Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 292: Sắp đột phá Đại Mãnh! (length: 8292)

Mặt đất đen kịt, sói cưỡi lao nhanh.
Tiếng leng keng do áo giáp sắt va chạm vọng lại, tựa như giai điệu duy nhất của thế gian.
"Mấy con sói này chạy nhanh thật!"
Tô Dương ngồi trên lưng một con Sâm Lâm Lang, bị cuồng phong thổi đến nheo mắt.
Người của bộ lạc hắn đi cùng cũng đều như vậy.
Trên lưng mỗi con Sâm Lâm Lang, hầu như đều có hai người ngồi.
Đây là Hạ Mộc cố ý ra lệnh để tiết kiệm thời gian.
Vậy nên quyết định hai người cùng cưỡi.
Về phần đám tọa kỵ Hải tộc của Tô Dương thì ngoan ngoãn cuộn tròn trên xe đẩy phía sau đội, được lũ Sâm Lâm Lang hợp lực kéo đi.
Giống như đang trượt tuyết vậy!
Dù thế, tốc độ của đoàn người vẫn rất nhanh!
Khiến Tô Dương, người lần đầu cưỡi tọa kỵ trên cạn, rất không quen.
"Cảm giác như đang lái xe chạy đến 100, rồi thò đầu ra ngoài cửa sổ!"
"Ngọa tào..."
"Con tọa kỵ này, Hạ Mộc ca rốt cuộc kiếm ở đâu ra vậy!"
"Ta có đang chơi chung game không vậy?"
Tô Dương rúc người sau lưng kỵ sĩ lang, rồi khẽ ngẩng đầu, nhìn Hạ Mộc đang cưỡi Tiểu Bạch trên không trung, trong lòng bùng nổ sự sùng bái.
Lúc này, mọi người đang phi nhanh trong một con hào.
Hai bên vách đá đen kịt dựng đứng, che khuất tầm nhìn bên ngoài.
Đây cũng là con đường an toàn mà Ngữ Phong đã nói với Hạ Mộc.
Tuy rằng lộ trình có quanh co, nhưng cực kỳ an toàn!
Trên đường, Hạ Mộc cơ bản không thấy yêu nữ vong linh nào, dù thỉnh thoảng có xuất hiện vài con thì cũng bị Đại Mãnh cho một quyền đánh bay.
Khiến đến giờ Tô Dương vẫn chưa thấy được yêu nữ nào!
Chỉ có thể thấy tên bộ lạc người mãnh như bạo long kia, chỗ này một quyền, chỗ kia một quyền.
Và rồi, cảm giác âm lãnh trong lòng hắn liền biến mất!
"Không đúng."
"Hạ Mộc ca nói quái vật ở đây là yêu nữ vong linh, mà vong linh lẽ nào không phải miễn dịch sát thương vật lý?"
"Vì sao lại có thể bị cái gã mãnh nam này một quyền đánh chết?"
Tô Dương trăm mối vẫn không có cách giải.
Hạ Mộc hiện tại còn đang bay trên trời, cho dù hắn muốn hỏi cũng không hỏi được.
Vậy nên, Tô Dương đành phải dán mắt vào Đại Mãnh, muốn nhìn ra sự ảo diệu trong đó.
Vài phút sau, Tô Dương chợt thấy đáy lòng chợt lạnh đi.
"Đến rồi!"
Cảm giác này đại diện cho việc gần đó có yêu nữ vong linh xuất hiện.
Hắn liền vội vàng nhìn về phía Đại Mãnh cưỡi Hắc Viêm.
Quả nhiên, cảm giác vừa trỗi dậy, Hắc Viêm liền chuyển hướng, lao về phía một nơi hoang vắng không người.
Với tốc độ cực nhanh của Hắc Viêm, không đến hai giây đã tới nơi.
Ngay sau đó, liền thấy Đại Mãnh nhảy khỏi lưng Hắc Viêm!
Đấm thẳng vào khoảng không!
Ầm!
Rõ ràng là đánh vào không khí, lại truyền đến một tiếng trầm đục.
Rồi sau đó là một tiếng rên khe khẽ như có như không.
Lần này, Tô Dương đã quan sát toàn bộ quá trình, và quả nhiên phát hiện một điểm sáng nhỏ mà trước đó hắn không nhìn thấy.
"Vừa nãy khi tên mãnh sĩ này ra đòn, trên nắm đấm dường như bọc một lớp gì đó, chẳng lẽ đây chính là lý do hắn có thể đánh trúng vong linh?"
Không thể không nói, khả năng quan sát của Tô Dương rất tốt, thoáng cái đã phát hiện ra điểm mấu chốt.
Việc Đại Mãnh có thể đánh trúng vong linh, chính xác là nhờ lớp kia trên nắm tay.
Thứ đó không phải cái gì khác, mà chính là huyết mạch chi lực!
Trên trời, Hạ Mộc cũng đang theo dõi cảnh tượng này.
Thấy Đại Mãnh lại một lần nữa thuần thục tiêu diệt yêu nữ, hắn không nhịn được gật đầu.
"Đại Mãnh càng ngày càng thuần thục trong việc vận dụng huyết mạch chi lực rồi!"
Huyết mạch chi lực có khả năng tiêu diệt yêu nữ.
Điểm này, vẫn là Ngữ Phong nói cho Hạ Mộc.
Khi Ngữ Phong thấy Đại Mãnh, liền nhìn ra trong người Đại Mãnh có huyết mạch cuồng chiến sĩ.
Thế là nàng đã nói với Hạ Mộc.
"Huyết mạch chi lực cũng giống như ma pháp, là khắc tinh của yêu nữ vong linh."
"Nhất là cuồng chiến sĩ huyết mạch của tộc nhân này của ngươi, lại càng đại diện cho huyết khí tràn đầy, nếu hắn có thể học được cách vận dụng nó, liền có thể dùng thân thể tấn công trí mạng vào vong linh."
Và cách thức vận dụng như thế nào thì Ngữ Phong cũng đã nói cho Hạ Mộc.
Chính là sau khi kích hoạt huyết mạch chi lực, sẽ tạo ra một lớp hơi nước màu trắng quấn quanh nắm tay.
Như vậy có thể tấn công các đơn vị vong linh.
Điểm này là điều mà Đại Mãnh chưa từng nghĩ đến.
Hóa ra hơi nước màu trắng kia cũng là một phần huyết mạch chi lực của hắn.
Đại Mãnh cùng Hạ Mộc trước đây vẫn nghĩ nó chỉ là hơi nước bình thường!
Và sau khi biết điều này, hai ngày nay Đại Mãnh đã luôn thử điều khiển hơi nước màu trắng, muốn cuốn nó quanh nắm tay.
Không chỉ có nắm đấm, chỉ cần hắn có thể kiểm soát hơi nước màu trắng, vậy mỗi bộ phận trên cơ thể hắn đều có thể trở thành vũ khí!
Về việc này, Đại Mãnh biểu thị rất đơn giản.
Vốn Đại Mãnh đã luôn luyện tập huyết mạch chi lực.
Việc điều khiển huyết mạch chi lực của hắn bây giờ đã đạt tới trình độ thuần thục.
Thu phát tự nhiên như cánh tay sai khiến.
Vậy nên hiện tại việc điều khiển hơi nước màu trắng lại càng dễ như trở bàn tay.
Gần như chiều hôm đó, hắn đã học được cách điều khiển hơi nước màu trắng.
Vì thế, Hạ Mộc còn đặt cho hơi nước màu trắng một cái tên.
Gọi là sương trắng.
Học được cách điều khiển sương trắng, bước kế tiếp chính là quấn nó quanh nắm tay, tạo thành một thứ vũ khí giống như găng tay.
Ban đầu, Đại Mãnh cần phải điều khiển cẩn thận, rồi phải hao phí một lượng lớn huyết mạch chi lực mới có thể thành công.
Nhưng qua luyện tập không ngừng, hắn đã có thể duy trì sương trắng với mức tiêu hao thấp nhất, để nó có thể luôn bao quanh người.
Lần về nhà này vừa hay lại trở thành cơ hội để Đại Mãnh kiểm nghiệm thành quả.
Không chỉ vậy!
Hạ Mộc cúi đầu, nhìn Đại Mãnh vừa nhảy lại lên lưng Hắc Viêm, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Qua quá trình luyện tập với sương mù, huyết mạch chi lực trong người Đại Mãnh đã đạt tới một bình cảnh!"
"Nếu ta đoán không sai..."
"Hắn bây giờ có lẽ có thể tiếp tục cường hóa!"
Lúc này, trong bảng cường hóa của Hạ Mộc còn mười cơ hội cường hóa.
Mấy ngày nay, hắn cũng không rảnh rỗi.
Mỗi ngày số lần cường hóa, hắn đều dùng để cường hóa những người bộ lạc tinh nhuệ lần này mang theo.
Hiện tại mỗi một tên Cấm Ma Lang Kỵ sĩ đều ít nhất là cường hóa cấp trung.
Mà sau khi cường hóa xong người trong bộ lạc, Hạ Mộc bắt đầu cường hóa tọa kỵ Sâm Lâm Lang và sư ưng.
Vì huyết thống của những con Sâm Lâm Lang này quá tạp.
Vậy nên sau khi nhận cường hóa, cũng không có thức tỉnh huyết mạch chi lực.
Nhưng thực lực của chúng thì gần như mạnh gấp đôi so với trước!
Vậy nên, đó là nguyên nhân mà chúng có thể kéo hơn một trăm người Hải tộc trên xe mà vẫn chạy như bay.
Trải qua cường hóa, biến hóa của Thú tộc có thể nói là một trời một vực.
Hạ Mộc cũng rất hài lòng với kết quả này.
Tuy rằng không thức tỉnh huyết mạch, nhưng việc nâng cao thực lực lên một tầng bậc đã khiến chiến lực tổng thể của Cấm Ma Lang Kỵ này tăng lên rất nhiều!
Dù sao thì đó cũng là một chuyện tốt.
Mà hiện tại, gã mãnh nhân mạnh nhất trong bộ lạc sắp nghênh đón một lần cường hóa mới.
Điều này khiến Hạ Mộc càng thêm hứng khởi và vui vẻ.
"Chờ về lãnh địa rồi thử xem!"
"Không biết lần cường hóa này sẽ xuất hiện biến hóa mới gì..."
"Còn sức mạnh huyết mạch của Hắc Viêm, xem ra cũng sắp đến bình cảnh rồi?"
Hạ Mộc vừa nhìn Hắc Viêm toàn thân lông đang tỏa sáng, độ cong trên miệng hắn vẫn không giảm xuống.
Chỉ cần có thể cường hóa Đại Mãnh và Hắc Viêm thêm một lần.
Thì thực lực của lãnh địa hắn sẽ có bước tiến bùng nổ!
"Đến lúc đó trong sự kiện 'Ma tộc xâm lấn', ta có thể đi thu hoạch nhiều lợi ích hơn!"
"Nếu có thể xử lý được gã ma tướng Farrell..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận