Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 46: Khỉ mặt chó tập kích! (length: 8046)

Thà gặp sói dữ, không đụng vào khỉ mặt chó!
Khỉ mặt chó.
Là loài động vật thuộc giống khỉ linh trưởng lớn nhất trên thế giới.
Thân thể cường tráng, đầu to và dài, hai bên sống mũi đều có một khối xương nhô lên, bề mặt có màu xanh nhạt, bởi vì mặt của khỉ mặt chó giống như quỷ quái.
Nên mới có danh xưng là "Quỷ trong núi".
Ngay cả trong Sơn Hải Kinh cũng nhắc đến khỉ mặt chó.
‘Phía nam có loài Cán khổng lồ, người mặt cánh tay dài, thân đen có lông, giống loài dị dạng, gặp người thì cười, môi che hết mặt, thấy nguy hiểm thì trốn.’ Cũng có nhiều miêu tả tương tự như vậy.
Đủ để chứng minh sự nguy hiểm của khỉ mặt chó!
Mà đám khỉ mặt chó trước mắt Hạ Mộc, còn đặc biệt hơn so với những gì đã ghi chép!
Hình thể của chúng càng to lớn!
Sức mạnh càng khoa trương!
Nếu như là ở trên mặt đất gặp phải, Hạ Mộc còn có tự tin cùng chúng đấu một trận.
Nhưng nếu đối phương cứ ở mãi trên ngọn cây...
Vậy thì không dễ đối phó rồi.
Biểu tình Hạ Mộc trở nên nghiêm trọng.
"Những con khỉ mặt chó này xuất hiện từ đâu vậy?"
"Hơn nữa số lượng lại nhiều như vậy! Không thể nào đến mà mình không hay biết được?"
"Chẳng lẽ mới được làm mới xuất hiện?"
Lần trước trước khi bầy sói tấn công thành, trong rừng rậm cũng không hề có loài sói được làm mới.
Nhưng sau khi tấn công thành thì lại có rất nhiều.
Vì vậy Hạ Mộc suy đoán, sự xuất hiện của đám khỉ mặt chó này rất có thể liên quan đến việc dã thú công thành tối nay!
"Không được."
"Không thể cứ vậy mà chờ đợi."
Hạ Mộc nhìn xung quanh, chuẩn bị tìm nơi để phá vây.
Chờ thêm nữa cũng quá bị động.
Trời mới biết đám khỉ mặt chó này đang chờ cái gì!
Thế là Hạ Mộc sau khi xác định được phương hướng liền trực tiếp vung tay lên.
"Tất cả mọi người đi hướng kia phá vây!"
"Trực tiếp chạy về lãnh địa!"
Hắn vỗ một cái vào Hắc Viêm.
Hắc Viêm cũng hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Đám khỉ trên cây này có tính linh hoạt quá cao, ngay cả nó cũng chỉ có thể tạm thời tránh mũi nhọn.
Cho nên Hắc Viêm trực tiếp bùng nổ toàn lực!
Mang theo Hạ Mộc liền lao về hướng hắn chỉ, những người còn lại theo sát phía sau, một chút cũng không dám lơ là.
Tốc độ di chuyển nhanh gần gấp đôi lúc đến!
Thấy đám người Hạ Mộc cũng dám chạy trốn, một đám khỉ mặt chó lập tức nổi điên.
Kéc kéc kéc kéc kéc!
Chúng điên cuồng la hét ném đá trong tay về phía mọi người.
Nhưng do tốc độ của đám người Hạ Mộc quá nhanh, nên không trúng một viên nào.
Đàn khỉ mặt chó lập tức càng tức giận!
Trực tiếp dùng cả tay chân bám trên cây đuổi theo.
Bởi vì số lượng quá nhiều, toàn bộ bầy khỉ di chuyển tạo ra thanh thế rất lớn!
Cả khu rừng dường như xảy ra một trận động đất.
Vô số lá cây rơi xuống ào ào như mưa.
Hạ Mộc không nhịn được quay đầu nhìn lại.
Đàn khỉ mặt chó mắt đỏ ngầu gầm rú đuổi theo bọn họ.
Lập tức có chút bị hù dọa.
"Mẹ kiếp, sớm biết vậy thì không nên ra ngoài vào buổi tối!"
"Cái mẹ nó quá kinh khủng!"
Hắn cũng không thể ngờ rằng mình chỉ là đi ra một chút, đường lui đã bị đám khỉ mặt chó này chặn mất!
Tốc độ di chuyển của đám khỉ mặt chó trên cây cực nhanh.
Hơn nữa chúng đều đi đường thẳng.
Rất nhanh liền đuổi kịp đám người Hạ Mộc.
Vút vút vút!
Những viên đá to bằng nắm tay như mưa, liên tục ném về phía đám người Hạ Mộc.
Hai con Sâm Lâm Lang nhất thời không để ý, liền bị ném trúng chân, nhưng may mắn không ảnh hưởng đến hành động, mọi người lại tiếp tục tăng tốc.
"Mẹ kiếp!@#"
Đại Mãnh khi nào bị chật vật như vậy!
Hắn không nhịn được đám khỉ mặt chó này nữa.
Trực tiếp chống sói răng, xoay người lại, mặt hướng về phía đám khỉ mặt chó.
Sau đó dùng sức đạp mạnh chân và vung tay phải lên.
Một cây giáo bộ lạc bay thẳng lên trời.
Trước số lượng đông đảo này, hắn căn bản không cần nhắm trúng mục tiêu.
Một con khỉ mặt chó đang di chuyển rất nhanh không kịp phản ứng, liền bị giáo bộ lạc đâm thẳng vào đầu, chết thảm!
Thi thể khỉ mặt chó rơi thẳng xuống, đè gãy không ít cành cây.
Cuối cùng rơi xuống mặt đất.
Rầm —— Tốc độ tiến lên của đàn khỉ mặt chó lập tức trì trệ.
Chúng nhìn thi thể đồng bạn dưới đất, tập thể ngây người trên cây.
"Đại Mãnh giỏi lắm!"
"Mọi người tranh thủ cơ hội này mau chạy thôi!"
Hạ Mộc vui mừng.
Vội thúc giục mọi người tăng thêm tốc độ.
Không bị đàn khỉ quấy nhiễu, vốn dĩ tốc độ của đàn sói đã rất nhanh, giờ lại còn nhanh thêm một đoạn.
Két! ! !
Ngay lúc mọi người sắp lao ra khỏi rừng, đàn khỉ mặt chó sau lưng cuối cùng cũng đã phản ứng lại.
Chúng trở nên càng hung hăng giận dữ!
Tốc độ truy kích tăng lên gấp ba gấp bốn lần, từng con một điên cuồng đuổi theo.
Mưa đá còn dày đặc hơn cả mưa lá rụng!
Hạ Mộc lớn tiếng thúc giục: "Chạy nhanh!"
"Sắp đến rồi!"
Cuối cùng, đàn sói cũng xông ra khỏi rừng.
Bầu trời đêm thoáng cái xua tan sự mờ mịt trong lòng mọi người.
Lãnh địa ở ngay trước mắt!
Lại đi thêm hơn trăm mét, bọn họ có thể về đến lãnh địa rồi.
Trên đất bằng, đàn sói lần nữa gia tốc.
Tiếng rống của khỉ mặt chó phía sau càng lúc càng xa.
Cho đến khi tiến vào cổng lãnh địa, Hạ Mộc mới ra lệnh cho đàn sói dừng lại.
Tất cả mọi người trong lãnh địa đã quay trở về.
Ngay khi nghe tiếng báo động, bọn họ đã vũ trang đầy đủ leo lên bình đài, yểm hộ cho đám người Hạ Mộc trở về.
"Hô..."
Sau khi về đến lãnh địa, Hạ Mộc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi trải qua vừa rồi, vết thương trên lưng Hắc Viêm lại nứt ra, rỉ máu tươi.
Hạ Mộc đau lòng vội vàng tháo yên xuống.
"Ngươi vất vả rồi Hắc Viêm!"
"Lần này nhờ có ngươi, nếu không ta chỉ sợ đã nằm xuống trong rừng rồi!"
Hắc Viêm lè lưỡi.
Cọ vào ngực Hạ Mộc, ra hiệu không sao.
"Thuần thú sư!"
Hạ Mộc gọi thuần thú sư lại.
"Ngươi giúp Hắc Viêm xử lý vết thương, ta đi xem đám khỉ mặt chó kia có chuyện gì."
Hắn quay người đi đến bình đài.
Đám người Đại Mãnh đã vào vị trí.
Ở ven rừng xa xa, đàn khỉ mặt chó toàn bộ dừng ở đó.
Giống như có một lớp kết giới ngăn cản bước chân của đàn khỉ mặt chó.
Hai bên như lần đàn sói tấn công thành trước, đứng cách nhau hơn trăm mét mà nhìn nhau.
Mắt Hạ Mộc nheo lại.
"Thảo nào ra khỏi rừng, ta liền cảm thấy chúng không đuổi nữa."
"Xem ra là bị cái gì đó ngăn cản trong rừng."
Bên ngoài rừng cũng có không ít cây cối!
Chỉ là không dày đặc như trong rừng.
Nếu đám khỉ mặt chó này muốn tiếp tục truy kích thì hoàn toàn có khả năng đuổi kịp mọi người!
Mà bây giờ, chúng chỉ đậu ở trên cây, lạnh lùng nhìn về hướng lãnh địa.
Đến cả ném đá cũng không thèm ném nữa.
"Chắc là lực lượng của hệ thống."
"Chỉ cần sự kiện tấn công thành không mở ra, thì chúng không thể ra khỏi phạm vi rừng."
"Xem ra sau này không thể ra ngoài trước khi dã thú công thành..."
"Lần này quá bất cẩn!"
Hạ Mộc tự trách mình.
【Đinh ——】 【Đợt thứ hai dã thú công thành sẽ mở ra sau ba tiếng】 【Mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng】 Tiếng nhắc nhở đột nhiên xuất hiện, cắt ngang sự trầm tư của Hạ Mộc.
Hắn ý thức được mình cần phải làm gì.
Không phải số lượng khỉ quá nhiều, nếu tấn công cùng một lúc thì lãnh địa rất có thể sẽ không chịu nổi.
Ánh mắt của hắn đảo quanh lãnh địa.
Sau đó dừng lại ở những cây cối kia.
Hạ Mộc đã có thể tưởng tượng được cảnh, đám khỉ mặt chó mượn những cây này để nhanh chóng áp sát lãnh địa.
"Những cái cây này không thể giữ lại!"
"Nếu không rất có thể trở thành chỗ đặt chân của lũ khỉ mặt chó!"
"Bây giờ chúng không thể ra khỏi rừng, vậy ta sẽ có cơ hội giải quyết vấn đề này."
"Ba tiếng... đủ rồi!"
Hạ Mộc quay người rời khỏi bình đài.
Đồng thời triệu tập tất cả mọi người trong lãnh địa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận