Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 284: Cỏ cây có linh, còn giận dữ khai thiên! (length: 7981)

"Chào buổi sáng tốt lành, Hạ Mộc lãnh chúa tôn kính."
Kiran tay phải xoa ngực, hướng Hạ Mộc chào hỏi.
Hạ Mộc có chút không quen, xua tay.
"Ừm... Cứ gọi ta Hạ Mộc là được."
"Vâng, Hạ Mộc đại nhân."
Kiran nghe lời, tiếp đó mới nói rõ ý định đến của mình.
"Vì Ma tộc sắp xâm lăng, đại tế ti hạ lệnh từ giờ trở đi, tất cả chiến binh tinh linh đều cần phối hợp điều hành phòng ngự."
"Vì thế chuyện luận bàn chỉ có thể dời lại, xin lỗi."
"Không sao."
Hạ Mộc cười.
Sau đó vỗ vai Nghệ.
"Không phải chỉ là luận bàn thôi sao, đến lúc đó trên chiến trường cũng có thể luận bàn mà."
"Cuối cùng chúng ta muốn cùng nhau sánh vai chống lại Ma tộc xâm lăng, trên chiến trường có rất nhiều cơ hội!"
"Ngươi nói đúng không, Nghệ?"
Nghệ bên cạnh bình tĩnh gật đầu.
Luận bàn đâu có thoải mái bằng việc trực tiếp xông vào đánh trên chiến trường!
"Vậy thì tốt rồi."
Kiran cười ôn hòa.
Đội trưởng thị vệ này đã tận mắt chứng kiến thực lực của Hạ Mộc.
Vì thế so với các tinh linh khác thì có phần tôn trọng Hạ Mộc hơn một chút.
Sau đó, hắn mới nói ra nhiệm vụ mình cố ý đến đây.
"Còn có một việc."
"Đại tế ti bảo ta đến hỏi Hạ Mộc đại nhân, có muốn tiếp tục ở lại Rừng Sinh Mệnh hay là về lãnh địa chỉnh đốn trang bị trước?"
Thời gian dành cho người chơi chỉ còn 6 ngày.
Không chỉ Tinh Linh tộc cần chuẩn bị mà người chơi cũng cần phải tranh thủ giai đoạn cuối này.
Kiran tiếp tục nói.
"Nếu như Hạ Mộc đại nhân chuẩn bị quay về thì đại tế ti nói có thể ghé qua chỗ nàng."
"Nàng có vài việc cần nói với ngài."
"Ta hiểu rồi."
Hạ Mộc gật đầu, suy tư.
Trở về là tạm thời không thể quay về.
Trước không nói hắn muốn ở đây chờ số hiệu 682 tụ hợp, rồi mới có thể đưa ra dự định tiếp theo.
Hơn nữa còn có một chuyện hắn cần phải tìm đại tế ti làm rõ.
Vì vậy Rừng Sinh Mệnh là tạm thời không rời khỏi được.
Quan trọng nhất là lãnh địa bên kia có Đại Chùy bọn người ở đó, thực tế Hạ Mộc vẫn cực kỳ yên tâm.
Những việc cần làm trước khi đi hắn đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi.
Chỉ cần từng bước phát triển thì lãnh địa có thể vững vàng trưởng thành.
Cái hắn thiếu chỉ là thời gian mà thôi.
"Bất quá đúng là nên trở về một chuyến, cuối cùng thì sự việc lần này không hề nhỏ, ta cũng cần phải chuẩn bị một chút."
"Chờ số hiệu 682 đến rồi tính tiếp vậy."
Hạ Mộc dự định mang số hiệu 682 cùng nhau trở về.
Khu vực không gian và tài nguyên mà hắn đang có đủ để phát triển hai cái lãnh địa.
Sáp nhập lại với nhau thì có thể trông coi lẫn nhau tốt hơn.
"Vậy quyết định thế đi."
Đến khi Hạ Mộc ngẩng đầu lên sau khi suy tư thì mới phát hiện Kiran đã đi trước một bước, chỉ còn Nghệ và Đại Mãnh đứng ở một bên.
"Xem ra tình hình chiến đấu còn nghiêm trọng hơn ta nghĩ."
"Đi thôi, cùng ta gặp đại tế ti một chuyến."
Mang theo hai người, Hạ Mộc đi thẳng đến Cây Sinh Mệnh.
Lúc này, dưới bóng Cây Sinh Mệnh cao ngất, hơn trăm chiến binh tinh linh đang trang bị đầy đủ.
Trên người bọn họ mặc giáp tinh linh lấp lánh, sau lưng khoác áo choàng màu xanh thẫm, tay cầm vũ khí, mang cung dài, tư thế hiên ngang!
Khí thế của mỗi người đều không thua kém các tộc nhân bộ lạc sau khi cường hóa cấp cao chút nào!
Năng lực tác chiến đơn lẻ rất mạnh!
Còn đại tế ti Ngữ Phong và nữ hoàng Ngữ Hinh thì cũng mặc chiến bào trắng, lục hoa lệ, đứng trên bệ cao chỉ huy.
Giọng của Ngữ Hinh ôn nhu nhưng kiên định, vang vọng khắp mọi ngóc ngách của Rừng Sinh Mệnh.
"Tộc ta gặp tai ương, bị bỏ rơi ở thế giới xa lạ này."
"Vốn tưởng rằng có thể có mấy ngày sống yên bình, nhưng không ngờ tên Ma Thần chết tiệt kia lại một lần nữa muốn hủy diệt tộc ta!"
"Ta mặc kệ cái gọi là hệ thống hay cái gọi là Ma tộc!"
"Đã đối phương dám đến thì chúng ta sẽ cho bọn chúng đi không trở lại, cho bọn chúng biết, Tinh Linh tộc chúng ta dù yêu thích tự nhiên, cũng không phải bùn đất mặc cho các ngươi nhào nặn bóp méo!"
Cỏ cây còn có linh, còn nổi giận khai thiên!
Huống chi là Tinh Linh tộc sinh ra đã ngạo mạn.
Không mắng chửi đã là biểu hiện tu dưỡng rất cao của Tinh Linh tộc rồi.
Hơn nữa, lúc trước bị ép rời nhà đã là quá đáng, bây giờ còn phải bị ép chấp nhận sự xâm lược của Ma tộc, thật sự là quá đáng, không thể nhẫn nhịn!
Cho nên mấy lời Ngữ Hinh nói ra đều tràn đầy mùi thuốc súng.
Đánh thức chiến ý trong lòng mỗi chiến binh tinh linh.
Trước đánh không lại ngươi, Ma Thần, giờ chẳng lẽ không thu thập được cái đám Ma tộc phá hoại này ư!
Bọn họ siết chặt vũ khí trong tay, ánh mắt đặc biệt kiên định.
Sau khi Ngữ Hinh nói xong, mọi người chuyển ánh mắt sang đại tế ti bên cạnh.
Vị đại ma pháp sư có vẻ ngoài như loli này lúc này lại tỏa ra một cảm giác áp bức vô cùng lớn, ngưng tụ thành chất lỏng tràn ra bốn phía.
Ngữ Phong giương pháp trượng lên rồi đột nhiên hạ xuống.
Đoàng!
Một đợt sóng gợn mắt trần có thể thấy khuếch tán với tốc độ âm thanh khắp Rừng Sinh Mệnh!
Nàng chỉ nói một chữ.
"Chiến!"
Vừa dứt lời, trong lòng tất cả những ai bị sóng gợn chạm vào đều dâng lên một chiến ý mạnh mẽ khó tả!
Dù là đàn ong đang hút mật giữa bụi hoa cũng không nhịn được lộ ra ngòi đốt sắc bén!
Ngữ Phong chỉ đơn giản thả một chút tâm tình hiện tại của mình.
Liền ảnh hưởng đến ý nghĩ của tất cả sinh vật trong Rừng Sinh Mệnh!
Ngay cả Cây Sinh Mệnh ở sau lưng cũng bắt đầu 'ào ào' lay động không gió.
Những vật chất huỳnh quang màu lam bay ra từ thân cây càng trở thành huỳnh quang đỏ đầy tính công kích!
Cây cối cũng có tính khí!
Khi những phấn huỳnh quang đỏ rơi lên trên bộ giáp hoa lệ của các chiến binh tinh linh thì con ngươi xanh biếc dưới mũ giáp vàng kim mơ hồ chuyển sang đỏ.
Nỗi uất hận ly biệt quê hương hoàn toàn bị điều động.
Tất cả chiến binh tinh linh giơ cao vũ khí trong tay, rồi đột nhiên cắm xuống đất!
Âm thanh chỉnh tề kèm theo tiếng hét lớn từ miệng họ phát ra.
"Chiến! Chiến! Chiến!"
Không khí toàn Rừng Sinh Mệnh, trong khoảnh khắc trở nên cực kỳ căng thẳng, thật đúng là thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc!
Ầm ầm!
Từng cây chiến thụ cao mười mấy mét từ dưới đất trồi lên!
Chúng chính là cỗ máy chiến tranh mạnh nhất của Tinh Linh tộc!
Giữa những tiếng động đất rung núi chuyển, những cây đại thụ có bàn tay gỗ khổng lồ chậm rãi đi qua trước mặt Hạ Mộc, tốc độ tựa như ốc sên bò.
Mỗi bước đi sẽ để lại đầy mặt đất lá xanh tại chỗ!
"Ực ực..."
Hạ Mộc nhìn con đường trải đầy lá xanh trên mặt đất, mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt.
"Tinh Linh tộc còn có cả cái này ư?!"
Nếu không phải lần này chiến tranh ập đến thì có lẽ hắn còn chưa được nhìn thấy cỗ máy chiến tranh của Tinh Linh tộc.
Cảm giác áp bức từ những gã khổng lồ này tỏa ra không phải loại du đãng giả thông thường nào so được!
Rõ ràng thực lực vô cùng mạnh mẽ!
Điều này làm Hạ Mộc không khỏi nghĩ đến một trò chơi mình từng chơi ngoài đời, trong đó cũng có Tinh Linh tộc, cũng có loại Chiến Thụ dùng để phòng ngự này.
Mà một khi những gã khổng lồ này cắm rễ lại lần nữa thì chúng sẽ trở thành một pháo đài hỏa lực không gì sánh được!
Nghĩ đến cảnh đó, Hạ Mộc liền vô cùng kích động.
"Đây mới thật sự là cảnh tượng hoành tráng mà!"
"Khó trách hệ thống muốn chơi trò nương tựa dị tộc mà chiến, xem ra cho dù là Tinh Linh tộc cũng không đơn giản như ta nghĩ!"
Vừa nghĩ, Hạ Mộc vừa đi về phía Ngữ Phong.
"Ngữ Phong lão sư."
"Ta có chuyện muốn thỉnh giáo một chút ngài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận