựa một thành lũy che trời, bao phủ toàn bộ tiền tuyến.
Dưới sự hướng dẫn của Hạ Mộc, mỗi tấm khiên đều nghiêng một góc nhất định, làm giảm xung lực của bầy lợn rừng biến dị.
Ngoài ra, giữa khiên và khiên còn có những khe hở.
Đây là Hạ Mộc cố tình sắp xếp.
Để một ít con heo rừng vượt qua bẫy đi vào, giảm áp lực cho đám cự nhân.
"Tới rồi!"
Dưới con mắt chăm chú của Hạ Mộc.
Những con heo rừng trúng mưa tên, xung phong ở hàng đầu tiên, khi đến gần bẫy không hề có ý định giảm tốc độ.
Chúng trực tiếp giẫm lên những chiếc bẫy chông dưới đất!
Bịch——!
Đàn heo rừng cứ như đồ ăn thừa đổ xuống, rơi vào hố bẫy.
Sau đó bị vô số gai gỗ đâm xuyên bụng, ngực!
Bọn chúng ngã xuống từng con!
Không hề đoái hoài đồng bạn sống chết!
Hung hãn, bất chấp tất cả!
Do khoảng cách xung phong quá gần, hiệu quả công kích tầm xa của phía Hạ Mộc là rất nhỏ, chỉ bắn chết được hơn chục con heo rừng.
Hầu hết đều là công lao của Đại Mãnh.
Cây giáo bộ lạc của hắn ném ra, thường có thể xuyên hai con heo rừng!
Nếu khoảng cách đủ xa, Hạ Mộc cảm thấy một mình hắn hoàn toàn có thể solo với lũ heo rừng này.
Rất nhanh, hố bẫy đã bị xác heo rừng lấp đầy.
Số còn lại đạp lên xác đồng bạn, tiếp tục xông lên!
Trong chớp mắt đã lao đến ngay trước mắt.
"Đổi sang cận chiến!"
Hạ Mộc rút cây giáo bộ lạc, hô lớn.
Các chiến sĩ phía sau cũng toàn bộ chuyển sang cận chiến.
"Chờ thêm chút nữa...Chờ thêm chút nữa..."
Hạ Mộc nheo mắt, tính toán khoảng cách va chạm.
"Chính là lúc này!"
"Dùng sức!"
"Uỳnh! ! ! !"
Đội khiên tất cả dồn sức về phía trước.
Ngay sau đó, một lực trùng kích kinh khủng ập đến từ mặt bên kia của tấm khiên!
Ầm!
Va chạm giữa hai bên gây ra tiếng nổ lớn long trời lở đất!
Mấy chục con heo rừng biến dị đồng loạt xông tới!
Hai tên cự nhân bị đâm đến chao đảo, phải nửa quỳ xuống đất mới ổn định được.
"Uỳnh!"
Cự nhân bên cạnh vội vàng ra tay chống đỡ khiên lớn.
Mọi người dốc hết sức, ngăn chặn đợt tấn công đầu tiên của bầy heo rừng.
Những khe hở giữa các khiên trở thành phòng tuyến giảm xung kích quan trọng!
Không ít con heo rừng bị ép kẹt giữa các khe hở, giãy giụa gào thét không thôi, còn làm bị thương không ít đồng bạn, giảm mạnh áp lực của đội khiên.
"Cản được đợt đầu tiên là dễ thở rồi!"
Thấy có heo rừng chui ra từ trong khe hở, lao về phía mọi người.
Hạ Mộc liền giục Hắc Viêm xông tới.
"Xử lý nó!"
Mà người lao nhanh hơn hắn chính là Đại Mãnh!
Sau khi thức tỉnh huyết mạch, hắn đã khao khát có một trận chiến ác liệt đến cực độ!
Mỗi tế bào trong cơ thể đều đang nhảy múa.
Thậm chí Đại Mãnh còn cảm thấy cưỡi sói quá chậm, trực tiếp lao vút lên.
Tốc độ còn nhanh hơn Hắc Viêm!
Sau khi lao tới hàng đầu tiên, Đại Mãnh trực tiếp một cú đạp trên không!
Đá bay một con heo rừng biến dị còn to lớn hơn hắn mấy mét, còn làm cả lũ heo rừng biến dị sau lưng bị đụng theo.
Sau đó hai tay đều cầm giáo, cứ liên tục đâm vào, mỗi nhát giáo đều nhắm đến những con heo rừng đang lao đến xung quanh.
Hơn nữa đều là chí mạng!
Những con heo rừng đang lao tới giữa đường liền ngã oạch xuống đất.
Thực chất tim của chúng đã bị Đại Mãnh đâm thủng!
Không đầy mười giây, một khe hở đã bị Đại Mãnh quét sạch!
"Ta vẫn là nên đi sang chỗ khác..."
Hạ Mộc im lặng để Hắc Viêm rẽ sang hướng khác.
Mang theo những người còn lại tiến về khe hở khác…
Bạn cần đăng nhập để bình luận