Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa

Bộ Lạc Cầu Sinh: Bộ Lạc Của Ta Có Thể Vô Hạn Cường Hóa - Chương 395: Chuyển vào Sinh Mệnh chi sâm? (length: 7435)

Giọng điệu của Ngữ Phong không thể nghi ngờ.
Vang vọng khắp cả Rừng Sinh Mệnh.
"Lãnh chúa Hạ Mộc có công giúp tộc ta tiêu diệt thủ lĩnh Ma tộc Serylda, từ hôm nay trở đi, gặp Lãnh chúa Hạ Mộc như gặp ta, hắn sẽ mãi mãi là thượng khách của tộc ta!"
Ngữ Phong thân là Đại tế ti Tinh Linh tộc, lời nói thốt ra như thể nữ hoàng đích thân hạ lệnh.
Trong khi các tinh linh xôn xao bàn tán, bên tai Hạ Mộc cũng vang lên tiếng thông báo hệ thống dễ nghe.
[ Đinh ] [ Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ cấp SS 'Tiêu diệt Serylda' nhận thưởng: Danh vọng Tinh Linh tộc *5000, Cơ hội tự chọn bảo khố Tinh Linh tộc *3, Sự cảm kích của Tinh Linh nhất tộc ] [ Danh vọng của ngài tại Tinh Linh tộc đạt tới mức sùng bái ] [ Quyền đổi tất cả hàng hóa tại cửa hàng Tinh Linh tộc đã được mở khóa ] Hạ Mộc tranh thủ chút thời gian xem qua.
Phát hiện cả 'Hạt giống Cổ Thụ Chiến Tranh' loại vũ khí chiến tranh cũng đã có thể đổi.
Hơn nữa còn được giảm giá vì danh vọng cao!
Cả những bảo vật trước đây chưa từng xuất hiện, lúc này cũng hiện ra, bao gồm 'Giọt nước sinh mệnh'.
Chỉ là 'Giọt nước sinh mệnh' lại hiện 'Hết hàng'.
Hạ Mộc nghĩ chắc do mình đã dùng quá nhiều trước đây.
"Còn ba lần tự chọn bảo khố?"
"Tuyệt vời!"
Trong lòng Hạ Mộc vui sướng khôn tả.
Mà Ngữ Hinh ở bên cạnh vì lời của muội muội mà trầm mặc, hiển nhiên là chấp nhận quyết định của Ngữ Phong.
Từ giây phút này, Hạ Mộc đã thực sự trở thành khách quý của Tinh Linh nhất tộc.
Một câu 'Gặp Hạ Mộc như gặp ta' liền trực tiếp nâng vị thế của Hạ Mộc lên ngang với hai vị tộc trưởng. Mà lại còn được đích thân Ngữ Phong thừa nhận.
Các tinh linh bên ngoài lúc này mới tin rằng Serylda đã bị xử lý thật rồi!
Hơn nữa nghe giọng điệu của Đại tế ti, rất có thể là có liên quan rất lớn đến Lãnh chúa Hạ Mộc, cống hiến tuyệt đối không thấp hơn Đại tế ti.
Nếu không Đại tế ti sẽ không phát ra loại chấp thuận này.
"Lãnh chúa Hạ Mộc vạn tuế!"
Trong nháy mắt, bên ngoài hang động sinh mệnh trực tiếp bùng nổ tiếng hoan hô.
Tất cả các tinh linh đều bỏ hết công việc đang làm.
Đồng loạt kéo đến bên ngoài hang động sinh mệnh hô to tên Hạ Mộc.
Serylda trước đây đã tàn sát vô số đồng bào tinh linh, giờ Hạ Mộc đã báo thù cho các nàng, Hạ Mộc tự nhiên đã thành anh hùng của các nàng.
Anh hùng, phải được tán dương như vậy!
"Đi thôi."
Trong động ba người đều nghe thấy tiếng la hét bên ngoài, Ngữ Phong cười nhìn Hạ Mộc nói.
"Đi nghênh đón những thứ thuộc về ngươi."
Hạ Mộc mặt khiêm tốn cười cười: "Thực ra ta cũng không khoa trương như vậy, thật đó."
Nhưng chân đã bước ra khỏi hang động sinh mệnh.
Ngoài động, các tinh linh người người nhốn nháo chen chúc ở đó, khi nhìn thấy bóng dáng Hạ Mộc, tiếng hô càng trở nên kịch liệt.
"Cảm ơn đại nhân Hạ Mộc!"
"Nhìn đi, vào giờ khắc này, ngươi chính là anh hùng của các nàng."
Khi tiếng la xung quanh dần biến mất, mọi người đều mong đợi nhìn về phía Hạ Mộc, chờ mong hắn nói gì đó.
Hạ Mộc cũng cảm thấy lúc này mình nên nói điều gì đó.
Hắn học Ngữ Phong, dùng ma lực khuếch tán âm thanh của mình.
"Thực ra ta không cao thượng như mọi người nghĩ."
"Serylda cũng là kẻ địch của ta, tiêu diệt hắn là chuyện ta nên làm."
Hạ Mộc không muốn giành hết công lao về mình.
Nếu không có sự hỗ trợ của Ngữ Phong, hắn căn bản không có cơ hội tiêu diệt Serylda.
Phải biết để Thỏ Thập Tam ra tay là phải có điều kiện tiên quyết.
Nhưng Serylda chắc chắn sẽ không cho hắn cơ hội này, sẽ lấy mạng hắn ngay tức khắc!
Không có phân thân sinh mệnh, kế hoạch của Hạ Mộc cũng không thể triển khai thuận lợi.
Vì thế Ngữ Phong có thể nói là một trong những mắt xích quan trọng nhất để tiêu diệt Serylda.
Nghe xong lời Hạ Mộc, các tinh linh điên cuồng sơ sơ lùi lại một chút, nhưng không hoàn toàn biến mất.
Bởi vì họ hiểu Hạ Mộc chỉ là đang khiêm tốn mà thôi.
Hơn nữa, việc Hạ Mộc tiêu diệt Serylda là sự thật.
Bất kể ai đã giết kẻ thù của bọn họ, thì đều là anh hùng của bọn họ!
Vì vậy, lời nói của Hạ Mộc không hề ngăn cản các tinh linh tiếp tục hô to tên hắn.
Hạ Mộc vẫn cứ là anh hùng của bọn họ!
Hạ Mộc tiếp tục nói.
"Chắc chắn rồi, như lời sư phụ Ngữ Phong nói, ta mãi mãi là đồng minh trung thành nhất của Tinh Linh nhất tộc, bất kể hiện tại hay tương lai, đều như vậy!"
"Chúc chúng ta hữu nghị trường tồn!"
Nói xong, hắn giơ cao tay phải.
Dưới đài các tinh linh cùng Hạ Mộc giơ tay lên, cùng hô lớn.
"Hữu nghị trường tồn!"
"Hữu nghị trường tồn! !"
Khắp bầu trời Rừng Sinh Mệnh vang vọng những lời này.
Nhìn thấy cảnh này, Ngữ Phong và Ngữ Hinh liếc nhau, mỉm cười.
Mục đích của Ngữ Phong đã đạt được.
Mà một buổi lễ chúc mừng long trọng làm sao có thể thiếu một buổi yến tiệc!
Đêm đó, Hạ Mộc vì sự nhiệt tình giữ lại của các tinh linh, trực tiếp ở lại lãnh địa của Tinh Linh tộc.
Cùng Đại Mãnh và những người lo lắng cho an nguy của Hạ Mộc mà chạy đến Rừng Sinh Mệnh, cùng nhau tham gia buổi tiệc tối long trọng này.
Trên yến tiệc, Hạ Mộc lại một lần nữa cảm nhận được sự nhiệt tình của các tinh linh.
Cũng được nếm trải cảm giác say rượu trái cây.
"Đừng nói, cũng không tệ đấy chứ."
Yến tiệc kết thúc, Hạ Mộc nằm trên cành cây, gối tay lên đầu thưởng thức bầu trời đầy sao, đôi mắt hơi say rượu lim dim cảm thán.
Ở trong Rừng Sinh Mệnh, là lúc hắn cảm thấy thân thiết với tự nhiên nhất.
Tâm tình vô cùng thư giãn.
Cảm giác ma lực trong cơ thể đều trở nên sinh động hơn.
"Nồng độ ma lực ở đây cũng cực cao đấy chứ."
Ở bên tay phải của Hạ Mộc, Ngữ Phong lần đầu tiên bỏ qua dáng vẻ trang nghiêm của một Đại tế ti, học bộ dáng của Hạ Mộc nằm cạnh hắn.
Ánh mắt tràn đầy hoài niệm.
Nàng đã bao lâu không được nằm nghỉ ngơi vô tư như vậy.
Từ khi tiếp nhận chức vụ Đại tế ti từ tay mẫu thân, loại thời gian nhàn hạ này đã một đi không trở lại.
Nghe thấy Hạ Mộc cảm thán, khóe miệng Ngữ Phong hơi nhếch lên.
"Đã thích nơi này đến thế, sao không trực tiếp chuyển đến đây?"
"Ở chung với chúng ta."
Đây là lần đầu tiên Ngữ Phong chính thức đưa ra lời mời với Hạ Mộc.
Hạ Mộc suy nghĩ một chút rồi khéo léo từ chối.
"Không được."
"Ta không muốn phá hoại môi trường nơi này."
Dù hắn có hòa nhập đến đâu, thì những thói quen sinh hoạt của con người ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến sự yên bình nơi này.
Huống chi còn có vấn đề tài nguyên quan trọng nhất.
Tuy rằng tài nguyên tự nhiên trong Rừng Sinh Mệnh rất phong phú, nhưng lại rất ít mỏ sắt các loại.
Một khi chuyển đến thì sự phát triển lãnh địa cũng không mấy tốt đẹp.
Cái lợi duy nhất có lẽ là sẽ an toàn hơn chút nhỉ.
Cuối cùng thì cũng xem như dựa vào lưng Tinh Linh tộc.
"Vậy cũng được."
Ngữ Phong cũng không ép buộc, dù sao còn nhiều thời gian.
Sau khi tiêu diệt Serylda, Hạ Mộc đã coi như là cùng thuyền với bọn nàng rồi, Ngữ Phong căn bản không vội.
Nàng ngồi dậy, nhìn về phía một bên của Rừng Sinh Mệnh.
"Ở đó ngược lại có một số người chơi đã chuyển đến."
"Có lẽ bọn họ cần được che chở hơn."
Hạ Mộc cười yếu ớt lắc đầu.
Người với người là khác nhau.
Người khác tìm kiếm sự che chở, còn hắn, đã không cần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận